Sủng Mị

chương 1656: phán quyết tiểu hoàng tuyền

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Ừ, phân tích là một trong những môn học bắt buộc của Hồn sủng sư chúng ta. Tất cả vấn đề Hồn sủng trưởng thành, thuộc tính, chiến đấu, cường hóa... đều phải tinh thông."

Sở Mộ gật đầu nói.

"Điều này làm ta càng thêm tò mò đối với thế giới nhân loại rồi. Sau khi giải quyết Hạo Kiếp hải yêu thở, ta hi vọng được đi đến tòa thành các ngươi đi dạo một chuyến."

Lam Thiếp bắt đầu ngỏ ý liên minh.

"Vô cùng hoan nghênh!"

Sở Mộ gật đầu đồng ý, ánh mắt vô tình nhìn lướt qua bộ ngực căng tròn của Ngư nhân công chúa. Trong lòng nghĩ thầm:

"Ách, hoan nghênh đúng là hoan nghênh, nhưng trước tiên phải nhắc nhở công chúa nên mặc y phục. Nếu không nàng chạy đến tòa thành sẽ khiến cho rất nhiều người mất máu."

Trữ Mạn Nhi thấy Sở Mộ và Ngư nhân công chúa nói chuyện vui vẻ, cái miệng nhỏ nhắn lại bắt đầu vểnh lên.

Không phải là hơi lớn một chút thôi sao, có cái gì đẹp mắt chứ? Hơn nữa, của mình cũng không nhỏ mà, chẳng qua là y phục che mất thôi.

"Chẳng lẽ Ngư nhân công chúa nói đúng? Có mị lực, xinh đẹp nên bày ra? Nếu không ca ca làm như thần hồn điên đảo khi thấy công chúa? Nhưng mà … làm vậy xấu hổ chết đi được!"

Trữ Mạn Nhi nói thầm trong lòng.

Sau khi trở về Hải thành san hô, Sở Mộ bắt đầu cố gắng nhớ lại đoạn hình ảnh Thiên Giới Bi giảng thuật.

"Hải tộc các ngươi từng có một đầu Giao Long màu trắng, thực lực đạt tới cấp Bất Tử?"

Sở Mộ dò hỏi.

Ngư nhân công chúa trợn mắt kinh ngạc nhìn sang Sở Mộ, mở miệng nói:

"Làm sao ngươi biết?"

"Thiên Giới Bi, ta là Bi Khấp Giả."

Sở Mộ chỉ chỉ phương hướng Bạch đảo.

"Thì ra là như thế!"

Ngư nhân công chúa Lam Thiếp còn tưởng rằng Sở Mộ biết được bí mật Hải tộc, nghe thế mới từ từ giải thích:

"Chúng ta gọi nó là Bạch Hải thần, một đời đế vương thống trị Hải tộc ở thời đại trước Hoàng Tuyền đại đế."

"Quả nhiên là cường giả thời đại trước."

Sở Mộ gật đầu nói.

"Bạch Hải thần còn có một thân phận..."

Ánh mắt Ngư nhân công chúa Hải Thiếp nhìn về nơi xa, thấp giọng nói:

"Nó là phụ thân của Giao Ma."

Sở Mộ há miệng vốn định hỏi gì đó nhưng lập tức biết điều nuốt ngược trở lại.

Hắn đã nhìn thấy Giao Long màu trắng tiến công Thiên đình lại là phụ thân của Giao Nhân cổ xưa?

Thực lực càng mạnh, năng lực đầy đàn lại càng yếu kém. Nhưng thượng thiên vốn công bằng, cái gì có hại cũng sẽ đi kèm lợi ích tương đương, thông thường tất cả hậu duệ sinh ra sẽ được thiên phú của phụ mẫu.

Thực lực Bạch Hải thần đã đạt tới cấp Bất Tử, vậy thì Giao Nhân cổ xưa tuyệt đối là một sinh mạng tài hoa tuyệt thế.

Sở Mộ không ngờ nổi Bạch Hải thần và Giao Nhân cổ xưa lại có mối quan hệ như vậy.

"Bạch Hải thần hẳn là tổ tiên Giao Long tộc, tại sao Giao Ma lại có huyết thống nhân loại?"

Trong lòng Sở Mộ lại xuất hiện một nghi vấn mới.

"Ngư nhân có thể kết hợp với rất nhiều chủng loại Hải tộc, Giao Ma là nhi tử của Bạch Hải thần và Ngư nhân nữ vương. Cho nên nó mới được chúng ta gọi là Hằng Hải Chi Tử. Hằng Hải Chi Phụ ám chỉ Bạch Hải thần, Hằng Hải Chi Mẫu Ngư nhân nữ vương."

Ngư nhân công chúa lập tức giải thích.

"Bạch Hải thần, Ngư nhân nữ vương..."

Sở Mộ lầm bầm tự nhủ.

Thế giới Hải tộc khổng lồ vượt xa hắn tưởng tượng. Mỗi lần nghĩ đến Bạch Hải thần khống chế đại dương vượt qua tinh không bao la, nhấc lên từng đợt sóng thần công kích Thiên đình, trong lòng Sở Mộ thật sự rung động.

Bạch Hải thần hẳn là sinh vật tối cường rồi, hoàn toàn xứng đáng với địa vị trên đỉnh kim tự tháp sinh mạng.

"Ngư nhân nữ vương cũng là mẫu thân của ta, ta là nữ nhi nhỏ nhất. Cho nên nói một cách chính xác thì Giao Ma chính là ca ca của ta. Dĩ nhiên, tuổi hắn lớn hơn ta mấy ngàn năm."

Ngư nhân công chúa nói đến đây, ánh mắt lộ vẻ âm u kỳ lạ.

Trong lúc nhất thời Sở Mộ cũng không biết nên nói gì cho tốt, Ngư nhân công chúa thân mật, ôn nhu, hiền lành như vậy. Tại sao ca ca của nàng lại là Giao Nhân cổ xưa, một hung thần dã tâm bừng bừng muốn thống trị toàn bộ thế giới?

"Bây giờ Hải tộc là do Hoàng Tuyền đại đế trông coi, Giao Ma chuẩn bị thức tỉnh gây sóng gió, chẳng lẽ nó muốn đoạt lại quyền thống trị từ tay Hoàng Tuyền đại đế?"

Sở Mộ mở miệng hỏi.

"Xem như thế đi! Nhưng đây là chuyện không thể phát sinh, Hoàng Tuyền đại đế ban ân huệ cho Hải tộc vượt xa Bạch Hải thần. Các đại tộc Hằng Hải đều thống nhất tôn xưng thành thần. Không phải bởi vì Hoàng Tuyền đại đế có thực lực tối cường ở Hằng Hải, mà là vì ngài ấy đã trợ giúp Hải tộc vượt qua thời kỳ gian nan nhất. Ngày hôm nay Hải tộc thịnh vượng vốn là công lao của Hoàng Tuyền đại đế."

Lam Thiếp chậm rãi nói.

Sở Mộ không có đọc qua lịch sử Hải tộc hiển nhiên không biết địa vị của Hoàng Tuyền đại đế trong lòng Hải tộc.

Thậm chí Hoàng Tuyền đại đế được Hải tộc kính ngưỡng cao hơn Bạch Hải thần, thực lực khẳng định không yếu hơn bao nhiêu.

Trong đầu Sở Mộ nhớ lại hình ảnh Giao Long màu trắng công kích Thiên đình, đồng thời cũng rất muốn gặp mặt Hoàng Tuyền đại đế.

"Sở công tử, đã lấy được Hoạt Vu thảo, vị cường giả kia đã bị thương, ta phải đi trị liệu cho hắn."

Lam Thiếp nói.

"Ừ, thay ta cảm tạ vị dũng sĩ Hải tộc kia."

Sở Mộ nghe thế, trong lòng lập tức mừng như điên.

"Lúc nãy ngươi đã xuất thủ trợ giúp chúng ta. Chúng ta làm giúp ngươi chuyện này là đương nhiên."

Lam Thiếp cười nói.

Hắn đang cần hai gốc Hoạt Vu thảo, một gốc dùng để tiêu trừ thi tính cho Dạ, một gốc dùng để chế dược phục sinh Cẩn Nhu công chúa.

Nếu cả hai chuyện này thành công mỹ mãn, vậy thì Sở Mộ sẽ có thể yên tâm đi làm chuyện khác.

Cuối cùng Hoạt Vu thảo cũng nằm trong tay, Sở Mộ ném toàn bộ vào trong không gian giới chỉ.

Trước khi rời khỏi Hải thành, Sở Mộ dự định đi thăm tiểu Hoàng Tuyền. Dù sao nó cũng là Thủy hệ Hồn sủng trong dự định của hắn, mặc dù bây giờ tìm không ra biện pháp kéo gần quan hệ, nhưng tiếp xúc nhiều một chút chắc chắn không sai.

Sở Mộ không có chào hỏi Ngư nhân công chúa, tự mình bơi xuống khe vực dưới đáy biển.

Sau khi đến gần kết giới, Sở Mộ thấy được mấy thân ảnh trôi nổi bên ngoài vòng sáng.

Đây là một nhóm Hải tộc cả người gắn đầy lân phiến, cánh tay dài ngoằng kỳ dị, bàn tay đang nắm Nguyên Tố trường xoa đi qua đi lại canh gác.

Thời điểm Sở Mộ bơi tới gần, đám dũng sĩ Hải tộc lập tức quay đầu nhìn lại chằm chằm vào hắn. Bởi vì Sở Mộ và Trữ Mạn Nhi vốn là dị tộc, chúng nó liền lộ ra địch ý.

Lúc này một Mỹ nhân ngư được phân phó tháp tùng Sở Mộ vội vàng bơi tới giải thích mấy câu với đội ngũ dũng sĩ Hải tộc. Sau khi bọn họ nghe xong mới thu hồi địch ý, nhưng ánh mắt vẫn nghiêm túc, lạnh lùng, rõ ràng là không muốn tiếp xúc với ngoại tộc.

"Tại sao?"

Sở Mộ hỏi thị nữ Mỹ nhân ngư.

Thị nữ Mỹ nhân ngư này là nữ tử lúc ban đầu gặp Sở Mộ trên hòn đảo.

"Bọn họ... bọn họ là hoàng gia hải tuần… tới tuyên bố phán quyết..."

Thiếu nữ nói tiếng nhân loại không có lưu loát như Ngư nhân công chúa, mỗi lần đều ngập ngừng hồi lâu mới diễn tả được đúng ý mình.

"Phán quyết… phán quyết chuyện gì?"

Sở Mộ lấy làm nghi ngờ, vội vàng hỏi tới.

"Là phán quyết đối với Hoàng Tuyền, lần này hình như chủ nhân vô cùng giận dữ. Ngài ấy muốn lưu đày nó tới hải vực xa xôi."

Mỹ nhân ngư nhỏ giọng nói.

"Hải vực xa xôi? Rốt cuộc phán quyết lưu đày nó tới đâu?"

Trái tim Sở Mộ lập tức đập chậm một nhịp, vội vàng hỏi tiếp.

"Ta… ta cũng không biết. Hẳn là ở ngoài Hằng Hải, có thể là cách chức áp giải đến nội hải Yêu tộc đại lục, cũng có thể là Ô Bàn hải dương ở gần nhân loại."

Mỹ nhân ngư nói.

Tiểu Hoàng Tuyền chính là Thủy hệ Hồn sủng trong lòng hắn, nó bị giáng chức đến lãnh thổ Ô Bàn đúng là chơi khó hắn rồi. Nhưng ít nhất hắn vẫn có thể tìm được, nếu như bị cách chức áp giải đến Yêu tộc đại lục thì coi như xong.

Sở Mộ thậm chí không biết Yêu tộc đại lục ở đâu, không cần phải nói đến nội hải Yêu tộc rồi. Lúc trước Ngư nhân công chúa đã nói cao tầng Hải tộc đang bàn bạc biện pháp trừng phạt tiểu Hoàng Tuyền, tại sao bọn họ đột nhiên tuyên bố phán quyết?

Sở Mộ còn đang suy nghĩ biện pháp thu phục tiểu Hoàng Tuyền, nếu như nó bị lưu đày tới địa phương quá xa xôi, vậy thì hắn không có một chút cơ hội.

"Sa sa sa!"

"Sa sa sa sa sa sa ~!"

"Ầm!"

Tiểu Hoàng Tuyền kêu lên tức giận, một loạt kỹ năng buông xuống khiến cho khe vực hỗn loạn không chịu nổi.

Thế nhưng, tựa hồ đám hoàng gia hải tuần có khả năng đặc thù nào đó. Mặc dù thực lực bọn họ không bằng tiểu Hoàng Tuyền, nhưng chỉ thoáng cái đã trói chặt tứ chi nó lại, thậm chí cái đuôi cũng bị xiềng xích ma văn cố định.

Vì lý do an toàn, đám hoàng gia hải tuần tổng cộng niệm chú ngữ mười lần. Điều này cũng có nghĩa là trên người tiểu Hoàng Tuyền có tới mười đạo xiềng xích trói buộc. Mới đầu Hoàng Tuyền vẫn có thể dựa vào lực lượng cường đại tiến hành đối kháng, nhưng đến khi đạo gông xiềng thứ bảy rơi xuống, thân thể nó lập tức mất đi năng lực di động.

Ba đạo gông xiềng cuối cùng liên tiếp hạ xuống, thân thể Hoàng Tuyền bị xiết chặt cơ hồ không thở nổi, lân phiến quanh thân chầm chậm rỉ máu.

"Sa sa!"

"Sa sa sa sa sa ~!"

Tiểu Hoàng Tuyền chưa từng bị đãi ngộ kiểu này, trên mặt nó lộ vẻ thất kinh không ngừng kêu lên sợ hãi.

Sắc mặt đám hoàng gia hải tuần không lộ một chút tình cảm, bọn họ chỉ biết làm theo mệnh lệnh chủ nhân. Cho dù tiểu Hoàng Tuyền cầu xin thế nào cũng vô dụng.

Sau đó một gã hoàng gia hải tuần lớn tiếng đọc bản tuyên bố phán quyết cho tiểu Hoàng Tuyền nghe.

Lúc này thị nữ Mỹ nhân ngư tiến lại gần Sở Mộ, nhỏ giọng phiên dịch:

"Nó cưỡng đoạt rồi ăn mất Tâm Tạng trân châu làm cho Thiết Bối nhất tộc nổi giận đưa đơn kiến nghị. Đoạn thời gian trước, lãnh địa Thiết Bối nhất tộc bị sóng ngầm loạn lưu xung kích giết chết hơn ba mươi vạn con dân."

"Nó trong cơn tức giận tàn phá triệt để một tòa Hải thành, hiện tại đã biến thành phế tích, Huyền Sa nhất tộc đến bây giờ còn đang trôi dạt khắp nơi, vô số ấu sủng Huyền Sa bị thiên địch ăn hết, khiến cho Huyền Sa nhất tộc đối mặt với tình trạng chủng tộc diệt tuyệt."

"Nó đánh trọng thương Dịch Vương nguyệt ngư làm cho Lưỡng Thê hải tộc lâm vào hỗn loạn. Cả tộc vì tranh đoạt vị trí Dịch Vương dẫn đến chiến loạn không ngừng, toàn bộ phân rã."

Mỗi một tội danh mà tiểu Hoàng Tuyền phạm phải cũng khiến cho nội tâm Sở Mộ rung động không dứt.

Mỗi cái tội danh đều gây tai họa ngập trời, nhẹ thì chết mất mấy chục vạn tính mạng, nặng thì nguyên chủng tộc gần như diệt tuyệt. Hải tộc Hằng Hải gọi tiểu Hoàng Tuyền là ác bá quả nhiên không sai.

Đối với thế giới nhân loại, tiểu Hoàng Tuyền cũng là một gã hung thần ác sát tội ác tày trời.

Hoàng gia hải tuần vẫn tiếp tục đọc bản phán quyết, sau đó hình như đến đoạn quan trọng, tiểu Hoàng Tuyền bỗng nhiên liều mạng giãy dụa.

Nhưng mà mười đạo gông xiềng trói chặt thân thể nó, càng giãy dụa xiềng xích trói càng chặc hơn. Chỉ lát sau, thân thể tiểu Hoàng Tuyền da tróc thịt bong, bộ dạng thê thảm khiến cho Sở Mộ không nỡ nhìn.

"Tại sao?"

Sở Mộ vội vàng hỏi thị nữ Mỹ nhân ngư.

Sắc mặt Mỹ nhân ngư hơi biến hóa, thấp giọng nói:

"Chủ nhân muốn phong ấn lực lượng của nó, đánh nó trở về cấp đế hoàng."

Sở Mộ ngây ngẩn cả người, từ cấp Bất Hủ đánh ngược về cấp đế hoàng? Chuyện này quả thật là tàn nhẫn với tiểu Hoàng Tuyền, hèn gì nó bỏ qua đau đớn cũng muốn liều mạng giãy thoát ra khỏi gông xiềng.

Hơn nữa, sau khi giáng cấp còn bị đày đến hải vực xa lạ. Lỡ may nơi đó có hải chủ cấp chúa tể, hoặc là một vài sinh vật mạnh hơn, vậy thì tiểu Hoàng Tuyền cấp đế hoàng làm sao sinh tồn? Sợ rằng mới tới hôm nay, ngày hôm sau đã mất mạng luôn rồi.

Hoàng gia hải tuần lôi tiểu Hoàng Tuyền từ trong kết giới ra ngoài, sau đó vây quanh nó áp giải về Hải thành.

Tiểu Hoàng Tuyền kiên quyết không đi, cái đuôi quấn lấy một tảng nham thạch thật lớn.

Nhưng mà đám hoàng gia hải tuần khí lực rất lớn, chỉ dùng sức kéo một cái đã phá vỡ tảng nham thạch, tiếp tục lôi nó bơi lên trên.

"Sa sa sa sa sa!"

Tiểu Hoàng Tuyền bị hoàng gia hải tuần cưỡng bức lôi đi, thời điểm bơi ngang qua Sở Mộ bỗng nhiên kêu lên một tràng dài.

Chung quanh Sở Mộ không có người khác, tiểu Hoàng Tuyền biết Sở Mộ là nhân vật cùng cấp với Ngư nhân công chúa, cho nên nó mới lên tiếng cầu khẩn Sở Mộ.

Sở Mộ không thể nhẫn tâm nhìn tiểu Hoàng Tuyền bị trừng phạt nặng như vậy, đang muốn tiến lên ngăn cản thì Mỹ nhân ngư vội vàng nắm lấy tay hắn.

"Đừng làm vậy… hoàng gia hải tuần không thể xúc phạm. Hay là ngài đi tìm công chúa."

Mỹ nhân ngư nói rất nghiêm túc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio