Quân đoàn tan tác, tướng lĩnh bị thương. Thời khắc mười vạn hải quân Ô Bàn xuất quân từ Quan Hải chỉ nghĩ đến lợi ích khi chiếm đoạt lãnh thổ mới, phân chia tài nguyên thế nào cho hợp lý. Nhưng bọn họ không bao giờ nghĩ rằng mình có thể thất bại. Thiết Quân đứng trên vai Cự Quy thú Bá Hạ, nghiêng đầu nhìn tới Phong Vũ thành. Hai mắt hắn giăng đầy tia máu, thần sắc lộ ra sát khí ngập trời.
Mười vạn hải quân Ô Bàn toàn diệt trong một mảnh hải vực nho nhỏ chính là sỉ nhục không thể xóa nhòa đối với hải quân Ô Bàn.
"Thiết Quân, bảo vệ chúng ta rút lui!"
Quân sư Trí Nang trầm giọng nói.
Trí Nang biết tính tình Thiết Quân, một khi lửa giận bốc cháy rồi căn bản không thèm để ý sinh tử của những người khác. Trong đầu hắn chỉ nghĩ biện pháp làm thế nào giết chết địch nhân.
Nhưng bây giờ hải quân Ô Bàn đang bị Hải tộc tập kích, cần phải có Thiết Quân và đám tướng lĩnh cấp Bất Hủ che chở toàn quân rút lui. Nếu không, tất cả mọi người sẽ phải chôn thây ở nơi này.
Nhân loại bước lên cấp bậc lãnh tụ, khí chất duy ngã độc tôn càng lúc càng mạnh. Thậm chí tính mạng đồng loại trong mắt bọn họ còn không bằng sâu kiến.
Thiết Quân là một ví dụ điển hình như thế, thành viên hải quân Ô Bàn tử vong sẽ không khiến hắn bi thương. Hắn chỉ tức giận bởi vì chiến bại dưới tay một gã thanh niên trẻ tuổi, chuyện này quan hệ đến thể diện của hắn.
"Thiết Quân, bảo vệ chúng ta rút lui!"
Quân sư Trí Nang nhắc lại một lần nữa.
Địa vị quân sư Trí Nang tại hải quân Ô Bàn gần với phó thủ, thậm chí hắn còn được nguyên thủ thiên vị nhiều hơn. Ở nơi này, chỉ có lời nói của Trí Nang quân sư mới có thể ảnh hưởng tới phó thủ Thiết Quân.
Thiết Quân cắn chặt hàm răng, cơ hồ muốn nát cả môi. Nhưng hắn không thể làm gì được, bởi vì phía đối diện đang có một đầu Hoàng Tuyền cao đẳng Bất Hủ ngăn cản.
Rốt cuộc phó thủ Thiết Quân quay đầu sang chỗ khác, khống chế Cự Quy thú Bá Hạ bơi qua biển thi thể, ra sức phá vỡ thế trận Hải tộc đang bao vây hải quân Ô Bàn.
Cự Quy thú Bá Hạ mở đường cho hải quân Ô Bàn rút lui, quân đoàn Hải tộc ngăn cản không nổi, vội vàng tránh ra thật xa.
"Sa sa sa!"
Tiểu Hoàng Tuyền hiển nhiên là không muốn bỏ qua cho địch nhân dễ dàng như thế, Giao vĩ lập tức đập xuống đại dương nhấc lên một trận sóng lớn.
Từ bên trong đại dương hỗn loạn bắt đầu hiện ra rất nhiều đầu Giao long màu xanh thẫm.
Đám Hải Thủy giao long gào thét trên mặt biển, tạo thành đội hình cường đại tăng tốc đuổi theo hải quân Ô Bàn.
Tiểu Hoàng Tuyền niệm chú ngữ cực nhanh, Hải Thủy giao long xuất hiện càng lúc càng nhiều. Chúng nó hung mãnh lao tới công kích, những đội tàu Ô Bàn tốc độ chậm chạp bị đuổi kịp lập tức nhận lấy từng đợt Nguyên Tố bạo tạc, thân thể trực tiếp nát bấy dưới làn sóng hủy diệt.
Vô số thủy thủ và Hồn sủng bị quét bay lên trời cao, khi rơi xuống đại dương chỉ còn lại từng mảnh thi thể nát bét. Hải quân Ô Bàn rút lui cũng là thời cơ để tiểu Hoàng Tuyền tận tình công kích.
Một đầu Hồn sủng cao đẳng Bất Hủ dốc toàn lực công kích sẽ gây ra lực sát thương vô cùng kinh khủng. Đừng nói là những quân đoàn cấp chúa tể, cho dù là cường giả Bất Hủ không chạy kịp cũng bị bỏ mạng tại chỗ.
Sở Mộ và tiểu Hoàng Tuyền một đường truy kích, số lượng cường giả Bất Hủ bị giết càng lúc càng nhiều. Trí nang quân sư và phó thủ nhìn thấy một màn này cũng tức giận tột đỉnh, gân xanh trên mặt nổi lên như đàn rắn dữ tợn.
"Phải tìm cách giết hắn!"
Sắc mặt Trí Nang cực kỳ âm trầm nhìn Sở Mộ và tiểu Hoàng Tuyền.
Phó thủ Thiết Quân đã sớm tụ lực rồi, chỉ chờ đến khi tiểu Hoàng Tuyền thoát khỏi quân đoàn Hải tộc một đoạn, hắn và đám tướng lĩnh Bất Hủ sẽ lập tức quay đầu phản kích.
"Chuẩn bị!"
Ánh mắt Trí Nang ngó chừng thân ảnh tiểu Hoàng Tuyền, lúc này nó đã tiếp cận Khốn Hải trận được bọn họ bí mật bố trí.
Ở phía sau một đoạn khá xa, cái đuôi tiểu Hoàng Tuyền đảo qua trực tiếp mạt sát một đầu Hải thú sơ đẳng Bất Hủ lẫn chủ nhân của nó.
Tên này khẳng định có địa vị không thấp tại hải quân Ô Bàn. Bất kỳ một gã Hải chủ nào cũng là lực lượng nòng cốt đối với hải quân, thiếu đi một người nghĩa là lực lượng tổng thể suy giảm một phần.
Thế nhưng, tiểu Hoàng Tuyền không có tiếp tục tiến về phía trước, chỉ trôi nổi trên mặt biển nhìn vào Cự Quy thú Bá Hạ.
Cự Quy thú Bá Hạ gầm thét mấy tiếng, ý đồ khiêu khích tiểu Hoàng Tuyền đi tới đánh một trận.
Tiểu Hoàng Tuyền nhẹ nhàng di động cái đuôi, chung quanh nó vẫn còn một đám Hải Thủy giao long. Nhưng tiểu Hoàng Tuyền tuyệt đối không nhích thêm một bước, chỉ dùng ánh mắt cười nhạo nhìn về phía địch nhân.
"Tên này nhận thấy Khốn Hải trận rồi."
Trí Nang nhìn thấy tiểu Hoàng Tuyền hành động nhất thời tức giận mắng to.
Tiểu Hoàng Tuyền dừng lại cách Khốn Hải trận mấy chục thước, nó không có dại đột độc thân xông vào trận doanh địch nhân, mà lẳng lặng chờ đợi quân đoàn Hải tộc chạy tới hỗ trợ.
"Có kỹ năng gì lưu lại bọn họ không?"
Sở Mộ mở miệng hỏi.
Tiểu Hoàng Tuyền gật đầu, bắt đầu tập trung tinh thần khống chế đại dương.
Từ trong tròng mắt nó bắn ra hai tia sáng chói lòa chiếu rọi cả đại dương, tia sáng thay đổi liên tục, theo đó đại dương bắt đầu phân cách để lộ ra khe hở trống rỗng.
Tốc độ đại dương tách ra cũng không nhanh, nhưng phạm vi cực kỳ rộng lớn, từ trên cao nhìn xuống sẽ thấy bốn phía đại dương lấp lánh một cái đồ án khổng lồ hình thoi. Mà chính giữa đồ án là hải quân Ô Bàn giống như mãnh thú bị giam trong lồng.
"Vù vù vù!"
Tròng mắt Hoàng Tuyền Họa không ngừng biến ảo, cả trận đồ bỗng nhiên rung động kịch liệt.
Sau đó nó há miệng gầm thét một trận vang khắp hải vực. Thanh âm chấn động khiến cho tất cả mọi người đầu váng mắt hoa, cảm nhận lồng ngực nặng nề như bị trời đè.
"Ầm!"
Đại dương nổ vang một tiếng, ngay sau đó là một màn kinh khủng xuất hiện trước mắt mọi người. Cả hải vực đột ngột trầm xuống, để lộ ra hố sâu khổng lồ hình thoi, không gian chính giữa hoàn toàn trống rỗng.
"Trầm Luân đại hải."
Đây là kỹ năng lĩnh vực trên quy mô lớn, cảnh tượng đột nhiên phát sinh trực tiếp hù ngất không ít người.
Hải quân Ô Bàn cũng bị chìm xuống theo cái hố hình thoi kia, bốn phía bọn họ là vách tường nước cao vút. Nước biển tựa như thác trời điên cuồng trút xuống.
Mọi người đã thấy qua đại địa lún xuống, cũng từng chứng kiến vực sâu thăm thẳm. Nhưng mà tình cảnh đại dương sụp lún tạo thành sơn cốc vực sâu đúng là lần đầu tiên, một màn này quá mức kinh khủng rồi.
Trận đồ Trầm Luân đại hải vây khốn hải quân Ô Bàn dưới đáy biển, phía dưới là đất đá lởm chởm, bốn bề là tường nước bao quanh. Bọn họ chạy đâu cho thoát?
Trong lúc nhất thời tất cả thủy thủ biến thành hung thú trong cạm bẫy.
Sở Mộ ở đằng xa nhìn tới khu vực Trầm Luân đại hải, cảnh này đúng là quá khoa trương rồi. Hồi lâu hắn vẫn không thể nào hồi phục tinh thần.
Cho dù hắn đã phán đoán đại khái, nhưng mà thực lực tiểu Hoàng Tuyền cũng quá kinh khủng rồi. Chỉ một cái kỹ năng đã có thể vây khốn mấy vạn đại quân, coi như là Cự Quy thú Bá Hạ cũng chưa chắc thoát được trong thời gian ngắn.
Có lẽ hắn vẫn còn đánh giá thấp thực lực tiểu Hoàng Tuyền.
Thành viên hải quân Ô Bàn bị vây ở trong Trầm Luân đại hải, đám Hải tộc không cần Ngư nhân công chúa hạ lệnh cũng biết mình nên làm cái gì.
Trầm Luân đại hải chính là mồ chôn hải quân Ô Bàn.
"Ầm ầm ầm ~!"
Đủ loại kỹ năng phô thiên cái địa bay xuống Trầm Luân đại hải, điên cuồng oanh tạc trên đầu đám thủy thủ. Chỉ lát sau, dưới đáy đại dương đã hiện ra cảnh tượng ghê rợn, khắp nơi toàn là thi thể tan nát, máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng.
Trầm Luân đại hải là kỹ năng giam cầm cường đại, không thể nào phá giải trong thời gian ngắn. Mặc cho hải quân Ô Bàn giãy dụa chống đỡ, hoặc là dốc toàn lực công phá vách tường nước cũng không có một chút hiệu quả.
Chương : Bắt sống hải quân phó thủ. (Hạ)
Thi thể nhân loại và Hồn sủng chất chồng càng lúc càng nhiều, bên trong Trầm Luân đại hải chỉ toàn là máu và máu, cảnh tượng không khác gì tu la địa ngục. Phó thủ Thiết Quân đứng trên vai Cự Quy thú Bá Hạ tức giận tột đỉnh, mặt nổi đầy gân xanh.
"Giết nó!"
Phó thủ Thiết Quân hét lên giận dữ.
Cự Quy thú Bá Hạ vung cự trảo bám vào vách tường Trầm Luân đại hải, bắt đầu trèo lên phía trên.
Sau khi đứng trên ranh giới Trầm Luân đại hải, cánh tay Cự Quy thú Bá Hạ dùng sức công kích đại dương.
"Uỳnh!"
Mặt biển nổ tung, sóng dữ cuồn cuộn, Trầm Luân đại hải bắt đầu chao đảo. Cự Quy thú Bá Hạ lại thi triển kỹ năng tạo ra vô số thanh Hắc Thủy lợi kiếm chém về phía quân đoàn Hải tộc ở chung quanh.
Hắc Thủy lợi kiếm ẩn chứa lực xuyên thấu đáng sợ, mỗi một thanh lợi kiếm đều có thể xỏ xuyên qua mấy đầu Hải Tích Yêu và Băng Ma Sa.
Cự Quy thú Bá Hạ công kích đại dương văng ra bao nhiêu giọt nước sẽ tạo thành bấy nhiêu thanh Hắc Thủy lợi kiếm. Đợt công kích dày đặc như mưa sa bay tới giết chết Hải tộc nhiều vô số kể, trong lúc nhất thời cả mảnh hải vực lại tràn ngập máu tươi, bốc mùi tanh nồng gay mũi.
Sở Mộ nhìn thấy quân đoàn Hải tộc bị thương vong nặng nề vội vàng niệm chú ngữ.
Bàn tay hắn lật ngược một cái, không gian phía trước mặt xuất hiện một loạt sóng gợn hình đinh ốc. Sau đó làn sóng từ từ mở rộng tạo thành một cái lồng hình tháp. Tất cả Hắc Thủy lợi kiếm bỗng nhiên thay đổi phương hướng phi hành, lần lượt chui vào Phong Huyệt trong lòng bàn tay Sở Mộ.
Kỹ năng Thủy hệ có ảnh hưởng rất lớn đối với Sở Mộ, trong quá trình hấp thu công kích của Bá Hạ, bàn tay hắn nổi lên một tầng Thủy độc dần dần lan tràn ra toàn cánh tay.
Sở Mộ không có từ bỏ, cắn răng chịu đựng đau đớn thôn phệ toàn bộ Hắc Thuỷ lợi kiếm. Sau đó hắn vội vàng nghịch chuyển Phong Huyệt, thả ra lợi khí đoạt mệnh xuống Trầm Luân đại hải.
Hắc Thủy lợi kiếm có thể mạt sát Hải tộc cũng đồng dạng gây thương tổn nặng nề đối với hải quân Ô Bàn. Chúng nó vừa bay xuống Trầm Luân đại hải đã nhấc lên một trận gió tanh mưa máu, hải quân Ô Bàn không chỗ né tránh chỉ có thể trơ mắt nhìn Hắc Thủy lợi kiếm tàn nhẫn cướp đi tính mạng của mình.
Không gian nhỏ hẹp bị vô số Hắc Thủy lợi kiếm bao trùm kín mít, những người có may mắn sống sót thật sự là quá ít.
Mười vạn hải quân Ô Bàn vốn là cao thủ cấp đế hoàng chiếm đa số. Lần này trải qua kỹ năng Trầm Luân đại hải giam cầm, Hải tộc công kích và Hắc Thủy lợi kiếm phủ xuống khiến cho hải quân Ô Bàn thương vong thảm trọng. Cho đến hiện tại đã còn không tới một vạn người.
"Uỳnh ~!"
Lại là một tiếng nổ vang thật lớn, một vách tường nước bao quanh Trầm Luân đại hải đột nhiên nứt vỡ, nhất thời nước biển trút xuống như trường giang vỡ đê.
Thành viên hải quân Ô Bàn sống sót đã không còn trận hình gì nữa rồi. Khi nước biển tràn xuống dưới đáy, bọn họ thuận thế khống chế Hồn sủng chui vào hải dương, bắt đầu chạy trốn theo các phương hướng khác nhau.
Quân đoàn Hải tộc bị Cự Quy thú Bá Hạ kiềm hãm, tạm thời không dám tới gần. Bây giờ bọn họ không trốn nữa nhất định sẽ biến thành núi thi thể giống như đồng bọn ở dưới đáy Trầm Luân đại hải.
Hải quân Ô Bàn hoàn toàn tan rã, quân lính mệt mỏi, chật vật chạy trối chết như chó nhà có tang.
Nước biển từ từ lấp đầy Trầm Luân đại hải, Trí Nang quân sư đứng trên bong thuyền, nét mặt vô thần nhìn xuống đống thi thể nổi lềnh bềnh trên mặt nước.
Những thi thể này chính là thủ hạ của hắn, là thủy thủ tinh nhuệ của hải quân Ô Bàn. Không biết phải bỏ ra bao nhiêu công sức, mất thời gian bao lâu để xây dựng ra một cỗ lực lượng mười vạn hải quân cường đại như thế.
Nhưng mà bây giờ hắn mang đi mười vạn tinh nhuệ lại bị tiêu diệt trong phút chốc.
Một lúc sau, nước biển đã lấp đầy Trầm Luân đại hải. Thế nhưng phó thủ Thiết Quân vẫn khống chế Cự Quy thú Bá Hạ cuồng nhiên oanh kích Hải tộc, có lẽ tên này đã quên mất đám thủy thủ sau lưng mình tử vong gần hết.
Cự Quy thú Bá Hạ đã bị tướng lĩnh Hải tộc cấp Bất Hủ bao vây. Lấy Hoàng Tuyền Họa làm chủ đạo tiến hành kiềm chế, cho dù Cự Quy thú Bá Hạ lực lượng cường đại cũng ngăn không nổi nhiều cường giả vây công.
Cự Quy thú Bá Hạ không thể chống đỡ bao lâu, mấy tướng lĩnh Băng Ma Sa liên thủ tạo ra kết giới đông cứng tứ chi làm cho nó mất đi năng lực hành động.
Tướng quân Hải Tích Yêu giơ cao Hải kích đâm xuyên qua cằm nó, dùng sức giật mạnh khóa chặt miệng nó lại, không cho nó tiếp tục niệm chú ngữ.
Cuối cùng Hoàng Tuyền Họa thả ra mấy đầu Nguyên Tố giao long quấn quanh thân thể Cự Quy thú Bá Hạ, giam cầm lực lượng toàn thân nó.
Phó thủ Thiết Quân sợ quá niệm chú ngữ giống như thằng điên, vội vàng triệu hoán Thiên Thủ ma chương ra ngoài.
Đây Thiên Thủ ma chương chỉ là Hồn sủng trung đẳng Bất Hủ, ở trước mặt tiểu Hoàng Tuyền yếu đến mức không chịu nổi một kích. Tiểu Hoàng Tuyền đảo cái đuôi quất một phát, Thiên Thủ ma chương bị đánh văng vào trong đại quân Hải tộc đầu óc choáng váng, đám Hải Tích Yêu lập tức nhào tới đâm chém xỏ xiên, thoáng cái đã chia nó ra làm mấy ngàn khúc, máu chảy đầm đìa, tử vong thê thảm.
"Im lặng!"
Ngư nhân công chúa Lam Thiếp hoàn thành kỹ năng Ách Chú, trực tiếp phong ấn tinh thần phó thủ Thiết Quân.
Thiết Quân vẫn tiếp tục niệm chú ngữ, nhưng mà hắn nhả không ra một cái âm phù.
Sở Mộ nhảy lên trên vai Cự Quy thú Bá Hạ đã bị trói chặt, chậm rãi tiến về phía phó thủ Thiết Quân.
"Hải quân Ô Bàn, thủ lĩnh tối cao chín bộ một trăm quân đoàn, Thiết Quân đúng không? Ừ, đã rất lâu không có hưởng qua mùi vị thất bại đúng không? Ngươi có thể nói cho ta biết cảm giác bị bắt sống như thế nào?"
Sở Mộ nở nụ cười sáng lạn, ánh mắt nhìn vào phó thủ Thiết Quân vô cùng hài hước.
Thiết Quân đã không thể nói chuyện nữa rồi, chỉ có thể dùng cặp mắt căm tức ngó chừng Sở Mộ.
"Táo bạo như một con chó điên, cũng không biết hạng người như ngươi làm sao đạt tới cấp bậc này."
Sở Mộ đứng ở trước mặt Thiết Quân, lòng bàn tay từ từ hiện lên một luồng ma diễm màu bạc.
Ma diễm biến thành đốm lửa bay vào trong cổ họng Thiết Quân, chui thẳng xuống bụng hắn.
"Đây là một quả hỏa diễm bạo tạc. Chỉ cần ta động ý niệm là nó sẽ nổ tung trong cơ thể ngươi, cơ quan nội tạng óc ác xương tủy gì cũng bị tạc thành tương. Cho dù năng lực phòng ngự của ngươi cao bằng Bá Hạ cũng vỡ thành từng mảnh. Không tin cứ thử!"
Sở Mộ mỉm cười tà ác, nói với Thiết Quân.
Khuôn mặt Thiết Quân lập tức co quắp lại.
"Mang đi!"
Sở Mộ nói với Tang Anh ở sau lưng.
Tang Anh nhìn Thiết Quân bị buộc chặt như đòn bánh tét, đến bây giờ còn chưa lấy lại tinh thần.
Lúc ban đầu Tang Anh chỉ là dân du cư trên biển, sau khi quy túc Tân Nguyệt Địa, trải qua cố gắng mới đạt được chức vụ thủ lĩnh hải quân.
Nhưng hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới chính mình sẽ có một ngày đánh bại quân đoàn hải quân mạnh nhất thế giới nhân loại. Thậm chí còn tự tay áp giải Thiết Quân, nhân vật số hai của hải quân Ô Bàn.
Đối phó nhân vật cấp lãnh tụ như Thiết Quân, Tang Anh dĩ nhiên không dám xem thường. Hắn cố ý gọi tới mấy cường giả gia trì thêm một loạt phong ấn linh hồn và xiềng xích trên người Thiết Quân. Sau đó hắn mới yên tâm áp giải tù binh Thiết Quân đi tới ngục giam Phong Vũ thành.
"Sở vương, ngươi dự định xử trí Thiết Quân thế nào?"
Tang Anh mở miệng hỏi.
"Tùy tình huống, giết!"
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
"Tùy tình huống, giết?"
Tang Anh đúng là không hiểu những lời này là có ý gì.
"Giết thật? Ta nghe nói cường giả lãnh tụ đều có ý nghĩa trọng đại đối với thế giới nhân loại, không thể tùy tiện giết."
Tang Anh nghi ngờ hỏi lại.
Nghe thấy Tang Anh nói lời này, Sở Mộ ngược lại mỉm cười đầy ẩn ý. Ánh mắt hắn nhìn lướt qua quân đoàn Hải tộc đang sắp hàng che kín đại dương, mở miệng nói:
"Ngươi cảm thấy Tân Nguyệt Địa chúng ta còn có thể coi là nhân loại thuần túy sao?"
Tang Anh ngẩn người ngạc nhiên, lúc này mới nghĩ tới chiến trường Đông Cuồng Lâm xuất hiện đại quân Yểm Ma và Hoa yêu, bây giờ Ám Thiên hải cũng xuất hiện quân đoàn Hải tộc.
Mà liên minh nhân loại lại đưa quân chinh phạt Tân Nguyệt Địa. Về phần Hải tộc, Yểm Ma tộc, Hoa yêu tộc trở thành lực lượng thủ vệ Tân Nguyệt Địa, vậy bọn họ có còn thuộc về thế giới nhân loại nữa không? Bọn họ cần phải tuân thủ những quy tắc kia sao?
"Trong hội nghị Lưỡng Khôn sơn, bọn họ nhận định chúng ta là chủng tộc độc lập. Thật ra cũng không oan uổng bao nhiêu!"
Sở Mộ mỉm cười hài hước.
Tân Nguyệt Địa từ trước tới giờ vốn không cần đám người dối trá kia bảo vệ, bọn họ phát triển là vì mọi người cùng nhau cố gắng. Thần Tông - Trừng Phạt điện, Nguyên Tố tông - Phong phái, Hỏa phái, Huyền Môn tiên tông - Huyền Thảo môn, Vong Linh cung - Quỷ phái và hải quân Ô Bàn… tất cả thế lực này sẽ phải trả giá vì hành vi của mình.
Thi thể địch nhân đã nằm lại Tân Nguyệt Địa, nhưng không có tiến vào một bước. Nếu như đám người kia không chịu tỉnh ngộ, tiếp tục gây chiến, vậy thì Tân Nguyệt Địa sẽ không ngần ngại chôn thây toàn bộ, dùng hành động kiên quyết chứng minh rằng Tân Nguyệt Địa không hề nhỏ yếu như bọn họ tưởng tượng.
"Thiết Quân phải chết, cần phải cho đám người kia biết một chuyện. Coi như là cường giả lãnh tụ dám xâm phạm lãnh thổ của chúng ta, kết quả cũng là như thế!"
Giọng nói Sở Mộ vô cùng dứt khoát.
Lời nói của Sở Mộ truyền vào trong tai tất cả thành viên hải quân Tân Nguyệt.
Vương giả bọn họ đã khống chế một đầu Hoàng Tuyền huyết thống tối cao, suất lĩnh quân đoàn Hải tộc đánh bại hải quân Ô Bàn, bảo vệ lãnh hải an toàn. Hắn nói ra lời này tuyệt đối không phải là cuồng ngôn, lãnh tụ Thiết Quân chính là chứng minh tốt nhất.
Hơn nữa, hắn bây giờ cũng là một vị cường giả lãnh tụ. Hắn không phải là lãnh tụ của nhân loại, mà chỉ thuộc về Tân Nguyệt Địa.
Trận đại chiến thứ hai tràng lại thu hoạch toàn thắng. Mỗi một người trong quân đoàn Tân Nguyệt đã chuẩn bị tinh thần hi sinh trước khi trận chiến bắt đầu, thế mà cuối cùng bọn họ nhìn thấy toàn là thi thể địch nhân. Đây là một trận thắng lợi gần như hoàn mỹ.
Đối với rất nhiều Hồn sủng sư, bảo vệ lãnh thổ của mình thoát khỏi liên minh chinh phạt hình thành từ vô số thế lực, chiến tích đánh sụp hải quân Ô Bàn chính là thắng lợi huy hoàng. Và nó sẽ in sâu vào trong lịch sử, không ai có thể che giấu sự thật này.