"Tiểu tử, ngày đó ở Cương La thôi thành không phải là mắng chửi rất oai phong hả? Tại sao bây giờ lại chạy trốn như chó chết vậy, đông trốn tây né, để cho ta nhìn thấy tư thế điên cuồng của ngươi đi." Vô danh lão nô nhất thời cười to chế giễu.
Lúc ở Cương La thành, Sở Mộ có sát thủ Yểm Ma cung ở bên bảo vệ, vô danh lão nô có chỗ kiêng kỵ nên không dám động thủ. Mà bây giờ Sở Mộ một thân một mình, vô danh lão nô hiển nhiên muốn rửa sạch sỉ nhục lần trước, thuận tiện báo thù cho Dương Lạc Sâm.
Thế lực Yểm Ma cung đều có quy định rõ ràng, thanh niên đồng lứa nếu có danh hiệu Yểm thiếu sẽ không bị cao tầng Yểm Ma cung chi phối. Cho dù phạm phải tội nặng hơn nữa chỉ có mỗi Lục Sam Ly danh hiệu cấp tám là Yểm thiếu tài quyết giả cùng với tầng lớp nguyên lão Nội Ma Cung mới có tư cách tiến hành cân nhắc quyết định xử phạt.
Hơn nữa, vì duy trì quyền lực và an toàn cho thanh niên đồng lứa, những thành viên bối phận cao hơn không được phép xuất thủ đối với thanh niên cao thủ trong Yểm Ma cung. Dù sao số tuổi chênh lệch sẽ ảnh hưởng đến thực lực cụ thể, khoảng cách thực lực hai bên vẫn còn một khoảng cách chênh lệch nhất định.
Vô danh lão nô hiển nhiên là thuộc về tầng lớp người già, thành viên ở bối phận như hắn chỉ đạt tới cấp bậc Hồn Sư, ngay cả một con tám đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh cũng không có, lão già này nhất định là thành viên kém cỏi nhất trong hàng ngũ người già ở Yểm Ma cung.
Nhưng mà cái loại người già cả bèo bọt này đối với Sở Mộ không đủ hai mươi tuổi vẫn là cường địch trước nay chưa có.
Tất cả Hồn sủng của Sở Mộ chỉ có mỗi Mạc Tà gia trì thêm hiệu quả Huyết Đồng Cuồng là có thể chống lại U Nhãn Quỷ Du của lão gia hỏa này. Những Hồn sủng khác rất khó ngăn cản tám đoạn hai giai Phong Bạo Ưng và bảy đoạn ba giai Ma Quỷ Đằng.
Gặp phải cường địch như thế, Sở Mộ quyết đoán lựa chọn chạy trốn, nhưng mà lão gia hỏa này khống chế Hồn sủng tương đối thành thục. Cho dù Sở Mộ khống chế Dạ Lôi Mộng Thú có tốc độ di chuyển cực nhanh vẫn bị Ma Quỷ Đằng hạn chế gắt gao, muốn đào thoát từ trong tay hắn đúng là một chuyện vô cùng khó khăn.
"Rầm rầm rầm!"
Hai bên đường phố vẫn tiếp tục sụp đổ ầm ầm, Dạ Lôi Mộng Thú mạnh mẽ gia tốc chạy trốn băng qua từng nóc nhà. Phía sau Dạ Lôi Mộng Thú chính là Ma Quỷ Đằng đuổi theo không nghỉ.
"Đổi vị trí."
Sở Mộ hiển nhiên biết Ma Quỷ Đằng khống chế dây leo không chỉ một hai cái, lập tức để cho Dạ Lôi Mộng Thú thay đổi phương hướng chạy trốn.
"Rầm rầm!"
Quả nhiên, ngay lúc đó phòng ốc phía trước đột ngột sụp đổ, một sợi dây leo to kinh khủng dựng đứng lên giống như một con quái vật xanh biếc ngăn cản ở trước mặt.
Dạ Lôi Mộng Thú đã sớm biến hóa vị trí, đúng lúc tránh qua một bên né được lần công kích này.
"Mạc Tà, đi." Sau khi dung nhập vào trong đêm tối, Sở Mộ dùng hồn niệm nói với Mạc Tà.
Thân thể Mạc Tà lập tức huyễn hóa ra ba hư ảnh tránh né quỷ trảo của U Nhãn Quỷ Du, rồi nhanh chóng chạy trốn theo hướng Sở Mộ.
Vô danh lão nô hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên đã nhìn ra ý định của Sở Mộ, lập tức ra hiệu cho tám đoạn Phong Bạo Ưng.
"Kéc!"
Thân thể Phong Bạo Ưng chao đảo một vòng, kêu lên một tiếng bén nhọn rồi đột nhiên từ lao xuống.
"Vù vù vù vù!"
Một luồng khí lưu xoay tròn từ trên đỉnh đầu áp xuống làm cho Sở Mộ bất an, vừa nhiền lên liền thấy con ưng khổng lồ kia tiến tới gần lắm rồi.
"Mạc Tà, Nộ Viêm."
"Ngao!"
Mạc Tà đang di chuyển lập tức tru lên, con ngươi trắng bạc bốc cháy hỏa diễm hừng hực.
"Phụt!" Một luồng hỏa diễm cực nóng đột nhiên nổ tung ngay trên đầu Sở Mộ, ngọn lửa bộc phát chói mắt nhất thời chiếu sáng không gian, đường phố và phòng ốc bị nhuộm thành một mảnh đỏ bừng.
Ánh lửa chiếu lên mặt Sở Mộ hiện đầy lo lắng, bởi vì hắn phát hiện tám đoạn Phong Bạo Ưng chỉ bị Nộ Viêm ảnh hưởng chút ít, dựa vào khí lưu mạnh mẽ trực tiếp xuyên qua bức tường Nộ Viêm bay về phía hắn và Dạ Lôi Mộng Thú.
"Dạ, Cực Ảnh." Sở Mộ lập tức niệm chú ngữ gia trì hiệu quả Thừa Phong lên trên người Dạ Lôi Mộng Thú, đồng thời bảo Dạ Lôi Mộng Thú thi triển kỹ năng gia tốc.
"Gào!" Dạ Lôi Mộng Thú ngẩng đầu rống lên một tiếng, trên thân thể đen nhánh bỗng nhiên lóe lên điện quang màu tím. Nguồn:
"Vụt!" Tốc độ Dạ Lôi Mộng Thú đột nhiên tăng nhanh, thân ảnh màu tím sẫm vẽ ra một quỹ tích hoa mỹ xẹt qua bầu trời đêm.
Hiệu quả Cực Ảnh không giống với Vong Tập, không thể bộc phát ra tốc độ gấp hai trong nháy mắt, nhưng nó có thể giúp cho giữ vững trạng thái gia tốc trong thời gian dài.
Sở Mộ cho Dạ Lôi Mộng Thú thêm hiệu quả Thừa Phong nên tốc độ Dạ Lôi Mộng Thú gia tăng lên tới năm thành (gấp rưỡi).
Phong Bạo Ưng vừa buông thả kỹ năng Tinh Vẫn rơi xuống hung hăng đánh nát một dãy đường phố, nhất thời một luồng khí tràng lấy vị trí Phong Bạo Ưng làm trung tâm tùy ý càn quét bốn phía, khói bụi tung bay mù mịt.
Tám đoạn Phong Bạo Ưng thi triển kỹ năng Tinh Vẫn uy lực ít nhất cũng đạt đến cấp bảy, phạm vi thổi quét bao phủ phương viên hai mươi thước. Dưới tình huống Dạ Lôi Mộng Thú gia tăng tốc độ lên năm thành vô cùng miễn cưỡng chạy thoát ra khỏi phạm vi Phong Bạo Ưng công kích.
"Vù vù vù!" Năng lượng loạn lưu đáng sợ từ phía sau đập vào người Sở Mộ, hắn quay đầu nhìn lại cái hố đen ngòm ở sau lưng, trong lòng vẫn còn sợ hãi không dứt.
Tám đoạn Phong Bạo Ưng thi triển kỹ năng quá mức cường hãn rồi, lấy lực phòng ngự hiện tại của Dạ Lôi Mộng Thú một khi bị đánh trúng tất nhiên sẽ bị thương nặng.
Nhìn thấy Sở Mộ khống chế Dạ Lôi Mộng Thú có thể đạt tới tốc độ nhanh cỡ đó, sắc mặt vô danh lão nô cũng âm trầm mấy phần, ánh mắt chú ý tới Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ còn rơi lại ở đằng sau.
"Lưu Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ lại." Vô danh lão nô lập tức phát ra mệnh lệnh.
Phong Bạo Ưng từ trong cái hố lớn bay lên, lập tức khóa chặt mục tiêu là Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ.
Hai cánh phe phẩy mấy cái, thân thể Phong Bạo Ưng xoay tròn bay lên cao, trong quá trình này tiếp tục dẫn động khí lưu chung quanh không ngừng tụ lực, sau khi lực lượng lên tới mứt độ nhất định liền buông thả ra một đạo Cụ Phong (lốc xoáy) mạnh mẽ.
Phong Bạo Ưng tạo thành Cụ Phong bao trùm phạm vi mấy chục thước, cho dù là cư dân đứng ở đàng xa quan chiến vẫn phải kinh hãi trong lòng. Nếu như uy lực Cụ Phong chỉ đạt tới cấp sáu, Mạc Tà hoàn toàn có thể dựa vào tốc độ của mình xuyên qua, nhưng mà lần này Phong Bạo Ưng buông thả Cụ Phong uy lực tiếp cận cấp tám, lỗ mãng xông vào sẽ bị vô số Phong Nhận trong đó xé thành mảnh nhỏ.
Con đường Mạc Tà chạy trốn đã bị phong kín, vì thế nó lập tức thay đổi phương hướng, chuyển nửa vòng lao sang con đường lớn của thị trấn.
"Ầm!"
Mặt đường đá xanh đột nhiên nổ tung, trường đằng quỷ quái chỗ nào cũng có, lúc lên lúc xuống từ từ vây khốn Mạc Tà.
"Ngao ô!"
Mạc Tà kêu lên đau đớn, thân thể bị trường đằng đánh văng lên cao rồi nặng nề ngã xuống đống phế tích.