Sủng Mị

càng đánh càng hăng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mấy đạo Ma Hoàn này được hình thành từ Lăng Băng nên uy lực mạnh mẽ hơn trước vài phần. Ngay khi hạ xuống lưng chừng thân thể đối phương bỗng nhiên ngừng lại rồi bắt đầu thu nhỏ.

"Ầm!"

"Ầm!"

"Ầm!"

Bảy đạo Hàn Băng Ma Hoàn công phá tạo ra bảy tiếng nổ vang như sấm, đám bảy đoạn trung giai Quỷ Nham thủ vệ lập tức biến thành vô số mảnh vụn rơi xuống mặt đất.

Một kích tất sát.

Lăng Băng giúp cho uy lực Hàn Niễn Ấn trở nên mạnh hơn nên giết chết bảy đoạn trung giai Quỷ Nham thủ vệ không còn khó khăn như trước.

Nhìn thấy Băng Tinh phiêu tán và nham thạch vỡ vụn ở trước mặt mình, Sở Mộ cũng phải kinh ngạc ngẩn ngơ giây lát, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên. Lăng Băng, Băng Không Tinh Linh rốt cuộc đã có thể hoàn toàn nắm giữ lực lượng Lăng Băng.

"Đinh!"

Ngưng lại tiếp tục niệm chú ngữ chuẩn bị buông thả Lăng Băng - Băng Kiếm trận.

Trong quá trình này Băng Không Tinh Linh phải đối mặt với tám con Quỷ Nham thủ vệ đồng thời thi triển kỹ năng Nham hệ công kích. Lúc này chúng nó đã cực kỳ điên cuồng, chỉ biết mù quáng nhào tới tấn công Băng Không Tinh Linh.

"Nguyên Xuân Ý Chí."

Đối mặt với tám con Quỷ Nham thủ vệ cùng lúc công kích, Ngưng vẫn bình tĩnh niệm chú ngữ để mặc cho tám con Quỷ Nham thủ vệ tùy ý oanh kích lên thân thể của nó.

Lớp da bên ngoài của Băng Không Tinh Linh đã được Lăng Băng bao trùm lên lực phòng ngự đã đạt đến cấp tám tiêu chuẩn. Trình độ phòng ngự này có thể trực tiếp nghênh đón bảy đoạn trung giai Quỷ Nham thủ vệ công kích mà không bị ảnh hưởng chút gì.

Một đám Phi Nham chỉ có thể lưu lại trên cơ thể Băng Không Tinh vài vết thương nhợt nhạt. Còn Băng Không Tinh Linh tranh thủ đoạn thời gian ngắn ngủi này đã hoàn thành chú ngữ Lăng Băng - Băng Kiếm trận.

Hàn Băng cự kiếm trôi nổi ở giữa không trung, hàn khí lạnh lẽo khuếch tán ra bốn phía lập tức đông cứng vách núi trong phạm vi vài trăm thước.

Băng Không Tinh Linh nhẹ nhàng huy động cánh tay khống chế hai mươi ba thanh Băng Kiếm đâm thẳng về phía tám con bảy đoạn trung giai Quỷ Nham thủ vệ.

"Hợp lực!"

Chú ngữ hoàn thành trong nháy mắt, hai mươi ba thanh Lăng Băng – Hàn Băng cự kiếm đang bay giữa không trung, lại có thêm hai mươi ba thanh Băng Kiếm khác xuất hiện ở trên đầu Băng Không Tinh Linh.

"Xẹt xẹt xẹt ~~~!"

Tám con Quỷ Nham thủ vệ tạo thành bức tường nham thạch thật dày ngăn cản Băng Kiếm, nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản bốn mươi sáu thanh Băng Kiếm đồng thời oanh kích. Bức tường cứng rắn nhanh chóng tan nát thành từng mảnh vụn. Tám con Quỷ Nham thủ vệ bị Băng Kiếm đánh rớt xuống vực sâu sinh tử khó liệu.

Sau khi giải quyết tám con Quỷ Nham thủ vệ, Băng Không Tinh Linh và Sở Mộ cũng được giảm bớt áp lực rất nhiều. Số Quỷ Nham thủ vệ còn dư lại không dám tiếp cận Ngưng nữa.

"Tùng Lâm Sơn, tên khốn kia nói là Băng Không Tinh Linh của Sở Mộ chỉ mới sáu đoạn chín giai. Hơn nữa còn nắm giữ Huyền Tinh cao cấp." Thanh Lực cắn răng chửi ầm lên.

Thanh Lực đứng ở góc độ dễ dàng nhìn thấy Sở Mộ và Băng Không Tinh Linh cách đó chừng trăm thước. Hắn không nhìn thấy quá trình Băng Không Tinh Linh lột xác và lĩnh ngộ ra Lăng Băng, nhưng lại thấy được Băng Không Tinh Linh buông thả kỹ năng Băng hệ giết chết một mảng lớn Quỷ Nham thủ vệ.

Bảy đoạn một giai đã có thể ứng phó bốn mươi mấy con bảy đoạn Quỷ Nham thủ vệ, ở trong mắt Thanh Lực đó không phải là Băng Không Tinh Linh nữa rồi. Thiên phú Băng hệ cỡ đó chỉ tồn tại ở Hồn sủng cấp quân chủ mà thôi.

"Tùng Lâm Sơn, Tùng Lâm Sơn chết ở đâu rồi." Thanh Lực vô cùng phẫn nộ quát lên.

"Đại nhân, Tùng Lâm Sơn đã chết." Một gã thanh niên vẫn núp ở bên cạnh Thanh Lực và Trương Khâm thấp giọng nói.

Năm người liên tục chiến đấu không ngừng nghỉ, đến lúc này hơn sáu trăm đầu Quỷ Nham thủ vệ đã bị bọn hắn giải quyết gần phân nửa. Nhưng bên phía bọn họ cũng tổn thất thảm trọng.

Trước hết là Tùng Lâm Sơn đã bị Quỷ Nham thủ vệ giết chết, sau đó cái tên thanh niên bị một con Hồn sủng chết sớm cũng mất mạng. Tên thanh niên còn lại đã mất một con Hồn sủng, còn dư lại hai con đang cố gắng chiến đấu. Nhưng Nguyên Tố Hồn sủng của hắn chỉ có thể miễn cưỡng đối phó mấy đầu Quỷ Nham thủ vệ mới nơm nớp lo sợ núp ở gần hai người Trương Khâm và Thanh Lực.

"Thanh Lực, giải quyết đám Quỷ Nham thủ vệ nhanh một chút, chúng ta còn phải xử lý tên kia rồi rời khỏi nơi này."

Trương Khâm cũng biết tình hình không lạc quan cho lắm, vì thế vội vàng mở miệng hối thúc đồng bọn.

Lúc Trương Khâm nói lời này còn cố ý nhìn thoáng qua Thanh Lực, dùng hồn niệm nói: "Có cần phải triệu hoán Hồn sủng thứ tư bảo vệ hắn không? Còn hơn hai trăm đầu Quỷ Nham thủ vệ nữa, mà Hồn sủng của hắn gần như mất đi lực chiến đấu rồi."

"Hừ, ngươi đã nói hắn không còn chiến lực thì lưu hắn lại làm gì? Cứ để cho hắn tự sinh tự diệt đi, hơn nữa chuyện này càng ít người biết càng tốt." Thanh Lực dứt khoát nói.

Trương Khâm gật đầu, lập tức bỏ qua ý định triệu hoán Hồn sủng thứ tư.

Hai người Trương Khâm và Thanh Lực cũng rất cẩn thận, có lẽ bây giờ bọn họ triệu hồi ra Hồn sủng thứ tư sẽ có khả năng đào thoát ra ngoài và giảm bớt áp lực. Nhưng mà bọn họ vẫn muốn ẩn giấu một chút, lỡ may gặp phải nguy hiểm chân chính thì bọn họ vẫn còn có đường crống đỡ.

"Kỳ quái, sáu đoạn một giai Mặc Dã của tiểu tử kia tại sao còn chưa chết?"

Trương Khâm liếc về phía mỏm núi cách đó không xa, kinh ngạc hỏi.

"Đừng quản nhiều như vậy, trước tiên giải quyết đám quái vật này đi."

Thanh Lực không thèm để ý tới điều đó chút nào. Chỉ là sáu đoạn cấp trống lĩnh mà thôi, có gì to lớn chứ?

Trong một góc trên khe núi.

Chiến Dã với sinh mệnh lực và năng lực hồi phục gấp sáu lần Hồn sủng bình thường chính là nguyên nhân chủ yếu cho dù gặp phải vây công cũng rất khó bị giết chết. Thời gian chiến đấu càng kéo dài, thực lực Chiến Dã đang từng điểm từng điểm tăng cường.

Nếu như không bị thương quá nặng, Chiến Dã sẽ không dễ dàng sử dụng kỹ năng trọng sinh. Dù sao trọng sinh chỉ có sáu lần, trong quá trình này thời gian kiên trì càng lâu thì lực chiến đấu của nó càng mạnh.

"Rống rống rống!"

Trong khi đang dần dần trưởng thành, thể lực Chiến Dã cũng gia tăng không ít. Hai móng vuốt đã được lực lượng cấp sáu toàn thể tiến công hồn trảo bao phủ hung hăng cắm sâu vào trong vách núi.

Hiệu quả Dũng Triết Chi Tâm lại tăng cường Chiến Dã thêm một giai, đạt đến sáu đoạn năm giai.

"Toái Đạp."

"Rầm rầm!"

Phạm vi lực lượng Toái Đạp lan tỏa rất rộng, tất cả Quỷ Nham thủ vệ trong phương viên hai mươi thước đều bị đánh văng ra ngoài. Trong đó có mấy con Quỷ Nham thủ vệ bị bay ra khỏi khe núi, rơi thẳng xuống vực sâu.

Thừa dịp khí thế tăng mạnh trong quá trình trưởng thành, Chiến Dã lại liên tục giết chết mấy đầu Quỷ Nham thủ vệ nữa. Sau đó mới quyết đoán lui trở về góc khuất trong khe núi, tiếp tục chọn lựa chiến lược phòng thủ.

Chung quanh Chiến Dã vẫn có bốn mươi mấy đầu Quỷ Nham thủ vệ vây công, chúng nó đồng thời thi triển kỹ năng bộc phát ra lực phá hoại cực kỳ kinh khủng. Mặc dù trên người Chiến Dã có Mặc Khải và cấp sáu hồn giáp nhưng vết thương trên người vẫn không ngừng gia tăng.

"Sủng Mị - Hàn Niễn Ấn." Ngay lúc này thanh âm Sở Mộ bỗng nhiên truyền tới.

Sở Mộ cho Băng Không Tinh Linh bảo hộ mình để hoàn thành chú ngữ Hàn Niễn Ấn.

Mười sáu đạo Hàn Băng Ma Hoàn nhanh chóng xuất hiện rồi lao vút tới vị trí Chiến Dã.

Đám Quỷ Nham thủ vệ vây công Chiến Dã căn bản không có chú ý tới Sở Mộ. Vì thế khi kỹ năng Băng hệ lao tới gần cũng không có thời gian phản ứng, tất cả chúng nó liền bị Hàn Băng Ma Hoàn chế trụ thân thể.

Khí tức băng hàn lập tức đông cứng mười mấy đầu Quỷ Nham thủ vệ này.

"Ầm!"

"Ầm!"

Trong đó có bảy đầu Quỷ Nham thủ vệ bị Hàn Băng Ma Hoàn nghiền thành vô số mảnh vụn, chín đầu Quỷ Nham thủ vệ khác mặc dù không chết nhưng lớp da bên ngoài cũng bị tàn phá nặng nề. Nguồn truyện: Truyện FULL

Kỹ năng đẳng cấp càng cao, Sở Mộ thi triển hồn kỹ Sủng Mị sẽ phát huy ra uy lực càng nhỏ.

Hơn nữa Sở Mộ có năng lực khống chế Băng hệ khẳng định không bằng Băng Không Tinh Linh. Cho nên hắn buông thả kỹ năng Hàn Niễn Ấn cũng sẽ bị giảm uy lực khá nhiều. Có thể giết chết bảy con Quỷ Nham thủ vệ là nhờ có hồn niệm cường đại của cấp bậc Hồn Chủ.

"Chiến Dã, Đoạn Chi Trọng Sinh."

Sau khi giảm bớt áp lực cho Chiến Dã, Sở Mộ liền ra lệnh cho Chiến Dã thi triển kỹ năng trọng sinh.

Vết thương trên người Chiến Dã bắt đầu tràn ra trùng dịch xanh biếc, từ từ hồi phục những vết cào xước và lân vảy mất mác. Đồng thời trùng dịch cũng cứng lại tạo thành một tầng Mặc Khải mới bóng loáng.

"Lăng Băng khải giáp." Sở Mộ phát ra mệnh lệnh đối với Băng Không Tinh Linh.

"Đinh!"

Bên phía Ngưng đã nhẹ nhàng hơn trước kia nhiều, thi triển một cái kỹ năng phụ trợ cũng không làm ảnh hưởng quá trình chiến đấu của nó.

Lăng Băng khải giáp phòng ngự mạnh hơn Huyền Tinh khải giáp rất nhiều. Trên người Chiến Dã đã có Mặc Khải và cấp sáu hồn giáp, bây giờ có thêm Lăng Băng khải giáp bao phủ thì lực phòng ngự đã tăng cường lên tới trình độ cấp tám.

Phòng ngự dạt tới cấp tám thì đám Quỷ Nham thủ vệ công kích rất khó tạo thành thương tổn cho Chiến Dã. Mặc dù tốc độ bởi vì sức nặng của Lăng Băng khải giáp ảnh hưởng nên chậm đi chút ít, nhưng đối với Hồn sủng đặc thù như Chiến Dã thì thời gian kiên trì càng dài lại càng có lợi.

Chiến Dã vừa được tăng cường lực phòng ngự, Sở Mộ đã không cần lo lắng cho nó quá mức như trước. Hắn trực tiếp tập trung tinh thần chỉ huy Mạc Tà và Ngưng điên cuồng càn quét đám Quỷ Nham thủ vệ.

"Sáu đoạn một giai chiến thú Mặc Dã của tiểu tử kia còn chưa có chết?"

Trương Khâm lại liếc qua một cái, đột nhiên phát hiện chiến thú Mặc Dã ở trong mỏm núi vẫn đang chiến đấu thống khoái với hàng chục con Quỷ Nham thủ vệ. Mà bốn mươi đầu Quỷ Nham thủ vệ lúc trước vây công nó đến giờ chỉ còn lại hai mươi mà thôi.

"Sáu đoạn tám giai? Hắn thay đổi Hồn sủng sao?"

Trương Khâm cũng ngẩn người ngạc nhiên, từ khi phát hiện Mặc Dã trưởng thành lên tới sáu đoạn tám giai liền có cảm giác gì đó không ổn.

"Đây… điều này sao có thể? Tại sao lên tới sáu đoạn tám giai rồi."

Cái tên thanh niên kia mở to hai mắt ra nhìn, trên mặt rõ ràng là không dám tin tưởng chuyện này.

Lúc nãy hắn chiến đấu ở vị trí cách mỏm núi không xa, tình hình chiến đấu hỗn loạn và dày đặc nên hắn không thể nào chú ý đến một con Mặc Dã sáu đoạn yếu ớt được. Nhưng mà bây giờ nhìn lại liền thấy con Mặc Dã kia vẫn tiếp tục giằng co với mấy chục con Quỷ Nham thủ vệ không hề có dấu hiệu thất bại.

Lúc trước hiển nhiên hắn không thèm lưu ý, nhưng bây giờ mới đột nhiên phát hiện sáu đoạn một giai Mặc Dã không chỉ là không chết. Thế mà lại tăng cường thực lực lên tới sáu đoạn tám giai, bản thân hắn có thể khẳng định trăm phần trăm Sở Mộ không có thay đổi Hồn sủng.

"Rống rống rống!"

Một tiếng gầm thét tràn đầy sinh lực vang lên, thanh âm này khiến cho người ta cảm giác như không gian cũng phải chấn động vì nó.

Khi ba người Nguyên Tố môn đang trợn tròn mắt kinh ngạc nhìn tới, không ngờ Chiến Dã lại trưởng thành lần nữa, thực lực đạt đến sáu đoạn chín giai.

"Tự động trưởng thành. Đây… cái con chiến thú Mặc này có thể trưởng thành trong chiến đấu."

Cho đến lúc này, ba người Nguyên Tố môn hoàn toàn trợn tròn mắt, trong lúc nhất thời vô tình quên mất bên cạnh bọn họ đang có một đàn Quỷ Nham thủ vệ uy hiếp.

Dũng Triết Chi Tâm.

Sau khi tiến hành Đoạn Chi Trọng Sinh năm lần, thực lực Chiến Dã rốt cuộc tăng cường lên tới sáu đoạn chín giai.

Ở trình độ sáu đoạn chín giai thì lực lượng, tốc độ, phòng ngự, sinh mệnh lực, năng lực tự lành, hết thảy mọi đặc tính của Chiến Dã đều được tăng cường lên tới tầng thứ cao hơn. Đối mặt hai mươi đầu Quỷ Nham thủ vệ còn lại, Chiến Dã dư sức giải quyết mà không cần phải lo lắng gì hết.

Chiến Dã đã mạnh hơn hẳn trước kia, bắt đầu bạo phát khí thế mạnh mẽ và dã tính tiềm ẩn trong cơ thể nó. Một trận tàn sát điên cuồng lập tức ập xuống đầu đám Quỷ Nham thủ kia.

"Thiên Liệt Trảo."

"Mặc Khải Thứ."

"Tử Quang."

"Toái Đạp."

Kỹ năng được thi triển liên tiếp, trải qua một trận chiến cực kỳ thô bạo, số lượng Quỷ Nham thủ vệ dần dần giảm bớt, cuối cùng chỉ còn lại có mấy con nơm nớp lo sợ lui về phía sau. Chúng nó đã không còn dũng khí đối mặt với con chiến thú cuồng bạo này nữa.

Mặc Khải đã hiện đầy vết thương, đối với những Hồn sủng khác coi như là bị thương khá nặng rồi. Nhưng đối với Chiến Dã có huyết trống Trùng hệ cường đại thì hoàn toàn không có trở ngại gì lớn.

Sau khi xử lý xong đám Quỷ Nham thủ vệ vây công mình, Chiến Dã phóng thẳng tới chiến trường Mạc Tà nhanh như chớp, bắt đầu phối hợp với Mạc Tà chiến đấu.

Mạc Tà đối mặt với Quỷ Nham thủ vệ còn nhiều hơn cả Chiến Dã và Băng Không Tinh Linh cộng lại. Mặc dù đã thành công giết chết bốn mươi đầu Quỷ Nham thủ vệ nhưng đó chỉ là một nửa số lượng hiện có mà thôi.

Nhờ có Chiến Dã gia nhập vào trong chiến đấu nên Mạc Tà có thêm một lá chắn thịt hấp dẫn bớt hỏa lực. Mạc Tà đã có thể yên tâm thi triển ra kỹ năng cường đại của cấp quân chủ.

"Dọn dẹp hết đi!"

Đám Quỷ Nham thủ vệ uy hiếp gần đó đã bị quét dọn toàn bộ, Sở Mộ liền ra lệnh cho Băng Không Tinh Linh gia nhập vào vòng chiến của Mạc Tà.

Ba con Hồn sủng cường đại cùng hợp lực thì bốn mươi đầu Quỷ Nham thủ vệ còn lại làm sao chống đỡ nổi? Tất cả chúng nó đã bị Mạc Tà, Chiến Dã và Ngưng giết chết nhanh chóng, hoàn toàn không có một chút trở ngại nào.

Sở Mộ đã hoàn thành công việc thanh tẩy chiến trường. Nhưng bên phía Thanh Lực và Trương Khâm còn đang chiến đấu kịch liệt, Tử Uyển Lôi Ma cường thế không ngừng tung ra Lôi trảo, hàng loạt tia chớp kinh khủng ập xuống đánh nát ba con Quỷ Nham thủ vệ cuối cùng.

Hai người Thanh Lực và Trương Khâm còn chưa có triệu hoán Hồn sủng thứ tư, còn cái tên thanh niên kia cho dù vất vả chống đỡ cũng khó thoát khỏi cái chết. Lúc nãy hắn đang kinh ngạc thực lực Chiến Dã bạo tăng, không có lưu ý tình hình xung quanh liền bị mười mấy đầu Quỷ Nham thủ vệ kéo xuống khe núi.

Thanh Lực và Trương Khâm tập trung Hồn sủng tại bên cạnh mình, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn vào Sở Mộ. Hai người bọn họ có sáu con Hồn sủng đã bị thương, lúc này vừa mới kết thúc chiến đấu đang há miệng thở ra từng hơi mệt nhọc. Hiển nhiên trận đại chiến này đã tiêu hao thể lực chúng nó quá lớn.

Toàn bộ khe núi đã hoàn toàn biến dạng, khắp nơi đều là lỗ thủng to nhỏ, đá vụn, vết nứt nằm xen kẽ rải đầy bốn phương tám hướng.

Đỉnh núi cũng bị biến hình nghiêm trọng, thậm chí yếu đến mức làm cho người ta có cảm giác chấn động chờ chực sụp đổ.

Thi thể Quỷ Nham thủ vệ phủ kín khe núi, nham thạch vỡ bụn rải đầy trên mặt đất, hồn hạch văng tán loạn. Thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy một vài tia sáng mê người lóe lên.

Thế nhưng, cho dù là hồn hạch hay là hồn tinh, ba người còn lại sẽ không rảnh để ý tới. Bởi vì bây giờ chuyện cần làm nhất chính là giết chết đối phương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio