Xích Vũ Yêu Linh Hoàng có lực lượng tinh thần vô cùng bá đạo, cho dù không cần thi triển kỹ năng vẫn có thể cắt đứt và hạn chế đối phương. Nhưng Dạ Lôi Mộng Thú không làm được như thế, kỹ năng Mộng Quyện chỉ có thể thành công cắt ngang những kỹ năng cần thời gian niệm chú từ hai giây trở lên.
Tà Diễm Yêu bây giờ đang định thi triển chú ngữ hao phí thời gian hai giây, Cổ Ứng Thừa không nghĩ tới Dạ Lôi Mộng Thú lại đoán ra được dự định kế tiếp của mình, trong thời gian hai giây này đã tiếp cận và thành công cắt ngang kỹ năng Hồn sủng của mình.
Nguyên Tố giới Hồn sủng buông thả kỹ năng cũng cần phải niệm chú ngữ, bây giờ lực lượng tinh thần của Dạ Lôi Mộng Thú đã rất mạnh. Vì thế Tà Diễm Yêu đoán chừng rất khó thi triển nổi kỹ năng cấp sáu trở lên.
"Ngạc Lâm!"
Sở Mộ ra lệnh phản kích, đã đến lúc cho Tà Diễm Yêu nếm thử tư vị Yêu Linh Hồn sủng rồi.
"Hí!"
Dạ Lôi Mộng Thú ngẩng cao đầu hí lên một tiếng, chính giữa hai cái Mộng Giác chợt xuất hiện gợn sóng kỳ lạ, làn sóng tinh thần nhanh chóng biến thành năng lượng rung động chậm rãi khuếch tán về phía Tà Diễm Yêu.
Kỹ năng tinh thần Yêu Linh luôn luôn thần bí và mờ ảo, Tà Diễm Yêu mới vừa hoàn thành chú ngữ kỹ năng cấp thấp đã cảm thấy đầu óc mình hoảng hốt một trận.
Hỏa diễm cực nóng chung quanh thân thể Tà Diễm Yêu bỗng nhiên sôi trào, Tà Diễm Yêu niệm chú ngữ dự định dập tắt hỏa diễm nhưng bất kể nó buông thả chú ngữ nào cũng chỉ có tác dụng làm cho hỏa diễm bốc cháy càng thêm mãnh liệt.
Đau đớn và bỏng rát truyền khắp toàn thân Tà Diễm Yêu, từng đoàn từng đoàn hỏa diễm xâm nhập vào trong thế giới tinh thần khiến cho nó cảm thấy sợ hãi. Hơn nữa, ẩn trong đám lửa kỳ dị kia lại là một thân ảnh màu đen thoáng ẩn thoáng hiện tiến lại gần mình.
Cổ Ứng Thừa là người có kinh nghiệm chiến đấu dày dạn, hắn ý thức được Tà Diễm Yêu của mình đã bị kỹ năng Yêu Linh hạn chế, vội vàng niệm chú ngữ triệu hồi ra Hồn sủng thứ hai.
Một trận cuồng phong bốc lên cuồn cuộn từ khu trung tâm chiến trường, toàn bộ hỏa diễm gần đó lập tức tắt ngấm, đồ án triệu hoán chậm rãi hiện ra trước mắt mọi người.
Một cánh tay chậm rãi vươn ra, ngay sau đó là thân thể rắn chắc tràn đầy tính bạo tạc, toàn thân sinh vật này giống như được đúc bằng máu đỏ tươi vậy, một mùi máu tươi nồng đậm theo đó từ từ lan tràn ra khắp chiến trường.
"Tám đoạn một giai Bạo Huyết Uyên Thú, lực chiến đấu hình như đã đạt đến trình độ chuẩn quân chủ."
Bạo Huyết Uyên Thú không có che dấu khí tức nên tiểu thiếu niên nhận ra thực lực của nó rất nhanh.
Nếu đối phương đã triệu hồi ra Hồn sủng thứ hai, vậy thì Sở Mộ cũng không dám chậm trễ.
Khắc chế Thú hệ Hồn sủng tốt nhất chính là Mộc hệ Hồn sủng, sau khi Sở Mộ biết được đối phương triệu hồi ra một con tám đoạn Bạo Huyết Uyên Thú chuẩn quân chủ lập tức quyết đoán lựa chọn Ma Thụ chiến sĩ tham chiến.
Vô số rễ cây màu đỏ sậm trải rộng dưới chân Sở Mộ rồi nhanh chóng sinh trưởng ra bốn phía, thân thể Ma Thụ chiến sĩ cao hai thước dần dần hình thành từ trong đám rễ cây đó, khí tức tự nhiên tinh khiết mang theo mấy phần huyết tính triệt để buông thả áp bách ngược lại đối phương.
"Ma Thụ chiến sĩ cấp chiến tướng?"
Giọng nói thiếu niên trở nên kỳ quái, hiển nhiên là cảm thấy Sở Mộ cái này triệu hoán rõ ràng có chút khó coi.
Thiếu niên kinh ngạc đồng thời, trên mặt nữ tử cũng lộ vẻ kinh ngạc, nhưng ánh mắt của nàng hoàn toàn bất đồng với thiếu niên.
Nữ tử này có kinh nghiệm đối với lĩnh vực Hồn sủng càng thêm phong phú, thứ nàng thấy không phải là chủng tộc Hồn sủng, mà là trên người Ma Thụ chiến sĩ cấp chiến tướng ẩn chứa tính công kích, tính phòng ngự, sự linh hoạt vô cùng đồng đều, thậm chí con Mộc hệ Hồn sủng này đã lĩnh ngộ ra kết tinh Nhiên Mộc.
Một con Ma Thụ chiến sĩ cấp chiến tướng có kết tinh Nhiên Mộc, chuyện này có ý nghĩa đẳng cấp chiến lực của nó tuyệt đối không dưới cấp quân chủ.
Thực lực Bạo Huyết Uyên Thú có thể đạt tới chuẩn quân chủ, nhưng Ma Thụ chiến sĩ lại ở trình độ sơ đẳng quân chủ chân chính. Tuy rằng tám đoạn một giai Bạo Huyết Uyên Thú có lẽ đủ sức chống lại bảy đoạn bảy giai Ma Thụ chiến sĩ, nhưng mà trên phương diện thuộc tính thì Ma Thụ chiến sĩ đã chiếm cứ ưu thế rất lớn.
Quả nhiên sự tình đúng như nàng nghĩ, Ma Thụ chiến sĩ đối chiến với Bạo Huyết Uyên Thú một lát đã bắt đầu giành thế thượng phong. Dưới tình huống giai đoạn và đẳng cấp tương đồng thì ưu thế thuộc tính sẽ trở thành mấu chốt thắng lợi.
"Thật là lợi hại, cái con Ma Thụ chiến sĩ này cũng quá trâu bò rồi." Thiếu niên kinh ngạc kêu lên.
Đối mặt một con tám đoạn Bạo Huyết Uyên Thú chuẩn quân chủ nhưng Ma Thụ chiến sĩ không hề có chút sợ hãi. Mộc hệ Hồn sủng vốn có được rất nhiều ưu thế, đặc biệt là năng lực đồng thời buông thả nhiều kỹ năng cùng lúc, tính linh hoạt và tần suất công kích cực nhanh, kết tinh Huyết Nhiên Mộc gia trì … có thể nói Ma Thụ chiến sĩ vừa ra trận đã đánh đập Bạo Huyết Uyên Thú nổi danh thô bạo đến mức ngóc đầu không nổi.
Thế cuộc chiến đấu bởi vì lần triệu hoán Hồn sủng thứ hai đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lở đất.
"Một con sơ đẳng quân chủ, một con chuẩn quân chủ, đã là hai con bảy đoạn cao giai Hồn sủng cấp quân chủ rồi..." Nữ tử lẩm bẩm tự nhủ.
Chỉ cần triệu hoán hai con Hồn sủng cường đại này đã làm cho vị nữ tử kia đánh giá Sở Mộ khác hẳn rồi. Nàng càng thêm khẳng định ấu sủng Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm là do nam tử trước mắt tự mình bắt sống.
Trong nhóm thanh niên đồng lứa tại Đôn thành có thể sở hữu bảy đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh đã coi như là anh tài rồi, nhưng cấp quân chủ và cấp thống lĩnh chênh lệch thiên phú và khả năng phát triển như trời với đất. Sở Mộ triệu hoán ra hai con Hồn sủng đều có lực chiến đấu đạt tới quân chủ, cho dù giai đoạn hơi thấp nhưng vẫn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối. Tình thế lúc này đã dần dần ép đánh Cổ Ứng Thừa không thể chống đỡ nổi.
Đã là cuộc chiến song khống rồi nhưng rõ ràng Cổ Ứng Thừa vẫn đang ở trạng thái bị động.Vì thế sắc mặt Cổ Ứng Thừa vô cùng khó coi, trước đó hắn không bao giờ nghĩ tới mình lại bị một tên tiểu quỷ bức thành bộ dạng như thế này.
Rốt cuộc Cổ Ứng Thừa không trụ nổi nữa, bắt buộc phải triệu hồi ra Hồn sủng thứ ba.
"Ta cũng không tin ngươi có nhiều Hồn sủng chiến lực cấp quân chủ như vậy." Cổ Ứng Thừa cắn chặc hàm răng mắng thầm.
Cổ Ứng Thừa chỉ có một con tám đoạn Bạo Huyết Uyên Thú chiến lực đạt tới chuẩn quân chủ, nhưng mà Bạo Huyết Uyên Thú rõ ràng là bị Ma Thụ chiến sĩ kiềm chế gắt gao, không thể nào phát huy ra tác dụng rõ rệt. Cho nên Cổ Ứng Thừa quả thực hết đường xoay xở, đành phải đặt tất cả hi vọng lên trên người Hồn sủng thứ ba.
Chỉ có điều Cổ Ứng Thừa gọi ra Hồn sủng thứ ba lại có thực lực quá yếu nhược, đó là một con tám đoạn ba giai Khủng Lang cấp chiến tướng, lực chiến đấu miễn cưỡng tiếp cận cấp thống lĩnh đỉnh phong.
Đối phương đã ba khống nên Sở Mộ cũng không thể chậm trễ, trước khi Khủng Lang xuất hiện đã niệm chú ngữ triệu hồi ra Hồn sủng thứ ba của mình.
Một luồng sương trắng ẩn chút xanh thẳm lượn lờ chung quanh thân thể Sở Mộ, thân thể trong suốt tinh khiết như ngọc bích nhanh chóng hiện ra dưới mặt đất. Một luồng khí tức rét lạnh vô hình bao phủ toàn bộ sân thi đấu biến cả không gian nơi này thành đám mây mù giá lạnh cùng cực. Bạn đang đọc truyện tại -
Cổ Ứng Thừa vẫn đang mở to hai mắt ra nhìn Sở Mộ triệu hoán, vừa mới bắt đầu nhận thấy đó là một con Băng Không Tinh Linh thì sắc mặt của hắn hòa hoãn một chút. Nhưng khi hắn dùng hồn niệm kiểm tra thì mặt mày lập tức tái mét, đôi môi mấp máy không nói nên lời.
"Nói đùa gì vậy, lại là một con Hồn sủng có chiến lực cấp quân chủ?"
Cổ Ứng Thừa đã không biết nên dùng ngôn ngữ gì để hình dung tâm tình của mình bây giờ nữa.
Ngay cả trung niên đồng lứa muốn có ba con Hồn sủng cấp quân chủ cũng tương đối ít thấy. Tại sao chỉ là một thanh niên khoảng chừng hai mươi tuổi đã có tới ba con Hồn sủng cường đại tới mức này chứ? Hơn nữa thực lực rõ ràng là bảy đoạn cao giai, chẳng lẽ hắn huấn luyện Hồn sủng từ lúc còn bú sữa mẹ?