Sở Mộ lần đầu tiên nghe nói tới kỹ năng chủng tộc đặc thù này, Phong hệ Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ quả nhiên là bá đạo. Phải biết rằng một cái kỹ năng Phong hệ cấp tám chắc chắn sẽ tạo thành tạo thành trí mạng đối với địch nhân, một khi nó tìm ra vị trí Phong Ẩn điểm sẽ có thể thay đổi hoàn toàn chiến cuộc.
Trong lòng Sở Mộ nóng như lửa đốt, hứng thú đối với Phược Phong Linh lại tăng thêm vài phần.
"Sở thiếu chủ cẩn thận đó, mặc dù Phược Phong Linh thi triển kỹ năng Phong hệ cấp tám nhưng uy lực nhất định là đạt tới cấp chín."
Vào lúc này, Ly Ngân bỗng nhiên nhắc nhở Sở Mộ một câu.
Sau khi nói xong, Ly Ngân cũng vội vàng ra lệnh cho Phong hệ Hồn sủng của mình bảo vệ Sở Mộ chặt chẽ nhằm khỏi bị kỹ năng Phong hệ cấp chín đả thương.
Ngay khi Ly Ngân thi triển ra kỹ năng Phong hệ phòng ngự, đầu Phược Phong Linh kia đã chỉ tay điều khiển Phong Bạo kinh khủng về phía Lâm Dận Thú. Về phần Lâm Dận Thú rõ ràng là không dám va chạm chính diện với cơn lốc tràn đầy lực lượng hủy diệt, nó vội vàng quay đầu chạy trốn về nơi xa.
"Ù ù ù ù!"
Kỹ năng Phong hệ uy lực cấp chín lại xuất hiện ở trước mắt Sở Mộ một lần nữa, cảnh tượng hoành tráng và táo bạo này khiến cho Sở Mộ cảm thấy kinh hãi không dứt. Chính là một con Phược Phong Linh buông thả kỹ năng Phong hệ lại có uy lực mạnh hơn cả đám mười đoạn Phong Bạo Tinh Linh mấy phần, điều này cũng quá khủng khiếp rồi.
Kỹ năng Phong hệ uy lực cấp chín đủ để đánh cho tất cả Hồn sủng của hắn thương tích đầy mình nha!
Rất khó tưởng tượng một Nguyên Tố sinh mạng nhỏ nhoi, dáng vóc chỉ to bằng ngón tay đứng ở trên vai nhân loại lại có thể tạo ra lực phá hoại kinh người như thế.
Giờ phút này Sở Mộ tận mắt nhìn thấy Phong Bạo cấp chín tàn phá mới chính thức hiểu được Phược Phong Linh không chỉ là Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, mà còn là Hồn sủng cực phẩm trong hàng ngũ trung đẳng quân chủ.
Không gian loạn lưu bị kỹ năng cấp chín thổi quét mở rộng ra thêm mấy phần, Đình Lan - Lâm Dận Thú vẫn không có cách nào hoàn toàn né tránh kỹ năng Phong hệ cường đại này càn quét. Thoáng cái đã bị lốc xoáy cuốn vào giữa không trung chịu đựng vô số Phong Nhận, Phong Liêm chém tới. Phải mười mấy giây sau nó mới rơi xuống đất, chiến giáp bóng loáng trên người hiện đầy máu tươi đỏ sẫm, rất nhiều vết chém ngang dọc nhìn thấy mà kinh tâm động phách.
"Đều là trung đẳng cấp quân chủ, nhưng mà thực lực Lâm Dận Thú vẫn kém hơn Phong Linh một chút, trong hoàn cảnh bình thường Lâm Dận Thú rất khó chống đỡ nổi Phược Phong Linh. Huống chi là khu vực cuồng phong, nếu như Đình Lan không thể nghĩ ra đối sách ứng phó, vậy thì Lâm Dận Thú thua chắc rồi." Ly Ngân mở miệng nói.
"Nàng hẳn là thay đổi Hồn sủng khác để giải quyết đám thủ vệ này." Sở Mộ nói.
Trong lúc nói chuyện, Sở Mộ cố ý nhìn thoáng qua ấu sủng Phược Phong Linh đã lẩn trốn ra vị trí rất xa. Sau khi thấy được Phược Phong Linh thể hiện ra năng lực khống chế Phong hệ cường đại, Sở Mộ làm sao không động tâm đây?
"Ừ, chỉ cần không xuất hiện thêm những thủ vệ khác." Ly Ngân gật đầu nói.
Vừa mới dứt lời, ánh mắt Ly Ngân cố ý dõi mắt ra xa quan sát khu vực khí lưu hỗn loạn.
Ngay thời điểm này. Ly Ngân bất chợt mơ hồ cảm thấy không vực bên kia đang có cái gì đó tương đối kỳ lạ, hiện tại cảm giác bất an càng lúc càng mãnh liệt.
"Ranh giới Kính Phong tồn tại sức gió bình thường sẽ không vượt qua cấp chín, khu vực loạn lưu này rõ ràng là bị kỹ năng Phong hệ cấp mười tạo thành, chẳng lẽ..."
Ly Ngân trong giây lát đột nhiên ý thức được điều gì đó khác thường, sắc mặt lập tức biến hóa.
Cả khu vực Kính Phong có thể nói là rộng lớn vô cùng, lấy tầm mắt nhân loại chỉ có thể nhìn thấy khoảng cách rất nhỏ nhoi trong đó. Trên thực tế, tuyệt đại đa số Phong hệ Hồn sủng đều sống ở trên không trung, phạm vi mặt đất tại ranh giới Hữu Phong chỉ là một phần nhỏ trong lãnh thổ mà thôi.
Trong khi tiến vào đến ranh giới Hữu Phong, Ly Ngân vẫn luôn lưu ý tình huống không vực. Bởi vì phần lớn tộc quần Phong hệ Hồn sủng chân chính sẽ lựa chọn tiến công từ trên đầu bọn họ.
Ngay lúc nãy Ly Ngân đã phát hiện phía trên luồng khí lưu hỗn loạn xuất hiện một cặp mắt quỷ dị, loáng thoáng có thể nhìn thấy đường viền mơ hồ đại diện cho thân thể Hồn sủng.
Ranh giới Hữu Phong có sức gió mạnh nhất chỉ tương đương cấp chín, mà không gian loạn lưu ở đây lại bị kỹ năng uy lực cấp mười lưu lại. Từ đó có thể suy đoán đó là do Phong hệ Hồn sủng cường đại nào khác tạo thành, mà sinh vật đó vẫn chưa rời khỏi khu vực này. Ly Ngân tạm thời phán đoán nó đang tồn tại trên đỉnh đầu mọi người, dùng đôi mắt lạnh như băng quan sát ba người bọn họ có lẽ là đang chờ đợi thời cơ thích hợp.
"Đình Lan, mau rời khỏi nơi này!"
Sắc mặt Ly Ngân trắng bệch, vội vàng kêu gọi Đình Lan một tiếng.
Đình Lan không biết đã xảy ra chuyện gì, quay đầu lại nhìn Ly Ngân tỏ vẻ dò hỏi. Lúc này Đình Lan đứng ở vị trí trung tâm không gian loạn lưu, cũng chính là địa điểm phía dưới con Phong hệ Hồn sủng khổng lồ kia. Chỉ cần con Hồn sủng kinh khủng kia bay xuống Đình Lan và Hồn sủng của nàng nhất định sẽ bị toàn diệt.
"Đùng đùng đùng!"
Ly Ngân vừa mới dứt lời, cả khu vực chung quanh bọn họ bỗng nhiên xuất hiện một trận rung động mạnh mẽ, vô số tro bụi dần dần hợp lại tạo thành một cơn lốc xoáy khổng lồ từ từ bay lên không trung.
Mới đầu Sở Mộ không có ý thức được kỹ năng Phong hệ này có điều gì khác thường, nhưng khi hắn phát hiện không gian chấn động càng lúc càng mạnh mới đột nhiên nhận ra kỹ năng Phong hệ cực kỳ khủng bố này đang nhấc bổng một mảnh thổ địa bay lên trời. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
"Các ngươi mau mau rời khỏi nơi này."
Ly Ngân lại gào lên một lần nữa, sau khi nói xong trực tiếp nhảy lên trên lưng Mính Tiên Điểu, khống chế mười đoạn Dực hệ Hồn sủng của mình bay thẳng đến vị trí không vực hi vọng có thể kịp thời ngăn cản sinh vật Phong hệ kia thi triển kỹ năng.
Một khi kỹ năng Phong hệ uy lực cấp mười hoàn thành, vậy thì hai người Sở Mộ và Đình Lan sẽ bị chém thành vô số mảnh vụn, chết là cái chắc.
Hiện tại Sở Mộ hoàn toàn có thể tự mình thoát thân, chẳng qua là Đình Lan và Hồn sủng vẫn đang bị đám Phong hệ Hồn sủng quấn lấy.
Đình Lan đang đối mặt với bốn con mười đoạn Quỷ Tinh Linh và một con tám đoạn cao giai Phược Phong Linh. Cho dù nàng dốc hết toàn lực chiến đấu, liên tục thay đổi Hồn sủng cũng phải đánh một trận lâu dài mới có thể giành được thắng lợi, nhưng mà sinh vật Phong hệ cường đại ở trên cao tồn tại làm cho nàng và bốn con Hồn sủng rơi vào trong khốn cảnh.
Thậm chí chính nàng cũng bị đầu Phong hệ Hồn sủng cường đại kia khóa định mục tiêu, ngay cả đi một bước cũng vô cùng gian nan, sắc mặt nàng lúc này tái nhợt tới cực điểm
"A..."
Đình Lan đúng là không có cách nào tránh thoát Quỷ Tinh Linh công kích, cuồng phong tàn bạo thổi qua trực tiếp ném thân thể Đình Lan lên giữa không trung, rơi vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm.
Đình Lan rõ ràng là rèn luyện tố chất thân thể rất kém, vừa mới bị cuốn lên không trung lập tức bất tỉnh nhân sự.
Không vực chính là địa bàn của con Phong hệ Hồn sủng thần bí kia, một khi bị thổi lên cao trăm thước nhất định sẽ bị nó giết chết.
Sở Mộ không thể thấy chết mà không cứu, lập tức khống chế Dạ Lôi Mộng Thú chạy vào trong khu vực không gian loạn lưu.
"Mạc Tà."
Chú ngữ lập tức niệm lên, trong lúc Sở Mộ cưỡi Dạ Lôi Mộng Thú chạy tới thì bên cạnh hắn bốc cháy chín đạo Miện Diễm, trong quá trình hỏa diễm thiêu đốt nhanh chóng huyễn hóa ra thân thể Mạc Tà.
Nếu dùng thân phận Sở Thần xuất hiện nhất định không được triệu hoán Mạc Tà chiến đấu, nhưng mà bây giờ đang ở thời khắc nguy hiểm nên Sở Mộ không thể băn khoăn quá nhiều. Dù sao chỉ có Mạc Tà với tốc độ và thực lực cực mạnh mới có thể giải cứu Đình Lan thoát khỏi kỹ năng Phong hệ cấp mười kia.
"Mạc Tà, cuốn lấy Quỷ Tinh Linh, Dạ, bay lên."
Sở Mộ phát ra chỉ lệnh.
Miện Diễm trên người Mạc Tà bị cuồng phong thổi tán loạn, nó nhanh nhẹn lao tới xuất hiện ở trước mặt Quỷ Tinh Linh, Huyễn Ảnh Miện Diễm trảo hung hăng xẹt qua thân thể mười đoạn Quỷ Tinh Linh.
Năm đạo Miện Diễm trảo công kích rõ ràng là có hiệu quả đối với Quỷ Tinh Linh, nhưng chỉ lưu lại dấu vết rất mờ nhạt. Mười đoạn Quỷ Tinh Linh có lực phòng ngự rất mạnh, tám đoạn bảy giai Mạc Tà vẫn không có cách nào phá tan phòng ngự Phong hệ trên người nó.
Mạc Tà nhanh chóng nhận ra mình không phải là đối thủ của mười đoạn Quỷ Tinh Linh, lập tức thay đổi chiến thuật không ngừng di động chung quanh Quỷ Tinh Linh, tiến hành công kích quấy rầy không cho nó có cơ hội thi triển kỹ năng cao cấp.
Sở Mộ rất tin tưởng năng lực Mạc Tà, chỉ tập trung chỉ huy Dạ Lôi Mộng Thú đạp không tiếp cận Đình Lan. Lúc này hắn đã tiến vào khu vực có sức gió tương đương với lực lượng Độn Phong nên bị một tầng khí lưu vô hình tạo ra sức cản trở rất lớn.
Sở Mộ tập trung quan sát mới phát hiện thân thể Đình Lan giống như lá úa phiêu bạc trong cuồng phong, trên người đã xuất hiện không ít vết thương đỏ lòm. Lúc nãy Đình Lan đã thừa nhận một lượt kỹ năng công kích của Quỷ Tinh Linh trực tiếp bất tỉnh, vì thế hiện tại nàng hầu như không có một chút lực phòng ngự, chỉ có một tầng quang mang nhu hòa đang bao phủ bảo vệ cơ thể nàng.
"Ty Dạ."
Sở Mộ nói với Dạ Lôi Mộng Thú.
Dạ Lôi Mộng Thú kêu lên một tiếng, nhất thời toàn bộ khu vực bị một tầng hắc ám bao phủ.
Đêm tối càng lúc càng dày đặc, năng lực Dạ Lôi Mộng Thú theo đó càng lúc càng mạnh. Trong quá trình Dạ Lôi Mộng Thú thi triển kỹ năng Dạ Vũ vẫn tiếp tục đạp không bay lên chỗ cao hơn.
Dạ Lôi Mộng Thú từ từ tiếp cận mục tiêu, Sở Mộ liền nắm lấy cánh tay Đình Lan mạnh mẽ kéo nàng vào ngực mình.
"Dạ, đi xuống."
Sau khi thành công cứu viện Đình Lan, Sở Mộ cũng không dám dừng lại trên không trung quá lâu. Bởi vì hắn đã cảm giác được kỹ năng cấp mười đang dần dần tăng cường lực lượng.
Cuối cùng cũng thoát khỏi khu vực Độn Phong kinh khủng, Sở Mộ nhanh chóng lấy dược tề chữa thương từ không gian giới chỉ ra rót vào miệng Đình Lan. Sau đó dùng tay vỗ vỗ mặt nàng hi vọng giúp cho nàng nhanh chóng tỉnh lại.
Một hồi sau Đình Lan mới chậm chạp thức tỉnh, cặp mắt mỹ lệ mở ra nhìn thấy Sở Mộ đang định bạt tai mình lập tức theo bản năng co rụt đầu vào trong ngực Sở Mộ.
"Mau thu hồi Hồn sủng của ngươi." Sở Mộ thấy Đình Lan đã tỉnh vội vàng nhắc nhở một câu.
Đình Lan bây giờ đã hoàn toàn tỉnh lại rồi, dõi mắt nhìn tới mới phát hiện bốn con Hồn sủng của mình mất đi chủ nhân chỉ huy cho nên chiến đấu càng thêm gian nan. Nàng không dám do dự nhiều nữa, lập tức niệm chú ngữ hồn ước thu hồi chúng nó vào không gian Hồn sủng.
Sở Mộ thừa dịp này thu hồi Mạc Tà trở lại, nhưng một khi thu hồi tất cả Hồn sủng thì bốn con Quỷ Tinh Linh và Phược Phong Linh sẽ hoàn toàn khóa định Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú.
Bốn con mười đoạn Quỷ Tinh Linh và một con tám đoạn cao giai Phược Phong Linh, Sở Mộ làm sao đánh lại chúng nó?
"Dạ, rời khỏi nơi này!"
Dạ Lôi Mộng Thú thi triển kỹ năng Ty Dạ vẫn còn hiệu quả, rơi tốc độ nó dựa vào bóng tối tăng cường lên vài thành, cộng thêm hiệu quả Ám Dạ Trục Nguyệt hoàn toàn vượt xa đám Phong hệ Hồn sủng kia.
Đình Lan cũng không phải là hoa trong nhà kính, trải qua thời kỳ bối rối ban đầu đã hoàn toàn tỉnh táo trở lại. Nàng vội vàng niệm chú ngữ hồn kỹ gia trì một đạo Độn Phong phòng ngự lên trên người Dạ Lôi Mộng Thú.
Tốc độ Dạ Lôi Mộng Thú di chuyển sẽ phải chịu sức gió ảnh hưởng tạo thành lực cản nhất định. Sau khi Đình Lan thi triển hồn kỹ Độn Phong phòng ngự, tốc độ Dạ Lôi Mộng Thú bỗng nhiên tăng nhanh xuyên qua cuồng phong như tia chớp. Sức gió ngược lại tạo thành động lực giúp cho Dạ Lôi Mộng Thú gia tăng tốc độ.
"Vù vù vù vù!"
Cuồng gió vẫn không ngừng gào thét bên tai, Sở Mộ đã cảm giác được kỹ năng Phong hệ cấp mười đáng sợ kia sắp sửa hoàn thành.
Rốt cuộc kỹ năng Phong hệ cấp mười đã chính thức xuất hiện.
Nguyên một khu vực khí lưu hỗn loạn và một phần ranh giới Kính Phong đột nhiên xuất hiện vô số lốc xoáy khổng lồ. Đám lốc xoáy này trải rộng bốn phương tám hướng, khoảng cách mười thước sẽ có một cái vòi rồng như thế. Đứng từ xa nhìn lại sẽ thấy toàn bộ khu vực bị hàng loạt Phong Trụ đông nghịt chiếm cứ.
Sở Mộ biết một khi va chạm với bất kỳ đạo Phong Trụ nào cũng sẽ bị cuốn lên không trung chịu đựng lực lượng hủy diệt của kỹ năng cấp mười tàn phá.
Cho nên Sở Mộ bắt buộc phải buông thả hồn niệm cảm ứng khí lưu dao động chung quanh Phong Trụ, sau đó chỉ huy Dạ Lôi Mộng Thú tiến hành né tránh theo lộ tuyến tối ưu nhất.
Tốc độ Dạ Lôi Mộng Thú đã tăng lên tới trình độ cao nhất, dưới tình huống này trong thời gian một giây sẽ chạy được một trăm thước. Nhưng trong khoảng cách một trăm thước này, Dạ Lôi Mộng Thú ít nhất phải biến hóa vị trí lần, năng lực né tránh tinh diệu cỡ đó làm cho Đình Lan không nhịn được lộ vẻ kinh ngạc.
Phong Trụ không có đơn giản như hai người bọn họ tưởng tượng, lúc này vô số Phong Trụ đang nhanh chóng mở rộng đường kính bao phủ. Điều này làm cho không gian né tránh của Dạ Lôi Mộng Thú càng lúc càng nhỏ, vốn là mỗi đạo Phong Trụ cách nhau mười thước nhưng bây giờ đã thu hẹp chỉ còn lại năm thước. Ở tình hình này Dạ Lôi Mộng Thú rất khó duy trì tốc độ di chuyển như trước.
"Mau… nhất định phải rời khỏi trước khi Phong Trụ hoàn toàn phong bế."
Hai mắt Sở Mộ cực kỳ nghiêm trọng, vội vàng hối thúc Dạ Lôi Mộng Thú phóng chạy như điên.
Đình Lan bây giờ cũng không thể làm gì, chỉ có thể cắn chặc môi mỏng, cặp mắt trong như nước ngó chừng Sở Mộ đang ra sức chạy trốn. Nàng biết nếu như lúc trước nam tử này lựa chọn rời khỏi nhất định có thể chạy ra khỏi phạm vi kỹ năng Phong hệ cấp mười công kích, hiện tại chỉ vì cứu mình hắn mới lâm vào nguy cơ thế này. Cho nên trong lòng nàng bỗng nhiên có cảm giác xao động kỳ lạ, chỉ có thể yên lặng cầu nguyện có thể hóa hiểm thành an.
Kích thước mỗi đạo Phong Trụ càng lúc càng lớn, cuối cùng không gian Dạ Lôi Mộng Thú có thể di động chỉ còn lại một thước, lúc này Dạ Lôi Mộng Thú đã không thể chạy trốn với tốc độ cực hạn.
"Dạ, ở phía trước!"
Rốt cuộc Sở Mộ đã thấy được điểm cuối của kỹ năng Phong hệ cấp mười này, khu vực an toàn đang ở ngay trước mắt hắn.
"Vù vù vù vù ~~~!"
Nhưng mà tất cả Phong Trụ đã hoàn toàn phong bế, vô tình khép chặt cánh cửa đào thoát của hai người. Kỹ năng Phong hệ hủy diệt sắp sửa bộc phát.
Sở Mộ biết một khi bị phong bế trong phạm vi Phong Trụ tàn phá cho dù là mình hay Đình Lan cũng sẽ bị mất mạng ngay lập tức. Vì thế hắn bắt buộc phải dùng hết toàn lực với hi vọng mở ra một con đường máu cầu sinh.
Sở Mộ lấy thời gian cực ngắn thu hồi Dạ Lôi Mộng Thú vào trong không gian Hồn sủng, hai cánh nắm chặt vòng eo Đình Lan, trên người nhất thời bốc cháy ma diễm màu trắng.
"Uỳnh ~!"
Trong nháy mắt tất cả Phong Trụ khép kín lại, linh hồn ma diễm nhanh chóng bao trùm thân thể Sở Mộ và Đình Lan rồi tiêu tán vào trong không khí.
"Vù vù vù!"
Ở vị trí giới hạn của kỹ năng Phong hệ cấp mười công kích, một luồng ma diễm màu trắng chậm rãi bốc cháy, ma diễm bị sức gió ảnh hưởng nhẹ nhàng dao động giống như đèn cầy trước bão tùy thời đều có thể dập tắt.
Thân hình Sở Mộ và Đình Lan từ từ xuất hiện bên trong ma diễm.
Sở Mộ thở dốc từng ngụm từng ngụm mệt nhọc, lúc nãy lực lượng Phong hệ cấp mười điên cuồng tràn vào cổ họng hắn, suýt chút nữa khiến cho hắn hít thở không thông chết ngỏm củ tỏi rồi. May mà tố chất thân thể của hắn mạnh hơn người bình thường, nếu không lúc nãy Phong Trụ hoàn toàn phong bế, hắn chưa kịp thi triển Thác Vị Ma Ảnh đã bị sức mạnh hủy diệt thôn phệ mất rồi.
Đình Lan nhắm chặt hai mắt lại, thời điểm bị kỹ năng Phong hệ cấp mười hoàn toàn bao trùm. Nàng đã cảm thấy tử vong chân chính uy hiếp, lúc đó đầu óc nàng trống rỗng một mảnh, chỉ theo bản năng ôm chặt cánh tay Sở Mộ chờ đợi giây phút thân thể mình bị cuồng phong xé nát.