Sủng Mị

chương 544: lượt đấu thú cuối cùng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Triệu Thừa là cao thủ bậc thang thứ hai của Hồn Điện, hắn hiển nhiên là rõ ràng những điểm khác biệt như thế này. Thế nhưng, sau khi nghe Thượng Hằng nói hết suy nghĩ trong lòng cũng phải âm thầm kinh ngạc. Trên thực tế, nếu muốn để cho hắn khống chế một con tám đoạn chín giai Hồn sủng chống lại mười đoạn Viêm Điểu, Triệu Thừa tự nhận bản thân mình không có cách nào làm được đến trình độ này.

"Nhìn lại đàn Phố Lang đi, Sở Thần di dộng giữa mấy con Hồn sủng hoang dã kìa, ngươi phát hiện Phố Lang có công kích hắn có hay không?" Thượng Hằng mở miệng nói.

Thượng Hằng nói những lời này làm cho Triệu Thừa, Đình Lan, Triển Hoành cùng với những thanh niên Hồn Điện ở chung quanh đồng thời ngây ngẩn cả người.

Từ trước tới giờ mọi người vẫn luôn chú ý Hồn sủng chiến đấu với nhau, không ngờ bọn họ tự nhiên quên mất Sở Mộ là một Hồn sủng sư tồn tại ở giữa chiến trường.

Hình thức đấu thú đáng sợ nhất không chỉ là đối mặt với vô số sinh vật hung tàn, tình huống nguy hiểm nhất là Hồn sủng sư bị vây khốn trong đàn Hồn sủng đông nghìn nghịt. Cơ hồ mỗi thành viên tham gia đấu thú đều cần phải có kinh nghiệm sinh tồn phong phú. Nếu không, bọn họ sẽ bị đám hung thú xé xác cực kỳ dễ dàng.

Nhưng mà trong quá trình quan sát trận khiêu chiến đấu thú này, mọi người trong lúc vô tình hoàn toàn bỏ qua bản thân Sở Mộ là một vị Hồn sủng sư tồn tại. Tựa hồ bọn họ không có ý thức được tại sao người Hồn sủng sư trẻ tuổi này không bị Phố Lang công kích.

"Đây... đây là chuyện gì xảy ra? Tại sao lúc trước chúng ta không nhận ra vấn đề này?"

Trên mặt Đình Lan lộ ra vẻ kinh ngạc nồng đậm, không nhịn được mở miệng nói ra suy nghĩ của mình.

Đình Lan nhớ là lúc ban đầu Sở Mộ đối mặt với Cuồng Lăng Hạt ở hậu Sa vực quá mức đơn giản, lúc ấy hắn giống như là hình bóng không tồn tại trên chiến trường vậy. Nếu như Thượng Hằng không nhắc đến vấn đề này, vậy thì nàng căn bản không có ý thức được tình huống khác thường đang diễn ra.

"Đây là một loại khí chất đặc thù được hình thành từ việc dã luyện lâu ngày, hắn có thể che dấu khí tức của mình giống như một sinh vật không có tính mạng. Đàn Phố Lang phát hiện không thấy hắn có tính uy hiếp hiển nhiên sẽ bỏ qua hắn tồn tại, Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ chiến sĩ tự nhiên sẽ hấp dẫn lực chú ý nhiều hơn. Vì thế hắn khả năng hắn bị công kích rất thấp, cho dù bị Phố Lang khóa, hắn luôn luôn biết làm thế nào để né tránh không bị đối thủ chú ý và công kích. Có thể nói năng lực này luôn luôn được các Hồn sủng sư lưu ý và rèn luyện, Sở Thần có thể làm được điều này đã chứng minh được hắn thường xuyên lịch lãm ở bên ngoài. Hơn nữa thường xuyên phải đối mặt với tộc quần Hồn sủng giống như Phố Lang."

Thượng Hằng bình thản phân tích những vấn đề có thể hiểu được trong suy nghĩ của mình.

Thượng Hằng không nói thì mọi người nhiều lắm chỉ cảm thấy trận chiến này có chỗ kỳ quái. Nhưng sau khi nghe Thượng Hằng phân tích, trên mặt mọi người lập tức lộ ra cảm xúc kinh hãi nồng đậm.

Nếu như là người bình thường đụng phải đàn Phố Lang tập kích sẽ lập tức sợ hãi kinh hồn tán đảm rồi. Chỉ một thanh niên trên dưới hai mươi tuổi làm sao thường xuyên đối mặt với tộc quần đông đảo như vậy đây?

Điều này chỉ có một cách giải thích duy nhất, đó là khiêu chiến vinh dự đợt thứ ba đã quen thuộc với người thanh niên này lắm rồi.

Sở Mộ tựa như u linh di chuyển trên chiến trường rộng lớn, thân ảnh hắn di dộng chung quanh đàn Phố Lang nhưng không bị chúng nó công kích. Toàn bộ quá trình chiến đấu từ khẩn trương, nguy cấp cho đến nhẹ nhàng, yên ổn như mây trôi nước chảy hoàn toàn không có một chút nào bối rối.

Ở trong mắt đám Hồn sủng sư khác có lẽ chỉ cần gặp phải đàn Phố Lang sẽ lập tức tinh thần suy sụp, không còn khả năng đối kháng như trước nữa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Nhưng mà Sở Mộ từ đầu đến cuối biểu hiện vô cùng thong dong trấn định. Đó không phải vì Sở Mộ có năng lực hơn người và nội tâm vững chắc, mà là vì hắn đã rơi vào tình huống khẩn trương, nguy hiểm, kinh khủng này rất nhiều lần rồi. Trong lúc vô tình đã tạo thành một loại khí chất đặc thù, cho dù lâm nguy nhưng tinh thần bất loạn.

Năng lực chiến đấu này không phải là thiên phú, mà là một loại thói quen, một hành vi đơn giản hình thành từ vô số lần sinh tử, một loại khí chất chiến đấu được rèn luyện hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn lần. Từ đó tính cách hắn cũng dần dần biến đổi.

"Rống!"

Tiếng chuông báo hiệu phút thứ vang lên, Quỷ Khung Quân Vương trên chiến trường chém xuống một kiếm khí thế nặng như núi đá.

Ở vị trí kiếm hạ xuống, mặt đất nham thạch tan nát, lực lượng chấn động lan tràn lên tới năm mươi thước, mười mấy đầu tám đoạn Phố Lang lập tức bị đánh văng ra ngoài xa, cơ thể chấn thương không bò dậy nổi.

Ở khu vực trung tâm lực lượng xung kích lại có một con chín đoạn trung giai Phố Lang không kịp né tránh, năng lượng Ám Cương Nham nổ tung đánh cho chín đoạn trung giai Phố Lang máu thịt bay ngang, thân thể bốn thước triệt để chia năm xẻ bảy, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra đã triệt để tử vong.

Trên người Quỷ Khung Quân Vương cũng xuất hiện vô số vết nứt xen kẽ, đàn Phố Lang liên tục công kích đã phá nát Quỷ Khung Quân Vương phòng ngự, sinh mệnh lực giảm xuống chỉ còn sáu thành. Một khi sinh mệnh lực thấp hơn năm thành, chiến lực của Quỷ Khung Quân Vương sẽ giảm xuống rất nhanh.

Trên bầu trời, Viêm Điểu và Băng Không Tinh Linh chiến đấu đã chuẩn bị kết thúc, thân thể Băng Không Tinh xuất hiện tình trạng thương tổn nghiêm trọng. Dưới tình huống đó, Băng Không Tinh Linh đã không còn năng lực chế trụ Viêm Điểu.

Ngày hôm nay Băng Không Tinh Linh biểu hiện khiến cho Sở Mộ cực kỳ hài lòng, hắn cũng biết Băng Không Tinh Linh khó lòng tiếp tục kìm hãm mười đoạn Viêm Điểu nữa. Nếu quá mức áp bách chỉ sợ sẽ có nguy hiểm đến tính mạng. Vì thế Sở Mộ lập tức niệm chú ngữ thu hồi Băng Không Tinh Linh cho vào Hồn sủng trong không gian.

"Hắn rốt cuộc chuẩn bị thay đổi Hồn sủng."

Đám khán giả phát hiện Sở Mộ thu hồi Băng Không Tinh Linh ngược lại thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng không nhịn được âm thầm bội phục vị Hồn sủng sư trẻ tuổi này.

"Hắn sẽ triệu hoán Hồn sủng mạnh hơn ra chiến đấu, hay là lựa chọn tiếp tục trì hoãn thời gian?"

Vào lúc này đã có không ít người bắt đầu suy đoán Sở Mộ sẽ hành động như thế nào.

Cho đến hiện tại Sở Mộ không có thi triển bất kỳ một cái hồn kỹ nào, từ đó cho thấy hắn muốn bảo tồn hồn lực để thay đổi Hồn sủng.

Nhưng bởi vì như thế tình trạng nguy hiểm lại càng lớn, Sở Mộ cũng biết một khi Viêm Điểu gia nhập vào trong trận chiến, Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ chiến sĩ sẽ không thể kiên trì quá lâu.

Cho nên Sở Mộ quyết định niệm chú ngữ vào lúc này.

Khí tức hắc ám buông thả chung quanh thân thể Sở Mộ, tất cả mọi người từ trên nhìn xuống chiến trường sẽ có thể cảm giác được một tầng âm ảnh bao phủ trong phương viên mấy chục thước.

Hồn sủng có lực lượng hắc ám dày đặc như vậy hiển nhiên là Dạ Lôi Mộng Thú, Sở Mộ vừa mới hoàn thành chú ngữ lập tức vung tay tới trước. Ngay sau đó thân ảnh Dạ Lôi Mộng Thú xuất hiện ở trước mặt hắn.

Sở Mộ nhảy lên trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú, ánh mắt nghiêm nghị nhìn vào Viêm Điểu trên bầu trời, mở miệng nói:

"Giết nó trong vòng năm phút."

"Hí!"

Dạ Lôi Mộng Thú bộc phát ra ý chí chiến đấu sục sôi, nhẹ nhàng cất bước tiếp cận mười đoạn Viêm Điểu.

Hỏa diễm trên người mười đoạn Viêm Điểu không có tràn đầy như lúc trước, hiển nhiên là vì Băng Không Tinh Linh khắc chế thuộc tính gắt gao, làm cho Viêm Điểu cũng bị thương tổn trong một trình độ nhất định.

Dạ Lôi Mộng Thú là tám đoạn chín giai - sơ đẳng cấp quân chủ, thực lực thua kém mười đoạn Viêm Điểu tới hai cấp bậc.

Hắc ám thuộc không giúp cho Dạ Lôi Mộng Thú ở vào hoàn cảnh tốt hơn, cũng may Viêm Điểu đã bị Băng Không Tinh Linh tiêu hao không ít thể lực và sinh mệnh lực. Cho nên Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú phối hợp mới có hi vọng giết chết Viêm Điểu đã bị thương tổn.

"Ti Dạ."

Sở Mộ không có bất kỳ do dự, trước tiên ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú thi triển kỹ năng lĩnh vực cấp tám.

Mộng Giác trên đầu Dạ Lôi Mộng Thú lập tức biến ảo kỳ dị, từng làn sóng hắc ám dao động khuếch tán ra chung quanh bao trùm một khu vực rộng lớn, sau đó từ từ tập trung lại tạo thành lĩnh vực hắc ám do Dạ Lôi Mộng Thú khống chế.

Lĩnh vực Ti Dạ sẽ di chuyển theo Dạ Lôi Mộng Thú di chuyển, chỉ có kỹ năng Quang hệ hoàn toàn khắc chế hắc ám mới có thể hóa giải trạng thái này.

Viêm Điểu là Hỏa hệ Hồn sủng, công kích Hỏa hệ sẽ tạo thành thương tổn không nhỏ đối với hắc ám, nhưng mà nó không có cách nào phá giải hoàn toàn kỹ năng quỷ dị này.

"Thì ra là có lĩnh vực Ti Dạ, cái con Dạ Lôi Mộng Thú này cũng không đơn giản nha! Một khi thi triển lĩnh vực Ti Dạ, thực lực Dạ Lôi Mộng Thú sẽ tương đương với chín đoạn Hồn sủng, chênh lệch thực lực với Viêm Điểu sẽ rút ngắn lại một cấp bậc. Kế tiếp sẽ phải nhìn xem Sở Thần chỉ huy chiến đấu như thế nào rồi." Thượng Hằng nhỏ giọng nói.

"Triển Hoành, ngươi không phải nói đầu lĩnh kiên trì không tới phút sao? Bây giờ đã qua rồi, hơn nữa nhìn tình huống hiện tại thì Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ chiến sĩ có lẽ kiên trì thêm năm phút cũng không thành vấn đề"

Triệu Thừa liếc sang Triển Hoành, giọng nói mang theo vài phần châm chọc.

Sắc mặt Triển Hoành cực kỳ khó coi, hắn đâu có ngờ Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ chiến sĩ lại có năng lực biến thái như vậy.

Quỷ Khung Quân Vương phòng ngự lên tới cấp chín trung kỳ, hơn nữa còn có kỹ năng chủng tộc Quân Vương Quỷ Biến. Coi như là chín đoạn Hồn sủng cấp quân chủ cũng rất khó giết chết nó.

Ma Thụ chiến sĩ cũng đồng dạng như vậy, thiên phú thuộc tính vàl năng lực quần chiến biến thái đến mức làm cho người ta giận sôi gan. Chỉ cần không bị công kích quá mạnh, Ma Thụ chiến sĩ ở trong quần chiến chính là tồn tại bất tử.

Nếu như có năm đầu chín đoạn Phố Lang cùng lúc vây công Ma Thụ chiến sĩ, vậy thì nó sẽ có lâm vào trạng thái nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng mà Quỷ Khung Quân Vương từ đầu tới cuối luôn luôn đảm nhiệm vai trò một người thủ hộ hợp cách, ở trong cục diện chiến đấu hỗn loạn, nguy cơ tứ phía lại có thể bảo hộ chu toàn. Không để cho Ma Thụ chiến sĩ bị nguy hiểm một lần nào, ngược lại hai con Hồn sủng này phối hợp vô cùng ăn ý, theo quá trình chiến đấu dài lâu, số lượng đàn Phố Lang từ từ giảm bớt khiến cho người ta trợn mắt há mồm không dám tin tưởng chuyện này một chút nào.

"À, cho đến bây giờ hắn vẫn không chịu triệu hồi ra Hồn sủng thứ tư."

Có một người nào đó bổ sung vào một câu.

Sắc mặt Triển Hoành càng thêm khó coi, hừ lạnh một tiếng nói:

"Nếu như đến lượt Hồn sủng thứ tư xuất hiện, hắn mà dùng đám Hồn sủng kia chiến đấu xem như là chết chắc rồi."

"Ha hả, cuối cùng đã thay đổi lời nói rồi, người đúng là có thực lực rất cao nha!"

Triệu Thừa chợt nở nụ cười tràn đầy châm biếm.

Triển Hoành chỉ hừ lạnh một tiếng, mặc dù ngoài miệng không nói nhưng mà hắn bây giờ không thể không thừa nhận Sở Mộ quả thật là có thực lực sánh ngang với hắn.

"Viêm Điểu đã bị khống chế, hình như cái tên Sở Thần này hiểu biết rất rõ về năng lực Hồn sủng.

Băng Không Tinh Linh thuộc tính tương khắc kiềm chế Viêm Điểu có thể hiểu được, thế nhưng Dạ Lôi Mộng Thú vốn yếu hơn Viêm Điểu quá nhiều lại trì hoãn thời gian lâu như thế. Chẳng lẽ từ trước tới giờ hắn thường xuyên chiến đấu vượt cấp hay sao?"

Đình Lan không nhịn được đề ra nghi vấn.

Lúc trước Đình Lan đã nhận ra bản lĩnh Sở Mộ có chỗ đặc thù, lần này khiêu chiến vinh dự đấu thú mới làm cho Sở Mộ thể hiện ra đầy đủ khí chất chân chính của hắn.

Bản lĩnh cỡ này đã vượt xa phần lớn cao thủ bậc thang thứ hai. Năng lực khống chế Hồn sủng lại càng kinh khủng.

Bản thân Sở Mộ là năm niệm Hồn Chủ, dựa vào hồn niệm cường đại có thể thấy rõ tất cả cử động của Viêm Điểu, phối hợp với Dạ Lôi Mộng Thú có năng lực né tránh linh hoạt và ẩn núp trong bóng đêm đã đùa bỡn Viêm Điểu trong lòng bàn tay. Nguy hiểm trong mắt mọi người chỉ là trò chơi nho nhỏ đối với hắn.

"Dạ Mộng Ngục."

Dạ Lôi Mộng Thú ở trong bóng tối thi triển kỹ năng Yêu Linh, tia sáng mộng ảo bỗng nhiên lóe lên bắn thẳng vào trong tâm thần Viêm Điểu.

Lực lượng Yêu Linh không ngừng xâm nhập chiếm cứ tinh thần Viêm Điểu, chỉ lát sau Viêm Điểu rốt cuộc không có cách nào chống lại tinh thần Dạ Lôi Mộng Thú xâm lấn, thần trí xuất hiện một tia hoảng hốt rơi vào ác mộng đáng sợ.

Sau khi Viêm Điểu bị Dạ Mộng Ngục hạn chế, Sở Mộ không có một chút do dự, nhanh chóng niệm chú ngữ buông thả kỹ năng Băng hệ.

"Sủng Mị - Lạc Tinh Hàn."

Thân thể Sở Mộ trải qua linh vật Băng hệ cải tạo trong thời gian dài nên uy lực kỹ năng Băng hệ đã mạnh hơn trước kia gấp mấy lần. Mặc dù hồn kỹ Sủng Mị chỉ có thể phát huy năm thành uy lực, nhưng vẫn có thể tạo thành đả kích trí mệnh đối với Viêm Điểu.

Lần này Sở Mộ cũng không có ý định tiết kiệm hồn lực, hồn kỹ Lạc Tinh Hàn cấp tám nhanh chóng ngưng tụ lực lượng trên đầu ngón tay của hắn.

Đồng thời trên bầu trời hóa thành cơn mưa tuyết trắng kỳ dị, khí tức băng hàn rét lạnh dần dần xâm nhập vào trong thân thể Viêm Điểu.

Hỏa diễm trên người Viêm Điểu nhanh chóng ảm đạm xuống, Sở Mộ thi triển hồn kỹ này quá mức bá đạo, ngay cả xương cốt, máu huyết, nội tạng trong cơ thể Viêm Điểu cũng bị lực lương băng hàn đông cứng.

Rốt cuộc hỏa diễm toàn thân Viêm Điểu bị dập tắt, trên người nó xuất hiện một tầng băng sương dày đặc.

"Dạ, Hủy Quang."

Dạ Lôi Mộng Thú ngẩng đầu lên, lực lượng Hủy Quang ngưng tụ trong miệng nó, sau đó bắn thẳng về phía Viêm Điểu vô cùng chính xác.

"Ầm!"

Một tiếng nổ vang chói tai quanh quẩn trên bầu trời rộng lớn, năng lượng Hủy Quang đánh tới phá hủy thân thể Viêm Điểu thành vô số mảnh băng vụn. Băng sương và hỏa diễm đồng thời xen lẫn vào nhau tạo thành bức tranh huyễn lệ và bi thảm cùng cực.

Vào lúc này không gian đột nhiên yên tĩnh kỳ lạ, ngay sau đó toàn trường bỗng nhiên nổi lên một tràng pháo tay như sấm dậy, tiếng hoan hô sóng sau cao hơn sóng trước lần lượt bay tới.

Thời gian chiến đấu phút này thật sự đáng giá, tất cả mọi người đã thấy được năng lực chỉ huy Hồn sủng chiến đấu vô cùng thành thạo. Kinh nghiệm phong phú như thế không phải thành viên thanh niên nào cũng có thể làm được.

Toàn bộ quá trình chiến đấu mang đến cho mọi người quá nhiều kinh ngạc và sợ hãi rồi.

Từ lúc ban đầu mọi người chỉ nghĩ rằng Sở Mộ là một người có đủ tố chất trở thành cường giả. Một Hồn sủng sư còn trẻ nhưng biểu hiện cực kỳ ưu tú khiến cho bọn họ khâm phục từ tận đáy lòng.

Tiếng vỗ tay nổ vang như sấm, ánh mắt Sở Mộ quét qua mấy vạn người lộ vẻ kích động, bỗng nhiên thất thần.

Nhưng mà chỉ chốc lát sau, Sở Mộ đã khôi phục tinh thần như cũ. Bởi vì hắn biết trận khiêu chiến gian nan nhất chỉ mới bắt đầu.

Vào lúc này hắn đã nghe được một trận gầm thét cực kỳ khủng khiếp.

Thanh âm này phá tan tiếng hoan hô của mấy vạn người, xâm nhập vào trong trái tim của Sở Mộ làm cho hắn không nhịn được rùng mình một cái.

Đây là tiếng gầm thét của đợt đấu thú cuối cùng.

Cho dù lúc trước Sở Mộ chiến đấu thong dong và trấn định như thế nào, nhưng hiện tại hắn có thể cảm nhận được phía trước chính là một sinh vật cực kỳ nguy hiểm.

Sở Mộ cưỡi Dạ Lôi Mộng Thú đứng yên lặng trên không trung, dõi mắt nhìn xuống đàn Phố Lang còn dư lại một nửa. Trong vòng thời gian mười phút này, Sở Mộ chủ yếu là lấy trì hoãn thời gian làm chủ.

Ma Thụ chiến sĩ quần sát cường hãn, nhưng mà đàn Phố Lang giai đoạn quá cao, hơn nữa nếu sinh mệnh lực chúng nó giảm xuống đến ba thành sẽ thi triển ra kỹ năng Thị Huyết Cuồng Hóa, đến lúc đó lại càng khó lòng giết chết chúng nó.

Năm đầu chín đoạn cao giai Phố Lang, bốn đầu chín đoạn sơ giai Phố Lang, đầu tám đoạn cao giai Phố Lang. Tuy rằng đàn Phố Lang bị Ma Thụ chiến sĩ buông thả độc tố giảm thấp sinh mệnh lực xuống chừng hai thành, mỗi một con đều có thương tổn nhất định. Nhưng mà Quỷ Khung Quân Vương phải dốc toàn lực mới có hi vọng giải quyết chúng nó trong vòng năm phút.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio