"Tương Chí thua? Hay là Sở Mộ cho đi rồi? Sau đó tự mình trở về chiến trường?"
Một đống lớn nghi vấn vang lên ở giữa đám người, mặc kệ bọn họ suy đoán thế nào đi nữa, trong lúc nhất thời vẫn không thể xác định được người nào thắng lợi. Nhưng chẳng biết tại sao, vào lúc này mọi người hơi nghiêng sang hướng Sở Mộ.
Bởi vì Sở Mộ bày ra khí chất làm cho người ta phải sợ hãi, mà điều này rõ ràng không giống như tư thế của một kẻ thất bại.
"Tương Chí đâu?"
San tiểu thư thấy Sở Mộ dần dần tiếp cận tường thành, mở miệng hỏi.
"Trên cầu đá Kính Kiếm sơn, ngươi cho người mang hắn trở lại đi."
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn thoáng qua nữ tử tràn đầy ngạo khí này, lạnh nhạt nói.
"Ngươi đánh bại Tương Chí?"
San tiểu thư phất tay áo ra hiệu cho đội ngũ thủ vệ chạy đến Kính Kiếm sơn tìm kiếm Tương Chí.
Sở Mộ gật đầu nói:
"Nhiệm vụ thủ cảnh của ta đến đây kết thúc chưa?"
"Nguyên một ngày ngươi không cho bất kỳ người nào xông qua, thực lực của ngươi đúng là rất mạnh, chỉ mong ngươi có thể tiến vào mấy cảnh cuối cùng." San tiểu thư nói.
Lúc ban đầu San tiểu thư chỉ cảm thấy Sở Mộ là một thanh niên tính cách táo bạo tại bậc thang thứ ba, vượt cấp khiêu chiến mấy cảnh trước hẳn là hơi quá sức rồi. Không thể nghi ngờ chính là vì mục đích khoe khang thực lực của mình và giành lấy một số vinh quang nhất định. Nhưng ở trong nhận thức của nàng, thực lực cỡ đó chưa thể so sánh với cường giả chân chính của các thế lực lớn.
Nhưng mà trải qua đột phá cảnh lần này, San tiểu thư đã thay đổi cách nhìn đối với Sở Mộ. Ít nhất người này cũng có khí phách sánh ngang với nàng sáu năm trước, nếu như hắn có cơ hội tham gia Thiên Hạ Quyết lần thứ hai, vậy thì khẳng định có thể quét ngang tất cả tuyển thủ bậc thang thứ nhất.
Sở Mộ nhảy lên trên tường thành nhưng không muốn nói nhiều lời. Chỉ im lặng chờ đợi San tiểu thư tuyên bố kết quả.
Không bao lâu sau, đám thủ vệ đã vội vã khống chế Dực hệ Hồn sủng bay trở về.
"Đã mang Tương Chí về? Hả? Hắn bất tỉnh rồi?"
San tiểu thư phát hiện Tương Chí nằm bất động trên lưng Dực hệ Hồn sủng, bộ dáng có vẻ hơi khác thường nên nghi hoặc hỏi một câu.
Mấy gã thủ vệ mặt mày cực kỳ khó coi, ấp a ấp úng mãi không thể nói thành lời.
Đám thủ vệ đúng là đã mang Tương Chí trở về, nhưng mà cái thứ bọn họ tìm thấy chính là thi thể Tương Chí.
San tiểu thư ý thức được vấn đề không ổn rất nhanh, cho đến khi một gã thủ vệ trong nhóm nhỏ giọng nói một câu, San tiểu thư mới đột nhiên giật mình tái mặt, kinh ngạc nói lớn:
"Đã chết? Tương Chí đã chết?"
"Vâng, San tiểu thư, Tương Chí đã chết!"
Đám thủ vệ thấp giọng xác nhận lần nữa, sau đó mấy người bọn họ cố ý nhìn thoáng qua Sở Mộ, cảm giác ớn lạnh tự nhiên sinh ra bao trùm cả đám bọn họ.
Trên mặt San tiểu thư hiện lên nét hoảng sợ cùng cực, vội vàng quay đầu sang nhìn chằm chằm Sở Mộ, giọng nói mang theo ý định chất vấn và nghi ngờ:
"Ngươi... ngươi giết Tương Chí?"
"Ừ, thất thủ!"
Sở Mộ lạnh nhạt hồi đáp.
Sở Mộ và San tiểu thư nói chuyện với nhau không có dùng hồn niệm, cho nên đám Hồn sủng sư ở gần đó có thể nghe được rõ ràng.
Sở Mộ nói một câu "thất thủ" hời hợt như thế, nhưng mà câu này giống như một trận phong bạo kinh khủng quét ngang Nam Thành, khiến cho hàng vạn người hóa đá trong nháy mắt.
Ttrên tường thành cách đó không xa, Trầm Dịch Thành cả người cứng ngắc lại, lúc nãy hắn đã nhìn rõ cái xác của Tương Chí, chẳng qua là hắn không nghĩ tới kết quả mọi người mong đợi lại như thế này.
Thực lực Tương Chí ẩn giấu rất sâu, lúc trước vẫn không có người nào biết hắn có hai con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ.
Đối với hạng người lòng dạ thâm sâu cỡ này một khi chiến đấu nhất định là phi thường cẩn thận, hơn nữa luôn luôn biết cách bảo vệ mình. Một người tiểu tâm cẩn thận như thế cho dù gặp phải địch nhân mạnh hơn cũng rất khó bị giết.
Thế mà trải qua một trận không nhìn thấy cục diện, thành viên thủ tịch của La Vực môn, được liệt vào hàng ngũ thanh niên đỉnh phong lại trở thành một cỗ thi thể lạnh băng trở về. Tình cảnh quỷ dị này đừng nói là mấy vạn người khó lòng tin tưởng, ngay cả Trầm Dịch Thành cũng có cảm giác không thể nào tiếp nhận.
"Tương Chí là một người ẩn giấu thực lực rất sâu, tự cao tự đại cho rằng mình thông minh, tài giỏi. Nhưng không nghĩ Hồn Điện Sở Thần cũng là nhân vật nguy hiểm."
Tả Tiêu xoa xoa thái dương, bộ dáng giống như là nhức đầu vì đột niên có thêm một kình địch.
Hồn Điện Triển Hoành nhìn thấy thi thể Tương Chí bị khiêng vào trong thành cũng đờ đẫn hồi lâu.
Khi Tương Chí triệu hồi ra hai con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, Triển Hoành đã tự nhận mình không phải là kia đối thủ. Nhưng mà một cường giả đỉnh phong tại bậc thang thứ hai, thực lực cường hãn cỡ đó dĩ nhiên lại bị giết quá mức quỷ dị, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì ở trong Vong Giới môn?
"Thật sự là thất thủ, hay là giết người diệt khẩu?"
Cả ngày hôm nay, Thiếu chủ thứ tám Phương Trạch chưa từng dừng lại quá trình suy đoán những hành động của Sở Mộ. Nhưng bất kể Phương Trạch suy đoán như thế nào, Sở Mộ bây giờ bày ra thực lực cường đại đã vượt xa khả năng dự đoán của hắn.
Tình huống tử vong thường xuyên phát sinh tại Thiên Hạ Quyết, ban tổ chức không có đề ra quy định nghiêm khắc không cho giết chết đối phương.
Nếu như là chuyện nằm ngoài dự liệu chết mất một vài tuyển thủ bình thường cũng không dẫn đến bao nhiêu người chú ý. Bởi vì trong số tuyển thủ tham gia Thiên Hạ Quyết tính bằng đơn vị hàng nghìn hàng vạn thì con số kia quá bé nhỏ rồi.
Nhưng mà người chết lần này chính là đệ tử thủ tịch của La Vực môn, một cường giả đỉnh phong tại bậc thang thứ hai lại là vấn đề hoàn toàn khác.
Nếu tin tức này lan truyền ra ngoài, nói không chừng cả Thiên Hạ thành cũng phải chấn động.
Trên thực tế tình huống phát sinh quả thật đúng y như thế, sau ngày Sở Mộ kết thúc nhiệm vụ thủ cảnh của mình. Tin tức Tương Chí bị giết đã trở thành tin tức nóng bỏng nhất trong Thiên Hạ thành, làn sóng rung động từ người này sang người nọ, một lần rồi lại một lần truyền vào trong tai mỗi một thanh niên có mặt ở nơi này.
Thực lực Tương Chí mạnh mẽ không cần bàn cãi, nhưng Thủ cảnh giả Sở Thần lại là một con quỷ tàn khốc và thần bí ngoài sức tưởng tượng. Cuối cùng Tương Chí và Sở Thần tỷ thí chỉ có một người trở về, chuyện này sinh ra oanh động không chỉ vì thanh niên đỉnh phong Tương Chí mất mạng. Hơn nữa, quan trọng nhất là thế lực Hồn Điện đào đâu ra một người có thực lực kinh khủng như vậy? Phải biết rằng trước khi Thiên Hạ Quyết bắt đầu hoàn toàn không có ai biết được cái tên Sở Thần. Truyện Sắc Hiệp -
Từ khi cảnh thứ nhất bắt đầu, cái tên Sở Thần vẫn luôn bay lên đều đều, cuối cùng biến thành nhân vật chạm vào là bỏng.
Ở trong mắt quần chúng, thực lực của hắn đã vượt qua thanh niên đỉnh phong. Nhưng mà đối với những cường giả còn bảo tồn thực lực, hắn chỉ là một tên hề đang diễn hài kịch căn bản không thể gây sợ hãi.
Nhưng trải qua đột phá cảnh thứ tư, không chỉ tuyển thủ bình thường rung động đối với thực lực Hồn Điện Sở Thần, ngay cả những cường giả tối cường của các thế lực lớn bắt buộc phải đánh giá lại người thanh niên này rồi.
Bởi vì lần đột phá cảnh kế tiếp, cảnh thứ năm chính là thời điểm va chạm giữa các cao thủ chân chính.
Hơn nữa số người đột phá cảnh thành công chỉ có giới hạn, nếu vận khí không tốt ngay cả tuyển thủ mầm móng cũng sẽ bị loại ở trong cảnh thứ năm, thứ sáu hoặc thứ bảy. Dưới tình huống này, bất kỳ cường giả nào cũng phải coi trọng những người có thể uy hiếp đến thành tích thi đấu của mình.
Mà Hồn Điện Sở Thần có năng lực giết chết Tương Chí, một Hồn sủng sư có hai con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ rõ ràng là mang tính uy hiếp rất lớn. Hắn đã bày ra thực lực đủ để liệt kê và hàng ngũ tối cường tại bậc thang thứ hai, từ một thanh niên cao thủ chuyên khiêu chiến vượt cấp hiện tại đã chính thức uy hiếp tới địa vị những cường giả ẩn giấu.
Thiên Hạ Quyết vẫn tiếp tục tiến hành với khí thế hừng hực, đến cảnh thứ năm tất cả mọi người đều dồn lực chú ý lên trên người Hồn Điện Sở Thần thường xuyên tạo ra những chuyện đáng kinh ngạc kia. Vị trí vinh quang cao nhất trên Thiên Hạ bảng vẫn luôn có tên của hắn tồn tại.
Đến cảnh thứ năm, một thanh niên tối cường của Nguyên Tố môn bị Sở Mộ đánh bại, nghe nói lúc đó Sở Mộ vẫn chỉ sử dụng ba khống, vận dụng ưu thế địa hình và thủ pháp chiến đấu quỷ dị khiến cho đối thủ phải buồn bực chấp nhận bị đào thải ra khỏi Thiên Hạ Quyết.
Danh tiếng Sở Mộ ở cảnh thứ năm lại tăng cường lên một tầng nữa, biến thành nhân vật cực mạnh sánh ngang với những cường giả chân chính.
Đến cảnh thứ sáu, đội ngũ ba người Sở Mộ, Diệp Hoàn Sinh và Thượng Hằng gặp phải đội ngũ cường giả Lục Đông Hà của Yểm Ma cung cùng với cường giả Hoàng Ký của Hồn Minh. Những đối thủ này đều có thực lực mạnh mẽ nhưng cuối cùng đều bị ba người Sở Mộ đánh bại dừng bước tại vòng đột phá cảnh này.
Trong quá trình cảnh thứ sáu diễn ra, các cao thủ ẩn giấu của thế lực lớn dần dần nổi lên mặt nước. Chỉ một cảnh này đã xuất hiện không ít yếu tố bất ngờ, mặc dù đội ngũ Sở Mộ, Diệp Hoàn Sinh và Thượng Hằng rất mạnh nhưng trong quá trình đột phá cảnh cũng không hề thoải mái. Tuy rằng thành công giành lấy vinh quang cao nhất nhưng cả ba đều rơi vào trạng thái kiệt sức, một số chủ sủng trọng thương mất đi chiến lực.
"Cảnh thứ sáu đã kết thúc, cảnh thứ bảy sẽ gặp phải cường giả mạnh hơn, có thể nói cảnh thứ bảy sẽ đánh rớt một lượng lớn tuyển thủ dự thi. Thực lực Sở Thần ngươi bây giờ bại lộ quá nhiều, sau này cần phải hành động cẩn thận một chút, nếu không sẽ có phiền toái rất lớn."
Thượng Hằng lo lắng nhắc nhở Sở Mộ.
Bởi vì tại cảnh thứ sáu, bọn họ đã lãnh giáo vũng nước Thiên Hạ thành sâu tới mức nào rồi, phải biết rằng lúc đó ngay cả thanh niên đỉnh phong như Lục Đông Hà cũng chỉ có tác dụng làm nền cho những người khác tỏa sáng. Một khi cảnh thứ bảy diễn ra sẽ xuất hiện những cường giả chân chính, đến lúc đó mới thật sự là tranh đấu tàn khốc.
Sau khi kết thúc cảnh thứ nhất và cảnh thứ hai, Sở Mộ đã hoàn thành cường hóa Ma Thụ chiến sĩ còn dư lại triệu, ngay sau đó đến cảnh thứ ba Sở Mộ nhận được phần thưởng triệu.
Cảnh thứ tư thủ cảnh hoàn mỹ giành lấy vinh quang cao nhất với phần thưởng triệu, cảnh thứ năm và cảnh thứ sáu tổng cộng thu về triệu.
Tất cả các phần thưởng cộng lại thì Sở Mộ đã gom được tỷ rưỡi.
Mấy ngày nữa chính là thời điểm khiêu chiến cảnh thứ bảy, Sở Mộ biết bản thân mình gặp phải những địch nhân mạnh hơn, dựa vào ba khống rất khó chống lại cường giả chân chính của các thế lực lớn. Vì thế trong quá trình đột phá mấy cảnh sau, Sở Mộ không cố ý tăng cường thực lực Hồn sủng, chỉ dựa vào đội hình lúc trước một đường thẳng tiến. Bởi vì hắn có dự định sử dụng toàn bộ số tiền thu được vào việc cường hóa một con Hồn sủng vốn rất ít khi phục dụng linh vật, giúp cho thực lực của nó điên cuồng tăng trưởng với mục đích áp trục trong những trận đấu quan trọng.
Sở Mộ đưa ra quyết định này sau khi va chạm liên tục với những thanh niên cao thủ tham gia Thiên Hạ Quyết. Nhất là cảnh thứ tư đối mặt Tương Chí cùng với cảnh thứ sáu đối phó Lục Đông Hà quả thật là cực kỳ gian nan. Cho nên Sở Mộ ý thức được coi như mình có ba con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ cũng rất khó hoàn thành đột phá những cảnh sau.
Vì vậy đến cảnh thứ tư, Sở Mộ đã bắt đầu tích góp tài chính, cho tới bây giờ tổng cộng thu được tỷ rưỡi kim tệ. Mặc dù tỷ rưỡi là một khoản tiền rất lớn đối với thanh niên đồng lứa, thậm chí trung niên đồng lứa cũng như vậy. Nhưng Sở Mộ vẫn vô cùng kiên quyết tập trung cường hóa một con Hồn sủng có tiềm lực lớn nhất.
Mạc Tà, Băng Không Tinh Linh, Ma Thụ chiến sĩ đã trải qua linh vật cường hóa, cho dù Sở Mộ hao phí tỷ rưỡi lên trên người chúng chỉ sợ miễn cưỡng tăng cường chút ít mà thôi.
Trong quá trình chiến đấu ở cảnh thứ tư, Dạ Lôi Mộng Thú đã thành công lột xác đến chín đoạn. Dựa vào lĩnh vực hắc ám hỗ trợ, thực lực Dạ Lôi Mộng Thú bây giờ có thể sánh ngang với chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ, nếu muốn tăng cường thực lực nó lên một bậc nữa thật sự là khó khăn. Sở Mộ suy nghĩ và bàn luận với Ly lão nhi rất lâu mới cho ra hai phương pháp, một là tìm được Yêu Linh Gia để nó hấp thu năng lượng hắc ám tinh khiết, hai là không ngừng chiến đấu gia tăng kinh nghiệm. Về phần linh vật không có bao nhiêu tác dụng đối với nó.
Phược Phong Linh là một lựa chọn của Sở Mộ, tại cảnh thứ sáu Phược Phong Linh đã tăng cường thực lực lên tới chín đoạn bốn giai, đẳng cấp chiến lực là trung đẳng quân chủ, thậm chí đã tiếp cận cao đẳng quân chủ. Nếu như Sở Mộ đập hết số tiền vào người Phược Phong Linh nói không chừng sẽ có thể tăng cường Phược Phong Linh lên tới trình độ cao đẳng cấp quân chủ chân chính.
Chênh lệch giữa trung đẳng quân chủ và cao đẳng quân chủ giống như trời và đất, nếu Phược Phong Linh thành công đạt tới trình độ cao đẳng quân chủ thì Sở Mộ hoàn toàn yên tâm, ít nhất trong chiến đấu sẽ không cần lo lắng tính mạng bị uy hiếp.
Cho nên Phược Phong Linh là một trong những Hồn sủng được Sở Mộ lưu ý.
Quá trình Chiến Dã tăng cường giai đoạn cơ hồ không có rời khỏi linh vật. Sở Mộ cảm thấy sử dụng tỷ rưỡi cho nó tối đa chỉ có thể tăng lên hai cấp bậc, từ tám đoạn chín giai - sơ đẳng quân chủ lên đến chín đoạn sơ giai - trung đẳng quân chủ. Kết quả này tương đối xa xỉ, hoàn toàn không đáng giá bằng cường hóa Phược Phong Linh. Dù sao đẳng cấp chủng tộc của Chiến Dã chỉ là cấp thống lĩnh.
Quỷ Khung Quân Vương tạm thời không nằm trong suy nghĩ của Sở Mộ, bởi vì Quỷ Khung Quân Vương lấy phòng ngự và lực lượng làm chủ, trong một vài tình huống chiến đấu ngang bằng mới tạo ra tác dụng rõ rệt. Nhưng lực chiến đấu chân chính và sức bật, bền bỉ thua xa Mạc Tà, Phược Phong Linh, Chiến Dã và Bạch Yểm Ma. Số tiền tỷ rưỡi dùng để cường hóa Quỷ Khung Quân Vương không hề có lợi cho những trận chiến gian khổ sau này. Bởi vì Quỷ Khung Quân Vương không phải thích hợp chiến đấu trong tất cả tình huống.
"Nghĩ tới nghĩ lui hình như chỉ có Phược Phong Linh tương đối thích hợp. Ly lão nhi, ngươi có đề nghị nào tốt không?"
Sở Mộ nghĩ ngợi thật lâu vẫn chưa thể đưa ra quyết định cuối cùng.
"Phược Phong Linh là Hồn sủng mới của ngươi, chiến lực và ưu thế thuộc tính đều vượt trội, cường hóa nó cũng tốt. Chỉ có điều đó không phải là lựa chọn tốt nhất." Ly lão nhi nói.
Sở Mộ không chưa thể phối hợp chiến đấu hoàn hảo với Phược Phong Linh, cho nên hắn còn hơi do dự không quyết.
Trước đó Ly lão nhi đề nghị lần lượt cường hóa Chiến Dã trong quá trình đột phá cảnh, nhưng Sở Mộ tạm thời không muốn để cho Chiến Dã thể hiện ra thực lực chân chính. Nếu như cường hóa Chiến Dã đến chín đoạn sơ giai - trung đẳng quân chủ, lấy sức bật hậu kỳ của Chiến Dã tuyệt đối có thể quét ngang một đám cường địch.
Chẳng qua là Chiến Dã có một điểm yếu rất lớn, đó là thực lực của nó phải tích lũy từ từ mới có thể bộc phát.
Trong một vài trận cần đến thực lực cường đại áp trục sẽ là sơ hở chết người đối với Sở Mộ. Bởi vì những trận chiến kế tiếp sẽ phải đối mặt với Hồn sủng sư bốn khống và không ít chín đoạn Hồn sủng cấp quân chủ. Dưới tình huống ba chọi bốn, nếu như hai con Hồn sủng khác bị áp chế thì Chiến Dã bộc phát hậu kỳ cũng không có tác dụng. Thậm chí còn không đủ thời gian tích lũy lực lượng đã thất bại rồi.
"Khặc khặc!"
Trong khi Sở Mộ và Ly lão nhi lâm vào khó khăn, tên ma quỷ trong không gian Hồn sủng bỗng nhiên gào thét một trận, giống như là muốn nhắc nhở Sở Mộ chuyện gì đó.
Bạch Ma Quỷ vừa kêu lên, những Hồn sủng khác cũng lập tức tham gia náo nhiệt, cùng lúc gầm thét đe dọa đối phương. Bởi vì chúng nó tưởng Bạch Ma Quỷ lại muốn mưu quyền soán vị, cố ý gây bất lợi cho Sở Mộ.