Sủng Mị

nhiệm vụ lúc lâm nguy (2,3,4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Sở Mộ, ngươi bị sao vậy?"

Cẩn Nhu công chúa vội vàng lấy ra các loại dược tề từ trong không gian giới chỉ, dự định trợ giúp Sở Mộ giảm bớt đau đớn.

"Là tinh thần Độc Phệ, ngươi có mang theo dược tề giảm bớt thống khổ tinh thần không?"

Giọng nói Sở Mộ yếu ớt tới cực điểm, nói với Cẩn Nhu công chúa một câu tựa như phải dùng toàn bộ sức lực còn sót lại.

Vì muốn tạo thành đả kích trí mệnh đối với con rối của thiếu nữ phản bội, lần này Sở Mộ buông thả kỹ năng đã chấp nhận tiêu hao một lượng hồn lực cực lớn.

Nhưng mà sau khi hoàn thành kỹ năng, Sở Mộ lập tức thừa nhận tinh thần Độc Phệ đáng sợ tàn phá.

Tinh thần Độc Phệ không chỉ điên cuồng hấp thu hồn lực của hắn, thậm chí còn tàn phá tinh thần hắn gần như hỏng mất. Lúc trước Ly lão nhi đã nhắc nhở Sở Mộ nhất định phải ưu tiên tiêu diệt kỹ năng này trước khi nó bộc phát.

Nhưng Sở Mộ không làm như vậy, hắn lựa chọn đả kích địch nhân cho dù chính mình cũng bị thương tổn. Hiện tại lực lượng tinh thần Độc Phệ đã xâm nhập vào trong linh hồn hắn, chỉ có rất ít linh vật đặc thù mới có thể hóa giải.

"Hình như ta không có loại dược tề tinh thần."

Cẩn Nhu công chúa bối rối nói.

Cẩn Nhu công chúa biết Sở Mộ là người có khả năng chịu đựng cực mạnh, nhưng mà bây giờ hắn lộ vẻ thống khổ như thế cho nên nàng có thể tưởng tượng được tinh thần Độc Phệ đáng sợ đến mức nào.

"Ta còn có thể kiên trì một lát, chúng ta tiếp tục hướng đông."

Sở Mộ cũng biết hiện tại không có cách nào giải trừ tinh thần Độc Phệ, đành phải tìm cách mau chóng rời khỏi nơi này rồi lại tính sau.

"Ngươi nghỉ ngơi một chút đi." Cẩn Nhu công chúa lo lắng nói.

"Bọn chúng sẽ đuổi theo, không thể ở chỗ này quá lâu." Sở Mộ lắc đầu nói.

Sau khi nói xong, Sở Mộ niệm chú ngữ, tranh thủ mình còn sót lại một ít hồn lực triệu hoán Chiến Dã ra ngoài.

"Bạch Ma Quỷ, Mạc Tà, Chiến Dã. Ta không biết có thể kiên trì bao lâu, nếu như ta bất tỉnh thì khốn cảnh lần này phải dựa vào các ngươi."

Sở Mộ biết tinh thần Độc Phệ tùy thời đều có thể phá hỏng tinh thần của mình triệt để. Vì thế hắn phải chuẩn bị hết thảy mọi thứ trước khi chính mình suy sụp.

Bạch Ma Quỷ, Mạc Tà và Chiến Dã chính là ba đại chủ sủng của Sở Mộ. Hiện tại đã đến thời khắc nguy cơ, chúng nó cũng biết kế tiếp sẽ là một trận ác chiến tàn khốc quyết định sinh tử, hơn nữa còn phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ Sở Mộ an toàn.

Sở Mộ đứng trên một đồi cao dõi mắt nhìn về phía tây, ở vị trí này hắn có thể nhìn thấy một đám người y phục màu xanh đang cưỡi Hồn sủng truy đuổi rất nhanh.

Giám sát viên và trọng tài sẽ xuất hiện vào ngày thứ mười sáu, bây giờ chỉ mới trôi qua năm ngày. Hắn còn phải kiên trì, chu toàn với con rối của thiếu nữ phản bội mười ngày nữa mới coi như là thắng lợi. Một chuyện vô cùng hiển nhiên, chính là Cẩn Nhu công chúa hay là Sở Mộ đều phải chạy trốn, bởi vì con rối của thiếu nữ phản bội sẽ không bỏ qua bất kỳ người nào.

Sở Mộ không dám lưu lại nơi này quá lâu, bây giờ phải tranh thủ thời gian mình còn có ý thức vứt bỏ đám sát thủ càng xa càng tốt. Nếu không, một khi hắn thật sự bất tỉnh thì Cẩn Nhu công chúa vốn không am hiểu dã luyện sẽ bị đám sát thủ tiến hành truy tung, đuổi theo rất dễ dàng.

Cảnh thứ bảy chủ yếu là xuyên giới, trên thực tế đây là một cảnh đơn giản nhất đối với Sở Mộ. Chỉ cần hắn tỉnh táo sẽ có rất nhiều cách di chuyển không bị Hồn sủng hoang dại phát hiện, cho dù là Mê giới cấp chín cũng không thể gây trở ngại cho hắn.

Cẩn Nhu công chúa vẫn chú ý bám sát Sở Mộ, nàng quan sát lưu tâm từng chi tiết nhỏ nhất của Sở Mộ, hi vọng có thể học hỏi vài kỹ xảo sinh tồn trong thời gian ngắn.

Cẩn Nhu công chúa là người thiên tư thông minh, học một biết mười. Sở Mộ vừa chạy đi vừa giảng giải, lúc này nàng đã nắm giữ một vài năng lực cơ bản nhất, ít nhất những gã sát thủ khẳng định phải hao phí tâm tư suy nghĩ mới có thể tìm ra dấu vết của nàng.

Thơi gian hai ngày dần dần trôi qua, tinh thần Sở Mộ bị tàn phá nặng nề khiến cho sắc mặt hắn càng lúc càng trắng, thậm chí đã có xu hướng chuyển sang màu xám chết chóc. Hẳn là không bao lâu nữa, hắn sẽ rơi vào trạng thái bất tỉnh.

Trên thực tế, ngay khi hồn lực khô kiệt thì người bình thường sẽ trực tiếp bất tỉnh, Sở Mộ dựa vào ý chí kiên cường mới có thể kéo dài thêm hai ngày.

"Công chúa, phía trước là một cái sơn động, nơi đó nhất định sẽ có con đường tương đối phức tạp. Ngươi trước tiên lên núi tìm lối vào sơn động rồi chờ ta một lát."

Sở Mộ chỉ tới một ngọn núi khổng lồ ở phía trước, nói gấp.

Sở Mộ có vô số kinh nghiệm về địa hình và hoàn cảnh thực vật sinh trưởng để phán đoán ra các loại tình huống. Ngọn núi phía trước chính là điển hình của một sơn thể trống rỗng, bên trong nhất định là có sơn động rắc rối phức tạp. Mặc dù không biết sơn động có đường ra hay không, nhưng ít nhất vẫn có thể dựa vào đó trì hoãn thời gian.

Ngọn núi này khổng lồ ngoài sức tưởng tượng, nhìn qua tựa như mấy tòa núi cao dựng chung một chỗ. Cho dù tất cả sát thủ hợp lực tìm kiếm cũng rất khó điều tra cả ngọn núi một sớm một chiều, chuyện dùng lực đánh sập lại càng không thể. Vì thế Sở Mộ cũng không lo lắng quá nhiều.

"Nươi đi làm gì, tình trạng thân thể ngươi hiện tại không ổn lắm!"

Cẩn Nhu công chúa không yên lòng nhìn sang Sở Mộ, sắc mặt hắn bây giờ đã có thể dùng hai từ "kinh dị" để hình dung rồi, tròng mắt lồi ra, thái dương nhô cao, gân xanh nổi đầy mặt nhìn qua cực kỳ đáng sợ.

"Nữ nhân kia đã cho người đuổi tới, tốc độ của người này rất nhanh. Nếu như chúng ta tiến vào sơn động khẳng định sẽ bị hắn truy đuổi gắt gao, đến lúc đó chúng ta sẽ gặp phiền toái rất lớn, ta sẽ dẫn dụ hắn chạy một vòng thật lớn." Sở Mộ nói. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"Không cần làm như vậy, tên kia chính là Lăng Hà tối cường tại bậc thang thứ hai, thực lực của hắn cho dù đặt ở bậc thang thứ nhất cũng không có bao nhiêu đối thủ."

Cẩn Nhu công chúa lo lắng nói.

"Cường giả bậc thang thứ nhất?"

Trong lòng Sở Mộ cũng thất kinh, khó trách người này thừa nhận Thập Tam Viêm Minh oanh kích vẫn có thể lập tức truy kích tới đây. Từ đó đã chứng minh thực lực Lăng Hà mạnh hơn Phan Trịnh rất nhiều.

"Tuổi của hắn tuy nằm trong hàng ngũ bậc thang thứ hai, nhưng mà thực lực sánh ngang với cường giả bậc thang thứ nhất. Bên trong bậc thang thứ hai chắc chắn là tồn tại mạnh nhất, ngay cả thanh niên đỉnh phong cũng đánh không lại một con Hồn sủng của hắn. Về phần cường giả ẩn giấu tạm thời đủ sức đối kháng nhưng thắng bại rất khó nói. Chỉ có những người đại biểu cho thanh niên tối cường của mỗi thế lực lớn mới có hi vọng đánh bại hắn. Ví dụ như là Hồn Minh Tư Thiên."

Cẩn Nhu công chúa vội vàng giải thích.

Tinh thần Sở Mộ lập tức trầm xuống, không nghĩ tới thủ hạ bên cạnh con rối của thiếu nữ phản bội lại có một thanh niên khủng bố như vậy. Hèn gì hắn đối mặt với Thập Tam Viêm Minh công kích vẫn biểu hiện ung dung tự tại, bình tĩnh thu hồi chín đoạn Hồn sủng cấp quân chủ của mình vào trong không gian Hồn sủng.

Thập Tam Viêm Minh có lực sát thương mạnh mẽ không thể nghi ngờ chút nào, lúc trước trên chiến trường tổng cộng có năm đầu Hồn sủng. Phan Trịnh hai con, Lăng Hà một con, phó thủ lĩnh hai con, trong đó phó thủ lĩnh cả người lẫn sủng đều bị hủy diệt trong chớp mắt, hai con Hồn sủng của Phan Trịnh cũng bị miểu sát.

Lăng Hà triệu hoán con Hồn sủng kia khẳng định cũng bị thương nặng, nhưng mà thực lực người này sâu không lường được, trước khi Hồn sủng mất mạng đã thành công thu hồi vào trong không gian Hồn sủng.

Mặt khác, thực lực của nữ nhân kia cũng tương đối kinh người. Sở Mộ thi triển Thập Tam Viêm Minh chính là tập trung vào nàng, nhưng thời điểm Viêm Minh hạ xuống, Sở Mộ rõ ràng nhìn thấy nàng nhanh chóng bày ra một tầng phòng ngự kỳ lạ bảo vệ mình và Lăng Hà vào trong.

"Nếu như ta học được hồn kỹ Thập Tam Viêm Minh có lẽ bọn chúng sẽ không dễ chịu như vậy." Sở Mộ âm thầm cảm thán.

Sở Mộ buông thả Thập Tam Viêm Minh là dựa vào hồn kỹ Sủng Mị phục chế, phục chế kỹ năng chỉ có thể phát huy ra uy lực trên dưới bốn thành, dĩ nhiên sau khi dung hợp sẽ làm cho lực lượng Thập Tam Viêm Minh chân chính giảm mạnh. Nếu Sở Mộ học được kỹ năng Hỏa hệ cấp tám - Thập Tam Viêm Minh khẳng định sẽ tạo ra lực phá hoại tiếp cận cấp mười, cho dù là thiếu nữ phản bội hay Lăng Hà chắc chắn sẽ bị trọng thương, không thể nào có cơ hội phản kích như tình hình lúc này.

"Lăng Hà đã thương tổn chút ít, tạm thời không có cách nào thi triển hồn kỹ. Nhưng triệu hoán hai ba con Hồn sủng hẳn là không thành vấn đề, thực lực chủ sủng nhất định mạnh hơn Phan Trịnh và Cẩn Nhu công chúa vài phần. Hiện tại nàng và Sở Mộ đều rơi vào tình huống cực kỳ nguy hiểm, dù sao Lăng Hà chính là nhân vật ngay cả Cẩn Nhu công chúa cũng phải kiêng kị.

"Hắn bắt ta không nổi, ngươi mau đi đi, dọc đường nhất định phải xử lý dấu vết cho tốt."

Sở Mộ nói với Cẩn Nhu công chúa.

"Ta cho Băng Oánh đi theo ngươi."

Cẩn Nhu công chúa vẫn không yên lòng.

"Không cần, ngươi tự bảo vệ mình cho tốt là được rồi."

Sở Mộ phất tay áo từ chối, sau đó lập tức ra hiệu cho Mạc Tà quay ngược trở lại.

Bạch Yểm Ma phi hành sát mặt đất, một thân ma diễm dày đặc bám sát Mạc Tà.

Chiến Dã tốc độ chậm chạp chạy ở sau cùng.

Tinh thần tàn phá càng lúc càng nặng khiến cho ý thức Sở Mộ dần dần mơ hồ. Hắn biết muốn thoát khỏi Lăng Hà truy tung nhất định phải giữ vững đầu óc thanh tĩnh, nếu không thậm chí còn rơi vào trường hợp tự cầm đá đập chân mình, dẫn dụ không thành công lại còn mất luôn tính mạng.

Sở Mộ leo lên đồi cao nhìn thấy thung lũng phía xa, hướng đó đang có một con Yêu Linh Hồn sủng xuyên qua rừng rậm nhanh như điện chớp, tốc độ nhanh kinh người.

Người này chính là Lăng Hà, Sở Mộ cũng không ngờ hắn truy đuổi tới nhanh như vậy.

Sở Mộ nhìn thấy trên người con Yêu Linh lập lòe lực lượng lôi điện không nhịn được hít sâu một hơi cố gắng kiềm chế sợ hãi. Bởi vì Lăng Hà đang khống chế một con Hồn sủng có thực lực mười đoạn cấp quân chủ, tốc độ của nó nhanh hơn Mạc Tà bộc phát đỉnh phong gần như gấp đôi.

"Chín đoạn chín giai - trung đẳng cấp quân chủ - Thiểm Điện Ly Vương."

Thiểm Điện Ly Vương:

Yêu Thú giới - Yêu Linh hệ - Ly tộc - Thiểm Điện Ly Vương á tộc - Cấp quân chủ.

Thiểm Điện Ly Vương hình thái tựa như báo đen, tứ chi cường tráng có lực, hoa văn trên người là ấn ký hình tia chớp, trong quá trình di chuyển sẽ tạo ra điện quang tăng cường tốc độ, nếu dùng mắt thường chỉ thấy tia chớp lóe lên rồi biến mất.

"Bạch Ma Quỷ, công kích nó."

Sở Mộ phát ra mệnh lệnh đối với Bạch Yểm Ma.

Hiện tại còn chưa tới ban đêm, chiến lực của Mạc Tà thua kém Thiểm Điện Ly Vương tới hai cấp bậc, vào lúc này chỉ có Bạch Yểm Ma mới đủ sức chống lại con Hồn sủng cường hãn kia.

Bạch Yểm Ma đã đạt tới cao đẳng cấp quân chủ, giai đoạn và đẳng cấp xem như ngang hàng với Thiểm Điện Ly Vương. Dựa vào năng lực khống chế Dị hệ và Ám hệ đối phó Thiểm Điện Ly Vương hẳn là không thành vấn đề.

Thân thể Bạch Ma Quỷ trôi nổi lơ lửng trên trời cao, Cửu U ma diễm nhanh chóng bốc cháy lan tỏa ra toàn thân rồi biến thành một đóa Hỏa Liên sáng chói.

Khi Ma diễm bốc cháy đến trạng thái nóng nhất, Bạch Yểm Ma lập tức gào thét một tiếng, thân thể từ trên cao đột nhiên rơi xuống kéo theo một cái đuôi lửa màu trắng tuyệt đẹp. Trên đường đi lực lượng cường đại ma sát với không khí bắn ra vô số điểm Hỏa Tinh nóng rực.

"Vù vù vù vù!"

Bạch Yểm Ma biến thành một khối thiên thạch lao xuống, Lăng Hà ở phía dưới đã nhìn thấy Bạch Ma Quỷ xuất hiện nhưng không vội vàng niệm chú ngữ. Hắn bình tĩnh ra lệnh cho Thiểm Điện Ly Vương thi triển kỹ năng né tránh.

"Xẹt!"

Tốc độ Thiểm Điện Ly Vương cực nhanh, ý niệm vừa động đã biến thành một luồng điện quang biến mất trong tầm mắt của Bạch Ma Quỷ. Chỉ lát sau Thiểm Điện Ly Vương đã chạy ra khỏi phạm vi ma diễm công kích.

"Uỳnh ~!"

Bạch Ma Quỷ công kích chính là kết hợp từ lực lượng và ma diễm, thân thể nó đâm thẳng xuống thung lũng tạo nên một trận rung động kịch liệt. Làn sóng Cửu U ma diễm quét ngang thung lũng bám theo Thiểm Điện Ly Vương đang tiến hành né tránh.

Thiểm Điện Ly Vương biết không thể né tránh kỹ năng này hoàn toàn, trong lúc đang gia tốc đột nhiên nhảy lên cao né tránh ma diễm thổi quét. Chẳng qua là một phần lực lượng Cửu U ma diễm vẫn xâm nhập vào trong linh hồn Thiểm Điện Ly Vương.

"Một con Bạch Yểm Ma đủ bá đạo."

Lăng Hà thấy thế cũng phải lộ ra biểu tình nghiêm trọng.

Lực chiến đấu của Bạch Yểm Ma mạnh hơn những Hồn sủng cùng giai đoạn và đẳng cấp một cấp bậc, nếu như đối kháng chính diện có lẽ Thiểm Điện Ly Vương rất khó chu toàn với Bạch Yểm Ma cao đẳng quân chủ quá lâu.

Lăng Hà híp mắt lại nhìn tới đồi cao ở phía xa xa, lúc này hắn đã nhận ra Sở Mộ sắc mặt tái nhợt đang đứng ở trên đó.

Lăng Hà hiển nhiên không thể nào chỉ sử dụng một con Thiểm Điện Ly Vương đối kháng với Bạch Yểm Ma của Sở Mộ, hắn lập tức niệm chú ngữ triệu hồi ra một con chủ sủng khác.

Ngay sau đó lấy Lăng Hà làm trung tâm bỗng nhiên xuất một luồng khí tức hung bạo càn quét bốn phương tám hướng, chính giữa đồ án Hồn sủng là một sinh vật mặc Quang khải, hai tròng mắt sáng rực như tia nắng mặt trời.

Quang mang bén nhọn xung kích khiến cho tinh thần Sở Mộ chấn động một lần nữa, xém chút nữa đã hoàn toàn bất tỉnh nhân sự. Hắn vội vàng cắn nát đầu lưỡi của mình tiếp tục duy trì một tia thanh tĩnh.

Hai mắt hắn tập trung vào đồ án triệu hoán Hồn sủng kia, bởi vì hắn đã nhận ra Lăng Hà đang triệu hoán một con Hồn sủng cực kỳ cường đại.

"Mười đoạn Liệt Dương Giác Thú."

Rốt cuộc Sở Mộ cũng thấy rõ hình dáng con Hồn sủng kia.

Nhưng một chuyện khiến cho Sở Mộ kinh hãi nhất không phải là Lăng Hà triệu hoán ra một con mười đoạn Hồn sủng quân chủ, cái quan trọng là chiến lực của nó đã đạt tới trung đẳng cấp quân chủ.

Mười đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ là khái niệm gì chứ?

Lúc trước Sở Mộ đã nghe Ly lão nhi nhắc tới chỉ có cường giả bậc thang thứ nhất mới xuất hiện mười đoạn Hồn sủng cấp quân chủ, tuyển thủ bậc thang thứ hai chắc chắn không thể nào đạt tới trình đọ đó.

Bây giờ Lăng Hà triệu hoán ra Liệt Dương Giác Thú chính là một con mười đoạn - trung đẳng cấp quân chủ chân chính, cũng khó trách hắn kiêu ngạo như thế, thực lực cỡ này đã là đỉnh phong trong hàng ngũ bậc thang thứ nhất. Chỉ riêng một con mười đoạn Liệt Dương Giác Thú trung đẳng quân chủ này đã dư sức mạt sát phần lớn cao thủ bậc thang thứ nhất rồi.

"Mạc Tà."

Sở Mộ lập tức phát ra chỉ lệnh đối với Mạc Tà, bảo nó cố gắng trì hoãn Thiểm Điện Ly Vương càng lâu càng tốt.

Thực lực Mạc Tà là chín đoạn hai giai, chênh lệch với Thiểm Điện Ly Vương suốt tám giai. Hiệu quả Song Miện Diễm đại khái bù đắp ba giai, thực lực song phương tạm thời chênh lệch năm giai.

Trạng thái hiện tại của Sở Mộ coi như là khô kiệt hồn lực, không có cách nào sử dụng hồn kỹ đề cao lực chiến đấu cho Mạc Tà. Vì thế Mạc Tà chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm và thiên phú chiến đấu chống lại Thiểm Điện Ly Vương.

Thiểm Điện Ly Vương nắm giữ lực lượng Lôi Điện khẳng định không yếu, mỗi một đạo trảo nhận quét qua đều kèm theo hiệu quả điện giật làm cho Hồn sủng tê dại toàn thân. Nếu thừa nhận công kích nhiều lần động tác sẽ càng lúc càng chậm chạp, thậm chí đến cuối cùng không thể nhúc nhích nổi.

Sở Mộ không cho Mạc Tà tiến công, bởi vì chênh lệch thực lực song phương quá xa, chiến lực cũng kém tới hai cấp bậc. Nếu như thật sự đối kháng chính diện, Mạc Tà sẽ bại trận rất nhanh.

Dưới tình huống nguy cấp này, Sở Mộ đành phải cho Bạch Ma Quỷ kiềm chế Liệt Dương Giác Thú, con hung thú kia có lực tiến công cực mạnh. Hơn nữa chỉ cần địa phương có ánh mặt trời sẽ tùy ý đạp không, ưu thế phi hành của Bạch Ma Quỷ xem như mất trắng.

Chiến đấu kéo dài không bao lâu, Mạc Tà và Bạch Ma Quỷ đã dần dần rơi vào hoàn cảnh xấu. Nếu như trước kia Sở Mộ không cho các Hồn sủng thường xuyên khiêu chiến vượt cấp và làm quen với việc đối mặt những đối thủ mạnh hơn, sợ rằng trận chiến đấu chênh lệch thực lực rõ ràng như thế này đã kết thúc rồi.

"Mạc Tà, Bạch Ma Quỷ, chúng ta đi."

Sở Mộ quyết đoán lựa chọn rút lui.

Mục đích Sở Mộ tới đây không phải là đại chiến với Lăng Hà, mà là vì dẫn dắt người này đi xa không cho hắn đuổi theo vào trong sơn động.

Tình huống bây giờ chắc chắn là không ổn, Sở Mộ hiển nhiên không thể nào để cho đám Hồn sủng của mình tiếp tục liều mạng chiến đấu.

"Ô ô ô."

Thực lực Mạc Tà không bằng Thiểm Điện Ly Vương, chỉ dựa vào kỹ năng Cửu Vĩ Mê giữ vững khoảng cách và né tránh. Với một con Hồn sủng thiên về tốc độ như nó, vấn đề thoát ra khỏi vòng chiến cũng không tính là khó khăn.

Bạch Ma Quỷ có năng lực di động vô cùng quỷ dị, thực lực Liệt Dương Giác Thú cao hơn Bạch Ma Quỷ một cấp bậc nhưng tốc độ không bằng Bạch Ma Quỷ. Vì thế Bạch Ma Quỷ chỉ cần thi triển kỹ năng Ma Mị Ảnh lập tức rời khỏi chiến trường một đoạn khá xa.

"Chạy không được!"

Lăng Hà đã dự đoán ý định của Sở Mộ từ sớm, một đoạn chú ngữ chậm rãi vang lên hiển nhiên là muốn triệu hồi ra một con Hồn sủng khác. Hơn nữa rất có thể là Hồn sủng có tốc độ vượt qua Thiểm Điện Ly Vương.

"Rống rống rống!"

Trong lúc Lăng Hà đang niệm chú ngữ, Chiến Dã nãy giờ chờ đợi ở trên đồi cao bỗng nhiên gầm thét một tiếng. Một đạo Tử Quang đen nhánh bất ngờ bắn xuống vách núi tạo thành tiếng nổ rung trời.

"Ầm!"

Năng lượng Hủy Quang tàn phá mạnh mẽ trong phạm vi vài chục thước, ngay cả mặt đất cũng chấn động kịch liệt, từng tảng đá lớn nhất thời nứt ra, lăn xuống phát ra thanh âm chói tai.

Mạc Tà và Bạch Ma Quỷ đã chạy lên tới vị trí cao hơn, khi tảng đá lớn nhất từ độ cao vài trăm thước lăn xuống thì Bạch Ma Quỷ đã thi triển Thác Vị Ma Ảnh nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ.

Mạc Tà dựa vào sự nhanh nhẹn và linh hoạt tiến hành né tránh đá lăn, chỉ lát sau cũng đã theo sát Bạch Ma Quỷ.

Thật ra Thiểm Điện Ly Vương đang ở vị trí rất gần, trong quá trình Mạc Tà xoay người chạy trốn thì Thiểm Điện Ly Vương cũng hóa thành điện quang đuổi theo.

Nhưng mà năng lực né tránh của Thiểm Điện Ly Vương vẫn kém hơn Mạc Tà một chút, khi nó tiến vào khu vực đá lăn liền biểu hiện tương đối chật vật, lát sau đã bị một tảng nham thạch đập trúng văng ra khỏi sườn núi.

Đối mặt với vô số nham thạch rơi xuống như mưa, Lăng Hà vẫn tỏ ra bình tĩnh tiếp tục niệm chú ngữ.

Mỗi khi có nham thạch sắp va chạm vào thân thể Lăng Hà, Liệt Dương Giác Thú lập tức công kích đánh tan tất cả uy hiếp đối với chủ nhân của nó.

Đồ án triệu hoán từ từ hiện ra ở bên cạnh Lăng Hà, một con Hồn sủng mang theo khí thế cường đại xuất hiện ở chính giữa đồ án. Nếu như Sở Mộ vẫn còn ở chỗ này nhất định sẽ giật mình kinh hãi, bởi vì Lăng Hà triệu hoán đầu Hồn sủng này còn mạnh hơn Liệt Dương Giác Thú vài phần.

Đá lăn tạm thời ngăn cản sơn đạo một đoạn thời gian ngắn, lúc trước Sở Mộ đi qua hẻm núi này đã suy nghĩ chu toàn rồi. Vì thế mặc dù Lăng Hà đã có chuẩn bị nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản Sở Mộ chạy trốn.

Thế nhưng Lăng Hà cũng không nóng nảy, sau khi triệu hồi Hồn sủng thứ ba ra ngoài, hắn tiếp tục truy đuổi theo hướng đông. Bất kể sự tình diễn ra như thế nào, hắn có thể khẳng định Sở Mộ cố ý ngăn trở mình ở chỗ này phải có mục đích, chỉ cần hắn tìm kiếm cẩn thận sẽ có thể phát hiện con đường Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa chạy trốn.

Sở Mộ cố ý chạy nhiễu mấy vòng tròn làm cho Lăng Hà rối loạn phương hướng, rất lâu sau mới men theo con đường cũ trở về địa điểm ước hẹn với Cẩn Nhu công chúa.

Mặc dù Cẩn Nhu công chúa đã học được một vài kỹ xảo xóa dấu vết, nhưng đối với Sở Mộ trường kỳ dã luyện ở bên ngoài thật sự là không có bao nhiêu tác dụng. Chỉ cần hắn lưu ý một chút là nhận ra địa phương nào Cẩn Nhu công chúa đã từng đi qua.

Sở Mộ bám theo đoạn đường có vết tích của Cẩn Nhu công chúa, đồng thời xóa đi dấu vết nàng vô tình lưu lại trên đường. Ở mỗi thông đạo hoặc ngã ba cố tình khắc lên rất nhiều dấu hiệu kỳ lạ, xem như tạo thêm một tầng rào chắn làm hỗn loạn Lăng Hà và đám sát thủ truy tung.

Sau khi hoàn thành mấy thứ này, Sở Mộ có cảm giác cực kỳ mỏi mệt, đầu óc càng lúc càng mê muội, đó chính là dấu hiệu tinh thần Sở Mộ đã tới điểm cực hạn.

"Bạch Ma Quỷ, Mạc Tà, Chiến Dã, kế tiếp phải dựa vào các ngươi rồi."

Sở Mộ biết mình không thể chịu đựng lâu hơn được nữa, cố ý dặn dò ba đại chủ sủng của mình một lần nữa.

"Ô ô ô..."

Mạc Tà kêu lên mấy tiếng, liếm lên mu bàn tay Sở Mộ trấn an hắn.

Bàn tay Sở Mộ tái nhợt, gân xanh lồi lên dữ dội y như một đám rắn lục cực kỳ đáng sợ.

Sở Mộ vuốt ve lỗ tai mềm mại của Mạc Tà, giọng nói suy yếu đến cực điểm:

"Địch nhân chính là Hồn sủng thứ nhất của ta, nàng ký kết hồn ước với ta trước các ngươi rất lâu. Nhưng mà nàng lựa chọn trốn tránh, bây giờ nàng không phải là Hồn sủng của ta, cũng không phải là đồng bọn của các ngươi."

"Nàng là địch nhân lớn nhất của ta, cho dù là Thiên Hạ Quyết hay là những trận chiến sau này đi nữa, ta không thể thua. Các ngươi phải tiếp tục kiên trì chiến đấu, biết không?"

Bạch Ma Quỷ, Mạc Tà và Chiến Dã lập tức gật đầu, biểu hiện nghiêm túc hẳn lên.

Ba con chủ sủng này đi theo Sở Mộ thời gian rất lâu rồi, tâm linh tương liên giữa song phương đã tạo thành ràng buộc vô cùng chặt chẽ. Lúc này chúng nó có thể cảm nhận được nội tâm Sở Mộ phát ra chiến ý mãnh liệt, đó là một loại tôn nghiêm giống như chủng tộc Hồn sủng chúng nó. Sở Mộ cũng có danh dự và niềm kiêu hãnh của riêng mình, chúng nó biết trận chiến này đại biểu cho tôn nghiêm của Sở Mộ, vì thế chúng nó sẽ dốc toàn lực ứng phó.

Mạc Tà đi đầu, Chiến Dã và Bạch Ma Quỷ đi theo sau.

Mạc Tà nắm giữ kỹ xảo truy tung của Sở Mộ tốt nhất, mặc dù Sở Mộ ở trên lưng nó đã bị tàn phá tinh thần nghiêm trọng nên không thể tiếp tục suy nghĩ cho ra đối sách. Nhưng Mạc Tà vẫn dựa vào kinh nghiệm nhiều năm phối hợp với Sở Mộ, từ từ tìm ra vị trí Cẩn Nhu công chúa đang ẩn núp.

Cẩn Nhu công chúa dừng lại nghỉ ngơi trong một hang động nhỏ, trước đó nàng nghe thấy thanh âm núi sập liền biết Sở Mộ đã đối mặt với Lăng Hà.

Thực lực Lăng Hà rõ ràng là tối cường tại bậc thang thứ hai, nhưng rất ít người biết đến thanh niên này tồn tại.

Nếu như Sở Mộ ở trạng thái toàn thịnh, vậy thì Cẩn Nhu công chúa tin tưởng hắn có đủ năng lực bình yên vô sự thoát khỏi Lăng Hà. Nhưng mà hiện tại tinh thần Sở Mộ bị Độc Phệ tàn phá kịch liệt, cho nên nàng rất lo lắng chỉ sợ hắn chạy được nửa đường đã bất tỉnh.

"Vụt vụt vụt!"

Tiếng gió thoang thoảng từ một nơi không xa truyền đến, Cẩn Nhu công chúa hé lộ nửa cái đầu ra cửa động quan sát liền nhìn thấy Sở Mộ và Mạc Tà đang chạy tới nơi này.

Bên cạnh Mạc Tà là Bạch Ma Quỷ và Chiến Dã, còn Sở Mộ đã nằm xụi lơ trên lưng Mạc Tà, hoàn toàn không có biểu hiện gì khác.

Cẩn Nhu công chúa vội vàng bước ra nghênh đón, khi nàng đến gần mới phát hiện Sở Mộ đã hoàn toàn bất tỉnh rồi, thậm chí thân thể còn xuất hiện tình trạng co quắp rất đáng sợ.

"Sở Mộ … Sở Mộ …!"

Cẩn Nhu công chúa thử tìm cách đánh thức Sở Mộ.

Nhưng ý thức Sở Mộ đã trở nên trống rỗng, vì không muốn bị con rối của thiếu nữ phản bội đuổi kịp nên hắn cố gắng kiên trì suốt hai ngày. Trong vòng hai ngày này đã khiến cho tinh thần hắn thương tổn nghiêm trọng, sức chịu đựng cũng lên tới cực hạn rồi. Cho tới bây giờ đã rơi vào trạng thái mất đi tri giác, mặc kệ Cẩn Nhu công chúa làm thế nào cũng không thể tỉnh lại được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio