"Đoạn Tân Trạch? Chẳng lẽ tên này là đệ đệ Đoạn Tân Hà xú danh lan khắp thiên hạ?"
Thượng Hằng trợn mắt kinh ngạc nhìn tới nam tử kia.
Đoạn Tân Hà là tội phạm bị Hồn Điện truy nã, vốn đã bị giết gần hết Hồn sủng chỉ kéo dài hơi tàn trong những tòa thành nhỏ. Mà đệ đệ Đoạn Tân Hà là Đoạn Tân Trạch vẫn đang ở trong lao ngục.
Thượng Hằng không ngờ rằng một tên tù nhân hung ác, tàn độc như thế lại xuất hiện trong cảnh thứ tám.
Sở Mộ bình tĩnh nhìn gã tù nhân kia không hề lo lắng chút nào. Bởi vì bọn họ tổng cộng có bốn người, cho dù thực lực Đoạn Tân Trạch có mạnh hơn nữa cũng không thể địch nổi bốn người liên thủ. Truyện Sắc Hiệp -
"Hai vị tiểu thư, không cần khẩn trương, Đoạn Tân Trạch ta mặc dù làm nhiều việc ác nhưng đối xử với mỹ nhân xinh đẹp rất là ôn nhu, trân trọng."
Dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là các ngươi không nên chọc ta tức giận, ta là người rất dễ tức giận, hễ tức giận sẽ không biết đang làm những chuyện gì."
Đoạn Tân Trạch từ trên tảng đá cao nhảy xuống, sau khi tiếp đất vững vàng mới chậm rãi cất bước đi về phía bốn người Sở Mộ.
Thân hình của hắn gầy gò, ánh mắt lộ vẻ trêu đùa như mèo vờn chuột, trên mặt là nụ cười giả nhân giả nghĩa. Khi Đình Lan thấy ánh mắt tên này quét qua người mình liền có cảm giác khó chịu và quái dị nói không ra lời. Giống như là thân thể của mình không có quần áo che chắn vậy.
Đoạn Tân Trạch một mình một người đi tới vô cùng bình thản, tựa hồ đối mặt với bốn người Sở Mộ và chục đầu Hồn sủng hoàn toàn không thành vấn đề với hắn.
Đình Lan, Thượng Hằng và Diệp Khuynh Tư không thể nhìn thấy Lam Thực Trùng Quái, nhưng mà ánh mắt Sở Mộ lại có thể nhìn thấy rõ ràng chung quanh Đoạn Tân Trạch có không ít đường viền như ẩn như hiện.
Đó là một nhóm lớn Lam Thực Trùng Quái, những con quái vật này đi theo chủ nhân từng bước từng bước tới gần nơi này. Chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, hai mươi đầu Lam Thực Trùng Quái sẽ lập tức nhào tới bốn người Sở Mộ hạ thủ không chút lưu tình.
"Mở bình dược tề ra, để cho đội hộ vệ chạy tới." Sở Mộ dùng hồn, đọc đối với Thượng Hằng.
"Sở Thần?" Thượng Hằng không biết Sở Mộ tại sao bỗng nhiên làm như vậy.
"Cứ làm theo lời ta nói, gã tù nhân cấp chín này thực lực không có bị ban tổ chức hạn chế làm ảnh hưởng. Tạm thời không thể xác định Bách Mẫu còn năng lực tiếp tục sinh sôi nẩy nở hay không, chúng ta sẽ dốc toàn lực chiến đấu trong mười phút. Nếu như mười phút vẫn không thể giết hết Lam Thực Trùng Quái của hắn, chúng ta sẽ phải dựa vào đội hộ vệ xuất thủ."
Sở Mộ dùng hồn niệm nói với hai người.
Thượng Hằng nhìn Sở Mộ hồi lâu, thấy Sở Mộ nói cực kỳ nghiêm túc cũng không dám do dự nữa, nhanh chóng mở nắp bình dược tề ra cho mùi hương bay vào trong gió.
"Vô dụng, đội hộ vệ phải mất mười phút mới có thể chạy tới đây, trong vòng mười phút ta đã giết sạch Hồn sủng của các ngươi rồi. Đến lúc đó ta sẽ cắt luôn đầu lưỡi các ngươi, phong tỏa hồn niệm rồi giao cho đội hộ vệ. Còn hai mỹ nữ này ta sẽ giấu đi nơi khác, chờ đội hộ vệ rời đi mới từ từ bồi dưỡng tình cảm với các nàng, ha ha ha!"
Đoạn Tân Trạch thấy Thượng Hằng hành động cũng không thèm để ý, vẫn đứng ở nơi đó tự biên tự diễn một mình.
Sở Mộ đứng ở phía trước lạnh lùng nói:
"Ngươi rất giống ca ca Đoạn Tân Hà của ngươi, trước khi chiến đấu luôn luôn nói nhảm."
"Đoạn Tân Hà? Ngươi từng gặp hắn?"
Hai hàng lông mày của Đoạn Tân Trạch liền hợp lại thành một đường thẳng, thần sắc kinh ngạc rất là rõ ràng.
"Ừ, có gặp qua một lần!"
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
"Ta cảm thấy rất kỳ lạ, nếu như ngươi đã gặp hắn tại sao vẫn còn sống?"
Đoạn Tân Trạch lộ vẻ hứng thú, cười cười hỏi.
"Bởi vì người chết là hắn."
Giọng nói Sở Mộ dần dần cứng rắn, cặp mắt phát ra hàn quang bén nhọn.
Mạc Tà đứng ở bên cạnh Sở Mộ, cặp mắt màu bạc lập tức khóa định một con mười đoạn Lam Thực Trùng Quái chuẩn quân chủ.
Rễ cây Ma Thụ chiến sĩ đã sớm bố trí bẫy rập trong phương viên trăm thước, từ trước tới giờ Ma Thụ chiến sĩ chưa từng sợ hãi quần chiến. Cho dù phải đối mặt với hai mươi đầu Lam Thực Trùng Quái vẫn không hề lo lắng.
Nghe thấy Sở Mộ nói xong câu này, nụ cười trên mặt Đoạn Tân Trạch bỗng nhiên cứng ngắc, ánh mắt dần dần âm trầm.
"Ai giết hắn?"
Đoạn Tân Trạch gằn giọng hỏi.
"Ta, ca ca của ngươi ngoại trừ tự đại vọng tưởng ra, vốn không có bản lãnh gì!"
Sở Mộ cười nói, thanh âm chế giễu không cần che giấu.
"Ha ha ha, thật là buồn cười, chỉ bằng vào ngươi? Một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu cũng muốn giết hắn? Khi thực lực hắn mạnh nhất chỉ có nhân vật cỡ điện chủ Hồn Điện của các ngươi mới đủ sức chống lại hắn. Coi như hắn bị giết sạch Hồn sủng, chỉ riêng Thiên Mẫu đã có thể giày xéo các ngươi rồi, muốn giết là giết đơn giản như trở bàn tay."
Đoạn Tân Trạch bỗng nhiên cười phá lên, xem ra hắn không tin tưởng lời nói của Sở Mộ.
Thời điểm Sở Mộ gặp phải Đoạn Tân Hà thì hắn chỉ có Bách Mẫu, Lam Thực Trùng Quái mạnh nhất chỉ trên dưới chín đoạn mà thôi. Sở Mộ thật sự không nghĩ tới Đoạn Tân Hà từng có Thiên Mẫu.
Thiên Mẫu chính là Hồn sủng cấp quân chủ, nếu như đẳng cấp chiến đấu hơn một chút sẽ có thể trực tiếp phân liệt ra mười đoạn Lam Thực Trùng Quái.
Khó trách Đoạn Tân Trạch có thể tạo ra một nhóm lớn mười đoạn Lam Thực Trùng Quái trong thời gian ngắn như vậy, hẳn là tên này đang khống chế Hồn sủng Thiên Mẫu cực kỳ kinh khủng.
"Thiếu chủ, Lam Thực Trùng Quái của hắn sợ rằng đã tạo thành quy mô không nhỏ, hơn nữa Thiên Mẫu có lực chiến đấu cường hãn ngoài sức tưởng tượng. Nếu hắn triệu hoán Thiên Mẫu thì ngươi liều mạng chỉ là hành vi ngu xuẩn, cho dù thắng cũng thương tổn nguyên khí nặng nề."
Ly lão nhi vội vàng nhắc nhở Sở Mộ.
"Tốc độ Lam Thực Trùng Quái rất nhanh, số lượng lại nhiều, một khi tập trung thành đội lại càng nguy hiểm. Trước hết tiêu diệt thử vài con xem sao, hơn nữa cái đầu tên này trị giá một tỷ, cũng đáng giá cho ta liều mạng một phen. Lỡ may đánh không lại còn có đội hộ vệ, lấy thực lực của ta trì hoãn mười phút hẳn là không thành vấn đề."
Sở Mộ nói.
Hiện tại Đoạn Tân Trạch tổng cộng gọi ra đầu Lam Thực Trùng Quái, tuyệt đại đa số là cao đẳng thống lĩnh, chỉ có ba đầu thống lĩnh đỉnh phong. Thực lực như vậy hơi thấp so với đám tù nhân cấp tám. Dĩ nhiên, những con quái vật này còn có năng lực Cuồng Hóa cũng không dễ đối phó.
Bây giờ Thượng Hằng, Đình Lan và Diệp Khuynh Tư vẫn còn đầy đủ lực chiến đấu, bốn người cùng lúc triệu hoán Hồn sủng cũng có lực uy hiếp nhất định, chỉ cần phối hợp tốt sẽ có thể giải quyết gọn gàng đội hình Lam Thực Trùng Quái của Đoạn Tân Trạch.
Nếu đã lựa chọn chiến đấu, Sở Mộ sẽ không do dự thêm nữa. Hắn lập tức niệm chú ngữ thi triển hồn kỹ Thập Tam Viêm Minh.
Uy lực Thập Tam Viêm Minh đủ để xử lý phân nửa đội hình Lam Thực Trùng Quái, như vậy chiến đấu sẽ dễ dàng hơn một chút.
Cửu U ma diễm bắt đầu xuất hiện trong lòng bàn tay Sở Mộ, kỹ năng Thập Tam Viêm Minh cần phải có thời gian niệm chú hai giây.
"Ngao ô ô ô!"
Trên người Mạc Tà nhanh chóng dâng trào lực lượng Miện Diễm, sau đó ngưng tụ lại chuẩn bị kỹ năng Hỏa hệ cấp tám.
"Ngươi cho rằng ở khoảng cách này còn có cơ hội hoàn thành chú ngữ cao cấp?"
Đoạn Tân Trạch nhạy cảm hơn đám tù nhân lúc trước nhiều lắm, ngay khi Sở Mộ vừa niệm chú ngữ kỹ năng Hỏa hệ cấp tám thì ngón tay hắn đã chỉ thẳng tới trước.
Nhất thời hai con Lam Thực Trùng Quái thống lĩnh đỉnh phong lao tới cực nhanh, hoàn toàn không cho Sở Mộ có thời gian niệm chú ngữ, trảo nhận sắc bén hung hăng xẹt qua thân thể Sở Mộ và Mạc Tà.
Diệp Khuynh Tư biết Sở Mộ đang cần tranh thủ thời gian hoàn thành chú ngữ, Thủy Nguyệt và Chiến Đình Ô Thú đã sẵn sàng chiến đấu lập tức nhào tới ngăn cản hai con thống lĩnh đỉnh phong kia.
Trận chiến bộc phát trong nháy mắt ngay khi Sở Mộ bắt đầu niệm chú ngữ, chiến hỏa lan tràn nhanh như lửa thiêu đồng cỏ. Nhất thời tất cả Lam Thực Trùng Quái đồng thời đánh tới bốn người Sở Mộ, phát động những đòn công kích thô bạo nhất.