Thanh Yểm Ma di động cực kỳ quỷ dị, nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt Mạc Tà, trực tiếp dùng móng vuốt ma diễm chộp tới Mạc Tà.
"Ầm!"
Trên người Mạc Tà lập tức bị ma diễm đáng sợ dính vào, thân thể ma sát mặt đất không ngừng lăn lộn tới sát lưới phòng hộ gần Sở Mộ.
Ma diễm không ngừng thiêu đốt thân thể Mạc Tà làm cho nó vô cùng đau đớn, nhưng thống khổ nhất là ma diễm này còn có năng lực đốt cháy linh hồn Mạc Tà.
"Ô ô ô ~~~!" Thân thể Mạc Tà mềm oặt co rúc ở rìa chiến trường, liên tục rên rỉ thê thảm.
Sở Mộ thấy Mạc Tà mình đầy thương tích, nghe Mạc Tà kêu rên thống khổ thê lương, trong lồng ngực đã bốc cháy lửa giận dâng cao vạn trượng.
Tào Dịch nhìn thấy Mạc Tà bị thương, trên mặt rốt cuộc hiện lên nụ cười thỏa mãn, rồi nhìn thoáng qua Sở Mộ bắt đầu chống cự không nổi, cũng không quản đảo chủ đại nhân có thể phát hiện hay không, điên cuồng tăng cường tinh thần áp lực áp chế Sở Mộ, không cho hắn điều khiển Mạc Tà chiến đấu.
Cảm giác đau đớn, thống khổ truyền khắp toàn thân, linh hồn nhức nhối càng thêm kịch liệt, tê tâm liệt phế. Nhưng mà Sở Mộ tựa như không có bất kỳ cảm giác gì, hai mắt hắn chậm rãi bốc cháy lửa giận vô hình, bất kỳ tinh thần áp chế nào dưới tình huống này đối với hắn có thể coi là bé nhỏ không đáng kể.
Sở Mộ giận dữ điên cuồng buông thả hồn lực của mình, tức giận trong nội tâm triệt để buông thả, vạt áo của hắn bị khí lưu thổi bay phất phơ, đầu tóc xốc xếch dựng đứng cả lên.
"Khặc... khặc..."
Sở Mộ không có há mồm, nhưng từ bên trong thân thể hắn truyền ra một trận ma gào quỷ khóc khiến cho mọi người tại chỗ không rét mà run.
Phảng phất như cảm ứng được tâm tình mặt trái của Sở Mộ đang cường thịnh nhất, Bạch Yểm Ma bên trong thân thể Sở Mộ trong nháy mắt thức tỉnh, lần này Bạch Yểm Ma không phải đói bụng, hoàn toàn là vì nội tâm oán hận của Sở Mộ làm ảnh hưởng. Những cảm xúc oán hận, giận dữ này biến thành ma niệm tà ác là thứ mà sinh vật ma quỷ rất ưa thích. Hai luồng hồn niệm lập tức dung hợp lại đối kháng với tinh thần Tào Dịch.
Khí tức tử vong lạnh băng trong nháy mắt đánh tới, linh hồn Tào Dịch run sợ một trận, lúc này hắn có thể cảm giác được từ phía Sở Mộ dĩ nhiên truyền tới một tia oán niệm cường liệt, làn sóng tinh thần này khiến cho Tào Dịch cảm giác tử thần đang bước lại gần mình, dùng chất giọng trớ trú lạnh lùng thổi vào tai hắn.
Sắc mặt Tào Dịch trong nháy mắt tái nhợt, Sở Mộ gây ra tinh thần công kích làm trói buộc hồn lực từ hắn nhanh chóng tan rã. Thậm chí hắn bị dọa cho sợ hãi run rẩy lui về sau vài bước, chật vật ngồi bệch dưới đất, hoàn toàn mất đi linh hồn.
Ngay thời điểm tinh thần áp lực từ Tào Dịch được giải trừ, thân thể và hồn niệm Sở Mộ lập tức giành được tự do, mắt thấy Thanh Yểm Ma đang cười mị mị tiến tới gần Mạc Tà.
Trên người Mạc Tà vẫn còn linh hồn hỏa diễm đốt cháy, nếu như bây giờ triệu hồi Mạc Tà trở về thì ngay cả hắn và Mạc Tà đều không thể tránh khỏi linh hồn thiêu đốt.
Tình huống quá nguy cấp, Sở Mộ trực tiếp niệm lên chú ngữ hồn kỹ Cấp Đống thuật.
Một luồng Hàn Băng lạnh giá xuất hiện ở trong lòng bàn tay Sở Mộ, theo chú ngữ từ từ hoàn thành, lực lượng Băng Hàn biến thành một tầng băng dài hẹp nhanh chóng lan tràn đến lưới phòng hộ.
Luồng băng sương màu trắng bao trùm lưới phòng hộ, sau khi hoàn thành việc này, Sở Mộ trực tiếp tụ lực dùng toàn bộ thân thể lao vào lưới phòng hộ.
"Ầm!"
Tấm lưới phòng hộ bị đông cứng đã giảm bớt tính dai, lực phòng ngự hạ thấp rất lớn, vừa bị Sở Mộ va chạm liền nát bấy, từng mảng băng tinh nhất thời rơi xuống đầy đất.
Sở Mộ không quan tâm được nhiều chuyện, vội vã nhào tới trước mặt Mạc Tà, lập tức giang rộng hai tay ôm Mạc Tà vết thương chồng chất vào trong ngực.
Ma diễm có hiệu quả lan truyền quỷ dị, thân thể Sở Mộ vừa mới tiếp xúc Mạc Tà thì ma diễm cũng truyền sang người Sở Mộ, linh hồn thiêu đốt lập tức di chuyển lên đầu hắn.
Chỉ có điều thống khổ này đối với Sở Mộ xem như không đáng kể, ngay cả nhíu mày một cái cũng không có. Sở Mộ ôm Mạc Tà chậm rãi đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào con Thanh Yểm Ma.
Ma diễm màu xanh nhạt chỉ thiêu đốt thân thể Sở Mộ chốc lát, sau đó nhanh chóng bị dập tắt. Bởi vì khi Sở Mộ nhìn vào Thanh Yểm Ma, ma diễm màu trắng trên người hắn trong giây lát xông ra, một cỗ khí tức tà ác khổng lồ thổi quét ngang dọc chiến trường.
Lúc trước Thanh Yểm Ma đã phóng ra khí tức tà ác đã rất mạnh rồi, thế nhưng so sánh với cổ khí tức lần này có thể xem như một cơn gió nhẹ thoảng qua mà thôi.
Cho dù là đám chấp sự hay là dịch giả, thậm chí là bốn đoạn Lão Lang hung tàn ở dưới luồng khí tức đáng sợ này linh hồn cũng không nhịn được bắt đầu run rẩy.
"Khặc..."
Tiếng ma gào lại vang lên lần nữa kích thích sâu tận bên trong linh hồn tất cả mọi người, cảm xúc thê lương, sợ hãi, hoảng hốt quanh quẩn ở trong màn đêm đen nhánh, dần dần xuyên vào trong tai mỗi người. Truyện Sắc Hiệp -
"Bạch... Ma diễm màu trắng?"
"Bạch Yểm Ma... ma diễm màu trắng, là Bạch Yểm Ma."
Đảo chủ từ vị trí của mình vội vã đứng lên, ánh mắt vô cùng hoảng sợ nhìn chăm chú vào Sở Mộ đang thiêu đốt ma diễm màu trắng đục.
Bạch Yểm Ma, nhất định là Bạch Yểm Ma, trên thế giới này ngoại trừ Bạch Yểm Ma ra tuyệt không có bất kỳ sinh vật nào có thể thả ra khí tức tử vong kinh khủng như thế.
Trên chiến trường trống trải tựa hồ chỉ có mỗi Sở Mộ đang bốc cháy ma diễm màu trắng tồn tại, ma diễm của Thanh Yểm Ma từ từ bị áp chế, thu hẹp phạm vi bao phủ nhanh chóng.
Sở Mộ đứng ở vị trí cách Thanh Yểm Ma hai thước, con ngươi đen nhánh đột nhiên tỏa ra Diễm Mang chói mắt.
"Hồn kỹ Sủng Mị."
Lửa giận bốc cháy chung quanh thân thể, ma diễm dâng cao ngất trời, đối mặt với Thanh Yểm Ma đang định tiếp tục công kích Mạc Tà. Sở Mộ dứt khoát thi triển ra hồn kỹ mạnh nhất, lại còn diễn biến ra kỹ năng Diễm Mang của Mạc Tà.
Diễm Mang vốn là ma pháp Hỏa hệ màu đỏ, nhưng mà lúc này con ngươi Sở Mộ lại thiêu đốt hỏa diễm trắng noãn, quá trình buông thả Diễm Mang lại càng kinh khủng, khí tức tàn bạo đè ép toàn trường.
Diễm Mang trắng noãn bắn vào thân thể Thanh Yểm Ma, một đám U Linh hỏa diễm lập tức thiêu đốt Thanh Yểm Ma, ma diễm màu xanh từ từ bốc hơi mờ nhạt dần, sau đó điên cuồng lan tràn ra bốn phía.
Một đám ma diễm màu trắng dễ dàng thổi quét tất cả ma diễm màu xanh, Thanh Yểm Ma vốn đang công kích linh hồn người khác giờ phút này phải thừa nhận thống khổ vì linh hồn bị thiêu đốt ngược lại. Nó điên cuồng gào thét, thanh âm sợ hãi khiến cho người người run rẩy không ngừng, trái tim thậm chí ngừng đập vài giây.
Theo ma diễm màu trắng thiêu đốt, thân thể U Linh của Thanh Yểm Ma biến thành tro bụi, một trận cuồng phong nhè nhẹ thổi qua phiêu đãng, tinh hỏa tiêu tán vào không khí.
Thanh Yểm Ma kêu rên thảm thiết vẫn quanh quẩn bên tai không dứt, hai đoạn Thanh Yểm Ma thực lực vô cùng mạnh mẽ, có thể nói là dư sức đối kháng với sinh vật ba đoạn cấp nô bộc. Nhưng một con ma quỷ mạnh mẽ như vậy còn chưa kịp nữa thi triển bất kỳ kỹ năng nào đã bị Diễm Mang màu trắng thiêu đốt biến thành hư ảo.