Sủng Mị

chương 683: tử lâm tháp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thân phận Tô Sa không rõ, Sở Mộ tạm thời nhận định người này là thủ hạ của thiếu nữ phản bội, tóm lại thiếu nữ phản bội không thể nào một mình đi tới cảnh thứ mười.

"Nữ nhân kia có lực lượng Đế Thánh Hoa cấp đế hoàng, thế nhưng rõ ràng là chưa đạt tới mười đoạn. Thực lực đại khái tương đương với quân chủ đỉnh phong. Hiện tại cần phải tìm cho ra nàng, Mạc Tà, năng lực Bài Trừ Phong Ấn chính là khắc tinh của nàng, đến lúc đó phải nhờ ngươi rồi."

Sở Mộ cười nói.

Cẩn Nhu công chúa thấy Sở Mộ đang trao đổi với tiểu Mạc Tà, khóe mắt hiện lên một nụ cười, nhẹ giọng nói:

"Sở Mộ, có lẽ ngươi thuận tiện lấy luôn vinh quang cuối cùng cảnh thứ mười đi, phần thưởng là một đầu ấu sủng cấp đế hoàng. Phải biết rằng ấu sủng cấp đế hoàng chính là mơ ước của vô số thanh niên Hồn sủng sư, cũng chỉ có Thiên Hạ Quyết mới có khả năng bỏ ra giải thưởng to lớn như thế. Nếu bỏ lỡ sau này rất khó có cơ hội nhận được Hồn sủng cấp bậc này."

Sở Mộ gật đầu đồng ý, trên mặt xuất hiện nụ cười mị mị.

Nếu thời gian cho phép, Sở Mộ thật sự suy nghĩ đến vấn đề vinh quang cuối cùng cảnh thứ mười, dù sao đây chính là Hồn sủng cấp đế hoàng. Chỉ cần bồi dưỡng đến mười đoạn sẽ có thể ngồi ngang hàng với những nhân vật danh hiệu cấp mười.

Tinh điểm thứ hai là một pho tượng lớn, Sở Mộ trực tiếp phóng thích sinh vật thủ giới ra ngoài.

Đúng như Sở Mộ suy đoán trước đó, sinh vật thủ giới quả nhiên là một con Hồn sủng cấp quân chủ đỉnh phong. Nếu là trước kia, Sở Mộ quả thật đối phó vô cùng gian nan.

Nhưng mà bây giờ hoàn toàn bất đồng, Mạc Tà thậm chí không cần sử dụng kỹ năng, chiến đấu mấy hiệp đã thành công giết chết sinh vật thủ giới, toàn bộ quá trình tương đối dễ dàng.

"Ô ô ô!”

Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ nằm trong ngực Cẩn Nhu công chúa tròn mắt nhìn tới Mạc Tà, mở miệng phát ra mấy tiếng rù rì.

Thời điểm ở Cổ Vực, thực lực Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ còn mạnh hơn Mạc Tà vài phần, kết quả Mạc Tà phát triển quá mức nhanh chóng, hiện giờ đã biến thành Thất Tội Hồ. Đối mặt với Hồn sủng quân chủ đỉnh phong mà Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ cũng không dám trêu chọc, nhưng Mạc Tà lại giải quyết dễ dàng. Đồng dạng là Yêu Hồ nhất tộc nhưng thực lực song phương đã khác biệt một trời một vực, vì thế tiểu Băng Hồ cảm thấy có chút tổn thương tự ái.

Cẩn Nhu công chúa mỉm cười vuốt ve bộ lông tiểu Băng Oánh, nàng cũng biết tiểu tử này đang u oán trong lòng.

Vốn là Cẩn Nhu công chúa đã có chuẩn bị sẵn sàng tinh thần, chờ đợi thời điểm Hồn sủng liên tục dị biến của Sở Mộ có ngày tỏa sáng. Nhưng nàng vẫn không dự liệu được chuyện này xảy ra nhanh như thế, sau khi Mạc Tà dị biến thành Thất Tội Hồ đã có thực lực coi rẻ tất cả thanh niên đồng lứa.

"Đừng khổ sở nữa, sau khi trưởng thành tới mười đoạn, ta sẽ tập trung cường hóa cho ngươi. Ngươi cũng có hi vọng đạt tới cấp đế hoàng."

Cẩn Nhu công chúa nhẹ nhàng an ủi tiểu Băng Hồ của mình.

"Ô ô ô…"

Tiểu Băng Hồ vẫn tỏ vẻ buồn rầu, phờ phạc, dù cường hóa thế nào cũng không có nhanh bằng dị biến kia mà.

Cẩn Nhu công chúa thấy Sở Mộ đã giải quyết xong Hồn sủng quân chủ đỉnh phong, từ từ mở bản đồ ra nói với Sở Mộ:

"Chúng ta đi theo con đường này sẽ tới Cổ bảo đại biểu cho vinh quang cuối cùng cảnh thứ mười, trên đường đi sẽ băng qua địa phương Hồn sủng của phụ thân ngươi bị phong ấn, chính là chỗ này - Tử Tháp Lâm."

"Ừ, lên đường thôi!"

Sở Mộ nhảy lên trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú, mang theo tiểu Mạc Tà tiếp tục đi tới.

Thật ra Sở Mộ cũng rất tò mò Cẩn Nhu công chúa đến Bất Hủ thành với mục đích gì, hắn nhìn bóng lưng nàng im lặng đi trước bắt đầu cẩn thận suy nghĩ.

"Sở Mộ..."

Cẩn Nhu công chúa bỗng nhiên xoay người lại phát hiện Sở Mộ đang nhìn mình chằm chằm, lời nói ra đến khóe miệng liền ngừng lại.

Khuôn mặt Sở Mộ lộ vẻ lúng túng, xem ra hành động của mình đã bị Cẩn Nhu công chúa hiểu lầm là cố ý ngó chừng nhân gia rồi.

Sở Mộ thừa nhận Cẩn Nhu công chúa quả thật rất đẹp, hoàn mỹ đến mức làm cho người ta thất thần và khó lòng khống chế cảm nghĩ trong lòng. Một cái khăn che mặt không có cách nào che hết vẻ đẹp của nàng, ngược lại càng làm cho người ta mê đắm, rất muốn tự tay lột bỏ tấm màng che kia, sau đó tận tình chiêm ngưỡng dung mạo nghiêng nước nghiêng thành của nàng.

Chẳng qua là Sở Mộ bây giờ đã có Diệp Khuynh Tư, trong lòng hắn cũng biết chỉ có nàng mới thích hợp với mình.

Cho nên mặc dù đoạn thời gian gần đây thường xuyên tiếp xúc tới Cẩn Nhu công chúa, nhưng Sở Mộ không có quá nhiều ý nghĩ đối với nàng.

Cẩn Nhu công chúa điều chỉnh tâm tình một lát rồi nói:

"Ta từng nghe một ít chuyện về Hồn sủng bị phong ấn của phụ thân ngươi."

"Ừ, ngươi nói đi, ta rất muốn biết."

Sở Mộ cũng không cần che giấu chuyện này, quả thật là hắn đã có một đoạn thời gian dài không nhận được tin tức của Sở Thiên Mang.

Cẩn Nhu công chúa liếc sang Sở Mộ, ngoài mặt không có biểu lộ điều gì, thật ra trong lòng đang âm thầm tự nhủ:

“Sở Mộ, da mặt người này cũng quá dày đi! Rình coi còn giả bộ thản nhiên như không có việc gì, chẳng lẽ không biết mình đã có nữ nhân hay sao? Hơn nữa tính mạng nữ nhân đang nguy cơ trong sớm tối, đúng là một tên bạc tình quả nghĩa mà.”

"Tin tức về Sở Thiên Mang đã bị hạ cấm lệnh, thế lực Hồn Minh phong kín chuyện này vô cùng chặt chẽ, quá trình cụ thể sợ rằng chỉ có những người hiện diện mới biết được. Còn Hồn sủng bị phong ấn ở trong Bất Hủ thành hẳn là Luân Phong Long."

Cẩn Nhu công chúa chậm rãi nói.

"Luân Phong Long?"

Tinh thần Sở Mộ lại bắt đầu dâng trào xúc động.

Quả nhiên là Luân Phong Long. Trong quá khứ, Sở Mộ thường nghe phụ thân mình giảng giải các loại Hồn sủng, hắn phát hiện mỗi lần phụ thân nhắc tới một vài loại Hồn sủng sẽ lộ ra thần sắc sầu não và tang thương.

Trước đó Sở Mộ vẫn không hiểu rõ nguyên nhân chân chính, nhưng bây giờ hắn biết những Hồn sủng đó rất có thể đã làm bạn với hắn, cùng nhau lịch lãm trải qua các nơi hoang vu và Mê giới nguy hiểm.

Long tộc yếu nhất cũng là cấp quân chủ, hơn nữa tuyệt đại đa số Long tộc chính là tồn tại cực kỳ cường hãn trong hàng ngũ Hồn sủng đồng cấp. Tuy rằng không có danh tiếng như Thất Tội Hồ quân chủ hoàn mỹ, nhưng cũng được xưng là sinh vật bất khả chiến bại.

"Ban đầu Luân Phong Long vốn đã được lệnh phóng sinh về nơi hoang dã, sau đó Hồn Minh Thiên Thính tìm cách gán cho nó thêm một cái tội danh. Chính là vì tội danh này, Luân Phong Long mới bị phong ấn ở trong Bất Hủ thành, thoáng cái đã mười năm trôi qua rồi."

Cẩn Nhu công chúa nói.

"Hồn Minh Thiên Thính? Chính là đứng đầu Tứ Tịch dưới trướng Vương tọa? Ngươi nói cụ thể lai lịch người này xem nào!"

Sở Mộ cau mày nói.

"Vương tọa Tứ Tịch là thuyết pháp chỉ có ở Thiên Hạ thành, trên thực tế thực lực Tứ Tịch còn kém xa Vương giả. À, không nói chuyện này, để ta nói về Thiên Thính…"

Cẩn Nhu công chúa nghĩ ngợi một lát rồi tiếp tục nói:

“Thiên Thính là cường giả chỉ dưới Hồn Minh Thập Lục Tuyệt, nghe nói thực lực đã tiếp cận với Thập Lục Tuyệt."

Sở Mộ biết Cẩn Nhu công chúa cung cấp tin tức chắc chắn là chân thật và đáng tin cậy nhất, hoàn toàn không giống với tin đồn truyền lưu ở bên ngoài.

"Đó chỉ là nghe nói mà thôi, sự thật vẫn không thể xác nhận rõ ràng. Ít nhất thực lực Thiên Thính không thể nào đánh đồng với nguyên lão Hồn Điện. Theo ta nhận thấy, thực lực của hắn đoán chừng ngang với cấp bậc trưởng lão. Hắn xuất thân từ Vạn Tượng thành, vốn đang trong thời kỳ phấn đấu tranh đoạt một chỗ trong nhóm Hồn Minh Thập Lục Tuyệt. Nhưng sau đó lại được phái đến Thiên Hạ thành đảm nhiệm vai trò Tứ Tịch, hẳn là chuyện này có liên quan đến sự kiện ở Hằng Hải."

"Thiên Thính sinh ra tại Vạn Tượng thành, ban đầu bởi vì lòng dạ kiêu ngạo nên thường xuyên va chạm với cao thủ Thiên Hạ Cảnh. Phụ thân ngươi là Sở Thiên Mang cũng đến từ Thiên Hạ Cảnh, sau khi bị Thiên Thính khiêu khích và vũ nhục mấy lần, Sở Thiên Mang chấp nhận quyết chiến và toàn thắng Thiên Thính, hơn nữa còn giết chết một con chủ sủng của hắn. Lúc đó hai người kết thành thù hận rất sâu, cho nên đến thời điểm Sở Thiên Mang mất đi đại thế, hắn đã lợi dụng quyền lực áp đặt thêm một tội danh cho Luân Phong Long, cuối cùng nó bị cao tầng quyết định phong ấn ở trong Bất Hủ thành."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio