Thế nhưng, Ly lão nhi nghiêm túc cảnh cáo Sở Mộ, nếu trước khi tiểu Chập Long đạt tới bảy đoạn, thực lực Sở Mộ không đề thăng lên tới cấp bậc Hồn Hoàng, vậy thì tiểu Chập Long rất có thể đi ra ngoài ‘tự lập môn hộ’.
Bây giờ tiểu Chập Long đi theo bên cạnh Sở Mộ không phải là vì hồn ước trói buộc, mà là quan hệ đến Thánh Huyết Bích Tuyền và huyết mạch Chập Long, cho nên tiểu Chập Long xem Sở Mộ như là phụ thân mình.
Trên phương diện thực lực, Sở Mộ chỉ có thể tiểu đoán chừng một cách đại khái. Một đoạn một giai tiểu Chập Long sẽ có lực chiến đấu ngang với hai đoạn Hồn sủng cấp nô bộc, có thể tất sát ba đoạn Cứ Xỉ Thiết Mãng chủ yếu là vì kỹ năng đế hoàng bá đạo.
Nếu dùng mức độ trưởng thành mười đoạn để tính toán, tiểu Chập Long bây giờ đang là chuẩn nô bộc. Đại khái đạt tới hai đoạn, thực lực mới sánh ngang cấp chiến tướng, hơn nữa còn là mười đoạn chuẩn chiến tướng.
Có thể nói ở thời diểm Sở Mộ vừa đi ra từ Tù đảo, tất cả Hồn sủng của hắn cộng lại cũng không phải là đối thủ của hai đoạn tiểu Chập Long. Từ đó có thể thấy được tiểu Chập Long kinh khủng đến mức nào.
Thời gian trưởng thành từ một đoạn đến hai đoạn mất chừng hai tháng, hẳn là đi tới Sở gia thì tiểu Chập Long cũng vừa trưởng thành lột xác tới hai đoạn.
Trong quá trình đi từ Thiên Hạ thành đến Trạm Ly giới, Sở Mộ cũng không có thư giãn chút nào, vẫn như cũ không ngừng xuyên qua các khu vực Mê giới cao cấp, chủ yếu là rèn luyện những Hồn sủng khác.
Hiện tại Sở Mộ có rất nhiều tiền, nhất là sau khi Mạc Tà đạt tới cấp đế hoàng muốn cướp đoạt tài nguyên trong Mê giới quả thật là dễ dàng như trở bàn tay.
Mạc Tà đi tiên phong thu thập vô số linh vật giúp cho vấn đề cường hóa những Hồn sủng khác đơn giản hơn trước nhiều, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả Hồn sủng của Sở Mộ đã trưởng thành lột xác tới mười đoạn.
Sử dụng linh vật cấp chín và cấp mười ăn thay cơm còn có bình cảnh nào làm khó được chúng nó?
Trên phương diện đẳng cấp chiến lực thì Dạ, Ma Thụ chiến sĩ, Chiến Dã, Phược Phong Linh đã tăng cường lên tới cao đẳng cấp quân chủ.
Dưới tình huống bình thường, cho dù phục dụng linh vật cao cấp thì Hồn sủng muốn tăng cường thực lực vẫn cần có thời gian giảm xóc và tiêu hóa.
Nhưng mà thời gian tiêu hóa hoàn toàn có thể thông qua chiến đấu rút ngắn lại, cách đây ít lâu Sở Mộ vô cùng khí phách tiến vào Mê giới cấp chín tiến hành đại khai sát giới một phen.
Hắn đại chiến với các bộ lạc Hồn sủng mấy ngày mấy đêm, sau khi Hồn sủng tiêu hao gần hết tâm lực và thể lực thì linh vật cũng kịp thời tiêu hóa xong xuôi. Nhờ đó các Hồn sủng gia tăng thực lực với tốc độ chóng mặt, lại không cần lo lắng vấn đề di chứng.
Băng Không Tinh Linh dựa vào năng lượng Tiên Băng lúc trước Sở Mộ phục dụng, bây giờ vẫn đang ở trạng thái ngủ say. Tiên Băng chính là linh vật đế hoàng cấp bốn, cho dù Sở Mộ đã hấp thu phần lớn nhưng một phần nhỏ còn sót lại vẫn có hiệu quả kinh người đối với Hồn sủng cấp quân chủ.
Sau khi ngủ say mấy tháng, Sở Mộ đoán chừng thời điểm Băng Không Tinh Linh tỉnh lại sẽ trở thành mười đoạn - quân chủ đỉnh phong.
Lúc trước Bạch Ma Quỷ đã được Sở Mộ cường hóa đến cao đẳng quân chủ. Vì muốn tăng cường lên tới quân chủ đỉnh phong, Sở Mộ đã tiêu phí tỷ kim tệ, đồng thời ra sức tìm kiếm linh vật ba loại thuộc tính Dị hệ, Hỏa hệ và Hắc Ám hệ, tổng cộng đã sử dụng gần tỷ.
Trong tình hình chung, linh vật trị giá tỷ đã có thể cường hóa chiến lực Hồn sủng từ cao đẳng quân chủ đến quân chủ đỉnh phong, nhưng phương pháp này cần phải có thời gian giảm xóc rất dài.
Sở Mộ không thể chờ được lâu như vậy, muốn nhanh thì phải đầu nhập tài chính tăng cao gấp bội rồi.
Sau khi trải qua quá trình cường hóa chu toàn, Bạch Ma Quỷ đã trở thành Hồn sủng quân chủ vô địch chân chính.
Chỉ cần không gặp phải đế hoàng, những Hồn sủng khác chỉ đủ luyện tay luyện chân, làm nóng người đối với Bạch Ma Quỷ. Cũng nhờ vậy Mạc Tà không cần động thủ, Sở Mộ tránh khỏi tổn thất vài linh.
Sau khi Sở Mộ rời khỏi Thiên Hạ thành đã cố ý xuyên qua một vài Giới thành, tiến hành sửa sang và bán đi đồ vật, tiền tài ‘bất nghĩa’. Tổng cộng thu về tỷ kim tệ.
Thời điểm thu hồi số tiền khổng lồ này vào trong tay, hai mắt Sở Mộ lúc ấy sáng rực như mặt trời ban trưa. Trước đó không lâu còn đang khổ sở chiến đấu chỉ vì vài trăm triệu, không ngờ bây giờ đã có mấy trăm tỷ rồi. Ngay cả Sở Mộ cũng cảm thấy không thể tin tưởng nổi.
Dĩ nhiên, nguyên nhân chủ yếu là do Hồn sủng đề thăng lên tới đế hoàng. Hiện tại, lấy thực lực của hắn đã không còn xem trọng vấn đề tài chính nữa rồi.
Trong số tỷ đó, tỷ dùng để cường hóa Bạch Ma Quỷ, tỷ khác tăng cường tất cả Hồn sủng khác lên tới mười đoạn - cao đẳng quân chủ.
Còn dư lại tỷ, Sở Mộ tạm thời không có ý định tiêu xài loạn.
Đoạn thời gian gần đây, Sở Mộ tranh thủ tiến vào Mê giới cao cấp thu hoạch linh vật, đồng thời cho đám Hồn sủng rèn luyện chiến đấu với cường độ cao. Hoàn toàn không cần thiết tiêu phí tiền bạc cường hóa chiến lực lên tới quân chủ đỉnh phong.
Về phần Sở Mộ cũng đạt tới cảnh giới tám niệm Hồn Chủ, tất cả Hồn sủng đã là quân chủ đỉnh phong. Sở Mộ đoán chừng chín niệm Hồn Chủ cũng không còn xa nữa.
Lấy thực lực Sở Mộ bây giờ, nếu trực tiếp khống chế Dạ Lôi Mộng Thú chạy hết tốc lực đại khái chừng một tháng sẽ tới Sở gia.
Thế nhưng, Sở Mộ quyết định lựa chọn một sơn mạch nguy hiểm mà đại đa số Hồn sủng sư thuộc Trạm Ly giới và Tây Giới không dám đi.
Sơn mạch này nằm ở góc tận cùng phía tây, cũng là một Mê giới điển hình. Bởi vì trong sơn mạch tài nguyên phong phú, chủng loại Hồn sủng phong phú, thực lực lại mạnh mẽ phi thường. Hơn nữa, tộc quần sinh trưởng lan tràn y như cỏ dại ngoài đồng hoang, chỉ cần đi sai một bước sẽ bị hàng trăm hàng ngàn Hồn sủng vây công.
Mê giới chính là địa phương tốt nhất phục vụ cho nhu cầu lịch lãm của Hồn sủng sư, mà dãy núi này thuộc về khu vực nằm giữa hai địa giới rộng lớn. Nếu không có đủ thực lực, một khi bước vào nhất định là cửu tử nhất sinh.
Sở Mộ vẫn đang ra sức tìm kiếm linh vật cường hóa dành cho Hồn sủng quân chủ đỉnh phong, dãy núi này tài nguyên phong phú đúng lúc phù hợp với hết thảy điều kiện của hắn.
Sở Mộ lịch lãm không giống với những Hồn sủng sư khác, thông thường người khác luôn tìm cách né tránh tộc quần Hồn sủng đông đảo.
Nhưng Sở Mộ hết lần này tới lần khác luôn luôn chui vào địa phương có tộc quần dày đặc nhất. Nếu quy mô chiến đấu không tới con số ngàn, hắn cảm thấy chém giết không đã nghiền.
Tây Giới và Trạm Ly giới dù sao cũng là địa phương nhỏ, những Hồn sủng đẳng cấp cao cũng không nhiều lắm. Vì thế Sở Mộ có đầy đủ thời gian và cơ hội rèn luyện thực chiến cho đám Hồn sủng.
Thời gian một tháng trôi qua rất nhanh, Sở Mộ tìm được một khối hồn tinh Mộc hệ cấp mười, hắn chuẩn bị dùng vật này cường hóa Ma Thụ chiến sĩ.
Dĩ nhiên linh vật là thứ cần thiết nhất, nhưng vội vàng cường hóa Ma Thụ chiến sĩ chưa chắc bảo đảm thành công. Ít nhất phải huấn luyện thêm hai tháng gia tăng kinh nghiệm và thực lực, nếu không rất có thể mất đi một khối hồn tinh Mộc hệ cấp mười quý giá một cách vô ích.
Trong đoạn thời gian này, Sở Mộ để cho tiểu Chập Long thường xuyên xuất thủ khi dễ nhóm sinh vật cấp thấp. Lúc đó Mạc Tà vẫn luôn theo bên cạnh đảm nhiệm vai trò hộ vệ, nhằm tránh phát sinh chuyện gì nằm ngoài dự liệu.
Trải qua quá trình chiến đấu liên tục, tiểu Chập Long trưởng thành rất mau. Thời điểm Sở Mộ rời khỏi sơn mạch, tiểu Chập Long đã tăng cường lên tới một đoạn tám giai.
Lúc trước Sở Mộ đoán chừng tiểu Chập Long đạt tới hai đoạn trong vòng hai tháng. Bây giờ mới có một tháng đã trưởng thành tới một đoạn tám giai rồi, đó là chứng minh rõ ràng nhất của giai đoạn huấn luyện này.
Thời gian lại qua thêm một tháng, Sở Mộ chính thức tiến vào lãnh thổ Tây vực - Tây giới.
Tây thành là Vực thành quy mô khá lớn, sau khi Sở Mộ rời khỏi sơn mạch bắt đầu tiến hành hỏi thăm tin tức Sở gia.
Thương đội Sở gia đã có thể vươn tới Trạm Ly giới khẳng định không còn là một gia tộc đơn giản như trước, bây giờ phải có chút danh tiếng trong những tòa thành cấp mười ở khu vực lân cận.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, Sở Mộ chỉ mới hỏi thăm vài người đã có thể xác nhận Tây vực đúng là có một Sở gia, coi như là gia tộc nhất lưu đang phát triển rất nhanh, nắm giữ sản nghiệp rải khắp các tòa thành cấp tám cho đến cấp mười.
Người chịu trách nhiệm quản lý sản nghiệp ở Tây thành chính là Sở Lãng, lúc ban đầu từng tham gia tỷ thí trong gia tộc với Sở Mộ.
Sở Lãng là người rộng rãi, làm việc cẩn thận, thực lực tương đối nổi bật trong nhóm thanh niên đồng lứa Sở gia. Nghe nói bây giờ đã có danh hiệu thanh niên đỉnh phong lan truyền bên trong Tây vực.
Thực lực Hồn sủng tăng cường lấy chiến đấu liên tục làm chủ, một phương diện khác là dựa vào linh vật phụ trợ. Nếu như Sở gia làm ăn rất tốt, vậy thì thanh niên đồng lứa cũng nhận được tài nguyên tương ứng, thực lực nhất định là xưa không bằng nay.
Sản nghiệp của Sở gia tại Tây thành là mua bán tinh thạch, tác dụng vật phẩm này giống như hồn tinh nhưng giá trị rẻ hơn, năng lượng cũng không tinh khiết bằng. Mặc dù Sở Mộ không am hiểu phương diện mua bán giao dịch, nhưng cũng biết Sở gia làm được điều này nhất định là có chỗ dựa vững chắc.
Như thế xem ra, lúc ban đầu lựa chọn di chuyển gia tộc là hành động cực kỳ chính xác, bây giờ các thành viên gia tộc đã phá tan cấm chế, không ngừng phát triển trên mọi phương diện.
Sở Mộ đi đến khu vực trung tâm, đảo quanh một vòng liền tìm thấy một cửa hàng tinh thạch có bốn tầng.
Sở Mộ vừa đi vào cửa hàng chợt có một gã tiểu nhị chạy tới, cười nói:
"Khách quan khỏe a…aa…! Bổn điếm có đủ các loại Nguyên Tố tinh thạch, lầu một là tinh thạch cấp một và cấp hai, lầu hai là cấp ba và cấp bốn, lầu ba là cấp năm và cấp sáu, lầu bốn toàn hàng cao cấp. Không biết khách quan cần tinh thạch loại nào? Phương diện giá tiền bảo đảm khách quan hài lòng."
"Điếm trưởng của các ngươi là Sở Lãng?"
Sở Mộ trực tiếp hỏi.
Đối với đồ vật từ cấp mười trở xuống, hiện tại Sở Mộ đã không đặt vào trong mắt rồi, trừ phi có thể xuất hiện số lượng lớn.
"Vâng, Sở thiếu gia đang ở lầu bốn, nếu khách quan có làm ăn lớn nên trực tiếp liên hệ với Sở thiếu gia. Tiểu nhân sẽ lập tức đi bẩm báo, đành phải để cho các vị khách quan kia chờ chốc lát."
Gã tiểu nhị này xem như tinh mắt, thoáng cái đã nhận ra Sở Mộ là người phi thường, nụ cười trên mặt lại càng sáng lạn.
Dĩ nhiên, tiểu nhị nhận định nhanh như thế chủ yếu là vì thấy được trên bả vai Sở Mộ có một con Cửu Vĩ Yêu Hồ khả ái chí cực. Cái loại Hồn sủng này vốn chỉ có hạng đại gia giàu có mới có thể mua nổi, vì thế người thanh niên ở trước mặt này nhất định là thân phận cao quý khác thường.
Sở Mộ suy nghĩ một lát, trải qua một trận đồ sát tại Mê giới, trong túi hắn đang tồn trữ không ít hồn tinh và tinh thạch, đúng lúc cần phải xử lý cho nhẹ bớt.
"Ta có trăm ngàn khối hồn tinh, tinh thạch cần xử lý, dẫn đường!"
Sở Mộ thản nhiên nói.
Tiểu nhị nghe thế liền ngây ngẩn cả người, lắp bắp hỏi lại:
"Trăm… trăm … trăm ngàn khối?"
Tiểu nhị hiển nhiên không dám hỏi nhiều, vội vàng xoay người dẫn Sở Mộ đi lên lầu bốn, trong lòng thầm nghĩ:
“Khách hàng lớn tới cửa a...aa…!”
Sở Mộ chậm rãi bước lên cầu thang, vừa mới đặt chân tới lầu ba, hắn đã nghe thấy một thanh âm nam tử truyền tới.
"Ai dà, đâu có dễ dàng như vậy, ban đầu ta đã không đồng ý đặt trụ sở chính ở Thất Sắc thành, cả Tây vực người nào không biết tòa thành kia thường xuyên gặp phải họa Tai Hoang. Gia tộc chúng ta vì chống đỡ thứ đó đã hao phí không biết bao nhiêu tiền, mặc dù tiền lời rất cao nhưng mà nguy hiểm cũng quá lớn."
"Điều này… thật sự không có biện pháp nào khác, gia tộc chúng ta có thể phát triển nhanh như vậy chủ yếu là dựa vào tài nguyên ở Thất Sắc thành. Hiện tại nơi đó có vấn đề hiển nhiên do chúng ta giải quyết."
Thanh âm người nam tử nào đó vang lên.
Trong lúc nói chuyện, hai người kia tựa hồ nghe thấy tiếng bước chân đi lên cầu thang, cả hai lập tức dừng đề tài lại.
Sở Mộ vừa đặt chân lên lầu bốn liền nhìn thấy Sở Lãng mặc y phục màu xanh. Ở trước mặt hắn là một con Sí Lăng Hổ đang ngủ say, thực lực khoảng chừng tám, chín đoạn.
Ngồi bên cạnh Sở Lãng là một gã nam tử trung niên, Sở Mộ không nhận ra nên suy đoán hắn là đệ tử chi thứ trong gia tộc.
"Vị bằng hữu kia..."
Sở Lãng chậm rãi đứng lên, đang định lên tiếng chào hỏi bất chợt phát hiện người này có vẻ quen thuộc.
Sở Mộ nở nụ cười vui vẻ, trước khi bước vào Tây thành, Ly lão nhi đã cải biến dung mạo hắn nhằm bảo đảm an toàn. Mặc dù đã qua mấy năm, nhưng Sở Lãng cũng không đến nổi quên mất hình dáng Sở Mộ.
Quả nhiên Sở Lãng ban đầu hơi nghi hoặc, sau đó sắc mặt lộ vẻ ngạc nhiên, rồi đến vui mừng nồng đậm.
"Sở Mộ, ngươi là Sở Mộ?"
Sở Lãng kinh hô một tiếng, vội vàng cất bước tiến lên.
"Là ta, Sở Lãng, đã lâu không gặp."
Sở Mộ bước lên nghênh đón, hai người ôm thành một đoàn.
"Thật sự là ngươi hả? Ta... ta …"
Sở Lãng thật sự kích động, không biết nên nói gì để diễn tả cảm xúc của mình.
Lúc ban đầu tiêu diệt Dương gia, Sở Mộ đề nghị di chuyển gia tộc đã tạo ra thay đổi quá lớn. Nhưng sau này, đám người gia tộc không thấy Sở Mộ xuất hiện lần nào nữa.
Sở Lãng vốn tưởng rằng Sở Mộ càng chạy càng xa, càng bay càng cao từ đó sẽ không biết trở lại gia tộc nho nhỏ này. Không nghĩ tới Sở Mộ đã trở về, điều này làm cho Sở Lãng vừa mừng vừa sợ.
Hai bên hàn huyên một phen, Sở Lãng mỉm cười giới thiệu người nam tử bên cạnh với Sở Mộ.
Thanh niên này tên là Sở Thắng Hoa, là đệ tử chi thứ, tuy rằng bề ngoài hơi già nhưng thật ra vẫn thuộc nhóm thanh niên đồng lứa. Sau khi di chuyển đến Tây vực đã có biểu hiện vô cùng chói mắt, bây giờ làm trợ thủ giúp Sở Lãng quản lý cửa hàng tinh thạch ở Tây thành.
"Sở Lãng, ngươi mới vừa nói tai hoạ ngầm tại Thất Sắc thành là chuyện gì?"
Sở Mộ bắt đầu nói đến chính sự.
"À? Ta đang muốn nói đến chuyện này."
Sở Lãng vỗ vỗ đầu mấy cái, lập tức tường thuật lại vấn đề lớn của Sở gia cho Sở Mộ biết.
Thì ra sau khi Sở gia di chuyển đã lựa chọn Thất Sắc thành làm tộc thành.
Thất Sắc thành là tòa thành cấp chín, các phương diện tài nguyên, lãnh địa, nhân mạch đều tốt hơn Cương La thành rất nhiều. Thậm chí người ở Vực thành cũng phải chạy tới đó thu mua một số loại tài nguyên quý hiếm.
Bởi vì tòa thành này chiếm cứ lợi thế to lớn, cho nên Sở gia phát triển càng lúc càng thịnh vượng, thực lực tổng thể càng lúc càng hùng hậu.
Nhưng mà tòa thành này tiềm tàng một vấn đề cực lớn, đó là thường xuyên xuất hiện Tai Hoang.
Cái gọi là Tai Hoang không phải là ám chỉ lương thực khan hiếm, mà là tình huống Hồn sủng hoang dã hoành hành tương tự Chập Hoang. Mỗi lần phát sinh đều phá hoại tài nguyên kinh khủng, nhân loại cũng thương vong trên diện rộng.
Hiện tượng Tai Hoang thường xuyên xảy ra, ác nghiệt hơn nữa Thất Sắc thành nằm ở vị trí quá đẹp, tai nạn ngập đầu là chuyện không thể tránh khỏi. Trung bình cứ vài năm sẽ bị các bộ lạc Hồn sủng chạy tới cướp sạch một lần.
Cho đến hiện tại, Sở gia vừa mới phát triển mấy năm đã gặp phải một lần Tai Hoang khá lớn. Nếu như không thể chống đỡ xuống, nhất định sẽ tổn thương nguyên khí nặng nề, lợi ích những năm này đạt được cũng biến thành bọt nước.
"Thiếu chủ, ở gần Thất Sắc thành có một mỏ Linh nguyên tốt lắm. Sở dĩ thường xuyên xuất hiện Tai Hoang, hơn phân nửa là vì chuyện mỏ Linh nguyên tồn tại."
Thanh âm Ly lão nhi bỗng nhiên truyền vào đầu Sở Mộ.
Ly lão nhi nói cho Sở Mộ biết mỏ Linh nguyên kia nằm ở vị trí cực kỳ bí mật, hơn nữa sản lượng một tháng cũng vượt qua các đại thành khác gấp mấy lần. Chỉ cần thu nó vào tay khẳng định là một khoản thu hoạch rất lớn.
Tài nguyên ở Tây Giới vô cùng thiếu thốn, sản lượng một tháng chỉ khoảng linh đối với một tòa thành lớn.
Thế mà Ly lão nhi nói rằng mỏ Linh nguyên kia tồn tại đã nhiều năm, tồn trữ hiện có phải trên ngàn linh, sau này sản lượng mỗi tháng cũng không ít. Lão đề nghị Sở Mộ chiếm lấy mỏ Linh nguyên này, sau đó cẩn thận kinh doanh là được rồi, cho dù Sở Mộ ngồi nhà chơi cũng không cần lo lắng vấn đề nuôi dưỡng Hồn sủng đế hoàng.
Ở bất kỳ lãnh thổ nào, tài nguyên có tác dụng với cấp đế hoàng cực kỳ có hạn, vấn đề tăng cường Phược Phong Linh đến đế hoàng đã được giải quyết, Ma Thụ chiến sĩ có thể thông qua hồn tinh Mộc hệ đế hoàng tiến hành cường hóa.
Sở Mộ còn có Dạ, Băng Không Tinh Linh, Quỷ Khung Quân Vương và Bạch Yểm Ma đang rục rịch thẳng tiến đến cấp bậc đế hoàng, biện pháp duy nhất chính là sử dụng linh vật.
Bởi vì nhu cầu quá cao, nhưng linh vật đế hoàng quá ít, Sở Mộ căn bản không thể nào tìm được đầy đủ. Cho nên hắn đành phải chuyển sang phương hướng thu hoạch linh.
Linh chính là đơn vị kim tiền chính thức được sử dụng trong giai đoạn đế hoàng, Sở Mộ dựa vào đó tiến hành trao đổi linh vật với những Hồn Hoàng khác. Vì thế Sở Mộ cần phải thu thập linh với số lượng lớn, một bên nuôi dưỡng Hồn sủng, một bên dùng để giao dịch đổi lấy linh vật cần thiết.
"Ta sẽ giải quyết vấn đề này, nếu tộc thành ở tại Thất Sắc thành, ta sẽ tới đó xem sự tình thế nào!"
Sở Mộ cười nói.
Lúc trước Ly lão nhi đã nói mỏ Linh nguyên nằm ở Tây Lăng vực, Sở Mộ không nghĩ tới tộc thành lại ở gần mỏ Linh nguyên như thế. Nếu Sở Mộ muốn thu hoạch Linh nguyên lâu dài, quả thật cần phải có gia tộc hỗ trợ.
"Đúng lúc, nơi này tạm thời không có việc gì, ta cùng ngươi trở về gia tộc. Thời điểm mọi người nhìn thấy ngươi nhất định sẽ vô cùng cao hứng."
Trên mặt Sở Lãng hiện lên nụ cười vui vẻ.
Vừa nói xong, Sở Lãng lập tức bàn giao cửa hàng tinh thạch cho Sở Thắng Hoa xử lý.
"Trong không gian giới chỉ có chút ít hồn hạch, hồn tinh, tinh thạch, coi như là món quà của ta mang về gia tộc."
Sở Mộ ném một cái giới chỉ tới.
Bên trong không gian giới chỉ chứa một đống vật phẩm tạp nham, vàng thau lẫn lộn, Sở Mộ dứt khoát ném luôn cái nhẫn cho Sở Thắng Hoa tùy ý giải quyết.
Mặc dù Sở Lãng rất muốn biết Sở Mộ đưa cái gì làm quà, nhưng hắn cũng ngại hỏi nhiều. Tóm lại đồ vật Sở Mộ đưa ra chắc chắn không đơn giản.
Sở Lãng đánh thức Sí Lăng Hổ, chuẩn bị đi cùng Sở Mộ trở về Thất Sắc thành.