"Ừ, chúng ta không biết phối hợp chắc chắn sẽ bị bọn họ diệt khẩu, bây giờ chỉ có thể trì hoãn thời gian. Thiên Tề, ngươi đi báo tình huống cho Ma Thụ chiến sĩ ẩn núp trong Man cốc, hỏi nó có cách nào câu thông với chủ nhân không?"
Sở Thiên Hằng nói.
"Đại ca, lần này đúng là kiếp số của Sở gia chúng ta, Tai Hoang, nhân họa đồng loạt ập tới. Không cẩn thận một chút khẳng định cả tộc diệt vong."
Tâm tình Sở Thiên Tề lúc này thật sự nặng nề.
"Sẽ vượt qua thôi!"
Sở Thiên Hằng vỗ vỗ bả vai ngũ đệ Sở Thiên Tề, lên tiếng trấn an hắn.
Sau đó Sở Thiên Hằng chậm rãi đi tới khu lều của bốn vị sư thúc Đại Sở thế gia.
Sở Thiên Hằng biết rằng nếu muốn giấu diếm chuyện này triệt để, vậy thì đám người La Vực môn và Thương Minh cũng có nguy cơ bị diệt khẩu.
Chính vì như thế, trước khi giới chủ La Hắc và Tôn Khải Minh xuất thủ giết chết bọn họ, Sở Thiên Hằng phải thông báo cho bọn họ biết một tiếng, xem như tìm thêm đồng minh.
"Buồn cười, cái tên La Hắc này quả thực không phải là người mà."
Gian Thương sư thúc nhảy cẩng lên, mở miệng mắng to.
Gian Thương tự nhận mình không phải là người thanh cao, tham tiền thích chiếm tiện nghi là bản tính của hắn. Nhưng hắn làm không được những chuyện vô sỉ như vậy, hôm nay hắn coi như đã thấy rõ bộ mặt thực sự của giới chủ Tây giới rồi. Nguồn:
"Tộc trưởng yên tâm, chúng ta sẽ hành động cẩn thận. Dù sao chuyện này cũng quan hệ đến sinh tử của chúng ta."
Lão gia hỏa Trương Ưng nói.
---------
Yểm Ma thành.
Sở Mộ khống chế Dạ Lôi Mộng Thú chạy tới nơi này không lâu, lập tức nhận được tin tức xấu từ Ma Thụ chiến sĩ truyền đến. Vốn là Hồn sủng và Hồn sủng sư cách xa nhau không thể nào nhắn nhủ tin tức, nhưng mà Sở Mộ có thể cảm giác được khoảng cách giữa mình với Hồn sủng.
Trước khi Sở Mộ rời khỏi đã nói cho Ma Thụ chiến sĩ biết, nếu như xuất hiện sự tình nằm ngoài dự liệu lập tức di động theo hướng nhích lại gần mình.
Nếu như sự tình nghiêm trọng, nói thí dụ như Man cốc gặp họa tru diệt, Ma Thụ chiến sĩ sẽ di động xa hơn một đoạn, tỏ vẻ Sở Mộ phải nhanh chóng quay về cứu viện.
Sở Mộ bây giờ cảm giác được Ma Thụ chiến sĩ đang di động theo phương hướng tiếp cận mình, điều này đã nói lên Man cốc thật sự xảy ra chuyện, nhưng tạm thời còn có chút ít thời gian.
"Tây giới đang khai chiến với bộ lạc đầm lầy phía tây, bộ lạc kia không thể nào còn thừa binh lực đi quấy nhiễu Man cốc. Hơn nữa Ma Thụ chiến sĩ không có chiến đấu, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?"
Sở Mộ cố gắng giữ vững tỉnh táo, tự hỏi những khả năng có thể xảy ra.
"Nghĩ nhiều cũng vô dụng, trước tiên tìm kiếm dược vật ức chế ôn dịch, sau đó đổi lấy linh vật cường hóa Bạch Yểm Ma rồi lập tức trở về Man cốc."
Sở Mộ tự nhủ trong lòng.
Sở Mộ chạy đến Yểm Ma thành là vì muốn hoàn thành hai chuyện cần thiết nhất. Nếu không, Sở gia vẫn bị vây tại Man cốc sẽ bị ôn dịch giết sạch.
Trên người Sở Mộ vẫn còn giữ lệnh bài chứng minh thân phận Yểm thiếu danh hiệu cấp bảy, vì thế hắn tiến vào Yểm Ma thành vô cùng dễ dàng.
"Ly lão nhi, ta phải đi đâu giao dịch? Hồn Hoàng giao dịch có điểm nào khác biệt không?"
Sở Mộ mở miệng hỏi.
"Thiếu chủ, ngươi đeo mặt nạ vào che giấu thân phận, giả như một Hồn Hoàng lưu lạc đi tới nơi này. Như vậy người khác sẽ không rõ hư thật của ngươi, từ đó sẽ không có người nào dám mạo hiểm làm phiền ngươi."
Ly lão nhi nói.
Sở Mộ làm theo lời Ly lão nhi, đeo lên mặt một cái mặt nạ màu bạc, đồng thời che giấu khí tức của mình xuống mức thấp nhất.
Sở Mộ mới đầu còn nghi hoặc không biết cường giả Hồn Hoàng giao dịch với nhau như thế nào, thì ra cũng không khác giao dịch bình thường bao nhiêu. Đồng dạng cũng diễn ra ở trong đại sảnh trụ sở giao dịch.
Chẳng qua là Hồn Hoàng có gian phòng riêng biệt, phần lớn vật phẩm giao dịch lấy vật đổi vật, rất hiếm khi có người dùng linh trao đổi.
Linh là tiêu hao phẩm được sử dụng thường xuyên, phần lớn Hồn Hoàng sẽ lựa chọn giữ lại, dù sao Linh nguyên không phải đi đâu cũng thấy. Chính vì thế linh là vật phẩm rất được hoan nghênh, chỉ cần đưa ra khẳng định có người giao dịch, giá trị không bao giờ thay đổi. Không giống những vật phẩm khác phải đợi thời gian rất lâu mới có người chấp nhận trao đổi.
Sở Mộ chậm rãi đi vào gian phòng Hồn Hoàng giao dịch, một vị lão giả dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn, nhưng cũng không dám hỏi nhiều.
"Mọi người hay gọi ta là Sư lão đầu, chỗ này của ta tương đương với một cái kho bảo đảm, người nào muốn trao đổi vật phẩm cấp đế hoàng đều để lại chỗ này. Sau đó ta sẽ đưa vào trong danh sách liệt kê, ai muốn trao đổi thì ta sẽ thông báo lại chủ sự. Chủ sự có thể giữ bí mật danh tính, Sư lão đầu ta làm người trung gian. Cho dù bị gác dao lên vào cổ, ta cũng không nói ra thân phận chủ sự."
Sư lão đầu tựa hồ nhận ra Sở Mộ không hiểu rõ tình huống Hồn Hoàng giao dịch, cho nên hắn bắt đầu giới thiệu rất nhiệt tình.
Lúc này thanh âm Ly lão nhi truyền đến:
"Thiếu chủ, sau lưng những người trung gian thông thường sẽ là nhân vật nắm giữ quyền to trong các thế lực lớn. Chỉ cần không phải là linh vật đế hoàng cấp năm trở lên đều có thể yên tâm ném cho người ta bảo đảm, tuyệt đối không cần lo lắng bị len lén lấy đi. Ngoại trừ Yểm Ma cung, các thế lực lớn đều có những nhân vật đóng vai trò này, thường thường cách một đoạn thời gian bọn họ sẽ đi tới nơi khác tiến hành trao đổi vật phẩm dùm cho chủ sự. Dĩ nhiên, khi đó sẽ có rất nhiều Hồn Hoàng xuất hiện, nếu thấy vật phẩm mình hài lòng sẽ dùng linh thu mua. Các nhân vật trung gian sẽ tổng hợp ý kiến cho ra giá trị của vật phẩm."
Sở Mộ gật đầu tỏ ý đã hiểu, hắn bây giờ không có tâm tư tìm hiểu chuyện này, lập tức đi thẳng vào vấn đề hỏi thăm nơi này có linh vật đế hoàng cường hóa Bạch Yểm Ma với tỷ lệ trăm phần trăm hay không.
"Trăm phần trăm? Vật này rất quý hiếm, rất đắt tiền!"
Sư lão đầu cố ý nhấn mạnh.
"Có hay không?"
Giọng nói Sở Mộ cũng tăng thêm mấy phần.
"Chuyện này... thật ra là có, nhưng mà không dễ dàng trao đổi."
Sư lão đầu do dự hồi lâu, mở miệng nói.
Linh vật cường hóa Bạch Yểm Ma rất là dễ bán, nhưng nơi này là Yểm Ma cung, cơ hồ tất cả Hồn Hoàng đều cần đến nó, làm gì có ai nguyện ý lấy ra trao đổi?
Hơn nữa, đây là linh vật đế hoàng thuộc loại hình chủ lưu, rất nhiều người đều mơ tưởng kiếm lấy chút ít tiền chênh lệch, chỉ cần giữ thứ này trong người khẳng định không bao giờ lỗ.
"Ta dùng linh trao đổi."
Sở Mộ nói.
"Linh?"
Hai mắt Sư lão đầu sáng rực lên, nhưng chỉ lát sau vội vàng ho khan một tiếng, che giấu thái độ nóng bỏng đáng ngờ của mình, mở miệng nói:
"Ngươi có biết phải dùng bao nhiêu linh mới có thể trao đổi linh hồn Bạch Yểm Ma không?"
"Ngươi ra cái giá."
Sở Mộ nhàn nhạt nói.
"Đây..."
Sư lão đầu chớp chớp mắt, do dự một hồi mới nói:
"Hai vạn linh!"
Hai vạn linh chính là giá niêm yết, Sở Mộ cảm thấy lão đầu này không có ý ép giá đối với mình.
"Ta muốn lập tức trao đổi."
Sở Mộ nói.
"Ngươi đưa ta hai vạn linh, ta lập tức lấy linh hồn Bạch Yểm Ma cho ngươi."
Sư lão đầu cũng rất dứt khoát.
Lão vẫn luôn để ý quan sát thái độ của Sở Mộ, lão cảm thấy đối phương thật sự có linh, nhưng không thể nào có nhiều. Về phần khả năng một lần lấy ra hai vạn linh đúng là quá thấp rồi.
Lão không biết phải bao nhiêu mỏ Linh nguyên cùng sản xuất mới cho ra được hai vạn linh, hơn nữa bất kỳ cường giả Hồn Hoàng nào cũng phải nuôi dưỡng Hồn sủng, cơ hồ rất ít người dự trữ được tầng ấy linh để giao dịch.
Những năm này là thời điểm "binh hoang mã loạn", Linh nguyên càng lúc càng khan hiếm không đủ cung cấp cho trận doanh Hồn Hoàng. Sư lão đầu biết rõ linh thưa thớt và trân quý cỡ nào, trừ phi có người giết vào Cấm Vực mới kiếm đủ nhiêu đó linh.
"Nếu không có nhiều như vậy, có bao nhiêu thì lấy ra bấy nhiêu, còn dư lại dùng linh vật cùng giá tiến hành trao đổi. Dĩ nhiên ít nhất phải có một vạn linh, giao dịch mới có hiệu lực."
Sư lão đầu thấy đối phương lộ vẻ do dự liền giải thích cặn kẽ hơn.