"Nhanh thôi, lúc nãy có một vị đại nhân Hồn Điện mới vào Sở sơn. Ta đây chạy đi hỏi thăm tin tức, nói không chừng hai người quen biết nhau."
Thủ sơn đệ tử thấy Sở Mộ không nhịn được vội vàng nói.
"Hồn Điện?"
Sở Mộ khẽ nhíu mày, trong lòng âm thầm kỳ quái tại sao thành viên Hồn Điện lại chạy đến nơi này.
Gã thủ sơn đệ tử đúng là không để Sở Mộ chờ lâu, chỉ chạy đi một lát đã dẫn theo một thiếu niên và một nam tử trung niên đi tới, tốc độ quả nhiên rất nhanh.
"Phó lệnh cấp mười, lại là một người thanh niên? Không có khả năng, Phương Trạch ít nhất phải hơn nửa năm mới ra ngoài được."
Thiếu niên vừa đi vừa nói chuyện.
Thế nhưng, thời điểm thiếu niên kia tới gần, liếc mắt một cái nhìn thấy Sở Mộ đột nhiên ngây ngẩn cả người, cặp mắt hắn ngó chừng Sở Mộ thật lâu, miệng mồm lẩm bẩm y như trúng tà.
Nam tử trung niên cũng đang đánh giá Sở Mộ, nhưng hắn tỏ vẻ kinh ngạc mà thôi, coi như là trấn định hơn thanh niên rất nhiều.
"Ngươi là Sở Thần?"
Hồi lâu sau, thiếu niên kia rốt cuộc kêu lên một tiếng.
Ánh mắt hắn rất cuồng nhiệt, tựa như thấy được thần tượng của mình vậy, vô cùng kích động chạy đến trước mặt Sở Mộ, chân tay luống cuống không biết nên để đâu cho tốt.
Sở Mộ nhìn thiếu niên này đi tới gần mình, trải qua đánh giá một phen mới nhớ ra thiếu niên này là đệ đệ Đình Lan, hình như tên là Đằng Hải.
Thiếu niên này đúng là Đằng Hải, đệ đệ Đình Lan. Ban đầu Đằng Hải vẫn luôn sùng bái Tân nhân vương Lạc Bành, căn bản không hề để mắt tới Sở Mộ.
Nhưng mà sau đó Sở Mộ một đường thẳng tiến, đánh từ bậc thang thứ ba cho tới bậc thang thứ nhất rồi trở thành nhân vật quan trọng chạm tay là bỏng. Điều này làm cho thiếu niên Đằng Hải thay đổi cách nhìn với Sở Mộ triệt để, về phần Lạc Bành đã bị hắn vứt ra sau ót. Ngược lại không ngừng thông qua Đình Lan tìm hiểu tin tức Sở Mộ, hiển nhiên là muốn lấy hình tượng Sở Mộ làm chuẩn để phấn đấu rồi.
Về sau, Sở Mộ vô cùng khí phách triệu hồi ra Hồn sủng cấp đế hoàng, trực tiếp quét ngang tất cả tuyển thủ bậc thang thứ nhất đã khiến cho toàn bộ Thiên Hạ thành khiếp sợ, đánh một hoành tráng giành lấy vinh quang cuối cùng Thiên Hạ Quyết. Trong lúc nhất thời, Sở Mộ ở trong mắt Đằng Hải lại đề thăng một mảng lớn, từ khâm phục và sùng bái biến thành tín đồ ngoan đạo nhất.
Nhưng mà Đằng Hải hoàn toàn không có lường trước mình đi một chuyến tới Đại Sở thế gia lại được gặp thần tượng của mình, Đằng Hải một lòng cuồng nhiệt làm sao không kích động đây?
"Ngươi là đệ đệ Đình Lan, Đằng Hải đúng không? Tại sao chạy đến nơi này?"
Sở Mộ nhàn nhạt hỏi, âm thầm cảm thấy kỳ quái ánh mắt tiểu tử này có vẻ là lạ.
"Hả? Ngươi lại nhớ tên của ta. Sở Thần lại nhớ được tên ta, ha ha ha ha ~~~!"
Đằng Hải đột ngột cười phá lên, sau đó không ngừng la hét điên cuồng.
"…"
Sở Mộ nhất thời im lặng, đứa nhỏ này hình như không được bình thường đi? Không phải là nhớ tên thôi sao, có cần vui sướng như vậy không?
Đằng Hải vẫn đang mừng rỡ như điên, thật ra cũng không thể trách Đằng Hải mất bình tĩnh. Phải biết rằng cái tên Hồn Điện Sở Thần bây giờ có lực ảnh hưởng rất lớn, nhất là tầng lớp thiếu niên thiếu nữ giống như Đằng Hải đã xem Sở Mộ thành thần rồi, cho dù có bạo phát hơn nữa cũng không hề quá đáng.
"Ta là Lâm Kỳ, đại điện chủ Huyền Chân Điện. Vũ điện chủ vẫn thường xuyên nhắc tới ngươi."
Nam tử trung niên bước lên một bước, mỉm cười tự giới thiệu.
Vị nam tử này mặc trường bào màu xám, mặt mũi ôn hòa thân mật, ánh mắt không lớn, giọng nói cũng nhẹ nhàng làm cho Sở Mộ có cảm giác tựa như những bậc đại trí giả ngu.
"Thiếu chủ, Lâm Kỳ là cấp trên Vũ điện chủ, đồng thời còn là một học giả nổi danh. Hắn đã từng lưu lại Vạn Tượng thành không ít năm."
Ly lão nhi nghe nói đến Lâm Kỳ liền mở miệng giải thích.
Nếu đã là cao thủ Hồn Điện, Sở Mộ cũng lễ phép gọi một tiếng Lâm tiền bối, thuận tiện hỏi thăm mục đích hai người đi tới Đại Sở thế gia.
Nếu đã là một vị đại điện chủ, vậy thì thực lực cường đại không cần bàn cãi. Ít nhất cũng phải có một đầu Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng, cho dù chạy tới đâu cũng sẽ được các thế lực lớn cung phụng. Tại sao bỗng nhiên chạy đến Đại Sở thế gia làm gì, hơn nữa hình như lúc nãy Đằng Hải nói rằng đã có không ít thành viên cao tầng Hồn Điện tới đây.
"Chuyện này cũng không cần phải giấu diếm, có người thông báo Vạn Đoạn Triết Cốc bộc phát một trận Chập Hoang lớn lan tràn ra bốn giới chung quanh, thậm chí có xu hướng xâm nhập xa hơn nữa. Các đại giới đang chuẩn bị tập trung quân đoàn ứng phó, Thiên Hạ thành phái ra Hồn Hoàng, Hồn Chủ và Hồn Sư chia thành từng nhóm trú đóng trong những tòa thành trọng yếu."
Lâm Kỳ chậm rãi giải thích.
Trong quá trình Sở Mộ, Lâm Kỳ và Đằng Hải đi lên núi đã dần dần nói rõ tình hình hiện tại.
Thì ra phần lớn thanh niên có tên trên bảng vinh quang trong đại hội Thiên Hạ Quyết đều được phái tới đây đối kháng Tai Hoang. Đồng thời các thế lực lớn cũng đưa ra đủ loại phần thưởng và vinh quang phong phú, coi như là một lần tôi luyện đối với thanh niên cao thủ trong Thiên Hạ Cảnh. Dĩ nhiên, mục đích chủ yếu của đợt hành động này là bảo đảm tính mạng mấy trăm triệu cư dân trong lãnh thổ nhân loại.
Sở Mộ cũng là một thành viên thuộc về trận doanh Hồn Hoàng, Lâm Kỳ thuận tiện nói cho hắn biết lần này còn có một nhóm lớn cường giả Hồn Hoàng sẽ tới Ốc Cổ thành.
"Một nhóm lớn Hồn Hoàng, bọn họ tụ tập ở chỗ này làm cái gì?"
Sở Mộ kinh ngạc hỏi ngược lại.
"Là vì mười năm vương tọa, tư cách đề danh lần này là giết chết một con Thiên Ma Trùng cấp đế hoàng. Đồng thời, giao dịch hội của trận doanh Hồn Hoàng cũng sẽ diễn ra tại Ốc Cổ thành."
Lâm Kỳ cười ha hả nói:
"Khi đó cần phải chuẩn bị sẵn thật nhiều tiền. Nếu không, lỡ may nhìn thấy thứ tốt nhưng không mua được, sau này rất khó tìm lại."
Đúng là Sở Mộ không nghĩ tới giao dịch hội trận doạnh Hồn Hoàng lại diễn ra trong Ốc Cổ thành, đến lúc đó sẽ có rất nhiều cường giả Hồn Hoàng tụ tập ở chỗ này. Ốc Cổ thành nho nhỏ lại trở thành địa phương đầm rồng hang hổ, cao thủ nhiều như mây. Nguồn:
"Sở Thần, ngươi cũng có thể tranh thủ một cái tư cách đề danh Thiên Hạ vương tọa. Nói không chừng, ngươi sẽ trở thành người trẻ tuổi nhất xuất hiện trên bảng tranh đoạt Thiên Hạ vương tọa, thậm chí còn được ghi vào sách sử."
Đằng Hải kích động nói.
Nghe thấy Đằng Hải nói câu đó, Lâm Kỳ đại điện chủ chợt cười phá lên, vỗ vào đầu Đằng Hải một cái rồi nói:
"Tư cách đề danh Thiên Hạ vương tọa không phải là chuyện đơn giản, Trùng hệ Hồn sủng có năng lực sinh sản cực mạnh, lực lượng quân đoàn thông thường sẽ đông hơn những bộ lạc khác gấp đôi. Phía trên còn có một, hai con chuẩn đế hoàng, săn giết Thiên Ma Trùng đế hoàng trong lãnh thổ chúng nó là chuyện không thể. Biện pháp tốt nhất chính là chờ Chập Hoang bộc phát tìm cơ hội xuất thủ."
Không phải là Lâm Kỳ đánh giá thấp thực lực Sở Mộ, hiện tại tất cả mọi người đều biết Sở Mộ chỉ có một con Hồn sủng đế hoàng. Cho dù tính cả ấu sủng phần thưởng Thiên Hạ Quyết cũng chỉ là hai con đế hoàng. Thực lực như thế còn chưa đủ tư cách chống lại bộ lạc cấp một, nhất là bộ lạc Trùng hệ vốn nổi danh khó dây dưa.
Sau khi tiến vào ngọn núi chính, Sở Mộ chia tay với Lâm Kỳ, Đằng Hải, hai người bọn họ tỏ vẻ sẽ lưu lại chờ đợi Tai Hoang bộc phát, đoạn thời gian này vẫn sống trong Ốc Cổ vực. Hơn nữa, sau này còn có không ít cao thủ Hồn Điện tới đây tham gia thịnh hội, hẳn là cung điện chi nhánh của thế lực Hồn Điện cũng xuất hiện tại Ốc Cổ thành. Đến lúc đó mọi người có thể gặp lại nhau.
Lúc trước Sở Mộ đã cho người đi báo tin với Đồ lão rồi, vì thế khi hắn mới vừa đặt chân vào trong sân, Đồ lão cũng kịp thời chạy đến.
"Thiếu chủ đại giá quang lâm, không có tiếp đón từ xa thật sự là có lỗi!"
Đồ lão cung kính hành lễ, đầu tóc trắng xóa rối loạn bù xù, có lẽ là nhận tin lúc đang ngủ trưa.
"Đồ lão, Ốc Cổ vực có Linh sư nổi danh không? Ta muốn dung hợp một ít linh vật."
Sở Mộ trực tiếp nói thẳng.
"Thiếu chủ cần Linh sư cấp mấy?"
Đồ lão hỏi.
"Ít nhất cấp chín, ta muốn dung hợp linh vật nhiều thuộc tính."
Sở Mộ trả lời.
"Sở gia chúng ta đúng lúc có một vị Linh sư cao cấp, trước đó không lâu khảo hạch tại Linh Giáo đã được thăng lên danh hiệu Linh sư cấp chín, người này tên là Sở Kiến Anh."
Vừa nhắc đến vị Linh sư kia, ánh mắt Đồ lão lộ ra vài phần hâm mộ.
Linh sư cấp chín có ý nghĩa vô cùng trọng đại, bọn họ hoàn toàn có thể chế tạo và dung hợp ra linh vật cao đẳng quân chủ, thậm chí là quân chủ đỉnh phong, trong khi chỉ cần sử dụng tài liệu cấp bảy, cấp tám. Nhất là Linh sư có thể dựa vào nhu cầu của các loại Hồn sủng khác nhau, tiến hành điều chế ra linh vật thuộc tính phù hợp, bảo đảm Hồn sủng được cường hóa hoàn thiện nhất, tỷ lệ thành công tăng đến mức cao nhất. Chính vì thế một vị Linh sư cao cấp là nhân vật trọng yếu đối với bất kỳ thế lực nào.
"Vị Linh sư này bình thường đều sống trên đỉnh núi, tập trung luyện chế hồn tinh và hồn hạch, rất ít khi chịu ra ngoài tiếp khách. Ta trước tiên đi bẩm báo một tiếng, để xem nàng có nguyện ý dung hợp giúp ngài hay không."
Đồ lão cười nói.
Thật ra Đồ lão biết rõ lão thái bà kia luôn luôn ra vẻ thanh cao, ngoại trừ gia chủ ra, lúc bình thường những người khác muốn gặp nàng còn khó hơn lên trời. Bản thân Đồ lão cũng không dám cam đoan mình có thể thuyết phục hắn làm việc cho Sở Mộ.
Nhờ có Đồ lão dẫn đường, Sở Mộ đi theo lên tới đỉnh núi ẩn hiện trong mây, sau khi quẹo qua một khúc cua liền tìm thấy đình viện của vị Linh sư kia.
Nơi ở của lão Linh sư đã được tu sửa đặc biệt, phong cách cao nhã, khí thế bất phàm, thậm chí còn muốn xa hoa hơn đình viện gia chủ. Từ đó có thể thấy được địa vị của người này tại Sở gia cao tới mức nào.
"Đã nói rồi mà, mẫu thân của ta không tiếp khách. Thiệt tình, suốt ngày cứ làm phiền hoài, các ngươi không phiền nhưng ta phiền nha!"
Một thanh âm tức giận từ trong trang viện bỗng nhiên truyền đến.
Sở Mộ vừa bước vào trong sân đã nghe thấy tiếng gầm gừ của một nam tử trung niên. Xem ra hàng ngày đều có không ít người tới đây bái phỏng.
"Tại sao giọng nói này nghe có vẻ quen tai thế nhỉ?"
Sở Mộ âm thầm kỳ quái, lập tức đi nhanh vào trong đình viện.
Đồ lão lộ vẻ lúng túng đi theo bên cạnh, nhỏ giọng giải thích:
"Thiếu chủ, hay là ngài bộc lộ thân phận mình sẽ tốt hơn một chút. Nếu không, lão nhân gia sẽ không thèm nể mặt ta đâu!"
Sở Mộ chậm rãi lắc đầu, ánh mắt nhìn tới gã nam tử trung niên đang nằm phơi nắng thoải mái ở trong sân, trên mặt hiện lên nụ cười khó hiểu.
Gã nam tử trung niên này vóc người nhỏ gầy, tướng mạo y như mấy tên thầy lang bịp ngoài đầu đường xó chợ. Lúc này hắn đang ngủ gà ngủ gật trên xích đu.
Hiển nhiên thanh âm gầm thét lúc nãy là của hắn, hắn vốn tưởng rằng người tới đã bị đuổi đi. Nhưng không ngờ hai người này dám xông vào khi không được cho phép, đúng là quá mức càn rỡ rồi.
"Sư đệ, bình tĩnh chớ nóng, ta tới tiến cử một phen, vị này là…"
Đồ lão thấy vị sư đệ này lại muốn nổi giận, vội vàng tiến lên ngăn cản.
Đồ lão biết rõ thiếu chủ Hồn Điện là nhân vật quyền lực cỡ nào, coi như là gia chủ cũng phải tự mình nghênh đón. Đồ lão không hi vọng chỉ vì hiểu lầm để cho vị thiếu chủ này bất mãn.
Thế nhưng, để cho Đồ lão kinh ngạc chính là sư đệ không đợi mình kịp giới thiệu đã nhảy phốc ra khỏi xích đu. Vốn tưởng rằng chuẩn bị nổi cơn thịnh nộ thì khuôn mặt hắn bỗng nhiên lộ ra nụ cười nịnh hót.
"Thì ra là đại thiếu gia, ha hả ha hả! Ta tưởng rằng lại là mấy con ruồi đi tới yêu cầu mẫu thân ta luyện chế dược vật. Lúc nãy la hét quá lời, thật sự là có lỗi, có lỗi a...aa…!"
Gã nam tử trung niên tươi cười như hoa nở, nhanh chóng đi tới trước mặt Sở Mộ khom người thi lễ, bộ dạng làm như ngại ngùng vì không thể tiếp đón từ xa.
"Xem ra mấy ngày này ngươi trôi qua không tệ nhỉ? Thực lực cũng tăng cường không ít."
Sở Mộ liếc cái liền nhận ra lão gia hỏa Gian Thương này tăng trưởng hồn niệm cao hơn trước vài phần, trên mặt lộ vẻ hứng thú, lên tiếng trêu chọc.
Tuy rằng trước kia Sở Mộ đã được Ly lão nhi biến đổi bề ngoài, nhưng thần thái và dáng vẻ không khác nhau nhiều lắm. Mặc dù lão Gian Thương này cảm thấy dung mạo Sở Mộ có chút biến hóa, nhưng dựa vào khí chất cũng có thể kết luận chính là vị thanh niên cường giả dũng mãnh tuyệt luân của Sở gia. Trên thực tế, đây mới là dung mạo chân chính của Sở Mộ, mỗi khi cần sử dụng thân phận Sở Thần mới nhờ Ly lão nhi cải biến chút đỉnh. Người ít gặp sẽ rất khó nhận ra, nhưng không thể làm khó được những người quen thuộc với hắn.
"Hắc hắc, đâu có đâu có, so với đại thiếu gia thì ta còn kém xa lắm. À, đại thiếu gia tới nơi này hẳn là có chuyện trọng yếu, có chuyện gì cứ việc phân phó, Gian Thương ta bảo đảm hoàn thành."
Gian Thương sư thúc nở nụ cười sáng lạn, vỗ ngực tuyên bố dõng dạc.
Đồ lão đứng ở bên cạnh trợn tròn hai mắt nhìn tới gã sư đệ gian manh này, thần sắc kinh ngạc không gì tả nổi. Nói thật ra hai bên giao tiếp cũng mấy chục năm rồi, hắn rất ít khi nhìn thấy gã sư đệ lưu manh này đối đãi với thanh niên đồng lứa tốt như vậy. Nhất là dưới tình huống mình còn chưa nói rõ thân phận của đối phương kia mà?
Sự tình kể ra cũng rất đơn giản, sau khi Tai Hoang kết thúc, bốn vị sư thúc Đại Sở thế gia cũng quay trở về gia tộc báo cáo tình hình. Người xưa thường nói đại nạn không chết tất có hậu phúc, Gian Thương rõ ràng đại biểu cụ thể nhất cho câu nói này. Bởi vì thời điểm hắn trở về Đại Sở thế gia, mẫu thân hắn vừa mới tấn thăng thành Linh sư cấp chín, trong nháy mắt trở thành đại nhân vật tiếp cận gia chủ. Mà Gian Thương cũng được mẫu thân chiếu cố đặc biệt nên thực lực tăng trưởng rất nhanh, cách nhau có vài tháng nhưng được hưởng đãi ngộ hoàn toàn bất đồng.
Dù sao cũng là người quen cho nên làm việc dễ dàng hơn nhiều, Sở Mộ nói rõ ý định đến đây và đề nghị được gặp mẫu thân của hắn.
Gian Thương đã biết người thanh niên này đích thân giết chết giới chủ Tây giới và cường giả Hồn Hoàng - Tôn Khải Minh. Cho dù địa vị mẫu thân hắn cao tới đâu cũng không thể nào so sánh với người ta.
Thế là hắn vội vội vàng vàng chạy vào trong nhà, chỉ lát sau đã dẫn một lão thái thái đi ra.
Thân phận và thực lực song phương đã chênh lệch như thế, hẳn là Gian Thương sư thúc đã nhắc nhở điều gì đó, nên lão thái thái Linh sư nói chuyện vô cùng đàng hoàng, hoàn toàn không có một chút ý tứ kiêu ngạo. Mặc kệ Sở Mộ có yêu cầu gì, lão nhân gia tâm cao khí ngạo đều gật đầu đồng ý, dứt khoát nhận lời, trước sau không dám trái ý nửa câu.
Chỉ có Đồ lão đứng nghe nãy giờ vẫn không hiểu ra sao, không biết vị thiếu chủ này có năng lực gì khiến cho lão Linh sư nổi danh ương ngạnh lại biểu hiện khách khí như vậy.
"Đại thiếu gia, lão mẫu thân muốn dung hợp phải mất chút ít thời gian. Ta dẫn ngươi đi dạo một vòng Đại Sở thế gia, hẳn là ngài tới đây lần đầu tiên."
Gian Thương sư thúc nở nụ cười hòa ái, nhưng ánh mắt khẽ híp lại đã bại lộ suy nghĩ trong đầu hắn.
"Ừ, tùy tiện đi dạo vậy!"
Sở Mộ gật đầu nói.
Nói là tùy tiện dạo một vòng, thật ra Sở Mộ trực tiếp bảo Gian Thương và Đồ lão dẫn mình đi tới chiến trường trên đỉnh núi.
Tiểu Chập Long đã lâu không có ra ngoài hoạt động gân cốt rồi, bây giờ linh vật cần thiết để lột xác lên năm đoạn cũng đã có. Vì thế hắn muốn tiểu Chập Long nhanh chóng tăng cường tới bốn đoạn chín giai.
Dĩ nhiên, chủ yếu nhất là Sở Mộ muốn thử xem hiệu quả U Linh thuộc tính của tiểu Chập Long.
Muốn thấy rõ hiệu quả nhất đương nhiên là tìm người thí luyện rồi, chiến trường của Đại Sở thế gia hẳn là có không ít đệ tử thường xuyên luyện tập, hắn tùy tiện chọn vài người là được rồi.
Đồ lão và Gian Thương vừa đi vừa giải thích tình hình trong gia tộc, hai lão nam nhân này là người có thân phận khá cao trong Đại Sở thế gia. Thời điểm bọn họ đi cùng với Sở Mộ tiến vào chiến trường đã làm cho đông đảo đệ tử trợn mắt kinh ngạc, âm thầm suy đoán là đại thiếu gia hay thái tử của thế lực lớn nào lại cần tới trưởng lão và sư thúc dẫn đường.