Sủng Mị

chương 847: hậu duệ viêm yêu tổ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Phương Vũ, ngươi đi trợ giúp Thiết Tâm."

Thiên Cơ lạnh nhạt nói.

Ánh mắt Thiên Cơ rất sắc bén, nhanh chóng nhận ra thực lực Bạch Yểm Ma đang chiến đấu với Thiết Tâm không có đạt tới vô địch đế hoàng, nhưng cũng tiếp cận lắm rồi. Hơn nữa, Bạch Yểm Ma vốn nắm giữa đa trọng thuộc tính, cho dù có ba đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong cũng khó lòng áp chế nó.

Bởi vì lúc trước khinh thường đối phương, Thiên Cơ mới không kịp cứu viện khiến cho thủ hạ của mình bị thương tổn linh hồn. Đã rất nhiều năm nàng không có gặp phải chuyện này, lấy địa vị Thiên Cơ cao cao tại thượng hiển nhiên là tức giận, cảm thấy danh dự của mình đang bị xúc phạm.

Nghe thấy Thiên Cơ hạ lệnh, nữ tử tên Phương Vũ chậm rãi đứng dậy.

Phương Vũ không có bất kỳ danh hiệu nào trong thế giới nhân loại, tất cả những tin tức của nàng đều được ẩn giấu triệt để. Thật ra nàng là Hồn sủng sư cùng thời kỳ với Thiên Cơ, mười năm trước từng được trận doanh Hồn Hoàng đánh giá tiềm lực kinh người, đủ sức cạnh tranh với Thiên Cơ.

Chẳng qua là mười năm sau vật đổi sao dời, Phương Vũ từng ngạo mạn khiêu khích Thiên Cơ rồi bị đánh bại, sau đó mới thu hồi dã tâm và bắt đầu ẩn mình. Cuối cùng trở thành một Cơ nữ bên cạnh Thiên Cơ, trung thành tận tụy bậc nhất trong đội ngũ hộ vệ.

Phương Vũ là đầu lĩnh của bảy nhóm Cơ nữ, thực lực tối cường trong lĩnh vực nhân loại. Phương Vũ biết Thiên Cơ bảo nàng xuất thủ nhất định là có nguyên nhân sâu xa.

"Điện hạ yên tâm, ta sẽ bắt sống đầu Bạch Yểm Ma kia."

Phương Vũ bình thản nói.

Phương Vũ đối mặt với Thiên Cơ cung kính có thừa, nhưng mà xoay chuyển ánh mắt một cái lập tức bày ra thái độ kiêu ngạo vô cùng. Trong mắt của nàng hoàn toàn coi rẻ địch nhân, ít nhất nàng cũng cho rằng tự mình xuất thủ đã là niềm vinh hạnh của đối phương.

Đại đa số người đời không biết nàng tồn tại, trên thực tế Phương Vũ còn có một danh hiệu nếu bên ngoài nghe thấy sẽ tạo thành chấn động kinh hoàng. Bởi vì nàng là một trong Hồn Minh Bát Hoang, nữ nhân duy nhất với danh hiệu Vũ Hoang.

Thiên Cơ có bảy Cơ nữ hộ vệ thiếp thân, có thể nói là một đội ngũ mạnh nhất trong thế giới nhân loại rồi. Đặc biệt nhất là các nàng còn trẻ, tạm thời không thể so sánh với đám lão gia hỏa uy tín lâu năm. Nhưng mười năm sau, các nàng khẳng định sẽ đứng trên đỉnh cao danh vọng, được thế nhân kính ngưỡng.

Đây là một đội ngũ nữ Hồn sủng sư tiềm lực mạnh nhất, thực lực tối cường trong thế giới nhân loại. Các nàng kiêu ngạo nhưng thật sự có vốn liếng để tự hào, bất kỳ người nào đi ra cũng có thể quét ngang một phương, khiến cho ba thế lực lớn nhức đầu không dứt.

"Ngươi cũng ra tay đi!"

Vương ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn tới nữ Hồn sủng sư Phương Vũ, nhàn nhạt nói.

Khí thế Phương Vũ còn mạnh hơn Thiết Tâm, điều này cho thấy nàng là một đối thủ cường đại, không cẩn thận một chút rất có thể sẽ lật thuyền trong mương.

Nếu như Vương còn có một chút trí nhớ, nội tâm của hắn lúc này hẳn là dao động quay cuồng khó thể giữ vững bình tĩnh. Bởi vì hắn không ngờ chính mình trong lúc vô tình chứa chấp một tiểu thiếu nữ lại đưa tới đội ngũ Hồn sủng sư kinh khủng như thế. Các nàng theo thứ tự là Hồn Minh - Tam Thập Nhị Ngân, rồi tới Bát Hoang, thậm chí ở đằng sau còn có một nữ tử cưỡi Cửu Thải Loan thần bí.

"Kiệt kiệt!"

Tiếng cười Bạch Yểm Đế có vẻ rất hưng phấn.

Dưới trướng Vương tổng cộng có mười đầu Bạch Yểm Ma, trong đó hai đầu Bạch Yểm Đế đế hoàng đỉnh phong thề đi theo Vương. Lúc nãy đã có một đầu Bạch Yểm Đế ra trận, hiện tại vị Yểm Ma đế vương còn lại cũng chuẩn bị xuất thủ.

Trên thực tế, đầu Bạch Yểm Ma này mới là tối cường dưới trướng Vương giả. Tuy rằng đi bên cạnh Ma Nhân vương giả luôn tỏ ra cung kính sùng bái, thái độ đàng hoàng tột độ, nhưng trước kia nó chính là Thống trị giả của một bộ lạc Yểm Ma cấp mười.

Yểm Ma bộ lạc vốn là thế lực thần bí mà nhân loại không có khả năng thăm dò, chúng nó sinh sống ẩn sâu trong cực nam Cấm Vực. Lực lượng quân đoàn chân chính không thua gì Yểm Ma Thánh vực trực thuộc Yểm Ma cung.

Cho dù có nói ra cũng không ai ngờ nổi Thống trị giả của bộ lạc Yểm Ma cấp mười, trong tay khống chế ngàn vạn thần dân Yểm Ma hiện tại đang đứng ở chỗ này, trong thế giới nhân loại, vô cùng nguyện ý làm người hầu trung thành nhất của Ngân Sắc Ma Nhân.

"Khặc!”

Yểm Ma Thống trị giả chậm rãi bay lên, thân hình quỷ mị thoắt ẩn thoắt hiện tiến tới Hồn Minh Vũ Hoang.

Phương Vũ vẫn đang chú ý tới Bạch Yểm Đế đối chiến với Thiết Tâm, nàng khống chế hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong có phó thuộc tính tự cho rằng mình ẩn núp cao minh, chờ đợi nắm lấy cơ hội một kích trí mạng Bạch Yểm Đế.

Nhưng mà Phương Vũ không biết chính mình cũng bị Yểm Ma Thống trị giả ngó chừng, tùy thời đều có thể đánh ra một kích tất sát. Chim sẻ rình bọ ngựa có biết đâu rằng phía sau mình lại là một đầu bạo ưng.

Sau khi đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng, Hồn sủng sư đã có thể ẩn giấu khí tức của mình rất tốt, các loại hồn kỹ và năng lực Hồn sủng muôn hình vạn trạng phối hợp với nhau kín kẽ như lưới trời, tuyệt đại đa số trường hợp không đến nổi mới ra trận đã bị Hồn sủng công kích, rất lâu Hồn sủng sư tại Hồn sủng trong mắt chính là người tàng hình. Mặc dù Yểm Ma Thống trị giả không biết tại sao Vương muốn giết chết nữ nhân này, nhưng mà Vương đã hạ lệnh thì nó cứ làm theo là được rồi.

"Phương Vũ, có một đầu Bạch Yểm Ma đang đến gần ngươi."

Thanh âm Thiên Cơ bỗng nhiên truyền vào trong đầu nàng.

Phương Vũ rõ ràng sửng sốt, hồn niệm quét qua một vòng liền phát hiện cặp mắt tà dị đang nhìn mình chằm chằm. Cả người nàng lập tức cứng đờ giống như là ngâm trong hầm đá.

"Đây … đây … nó là vô địch đế hoàng?"

Thiên Cơ lên tiếng nhắc nhở, các Cơ nữ cũng phát hiện ra Yểm Ma Thống trị giả dị thường. Nội tâm các nàng rung động đã khó thể hình dung rồi.

Vô địch đế hoàng? Đây chính là tồn tại sánh ngang Hồn Minh Tứ Hùng.

Các Cơ nữ lịch duyệt không đủ, đầu óc dần dần mơ hồ mất đi năng lực suy từ. Nơi này đến tột cùng là lãnh thổ nhân loại, hay là Cấm Vực hoang vu? Tại sao lại xuất hiện một đám sinh vật kinh khủng thế này? Nếu như chúng nó tập kích tòa thành nhân loại sẽ tàn sát bao nhiêu mạng người đây?

"Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

"Thiên Cơ điện hạ, chuyện này..."

Tại lãnh thổ nhân loại gặp phải Hồn sủng hoang dã cấp đế hoàng đã là chuyện tương đối hiếm thấy, xuất hiện đế hoàng đỉnh phong quả thực là một trận tai nạn thổi quét.

Nhưng mà bây giờ không chỉ xuất hiện Bạch Yểm Ma đế hoàng đỉnh phong, thậm chí Bạch Yểm Ma vô địch đế hoàng cũng đi ra. Chúng nó vốn là bá chủ Cấm Vực tại sao lại tiến vào lãnh thổ nhân loại?

Đám sinh vật cấp đầu lĩnh này rời khỏi Cấm Vực là vì chuyện gì? Muốn tới quậy phá thế giới nhân loại một phen hay là có sự tình bí ẩn nào khác?

Chỉ có điều trong lịch sử ngàn năm của nhân loại hình như không có mấy lần xuất hiện tình huống này? Càng suy nghĩ lại càng cảm thấy khó hiểu rồi.

"Ví dụ như chính mình không phải vô tình gặp đám Ma Nhân này, vậy thì chúng nó sẽ nhấc lên một tràng phong ba hủy diệt kinh khủng tới mức nào đây?."

Trong lòng Thiên Cơ cũng sợ hãi vô cùng. Nàng là người thường xuyên xuất nhập Cấm Vực, Hồn sủng vô địch đế hoàng cũng từng thấy mấy lần. Nhưng nơi này là thế giới nhân loại, trong lúc nhất thời nàng cũng bị trấn trụ, vừa kinh ngạc vừa lo lắng không biết nên nói gì cho tốt.

"Xâm phạm cương thổ Vạn Tượng Cảnh, giết hết!"

Ánh mắt Thiên Cơ dần dần trở nên sắc bén, Cửu Thải Loan theo đó thả ra khí tức cường đại trấn áp toàn trường.

"Điện hạ, ngài muốn xuất thủ?"

Nhóm Cơ nữ ở bên cạnh đã nhìn ra được chuyện tình nghiêm trọng, Thiên Cơ rốt cuộc kìm nén không được lửa giận muốn tự mình ra trận rồi.

Không thể không thừa nhận, đám Ma Nhân siêu cường này đột ngột xuất hiện khiến cho bọn họ vạn phần kinh ngạc. Thậm chí các nàng vốn là đội ngũ tối cường trong thế giới nhân loại cũng cảm thấy lo lắng, sợ rằng không đủ thực lực xử lý đối phương.

Nhưng mà, cho dù nội tâm các nàng rung động như thế nào, các nàng cũng không thể quay người rời khỏi. Bởi vì chúng nó là bá chủ Cấm Vực, là chủng tộc Yểm Ma tàn ác, khát máu, có trời mới biết nếu để cho chúng nó tự do hành động sẽ tạo thành hậu quả khủng khiếp tới mức nào.

"Thuộc hạ vô năng, để cho điện hạ phải tự mình xuất thủ."

Tuy các Cơ nữ mừng thầm trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn lộ vẻ nhất mực cung kính.

Thân là hộ vệ trung thành nhất, bọn họ phải tận lực giảm bớt phiền toái cho chủ nhân. Thiên Cơ đã nhiều năm không có xuất thủ, lần này xem như là ngoại lệ duy nhất kể từ khi nàng đặt chân lên đỉnh cao danh vọng. Vì thế nhóm Cơ nữ vô cùng chờ mong, không biết thực lực Thiên Cơ đã tăng cường tới trình độ nào rồi.

Cửu Thải Loan cũng có khí chất tuyệt thế độc lập giống như chủ nhân, nó nhẹ nhàng vỗ cánh tiến vào chiến trường. Cửu Thải Loan là một trong số rất ít Hồn sủng dám phi hành trong Cấm Vực, là Dực hệ Hồn sủng đắc lực nhất của Thiên Cơ.

Thiên Cơ đã quyết định xuất thủ, nhưng nàng không có ý định triệu hoán thêm Hồn sủng, chỉ khống chế Cửu Thải Loan bay tới vị trí chính giữa Phương Vũ và Yểm Ma Thống trị giả.

"Hừ, thật là giảo hoạt!"

Ánh mắt Thiên Cơ nhìn tới Yểm Ma Thống trị giả lựa chọn thối lui, tức giận mắng thầm.

Cả hai đồng dạng là vô địch đế hoàng, Yểm Ma Thống trị giả chiến đấu trên không trung sẽ bị Cửu Thải Loan áp chế rất lớn. Cho nên Yểm Ma Thống trị giả nhìn thấy nàng bay tới liền quyết đoán rút lui, chỉ nhiêu đó đã thấy nó thông minh hơn đám Bạch Yểm Ma nàng từng gặp trước kia rất nhiều.

Thế nhưng, lui về sau cũng không có bao nhiêu ý nghĩa, Yểm Ma Thống trị giả cả gan tiến vào thế giới nhân loại làm loạn bắt buộc phải chết. Thiên Cơ kiên quyết không cho phép tình huống Yểm Ma tộc bạo loạn phát sinh.

Chú ngữ nhanh chóng niệm lên, Thiên Cơ dần dần mất đi kiên nhẫn đối với nhóm Bạch Yểm Ma, chuẩn bị triệu hoán thêm một đầu Hồn sủng vô địch đế hoàng để sớm kết thúc trận chiến.

"Ta không thích khí chất của ngươi, nó làm ta nhớ đến một nữ nhân cực kỳ chán ghét."

Trong lúc Thiên Cơ đang niệm chú ngữ, bỗng nhiên ma âm quỷ dị vang lên bên tai nàng.

Thiên Cơ khẽ rùng mình một cái, cái cảm giác băng lãnh này chẳng khác gì tử thần vừa mới lướt qua người nàng.

Cho dù là ở sâu trong Cấm Vực, Thiên Cơ cũng chưa bao giờ cảm thụ qua uy hiếp kinh khủng như thế này. Chuyện này khiến cho tinh thần nàng thoáng cái căng thẳng như chỉ mành treo chuông, hơi thở bất giác dồn dập hơn vài phần

Thiên Cơ vội vàng cắt đứt chú ngữ triệu hoán Hồn sủng, tập trung hồn niệm rót vào trong sợi dây chuyền đeo trên cổ mình.

Năng lượng từ từ dung nhập, một bộ Mân Côi hồn giáp đột nhiên xuất thiện bao phủ thân thể Thiên Cơ vào trong.

"Ầm!”

Nửa giây sau, bộ hồn giáp cấp mười quý giá bị một đạo trảo nhận màu bạc đánh nát bấy, thân thể mảnh mai của nàng tựa như lá rụng mùa thu bay thẳng ra sau. Sau đó vẽ thành một đường vòng cung thật lớn rơi xuống mặt đất.

Sau khi chủ nhân bị đánh bay đi, Cửu Thải Loan mới kịp phản ứng, vội vàng đập cánh biến thành một đạo cầu vồng rực rỡ tiếp đón Thiên Cơ.

"Phốc!”

Thiên Cơ há miệng phun ra một búng máu tươi, hai tay nắm chặt cổ Cửu Thải Loan, quỳ gối trên người nó run rẩy liên hồi. Cặp mắt cao ngạo lập tức biến mất, nội tâm nàng tràn đầy sợ hãi và tức giận khó nói nên lời.

"Điện... điện hạ..."

Bảy Cơ nữ đồng thời ngây dại, các nàng không biết chuyện gì vừa mới xảy ra, chỉ thấy hồn giáp hộ thân Thiên Cơ bể tan tành rồi miệng phun máu tươi văng đi thật xa.

Thiên Cơ, cường giả nằm trong hàng ngũ vô địch nhân loại lại bị một kích trọng thương. Cho dù thế nào đi nữa, ngay cả Phương Vũ đi theo thời gian lâu nhất cũng chưa từng thấy qua.

"Kiệt kiệt kiệt kiệt!"

Yểm Ma Thống trị giả xảo trá cất tiếng cười đắc ý, chậm rãi bay ra sau lưng Ngân Sắc Ma Nhân chờ lệnh.

Lúc nãy Yểm Ma Thống trị giả lùi bước có hai nguyên nhân. Một là bởi vì nữ nhân kia xuất thủ, nó biết mình không chiếm bao nhiêu ưu thế trước mặt Dực hệ Hồn sủng vô địch đế hoàng. Hai là Vương của nó đúng lúc truyền lệnh bảo chính mình ra trận.

Nếu Vương chịu đích thân xuất thủ, Yểm Ma Thống trị giả hiển nhiên không thoải mái mười phần. Nó chỉ việc lừa gạt địch nhân một chút, sau đó cười nhạo địch nhân nhỏ yếu và ngu xuẩn, không biết cái gì là trời cao đất rộng.

Yểm Ma Thống trị giả cử động lập tức khiến cho Thiên Cơ và bảy Cơ nữ cau mày rơi vào trầm tư. Trong giây lát đột nhiên ý thức được bên trong đám ma quỷ này còn có một Ma Nhân kỳ lạ, cả người bốc cháy ma diễm màu bạc thuần chất.

Lúc trước tranh đấu mấy chiêu, Thiên Cơ và Cơ nữ vẫn không nhận ra Ma Nhân tồn tại. Mãi cho đến khi hắn đánh một kích trọng thương Thiên Cơ, các nàng mới biết được trong đám ma quỷ còn có một Ma Nhân vượt qua cảnh giới vô địch đế hoàng.

Yểm Ma Thống trị giả vốn hoành hành ngang ngược khắp Cấm Vực, hiện tại lại bày ra bộ dạng cung kính và sùng bái như thế. Vậy thì thực lực Ma Nhân cường đại tới mức nào?

Lúc trước hai con Bạch Yểm Ma đế hoàng đỉnh phong xuất hiện đã làm cho Thiên Cơ và Cơ nữ cực kỳ kinh ngạc. Như vậy Ngân Sắc Ma Nhân chính là nguyên nhân kéo tới sóng gió ngập trời, tâm linh các nàng bị đả kích rất lớn, cơ hồ đứng bên bờ vực suy sụp.

"Không thể tha thứ, không thể tha thứ!"

Thiên Cơ bốc lên chiến hỏa, ánh mắt nhìn vào Ngân Sắc Ma Nhân lộ ra sát khí. Thậm chí vết máu trên miệng cũng không thèm lau.

Sỉ nhục trước nay chưa từng có ập tới, Thiên Cơ đã chính thức xem Ma Nhân là sinh tử đại địch. Nàng muốn dùng lửa giận trong lòng đốt rụi đối phương, cặn bã cũng không chừa.

Nàng lẩm bẩm niệm chú ngữ, không chút do dự triệu hồi ra chủ sủng tối cường.

Bởi vì nàng biết chỉ có chủ sủng mới có khả năng đánh bại Ma Nhân thần bí kia.

"Thì ra cũng là cường giả đã bước vào lĩnh vực chúa tể."

Ma Nhân lẳng lặng nhìn tới Đồ Đằng trang nghiêm lượn lờ chung quanh Thiên Cơ, ánh mắt hờ hững rốt cuộc xuất hiện một tia kinh ngạc.

Trong thời gian một năm, Ma Nhân đã đạp ngang Cấm Vực, băng qua vô số lãnh thổ nhân loại và vùng đất hoang vu rộng lớn. Hắn đụng phải địch nhân mạnh nhất chính là Yểm Ma Thống trị giả đuổi cũng không đi, đang đứng ở sau lưng kia. Nhưng không nghĩ tới tiến vào Vạn Tượng Cảnh không bao lâu lại thấy được một vị cường giả có Hồn sủng cấp chúa tể. Xem ra lần này lựa chọn tiến vào thế giới nhân loại là quyết định chính xác.

Dĩ nhiên, Ngân Sắc Ma Nhân và tiểu mỹ nữ Trữ Mạn Nhi vẫn không biết nữ nhân kia là đại biểu cho nhân loại tối cường. Cho dù hắn tốn thêm vài năm đạp bằng Cấm Vực, xuyên qua hàng loạt lãnh thổ nhân loại cũng chưa chắc gặp được một người như nàng.

Chú ngữ hoàn thành trong nháy mắt, bên trong đồ án cổ xưa từ từ xuất hiện một con Hồn sủng nằm ở trang cuối cùng Sủng Giám.

Sủng Giám ghi chép mấy ngàn năm văn minh của nhân loại, trên đó lưu lại tất cả chủng tộc Hồn sủng mà nhân loại từng nhận thức. Trong đó sinh vật nằm ở mười trang cuối cùng khẳng định là thực lực thông thiên, toàn bộ chúng nó đều là Hồn sủng trong truyền thuyết.

Nhưng mà bây giờ Thiên Cơ triệu hoán Hồn sủng chính là sinh vật ở trang cuối cùng Sủng Giám. Văn hiến có ghi lại rõ ràng, đây là sinh vật được xưng tụng Vạn Yêu Tổ - Quan Hoàng Vương.

Quan Hoàng Vương là Hồn sủng Hỏa hệ, Dực hệ cấp Chí Tôn, chính là hậu duệ thuần huyết của thuỷ tổ Viêm Yêu tộc.

Cùng cấp bậc với nó chỉ có Thất Đồ Thánh Vương trấn giữ bảy tòa Thánh vực của Hồn Điện.

Nếu như Ma Nhân còn có trí nhớ thế nào cũng sinh lòng hâm mộ đối với Quan Hoàng Vương. Bởi vì khi hắn còn nhỏ lúc nào cũng mơ ước được nhìn thấy Hồn sủng trong truyền thuyết. Hắn đã coi mòn mấy trang Sủng Giám cuối cùng rồi, cảm giác hưng phấn và vui vẻ khẳng định không thể thiếu.

Dĩ nhiên, chính hắn cũng không nghĩ tới sau khi mình ma hóa lại đứng ở phía đối lập với Quan Hoàng Vương. Song phương chuẩn bị đánh một trận vô tiền khoáng hậu.

"Nữ nhân này thật là đáng sợ, hậu duệ Viêm Yêu tổ cũng bị thu làm Hồn sủng."

Tiểu mỹ nữ Trữ Mạn Nhi núp ở phía sau tám đầu Bạch Yểm Ma cao đẳng đế hoàng, nhỏ giọng nói thầm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio