Quần áo đơn bạc bị xé nát, để lộ ra thân thể nhỏ nhắn trắng nõn của Y Ân. Lửa nóng trong người hừng hực dâng lên, người nọ đem Y Ân áp đảo ở trong bụi cỏ. Y Ân cảm thấy toàn thân phát run hừ nhẹ một tiếng, môi liền bị ngăn chặn, một cái gì đó ướt át xông vào miệng của hắn mà xục xạo.
Thân thể bị ôm ngồi xuống, phía trên là phụ thân hắn, cái vật vừa nóng lại vừa cứng rắn đang cọ sát vào giữa hai chân hắn. Cái áo choàng dày, rộng thùng thình được đặt ở bên dưới hai người. Nam nhân hôn ngấu nghiến môi của Y Ân, một tay nâng thắt lưng của hắn, tay kia thì vuốt ve hậu đình, sau một lúc ngón tay dò xét đi vào.
Y Ân đau quá kêu lên, hai tay ôm chặt phụ thân. Đây chính là phụ thân đang trừng phạt Y Nhi, chờ phụ thân trừng phạt đủ rồi, chắc sẽ không bỏ lại Y Nhi.
Ngón tay ở trong cơ thể bất động, nam nhân dùng môi cắn nhẹ vào vành tai Y Ân, nhỏ giọng trấn an hắn. Chờ Y Ân chậm lại thân mình, lại một ngón tay nữa tiến vào, thong thả cử động. Y Ân cắn chặt môi dưới, vùi đầu vào cổ phụ thân, run rẩy vặn vẹo thân mình khi ngón tay của phụ thân bắt đầu ra vào nhịp nhàng trong cơ thể hắn.
Khi nơi đó đã đủ để ngón tay thứ ba tiến vào thì phụ thân liền rút ra, chợt có vật gì đó nóng như lửa ở lối vào cọ cọ, sau đó liền rất nhanh mà tiến vào. Y Ân đau đớn kêu lên liền bị môi ngăn chặn, cảm giác vật ấy thật nóng bỏng đang chôn trong cơ thể…rất nóng rất đau. Chỗ sâu nhất rất nhanh chóng được vật kia chạm tới.
“Chết tiệt, hảo nhanh.”
Y Ân nghe được phụ thân có vẻ oán giận, tiếng nói trầm đục, tựa hồ đang nhẫn nhịn một cách vất vả. Thế là hắn ôm chặt phụ thân, bắt chước hành động của phụ thân lúc nãy, hắn cũng cắn vào vành tai phụ thân, thấp giọng:” Phụ thân, không cần nhẫn. Chỉ cần phụ thân không bỏ lại Y Nhi, phụ thân cứ trừng phạt Y Nhi đi. Y NHi, Y Nhi cái gì đều nghe theo phụ thân.”
Tiếng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai, trong đó lại tràn đầy tình cảm, thân thể nõn nà kề sát, bộ dáng yêu kiều van cầu làm cho nhiệt vật đang chôn trong cơ thể Y Ân lại trướng lớn vài phần, nam nhân gầm nhẹ một tiếng, rất nhanh chóng co rúm đứng lên.
Y Ân khẽ gọi, ôm chặt phụ thân, thân mình thả lỏng tuỳ ý hắn lay động. Trong lòng không ngừng nhắc nhở mình, không có việc gì, đây là phụ thân đang trừng phạt vì Y Nhi đã không ngoan, khi trừng phạt xong, phụ thân sẽ thích Y Nhi.
Thân thể đột nhiên bị xoay ngược lại, Y Ân tứ chi đều quỳ rạp trên mặt đất, kia nhiệt vật lại xâm nhập vào cơ thể Y Ân. Y Ân kinh sợ nắm chặt lấy tay phụ thân đang đặt ở lưng hắn, nửa thân trên nằm úp sấp phủ trên mặt đất, hạ thân tuỳ ý phụ thân xỏ xiên ra vào không thôi. Đau đến chết lặng, có cái gì đó ẩm ướt theo giữa hai chân chảy xuống, tựa hồ nghe được hương vị của máu.
Y Ân thần trí dần dần mơ hồ, trong miệng vô ý thức vẫn không ngừng lẩm bẩm:”Phụ thân, đừng bỏ lại ta…”