Đầu mối có chút , nhưng tránh đánh rắn động cỏ , Nhà Lí gia vẫn chưa động thủ mà cho người điều tra tin tức bên New York, kì quái là con trai bên nhà Ôn gia bảo là bị bệnh nhưng vẫn đến phiên xử phạt , quá là kì ko.
Khuynh không ở lại Lí gia , mà di chuyển , chuyện cô chữa được chỉ có trong dòng họ biết Quân gia , Lí gia , Vọng gia .
Riêng nhà Quân gia là lần đầu tiên được cô chữa , chuyện cô chữa được cho nhà này là một vòng bí mật không tiết lộ ra .
Nhà Quân Gia như ban đầu đã nhắc tới, không chữa được sẽ lập tức đuổi thẳng cổ ra ngoài , không xe đưa đón thầy thuốc nhưng riêng Tử Khuynh thì lại khác , cô có tận xe đưa đón .
Ngu gì đi bộ ;))
Nhà Quân gia khác nhà còn lại, là đúng kiểu gia tộc nhà tôi đời truyền kiếp giàu này sang kiếp giàu khác .
Việc kinh doanh là một nghề không thể thay đổi trong gia tộc này .
Người đàn ông tên Quân Đại Minh quả nhiên tính toán ngoài đời chỉ có kinh doanh , không dám nói là kẹt vì họ cũng từ thiện khá nhiều .
Người đàn ông không gia trưởng đúng là hiếm có , vì vợ con mà bất chấp , Đại Minh vốn là con trưởng nhà Quân gia , cũng là cháu đích tôn của Quân gia , khác với cậu ấm cô chiêu khác, Đại Minh ông là một người trọng tình trọng nghĩa , không gia trưởng mà khắt khe quá mức trong quan hệ với mọi người , vì cha ông đã dạy ông lên người , nhờ đó ông thành trong thành chủ cao cấp quyền cao ở nhiều nơi.
Ông rất thương cậu con trai của mình , vốn là có tài nhưng lại xui xẻo mắc cái dịch sống không ra hơi, chết không ra khí này . Ai mà chịu nổi cơ chứ .
Phu nhân Quân gia cũng sống chết vì con trai
Cái tình huống oái oăm này cũng làm khó Tử Khuynh, cái cảm giác ngột ngạt này khiến cô có chút khó chịu .
Được đưa vào phòng bệnh , cô nhìn thấy anh em nằm ở hai giường riêng biệt , mặt mũi tái xám y hệt nhà kia , một cậu thanh niên là anh cả thì bị nặng hơn nhiều , mùi hôi phát ra từ cơ thể quá nặng mùi , Khuynh nhìu mày .
" Không thể nào nhầm đây là nhắm vào những người thừa kế , có vẻ như cho người này nằm chờ chết chính là để kéo dài thời gian làm việc gì đó chăng? "
Khuynh trầm ngâm
Ông Quân nhìn Khuynh đi ra , vội hỏi
- Đại sư, tình hình của hai đứa nó có khả năng không !
Khuynh gật nhẹ đầu, vẫn như cũ cô dặn đem đồ lên sau khi cô rời đi để lau dọn
Khuynh một thân đi vào , cánh cửa đóng kín lại , mùi hôi tụ lại , nếu là người bình thường không quen đố ai mà sống nổi tới s .
Khuynh lần này khác là dùng dao mổ
Cô muốn xem , cái gì ẩn bên trong vậy
Khuynh rạch một đường lên bụng , không cần thuốc mê , một đường ngọt dao hệt như cắt giấy , bệnh nhân không hề cảm thấy đau đớn vẫn nằm im không cảm giác
Tử Khuynh xem xét các cơ bụng , lẩm bẩm
- Mô cơ lại không hề bị thối , quả nhiên chất độc này là khí hư nặng. Không phải dịch nhầy xâm nhập vào , hệt như hít vào mà bị !
Như Covid nhỉ :(((
Qua h , mọi việc cũng xong xuôi , Tử Khuynh đưa cho vợ chồng viên đan
- Sáng ra h , đem cái này nhét vào miệng người kia . Tránh quá giờ!
- Đây là... Đan ?
Ông Quân nghi ngờ
Cũng đúng , đan dược là một vật phẩm không thể có chỗ nào cũng có được , cực hiếm , trừ những viên đan được tôi luyện bởi bậc thầy thì ..
Một cô gái tuổi có đan dược ?
- Không ! Là một viên thuốc bình thường làm từ bột thôi !
Khuynh chọc
- Ờm.. Ừm...
Hai ông bà nhìn nhau nghi hoặc
- Xin lỗi đại sư !
Ông Quân nhanh nhạy nhận ra bản thân đang bị chọc , có rung động thay đổi cảm xúc
- Thôi nhé ! Tôi phải đi đây!
- Ơ , Đại sư còn chuyện kia !
Khuynh thở dài
- Cùng một thời gian, quỷ chẳng trốn mãi được !
Câu nói ẩn ý đánh động vào suy nghĩ của ông Quân , ông liên lạc với hai nhà còn lại .
Mọi chuyện được kể lại, ông khiếp đảm
- Mình động vào ai thế này !