Sủng Nữ Đế Thiên Giới Làm Lão Bà

chương 55: tra tấn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

ả kia muốn nhổ ra muốn nôn ra nhưng không hiệu quả , viên đan đang ngấm dần cơ thể bọn họ , chân tay cứ thế mà run lên bần bật ,nảy lên như bị điện giật , mấy thành chủ tưởng rằng thuốc đã hiệu nghiệm liền kinh hãi lui về sau , sau lúc lên cơn cả bọn họ xụi lơ, người đổ mồ hôi , thở dốc .

Tử Khuynh nhẹ nhàng đi ra đối diện với người trước mặt, trong bóng tối cả cặp mắt đều thấy một tia sáng đỏ từ đôi mắt của Tử Khuynh ẩn giấu sau bóng tối , riêng cái nghiêng đầu đã khiến bọn họ muốn đau tim .

Giống phim kinh dị vl:)))

- Cảm giác đầu tuyệt chứ !

Khuynh hỏi

- Làm ơn.. Hic .. Tha cho chúng tôi đi mà !

Mấy ả van xin

Khuynh nào có động tâm , cô búng tay một cái

TÁCH!

Cả bỗng rên lên , hoá ra bụng bọn họ đau .

Cơn đau như xé nát ruột của bọn họ, cả hai đôi chân co cứng lại cố đè nén cơn đau đang cào cấu , một hình thức tra tấn từ bên trong quá man rợ , Tú Thi dùng ánh mắt van nài nhìn ông Hào , nhưng lúc này lòng ông đã nguội lạnh tình thương hại rồi . Bọn họ cắn qua giẻ nhét mà nhìn ra được những chỗ máu loang .

Sau p tra tấn , cả đều ngất đi .

thành chủ đến bên Tử Khuynh

- Đại sư , mọi việc đã xong ?!

Khuynh lắc đầu

- Thuốc chưa hết công dụng , Và NÓ CÒN NHIỀU NỮA!

Khuynh đánh động doạ sợ lũ kia

- Vậy , thực sự đó là thứ ...

Khuynh cau mày

- Muốn sống thì im đi !

người im bặt, chưa bao giờ họ bị mắng như vậy mà sợ đến cứng tim .

- người kia dậy đi ! Chưa khai thì chưa xong đâu ! À !

cô ả nhấc đầu dậy , đầu ai cũng mệt mỏi oặt đi .

Tử Khuynh đến bên ả hầu nhà Lí gia , lắc bọc túi như ban nãy bọc đan độc như ban nãy trước mặt cô

Tiếng lóc cóc khiến cô bừng tỉnh , cô ta tưởng sẽ nhét thêm , nước mắt rỉ ra ỉ oi

- Ư... Làm ơn..

Trái tim yếu đuối của cô ta không thể chịu thêm được nữa

- Đây đâu phải dành cho cô , bị vậy mà còn chưa chịu khai !

- Hic ! Tôi khai tôi khai !

- tốt !

Cô sai người tách người bọn họ đưa ra phòng riêng biệt

Khuynh ra hiệu cho người tháo giẻ khỏi miệng cô ả nhà Lí gia

- Nói đi !

- Ngày hôm đó , tôi đi chợ theo giờ, có một người mặc một bộ đồ xanh lá , cả bộ của hắn có một hình xương rồng đen nhỏ gắn trên ngực ,hắn hứa ..và cũng đe dọa tôi .Làm ơn.. Đó chỉ là tát cả những gì tôi được dặn.

Tử Khuynh xóc túi tiếng xóc va vào nhau ,tiếng vang dồn trong phòng trống như đang cảnh báo cô ả .

- Chỉ vậy thôi sao ? Đáng tiếc nó quá ít thông tin ! Ngươi biết không ! Đan dược này ta không cho ngươi uống nữa ! Mà ta cho người thân ngươi uống !

Ả giật mình ,nhắc đến người thân của cô ta còn ai ngoài nội của cô .

Ả điên lên cố thoát khỏi cái ghế chết tiệt này , càng dãy giụa ả càng đau đớn hơn .

Cảm giác khốn cùng này sao mà giống tình cảnh của ai thế .

Ả thấm thía ...

Đúng ! Là cái cảm giác bất lực của gia chủ cô không thể cứu được con của họ .

Ả khóc , càng khóc to bên kia phòng càng sợ hãi .

Hai ả còn lại trong phòng nghe tiếng khóc thê lương không khỏi tụt tinh thần .

Bọn họ chắc chắn là ả bên kia đã bị nhét đống đan độc đó và đang đau đớn khốn cùng đến chết .

Suốt ngày rưỡi liền , mọi thông tin đều bị lấy đi , ả được thả ra nhưng được dặn dò kĩ càng .

Và ả khôn ngoan để hiểu được kết cục khi dám phản lại nó đáng sợ như thế nào !

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio