"Đừng cúp, cậu biết cửa nam không? Ngay cửa có đài phun nước, cửa tiểu khu mà còn xây cái đài phun như sợ người khác không biết bên trong là nhà giàu mới nổi ở à.
.
."Tô Nhiễm lại đang than vãn, cô ấy có một vị hôn phu, nghe nói chính cô ấy không hài lòng người ta đủ điều, cho tới bây giờ chưa từng thừa nhận, nhưng mà Vô Song đối với "Tên khốn kia" lại như sấm bên tai, mặc dù cho tới bây giờ chưa gặp mặt, cũng không biết nghe Tô Nhiễm nhắc qua bao nhiêu lần, muốn không biết cũng khó."Được rồi, có than vãn nữa thì không bảo đảm mười phút có thể tới.""Được, tớ cúp đây, cậu lái xe cẩn thận một chút, chờ cậu."Vô Song đến nhà để xe dưới lầu một để lấy xe, trực tiếp lái đến cửa nam tiểu khu.Thời tiết này, người ra ngoài vẫn tương đối ít, con đường thông suốt không ngờ, dọc theo đường đi ngay cả đèn đỏ cũng không gặp, sau sáu phút đã đến cửa nam Hối Cảnh Loan, xa xa đã nhìn thấy Tô Nhiễm cầm ô nhỏ núp ở sau đài phun nước, bóng dáng lén lút kia khiến Cảnh Vô Song buồn cười.Vô Song nhấn còi một cái, cô ấy mới quay đầu lại, thấy xe của Vô Song thì chạy tới như một mũi tên, xếp dù lại, kéo cửa phụ nhảy lên, cũng không thèm nhìn tới có ai ngồi phía sau hay không mà ném dù ra sau.Cô ấy vừa kéo đai an toàn vừa nói, "Bảo bối, cho chị hôn một cái, mua.
.
." Tô Nhiễm tiến tới, hôn lên gương mặt trắng nõn của Cảnh Vô Song một cái, "Cái thời tiết chết dở này thật làm người khác phát bực để cho bà biết tên khốn kia hẹn phụ nữ, xem tớ có xé cô ta ra hay không."Cảnh Vô Song hiển nhiên đã quen với dáng vẻ này của cô ấy, nhìn cô ấy thở hổn hển, không nhịn được chế nhạo một câu, "Cô Tô muốn xé ai đó?""Đương nhiên là người phụ nữ đó, không biết điều, dám quyến rũ đàn ông của chị.""Đàn ông của cậu?""Ai u, Song Song đáng ghét, biết rõ tớ không có ý đó.""Ý nào?""Đáng ghét.
.
." Tô Nhiễm làm bộ muốn bóp cổ cô, nhưng lanh mắt liếc thấy một chiếc xe quen thuộc từ trong tiểu khu lái ra, lập tức dừng lại động tác trong tay, đổi sang ôm cánh tay của Cảnh Vô Song nói, "Song Song, mau đi theo, chính là chiếc xe kia.""Cô hai, tớ đang lái xe, đừng có vừa kéo vừa la."Tô Nhiễm buông tay cô ra, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc xe trước mặt, "Song Song, mau phóng theo."Cảnh Vô Song vừa khởi động xe vừa nói, "Biết rồi, kỹ thuật lái xe của tớ cậu còn không tin hay sao."Bóng đêm thăm thẳm, hai bên đường phố mưa phùn mờ mịt dần dần lên đèn, làm cho thành phố ướt nhẹp lạnh lẽo này thêm mấy phần ấm áp.Xe của Cảnh Vô Song một mực bám theo xe của "Tên khốn kia " đi tới một khu hội sợ cao cấp.."Hội sở này quy định hội viên, chúng ta không phải hội viên, ngay cả xe cũng không cho vào, tiếp theo làm gì?""Còn hẹn ở nơi sang trọng như vậy, cũng chưa từng dẫn tớ tới đây lần nào!"Tô Nhiễm cắn răng nghiến lợi nói, dường như chợt nhớ tới cái gì, mò trong túi xách một hồi lâu, móc ra mấy tấm thẻ đưa cho Vô Song nói, "Nhìn xem nơi này chẳng phải có một cái hay sao."Vô Song nhận lấy nhìn, đều là thẻ hội viên một số hội sở cao cấp, "Tên khốn kia cho cậu?"Tô Nhiễm gật đầu một cái, chỉ một thẻ trong đó nói, "Những thứ này đều là tên khốn kia cứng rắn nhét cho tớ, trừ cái tấm cùng cậu đi tập gym này ra thì còn lại tớ chưa từng dùng qua."Vô Song rút ra một thẻ in LOGO "Bản sắc" giơ lên, "Chắc là cái này, nhất định phải theo vào sao?" Vừa nói vừa nhét số thể còn lại vào cho cô ấy..