“Àh ah ah áhh...!Mùi của ngươi thật là thơm nha.
Tiếc rằng ta không còn xác thịt, không thể ăn được ngươi rồi.”
“Không sao, không sao.
Có thể biến ngươi thành xác sống, cơ bắp này, xác thịt này...!ngươi có thể thức tỉnh thành ‘Tướng’ ngay lần đầu đấy nhỉ?”
Trong màn đêm, giọng nói vũ mị của ả đàn bà mặc giáp vang lên.
Tất nhiên ả đang nói chuyện với người bất tỉnh Huyết Phong.
Máu trên trán không ngừng chảy ra, cơ thể lún sâu vào bên trong tường đá cứng cáp, mắt nhắm nghiền.
Nhưng dù như thế thì cơ thể của hắn vẫn đang trong trạng thái căng cứng, dường như nó còn có dấu hiệu tự động đậy để thoát khỏi nơi này.
Cơ bắp đáng kinh ngạc đó của hắn khiến ả đàn bà mặc giáp tấm tắc khen nửa ngày trời.
Đến khi ả ta vươn tay về phía Huyết Phong, hòng lôi hắn ra khỏi đó thì đột nhiên cánh tay phải của Huyết Phong thoát ra được.
Trong khoảnh khắc ấy, tay hắn bóp chặt lấy cổ tay của ả mặc giáp.
Dù mắt hắn đang nhắm tịt lại, hơi thở dần đều như chìm vào giấu ngủ sâu, đây không phải là trạng thái đang thức của một người bình thường.
“Thật khá nha, không biết đưa ngươi trở thành xác sống, sẽ trông như thế nào?” - Ả cười khúc khích vì ngạc nhiên.
Có điều, nụ cười đó kéo dài không lâu được.
Bởi ả chẳng thể nào gỡ tay Huyết Phong ra được, lực nắm của hắn cứng như gọng kìm, kẹp chặt lấy cổ tay của ả.
Trừ phi dứt khoát làm tổn thương Huyết Phong, nếu không, không có cách nào để gỡ ra được.
“Vốn định cho ngươi cơ thể vẹn toàn...”
“Đùng!!!”
Âm thanh như sấm nổ đột ngột vang lên.
Ả đàn bà mặc giáp đột nhiên bị đánh phăng đi, cơ thể văng theo đường thẳng tuyệt đối.
Bay hết vài chục mét, cuối cùng đập lún người sâu vào trong vách tường hầm hầm.
Thậm chí cơ thể của ả còn bị lún sâu hơn cả Huyết Phong.
“Lốp cốp...”
Bấy giờ Huyết Phong cúi gầm mặt xuống, lững thững bước ra khỏi vách tường.
Hắn ngẩng đầu lên, bẻ cổ, vỗ tay rồi mở toang mắt ra.
“Tứ Huyệt Vô Ngã...!Khai!” – Huyết Phong hô to một tiếng.
Dưới chân hắn xuất hiện một vòng tròn thái cực đen trắng trong suốt, vòng thái cực có hơi mang chút sắc đỏ, khiến cho nó càng thêm đẹp lạ.
“Lần thứ hai khai mở huyệt thứ tư, cảm giác...!không tệ chút nào.” – Huyết Phong siết chặt nắm đấm nói.
Thập Nhị Huyền Môn Công, như tên gọi của nó.
Có tổng cộng tầng huyệt đạo hay còn gọi là cổng sức mạnh, mỗi một tầng đều mang sức mạnh khác nhau.
Ở tầng đầu tiên, Khai Huyệt Nhất Vị, giúp cho cơ thể người sử dụng tăng % sức mạnh cơ bắp.
Tầng hai, Nhị Huyệt Bất Diệt.
Tăng sức chống chịu cho cơ thể, đồng thời đỡ được một đòn chí mạng khi cận kề cái chết.
Vừa rồi, Huyết Phong thực sự đã cận kề cái chết.
Cũng may hắn đã mở lên tới tầng ba, nên mới sống qua được một mạng.
Dù hắn không khai mở huyệt thì chưa chắc hắn đã chết, nhưng bị phế bỏ là điều chắc chắn.
Cú búng tay đó của ả ta, không đơn giản chỉ cú búng, nó chẳng khác nào một tảng đá khổng lồ đập thẳng vào mặt cả.
Nó khiến cho đầu Huyết Phong vẫn đau âm ỉ đến tận bây giờ.
Về tầng thứ ba Huyệt Vị Lưu Thủy, huyệt này giúp máu lưu thông nhanh hơn.
Tăng mạnh tốc độ, phản xạ khi khai mở.
Đặc điểm nhận dạng là làn da đỏ khi mở cổng này.
Hiện tại, Huyết Phong mở tầng thứ tư mang tên Vô Ngã Tứ Vị Huyệt.
Tăng mạnh khả năng phòng thủ, chuyển hóa một phần sát thương thành đòn đánh.
Có nghĩa, đối phương đánh mình càng mạnh, mình càng trả đòn lại mạnh bấy nhiêu.
Bất quá vẫn có một số nhược điểm riêng.
Tùy vào sức mạnh thể chất mà số sát thương chuyển hóa sẽ tính theo điểm đó.
Với Huyết Phong hiện tại, hắn chỉ có sức chuyển hóa năm phần sát thương thành đòn đánh.
Có nghĩa là bản thân hắn gánh năm phần sát thương, giảm một nửa cũng là một kì tích rồi.
Nhược điểm tiếp theo chính là sau khi kích hoạt huyệt vị thứ tư này, Huyết Phong sẽ nằm liệt giường trong ít nhất là một tháng tùy theo mức độ tổn thương của cơ thể.
Cũng may cho Huyết Phong là bộ đồ ngoại trang có khả năng đưa tất cả chỉ số phòng thủ rải đều lên toàn người hắn.
Nhờ thế nên lúc Huyết Phong bị búng trán, thì khả năng phòng thủ của bộ giáp lẫn nón giáp cũng được đồng bộ theo.
Trong khi chỉ số phòng thủ của cả hai có sự chênh lệch nhất định.
Có rất nhiều nguyên nhân giúp cho Huyết Phong giữ được một mạng qua tình huống vừa rồi.
Sau khi lấy lại bình tĩnh trước sức mạnh quá dỗi khủng bố của ả đàn bà kia.
Huyết Phong tự vỗ lên mặt mình, hai mắt một lần nữa nhắm tịt lại.
Cùng thời điểm đó, ả mặc giáp kia bất thình lình xuất hiện bên cạnh Huyết Phong với tư thế nghiêng người co chân...!và sút.
“Ầm!!!”
Cú đá ngang của ả chạm trúng ngay cổ Huyết Phong, lực đạo khủng bố khiến Huyết Phong văng đi với hàng chục vòng lộn trên không.
Hắn đập mình lên bức tường hầm ngục, cả cơ thể chìm sâu vào trong đó.
Hầm ngục rung mạnh một cái, làm cho bụi bẩn trên trần thi nhau rơi xuống.
Ả ta vừa co chân lại thì nhận thấy có gì đó không đúng lắm.
Một cơn gió mạnh xoẹt ngang giáp nón của ả, từng làn gió nóng len lỏi qua khe hở nón giáp, phà vào bên trong gương mặt không rõ ràng kia.
Sau lưng ả, ngay trên đầu, Huyết Phong với đôi mắt hừng hực chiến ý.
Một tay hắn co lại, một tay hắn chụp lấy đầu của ả ta.
Trong khoảnh khắc đấy, đầu của ả bị cố định lại tại chỗ, nắm đấm to lớn của Huyết Phong hạ xuống.
“Đùng!!!”
Cú đấm mạnh đến nỗi khiến cho ả ta đập mình xuống đất, làm cho mặt đất xung quanh ả nát ra như cám, xa hơn một chút thì nứt vô số đường giống mạng nhện.
Thành công một đòn, Huyết Phong định tấn công dồn dập khi đáp xuống.
Nhưng thời điểm hai chân hắn vừa chạm đất thì một ngụm máu đen ọc ra khỏi cơ thể, làm cho Huyết Phong gục xuống tại chỗ, hắn không ngừng ho khan.
“Ặc...!khụ khụ...!chết tiệt!! Đứng dậy, đứng dậy cho ta.” – Huyết Phong tức giận đấm vào chân mình.
Bấy giờ chân hắn không còn chút lực nào, tổn thương trong cơ thể hắn hiện tại quá nhiều.
Tất cả những gì hắn làm từ nãy đến giờ chỉ là tích lũy sức mạnh đối phương gây ra trên mình để dùng đó phản đòn lại đối phương.
Dù có đánh được đối phương thì cũng không thể nào chối bỏ được việc hắn đang bị trọng thương.
Kiệt sức, đau đớn, bất lực và tức giận chính là tình trạng của Huyết Phong hiện tại.
“Không được...!ta không thể gục ở đây được.” – Huyết Phong ôm ngực đau đớn nói.
Để đánh cược một lần cuối cùng, Huyết Phong đưa ra một quyết định liều lĩnh.
Đó chính là mở huyệt vị thứ năm trong Thập Nhị Huyền Môn Công.
Một tầng mà hắn chưa bao giờ thử qua, bởi vì tầng thứ tư còn chưa thạo, đã muốn mở tầng năm thì chẳng khác nào đi tự sát.
“Ngũ Vị Huyệt...!Lưu Tinh...”
“Uỳnh!!”
Còn chưa kịp nói xong, Huyết Phong bị ăn một cú đấm trời giáng ngay giữa cằm.
Hắn văng lên mấy chục mét, lưng đập lên trần hầm ngục.
Lực tác động từ hai cú đấm đã khiến Huyết Phong bất tỉnh từ kiếp nào.
Mặc cho việc ọc máu giữa không trung, xương cằm vỡ nát, Huyết Phong hiện tại chỉ còn lại nửa cái mạng.
“Tsk tsk tsk...!thật đáng tiếc, ta lại gặp ngươi sớm thế này.
Đợi thêm vài năm nữa, ngươi gặp được ta, thì tới lúc đó ngươi sẽ trở thành một thây ma bất bại rồi đúng không?”
Ả ta tặc lưỡi, bước từng bước lại gần Huyết Phong đang nằm chèm bẹp dưới đất như miếng giẻ lau rách nát.
Hơi thở của hắn lúc nhanh lúc chậm.
Cơ bắp vốn căng phồng nay đang dần xẹp xuống, minh chứng cho thấy hắn đã đến giới hạn của mình.
Lúc này ả ta lật người Huyết Phong lại, cơ thể của hắn chảy máu khắp nơi.
Đó là điều hiển nhiên khi đối đầu với ả, nhưng có điều kỳ lạ trên người hắn.
Bộ quần áo hắn đang mặc, không hiểu vì cái gì mà chẳng dính một chút máu nào, thậm chí cả bụi bẩn hay rách nát cũng không hề có.
Thấy lạ, ả ta vươn tay tới hòng kiểm tra thử xem.
Nhưng bàn tay kia vừa vươn ra, thì cổ tay của ả một lần nữa bị tay Huyết Phong siết chặt lấy.
Lần này sự ngạc nhiên của ả còn lớn hơn cả lần trước.
Nắm được cổ tay của ả, Huyết Phong lại không làm ra bất cứ động thái nào khác.
Hành động vừa rồi hoàn toàn là sự bộc phát của hệ thần kinh vận động.
Giống hệt với lần đầu tiên, hệ thần kinh vận động của Huyết Phong quá mức khủng khiếp.
Cảm thấy Huyết Phong thú vị hơn mình tưởng, ả bắt đầu đứng lên.
Vì Huyết Phong đang nắm chặt lấy tay ả, nên hắn cũng bị kéo cho đứng dậy.
Đúng lúc đó, đôi mắt của Huyết Phong đã sớm mở trừng ra.
Nhưng chỉ tới đó, hắn chỉ cố chống đỡ bằng ý chí.
Không có một phép màu nào xảy ra, đây là thực tế.
Ý chí không thể biến ra sức mạnh giúp cho Huyết Phong chiến tránh một kèo đấu vượt quá sự hiểu biết của hắn được.
Vì đã đến giới hạn, Huyết Phong ho khan liên tục.
“Khụ khụ...”
Hắn gục xuống đất với bàn tay vẫn nắm chặt lấy cổ tay ả ta.
Lần này ọc ra mấy ngụm máu tươi.
Mắt hắn trở nên nặng trĩu, cơ thể thì lúc nóng lúc lạnh, cảm thấy hít thở cũng trở nên khó khăn.
Mắt nhắm mắt mở, hình ảnh phía trước trở nên mờ nhạt, dù trên mình đầy vết thương nhưng Huyết Phong vẫn không từ bỏ.
Hắn kéo tay ả, lấy đó làm trụ để đứng dậy.
Một quyền vung về phía trước một cách yếu ớt, nhưng lại đánh sượt qua mặt đối phương.
“Oành!!!!!!!!”
Tiếng nổ lớn cất lên, mặt đất bị cày ra thành hình chữ V, tính từ đầu nắm đấm của Huyết Phong.
Cú đấm vừa rồi đã vắt cạn số thể lực cuối cùng của hắn.
Giáp mũ của ả vì thế cũng bị nứt ra một mảng nhỏ bằng ngón tay.
Trong ký ức mơ hồ trước khi ngất đi của mình, Huyết Phong nghe rõ được giọng nói tán dương của đối phương.
“Sức mạnh thể chất của ngươi thật đáng nể...!con người.
Nên vui mừng đi, ta sẽ không giết ngươi.
Ngươi thú vị thế này, giết ngươi quả thật quá nhàm chán.”
Kết thúc giọng nói đó là điệu cười khúc khích đến mê người, tiếc rằng Huyết Phong chẳng nghe thấy gì nữa.
Cơ thể hắn mềm nhũn như cọng bún, ngã rầm xuống đất..