Trưa hôm sau...
“Hắc Mộc, người đến đầy đủ chưa?”
“Bẩm tôn chủ, còn thiếu người của Thiên xà phủ, Bát phiến môn và Ma viêm cốc!”
“Ngươi thông báo cho bọn hắn rằng bọn hắn chỉ còn có nửa canh giờ. Nếu không đến thì không cần đến nữa!”
“Tuân lệnh tôn chủ!”
“Còn các ngươi, các ngươi rất bất mãn với yêu cầu của ta đúng không? Ta rất dễ dãi, có chuyện gì cứ nói!”
Nói xong Dược Thiên thả ra tu vi đấu tôn tinh đỉnh cao nhìn về phía bọn người các tông phái.
“Tôn chủ, hiện tại kinh tế Hắc Giác vực rất khó khăn, hầu như thu nhập không đủ chi tiêu. Tôn chủ thu thuế thành như vậy, chúng ta thật khó đảm đương.” Bang chủ Cuồng sư bang nói.
“Các ngươi cũng cho là như thế à!”
“Đúng vậy tôn chủ!” Phần lớn người đều gật gù đồng ý.
“Hắc Mộc, lâu rồi ta cũng không chú ý đến các thế lực ở đây. Thế lực nhiều thế này thật khó quản lý. Ngươi nghĩ ta nên giảm bớt các tông phái nào thu nhập khó khăn nhỉ?” Dược Thiên cười như không cười nói với Hắc Mộc cũng như nói cho các thế lực ở đây nghe.
“Tôn chủ, ta thế lực vẫn còn chèo chống được. Ta đang thực hiện cải cách để tăng thu nhập và giảm chi tiêu. Do đó, thế lực của ta hoàn toàn không có ý gì với chính sách của tôn chủ!” Một tên bang chủ thế lực nhỏ nhanh nhảu bắn tiếng.
“Tôn chủ, tông ta cũng không có vấn đề!”
“Tôn chủ, tông ta cũng không có vấn đề!”
“Tôn chủ, tông ta cũng không có vấn đề!”
Hơn phân nửa số tông phái đều không dám phản kháng. Tuy nhiên cũng có một số tông phái vẫn giữ vững lập trường của mình.
“Ha ha, tôn chủ. Tại hạ đến trễ!” Phủ chủ Thiên xà phủ cười ha hả ung dung đến.
“Ngươi quyết định đứng bên nào!” Dược Thiên bình tĩnh hỏi lại.
“Ha ha, đương nhiên là không phải ngươi rồi, tiểu tử. Đừng tưởng tinh đấu tôn là cao lắm. Ngươi chỉ một thân một mình. Trong khi chúng ta có ngàn người vạn người. Thậm chí đấu tôn cũng không ít! Ngươi đấu nổi sao!”
Vừa dứt lời, bên cạnh hắn bỗng xuất hiện hai con cự xà có tu vi ngũ tinh đấu tôn cùng hai vị lão giả có tu vi lục tinh đấu tôn. Đây là hai vị thái thượng trưởng lão của thiên xà phủ.
“Ha ha, tốt lắm, tốt lắm. Đã thế hôm nay Hắc giác vực quả thật cần thanh tẩy một lần!” Dược Thiên cười rộ lên đồng thời đưa tay kết ấn “đa trọng ảnh phân thân thuật”
“Các ngươi nói các ngươi đông người à!” Một trăm tên Dược Thiên bỗng xuất hiện bao quanh các thế lực, mỗi tên đều có tu vi đấu tông đỉnh cao.
Chớp nhoáng, không cho các thế lực có thời gian phản ứng. Mỗi người đều dùng teleport từ các phương hướng khác nhau tấn công đối thủ. Đồng thời Dược Thiên thôi động thiên nhãn hấp thu năng lượng từ mấy chục tên đối thủ khiến bọn chúng chỉ còn cái xác khô. Cuối cùng chỉ còn lại mấy tên có tu vi đấu tôn là Dược Thiên chưa động thủ vì phân thân không đủ dùng. Sau đó, hắn giải trừ phân thân.
“Thế nào, các ngươi người còn đông, thế còn mạnh không nào?” Nhìn lại mười tên tông chủ là người thiên xà phủ, Dược Thiên ung dung hỏi ngược lại.
“Ha ha, chỉ là bọn nhãi nhép. Chết không đáng kể!” Phủ chủ Thiên xà cười gằn, không cho là thế nào cả.
“Được rồi, vậy ta tiếp tục nhé!” Sau đó hắn lại phân thân thành tên đấu tôn sao tấn công về phía người.
“Ầm ầm, phốc phốc!” Từng tiếng nổ kinh thiên động địa nổ ra. Kết hợp teleport cùng với pháo năng lượng. Dược Thiên xuất thần nhập quỹ tấn công các tông chủ bang chủ các môn phái.
Các đấu tôn cũng đều cảm nhận được không gian khá xuất sắc nên trận đánh có phần kéo dài. Bọn họ thật biệt khuất và bị động. Đối thủ cứ chạy đông chạy tây rồi dùng thiên cấp đấu kĩ đánh mình. Cứ thế, bị động phòng ngự thời gian dài sẽ thất thủ. Khiêu dược không gian chạy trốn lại không được. Mỗi lần muốn khai mở không gian chạy trốn là Dược Thiên ném quả cầu năng lượng phá toái không gian môn hộ. Dược Thiên vừa hấp thu cả trăm tên đấu tông nên các phân thân không sợ thiếu năng lượng. Tuy đòn đánh sử dụng năng lượng chưa luyện hoá uy lực không cao nhưng thắng ở số nhiều và công kích quỷ dị nên chẳng mấy chốc lại có đấu tôn thất thủ bị bắt.
Giằng co gần giờ sau, chỉ còn lại tên thái thượng trưởng lão cùng đầu cự xà thiên xà phủ tu vi khá cao nên còn chèo chống được. Tuy nhiên bọn hắn cũng sắp không được.
“Ha ha, hai tên ngu ngốc còn không đầu hàng. Nếu không ta không ngại đem các ngươi luyện hoá thành đan dược. Hai ma hạch cấp luyện chế được rất nhiều chủng bát phẩm đan dược đây!” Dược Thiên với ánh mắt tham lam nhìn về phía cự xà.
Hai con cự xà tâm linh run lên. Bọn chúng là hung thú không thể hoá hình nhưng linh trí vẫn phải có. Cảm nhận được không có phần thắng, chúng nhất nhất đầu hàng. Hai con cự xà bỗng nằm úp xuống đất không động đậy như tuyên cáo với hai vị trưởng lão: “Chúng ta đã chết. Đừng gọi ta nữa!”
Hai vị thái thượng trưởng lão thiên xà phủ tức giận muốn thổ huyết, bỗng tăng mạnh lực tấn công. Dược Thiên lúc này ung dung không ngớt. Với thực lực đấu tôn đỉnh cao hắn chỉ việc đưa tay ra hút hai lão giả về phía mình đồng thời rút cạn năng lượng trên người họ.
“Ta cho các ngươi một cơ hội lần cuối cùng. Dẫn hai đầu cự xà này đi đến các tông phản loạn hôm nay diệt tông đồng thời thu thập toàn bộ của cải về đây cho ta!”
“Tuân lệnh tôn chủ!” Bọn tông chủ bang chủ còn lại cũng đang thất hồn lạc phách đồng thời may mắn lúc nãy mình đặt cược đúng bên. Nếu không bây giờ chính là mình nằm bên dưới đất kia.
Hai con cự xà như được ân xá, vội vã bay đi!
“Chậm đã, hai con rắn này. Các ngươi khôn hồn nên làm việc thông minh một chút. Trên người các ngươi ta đã đánh linh hồn ấn ký. Bất kỳ các ngươi ở nơi nào ta cũng có thể trực tiếp teleport đến.”
“Vâng, chủ nhân!” Hai con cự xà ngoan ngoãn đáp lời.
Sau đó, Dược Thiên vội vã bế quan đột phá cảnh giới. Hắn cảm thấy tâm cảnh của hắn sau trận đấu có nhiều cảm ngộ và đang thăng hoa. Với tâm cảnh hiện nay hắn đột quá đấu tôn đỉnh phong là điều rất dễ dàng.
Đấu tôn đỉnh phong năng lượng là k. Hắn để hệ thống truyền năng lượng đã được tinh luyện sẵn. Hắn chỉ việc hấp thu và thích ứng với cảnh giới mới mà thôi.
Chốc lát, ngày trôi qua. Hắn rời không gian thiên nhãn. Bây giờ hắn là hàng thật giá thật cửu tinh đấu tôn đỉnh phong. Chỉ cần áp súc năng lượng chuyển thì thể lỏng sang thể sệt là có thể tấn cấp đấu thánh. Quá trình này gọi là cửu chuyển thành thành hay nói cách khác là áp súc chín lần năng lượng để năng lượng thêm tinh khiết và cao cấp dày đặc hơn. Quá trình này thật ra lúc đột phá lục đạo cấp Dược Thiên đã thực hiện rồi nên không có gì khó khăn phức tạp hết. Chỉ cần tạo ra một chibaku kim đan ở đan điền là được.
Trong một tuần lễ này, các thế lực ở Hắc giác vực cũng có biến hoá long trời lở đất. Hơn phân nữa thế lực lớn nhỏ bị càn quét, tiêu diệt. Địa bàn của các tông phái còn lại cũng tăng gấp đôi. Đồng thời, lần càn quét này mang lại cho Dược Thiên khoảng triệu năng lượng và k bổn nguyên điểm đồng thời vô số kim tệ.
Dược Thiên hắn không chê cái gì, tất cả đều hấp thu vào không gian thiên nhãn.
Rút kinh nghiệm lần trước, hắn lúc nào cũng để một phân thân bên cạnh chỉ đạo Dược Linh tu luyện đồng thời bảo vệ cô nàng. Nếu xảy ra chuyện cũng có thể kịp thời teleport mang nàng trốn chạy.
Ổn định xong đại cục, Dược Thiên để lại một phân thân với tu vi nhất tinh đấu tông toạ trấn xử lý công việc đồng thời tôi luyện ở Hắc Giác vực. Còn hắn và Dược Linh thì trở về Trung Châu.
Lần này hắn cũng không vội vã. Hắn dự định khoảng - năm sau mới đột phá đấu thánh, thậm chí nhất cử đột phá lên đấu đế. Do đó, cũng không vội vã dùng trùng động trở về Trung Châu mà đi theo đường bộ từ Hắc Giác Vực đến thông qua Thiên Kình sơn mạch Thiên Nhai thành, sau đó đi qua vô tận hải vực đi tới Trung Châu. Quãng đường này hắn dự định tốn thời gian khoảng năm đến một năm rưỡi.
Thực ra xưa nay rất ít có cường giả nào đi đường bộ từ Trung Châu đến thiên nhai thành cả. Nếu Đấu tông trở xuống cường giả thì không hề đến Trung Châu. Nếu đấu tôn trở lên thì khiêu dược không gian mà đi. Chỉ có Dược Thiên tu vi cửu tinh đấu tôn dựa vào lý do du lịch mới lựa chọn đi đường bộ đến Trung Châu.
Đồng thời hắn cũng không biết biển cả ở đây như thế nào. Và hầu như tất cả các điển tịch mà hắn đọc qua cũng rất ít khi nhắc tới biển cả. Theo thường lệ, có lẽ đấu khí thế giới không có biển cả vậy.
Một đường khởi hành, hắn và Dược Linh không ngừng nghỉ bay trên bầu trời. Đây cũng là cách hắn rèn luyện độ bền bỉ cho Dược Linh. Chỉ có luyện tập đấu khí sinh sôi không ngừng thì mới có thể luyện đan dược cao cấp được. Hiện tại cô bé cũng luyện được đan dược cấp sáu. Là hàng thật giá thật lục phẩm luyện dược sư.
Trên đường du lịch, ngày bay, đêm nghỉ, tu luyện thì lấy tài nguyên từ không gian thiên nhãn của Dược Thiên. Cứ thế, qua ngày, cả hai thông qua thiên kình sơn mạch đến được Thiên nhai thành.
Đây là một thành trì tương đối nhỏ bé chỉ có La gia một nhà độc đại. Dùng linh hồn lực dò xét, Dược Thiên chỉ phát hiện ngôi thành này có vị đấu tông, trong đó mạnh nhất là ngũ tinh đấu tông. Lập tức hắn phóng thích khí thế đấu tôn ra và quát lớn
“Còn không mau ra đón tiếp bản toạ!”
Ý đồ Dược Thiên rất đơn giản, hắn muốn “thu thuế”!
Chẳng mấy chốc, hai mấy người xuất hiện trong đó có vị đấu tông và vị đấu hoàng.
“Tại hạ La Thành, là người chưởng quản ngôi thành này. Không biết vị tiền bối này có gì xin chỉ giáo!” Một vị lão giã khoảng tuổi bước ra chắp tay cung kính nói với Dược Thiên.
“Ta đi ngang qua ngôi thành này, thấy không hứng thú, định tiêu diệt nó! Các ngươi nghĩ làm sao để ngăn cản ta đây!”