Ta Chỉ Là Phân Thân

chương 62: di tích đấu đế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cả hai kiên trì khoảng canh giờ thì năng lượng cạn kiệt.

Sau đó chương ngư bỗng bỏ chạy vì nó biết còn một đối thủ nữa đang chờ nó bên cạnh.

Quả thật, Dược Thiên định ra tay bắt chương ngư này. Dù sao một đấu tôn đỉnh phong hung thú cũng cho hắn khá nhiều bổn nguyên và năng lượng.

Do đó, hắn dùng không gian lĩnh vực toạ định chương ngư và chuẩn bị bắt lấy thì chương ngư bỗng biến mất trước mặt hắn.

Đúng vậy, biến mất hoàn toàn.

Hiếu kỳ, hắn tập trung toàn bộ sức mạnh vào thiên nhãn tìm kiếm vùng không gian này. Bởi hắn chắc chắn rằng chương ngư chỉ lẫn vào khe không gian nào đó mà thôi, chứ không thể biến mất trước mặt hắn được

Quả thật, sau khi dò xét qua mấy lượt, hắn bắt được không gian gợn sóng khá yếu ớt tại nơi chương ngư vừa biến mất.

“Dược Linh, muội hãy vào không gian thiên nhãn của ta khôi phục, ta vừa thấy một nơi thú vị. Sau khi dò xét xong, ta dẫn muội xem thử.”

“Vâng, Dược Thiên ca ca!”

Sau đó, hắn teleport đến nơi này toàn lực thôi động thiên nhãn và cuối cùng thấy được một cánh cổng không gian cực kỳ mờ nhạt với kích thước cỡ m vuông.

Không biết là con chương ngư này may mắn vừa lọt khe cổng hay là nó đã sớm biết cánh cổng không gian này.

Bởi hắn thấy, đấu tôn đỉnh phong hung thú thì quả thực cực kỳ hiếm hoi. Do đó hắn kết luận có lẽ đây là nơi chương ngư đã phát hiện ra và chiếm lấy làm nơi tu luyện.

Sau đó, hắn dùng phân thân thử chạm vào cửa không gian này thì bất chợt không có gì trở ngại, phân thân hoàn toàn dễ dàng tiến vào khe không gian.

Bên trong không gian.

Nơi đây quả thực là một tiểu thế giới. Với đủ loại hung thú cùng thiên tài địa bảo. Hắn cũng đã nhìn thấy chương ngư gần đó. Quả thật chương ngư cũng không tỏ vẻ ra sợ hãi mà nhìm chằm chằm hắn với ánh mắt trêu tức: “ngươi giỏi vào đây bắt ta!”

Dược Thiên bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ bất hợp lý. Bất hợp lý thứ nhất tại sao nơi đây hung thú rất nhiều, đồng thời đẳng cấp cực cao. Thấp nhất là đấu tôn, cao có cả đấu thánh hung thú nhưng không có yêu thú. Bất hợp lý thứ hai là nơi đây thiên tài địa bảo nhiều vô số kể nhưng hầu như không có con hung thú nào chiếm làm của riêng. Thậm chí Dược Thiên hoài nghi có lẽ hung thú và thiên tài địa bảo ở đây chỉ là ảo ảnh. Hầu như cỡ bán kính m là có một con hung thú nằm bên cạnh một gốc thiên tài địa bảo. Thiên tài địa bảo càng cao cấp thì hung thú sức mạnh càng cao và khu vực càng nằm sâu bên trong.

“Bụp bụp bụp!”

Dược Thiên biến mất, tại vị trí hắn đang đứng có mũi thuỷ lao bắn tới. Hắn cảm giác được năng lượng ba động nên teleport biến mất và xuất hiện tại con hung thú hình dáng như hải mã có tu vi đấu tôn sao gần đó và nắm lấy mỏ nó.

“Quả nhiên đây không phải là ảo ảnh, năng lượng tràn đầy, bổn nguyên cũng cao một cách lạ thường.”

Thông thường hung thú đấu tông sao có năng lượng từ k-k, bổn nguyên -; Còn con hải mã này bổn nguyên tới ;Điều này chứng tỏ ở đây năng lượng bổn nguyên cực kỳ sung túc. Thậm chí cao hơn Dược tộc gấp nhiều lần.

Hắn đang hoài nghi, liệu vùng không gian này có phải do một vị đấu đế mở ra hay không. Bởi chỉ có đấu đế mới có thể kiến tạo không gian vững chắc và đầy năng lượng bổn nguyên như thế này. Cũng chỉ có đấu đế mới có thể đủ năng lực khiến lũ hung thú ngoan ngoãn tu luyện nơi đây. Hắn cảnh giới chưa tới đấu thánh, nhưng gia gia hắn là đấu thánh sao. Hắn hoàn toàn biết năng lực của gia gia mình tới đâu. Thậm chí hắn còn phán đoán được cửu tinh đấu thánh mạnh đến mức độ nào. Chính vì thế, hắn chắc chắn đây là không gian do vị đấu đế sáng tạo.

Tuy nhiên hắn không dám chắc chắn vị đấu đế này là ai, và tồn tại từ thời đại nào. Nhưng hắn phán đoán năng lượng phân thân của vị đấu đế này vẫn còn ở nơi đây, bởi những hung thú này vẫn còn an phận thì chắc chắn đang có người trấn áp bọn chúng.

Vì vậy, Dược Thiên cũng không dám mạo hiểm. Hắn lặng lẽ giải trừ phân thân truyền tin tức về cho bản thể đồng thời bản thể cũng âm thầm đánh dấu tiêu ký nơi đây. Đợi đến hắn có được cửu tinh đấu thánh bản lĩnh hắn sẽ đến nơi này do thám và tìm hiểu bí mật. Bởi năng lượng thể của một vị đấu đế thì sức mạnh cũng không bao nhiêu, và hắn năng lượng ít nhất gấp mười đồng cấp đồng thời không gian thời gian thần thông, hắn hoàn toàn nắm chắc.

Ngay khi hắn biến mất, sâu trong thế giới, một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, lung linh như thuỷ tinh nhoẻn miệng cười lẩm bẩm “Thật thú vị tiểu tử. Hắn quả thật có tư chất thành đế. Ta sẽ chờ ngươi chân thân đến!”. Sau đó, nàng nhắm mắt lại và ngồi im bất động.

Thực ra, Dược Thiên hoàn toàn có thể tiếp tục cho phân thân tién vào lần nữa dò xét nhưng hắn cảm thấy không cần thiết và không có khả năng thành công.

Thứ nhất, chương ngư nhận ra hắn sẽ không cho hắn vào. Thứ hai có đấu thánh hung thú thì lại càng không cho hắn vào. Do đó, hắn không muốn tốn công vô ích đồng thời đả thảo kinh xà.

Hắn tin chắc, không quá mười năm hắn sẽ đạt tới cửu tinh đấu thánh. Bởi hệ thống ngày càng tiến hoá theo chiều hướng mạnh mẽ, hệ thống càng mạnh mẽ hắn càng biến cường một cách nhanh chóng.

Chính vì có kinh nghiệm đấu đế động phủ, lần này hắn cũng không di chuyển với tốc độ nhanh mà chậm rãi dò xét mọi ngóc ngách mà hắn đi qua. Đương nhiên hắn không có thời gian và tâm lực đi dò xét cả đại dương.

Tuy vậy, cũng có ít nhất mười lần hắn gặp đấu thánh hung thú thậm chí là yêu thú. Hắn hầu như không ngại mỗi lần đều chủ động khiêu khích và cướp đoạt. Có phân thân thần thông tại, hắn nếu đánh không lại đều cho phân thân dụ địch, đánh lạc hướng.

Một đường ma luyện, một đường thu thập thiên tài địa bảo, cảnh giới hắn tăng rất nhanh chóng, đồng thời tâm cảnh cũng không ngừng tăng cao. Hiện giờ nhị tinh đấu thánh đối với hắn giết dễ như trở bàn tay. Chỉ cần không đến phút hắn chắc chắn sẽ giết chết hung thú này.

“Hệ thống, mở giao diện!”

- Kí chủ: Trần Thiên

- Tuổi thực:

- Thế giới: Đấu khí thế giới

- Tên: Dược Thiên

- Tuổi:

- Năng lượng: (+ ) (bán thánh đỉnh phong)

- Bổn nguyên điểm: (+)

- Kĩ năng: đa trọng ảnh phân thân thuật, biến thân thuật, Rasengan, thể thuật lưu, teleport, khống hoả pháp quyết, băng hoả lưỡng vực, luyện dược thuật (cấp )

- Thần thông: thiên nhãn (-chân lý chi nhãn; - hấp dẫn lực; -không gian thiên nhãn; - tước đoạt; -tĩnh chỉ thời gian); thiên cấp linh hồn

- Đẳng cấp hệ thống: cấp (năng lượng bổn nguyên / )

- Chức năng cơ bản: hư không tạo vật ; cách không truyền năng

Dược Thiên đã đạt ngưỡng đột phá đấu thánh, hắn chỉ còn chờ đợi năng lượng chuyển hoá hoàn tất là bước vào đấu thánh. Hiện tại năng lượng của hắn đã sánh đặc sắp tới điểm tới hạn. Khi năng lượng hoàn toàn đặc sánh, chính là thời điểm hắn chuyển thánh.

Dược Linh cũng đã đột phá đến đấu tôn tinh. Quả thật quãng đường hơn một năm qua khiến cả hai thu hoạch cực cao. Không những đấu khí tình thuần mà cảnh giới cũng tăng cao nhanh chóng.

Quả thực đây cũng là đương nhiên, cả hai đều là cấp cấp luyện dược sư, linh hồn lực cực cao, thiên tài địa bảo vô số. Do đó, cả hai lúc nào cũng thừa năng lượng để sử dụng. Đồng thời dưới áp lực của yêu thú, hung thú, hầu như một tuần sẽ gặp ít nhất con. Do đó, cảnh giới cả hai tiến triển nhanh chóng và vô cùng vững chắc.

“Dược Thiên ca ca, ta đã thấy đất liền. Hành trình cuối cùng cũng kết thúc a!”

Dược Linh mừng rỡ chỉ về trước vạn dặm. Quả thật cả hai cũng khá mệt mỏi. Hơn một năm toàn ăn hải sản đến ngao ngán. Tuy cả hai có ích cốc đan nhưng có mà không ăn cũng phí. Do đó, một hai ngày là Dược Thiên bắt hải sản nấu nướng ăn. Bởi hung thú, yêu thú thịt rất nhiều năng lượng nên cả hai không nỡ từ chối. Nhưng ăn hơn một năm quả là điều kinh khủng. Cũng may, tay nghề Dược Thiên khá tốt.

Nắm lấy Dược Linh. Dược Thiên teleport đến bên bờ biển. Cả hai nhanh chóng đáp xuống bờ biển đi dạo một lúc.

“Oa, quả thật đi dạo bờ biển cảm giác so với đi dạo trên đảo tốt hơn nhiều. Ca ca cảm thấy thế nào!”

“Đúng vậy, cảm giác thật tốt a!”

“Ca ca định đi đâu, có nên về nhà một chuyến không!”

“Tốt, ta cũng có ý định này, ta định về tộc đột phá đấu thánh! Chắc gia gia sẽ kinh ngạc lắm đây!”

“Ha ha, không những kinh ngạc mà sẽ cực kỳ kinh hãi đấy. Nhớ mới rời nhà huynh chỉ là lục tinh đấu tông, bây giờ mới gần năm, huynh đã là bán thánh đỉnh phong, tăng gần cấp trong tháng. Huynh là xưa nay đệ nhất nhân.”

“Ha ha, muội nói đùa, ta chỉ là truyền thuyết mà thôi! Ha ha ha!” Dược Thiên cũng khá vui vẻ vì trở về nhà nên cũng bông đùa đôi câu cùng Dược Linh.

Cả hai trong mười mấy năm qua đã rất hiểu nhau, không có gì ngăn cách hai người. Tuy nhiên cả hai đều cảm thấy như thế này cũng tốt lắm rồi, không cần tiến thêm bước nữa, hoặc phải nói là thời cơ chưa tới mà thôi.

Bởi cả hai hoàn toàn không có gì e dè. Mọi thứ của Dược Thiên đều chia sẻ cho Dược Linh, mà Dược Linh cũng hoàn toàn không từ chối bất cứ cái gì của Dược Thiên. Nếu huynh muội ruột thịt cũng có lúc e ngại nhưng Dược Linh thì không. Cô bé đã coi mình là của Dược Thiên ca ca. Do đó, nhận bất cứ thứ gì từ Dược Thiên ca ca là điều đương nhiên. Dược Thiên có lẽ cũng nghĩ như thế, nên hầu như không chút do dự đưa tặng mọi thứ có lợi cho Dược Linh.

Chính vì thế, trong những năm qua, cô bé cũng tấn cấp nhanh như gió. Năm đó mới ngũ tinh đấu vương, bây giờ đã là nhất tinh đấu tôn. Tăng đến cấp, không chậm bao nhiêu so với kẻ có hệ thống như Dược Thiên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio