Vào đến Già Nam học viện, hai mục tiêu mà Tiêu Viêm bắt buộc phải hoàn thành đó là thu lấy Vẫn Lạc Tâm Viêm và thu phục tinh anh của học viện.
Vì thế, Tiêu Viêm dần thể hiện ra thiên phú của mình.
Thiên phú xuất chúng của hắn chính là luyện đan luyện đan, hắn tuyên bố có thể luyện chế mọi loại đan dược từ lục phẩm trở xuống. Đồng thời hắn có thể đánh thắng tất cả đối thủ dưới đấu vương. Đồng thời có thể chỉ điểm vũ kĩ cho các học viên khác. Chính vì thế, hắn thành lập Tiêu Thiên bang. Lấy phá thiên làm mục tiêu khiến phần lớn học viên sôi trào. Hầu như hơn hai phần ba học viên dần dần đầu nhập vào Tiêu Thiên bang. Chỉ một số học viên khoá trước và con ông cháu cha mới biết được trong học viện và Hắc Giác vực ngoài kia có một vị học trưởng khủng bố đang chờ đợi mình trưởng thành.
Chính vì thế, vào học viện nửa năm, Tiêu Viên điên cuồng kinh doanh Tiêu Thiên bang, khuếch trương thế lực, tận dụng tài nguyên bang hội tiến vào Thiên phần luyện khí tháp ngày càng sâu. Đồng thời hiệu quả tăng cường thể chất cũng hiện ra rõ rệt. Trong nửa năm hắn cũng đã đột phá đấu hoàng lục trọng.
Do tu luyện lại từ đầu, Tiêu Viêm tiến triển cực nhanh đồng thời cũng hiểu rõ hơn công pháp nên tránh đi những đường vòng mà kiếp trước từng tu luyện. Kiếp trước hắn chỉ thôn phệ thú hoả Tử tinh dực sư vương sau đó đều là dị hoả để thăng cấp công pháp. Giờ đây, qua đấu đế đại lục, hắn đã cải biên và nắm rõ phần quyết như lòng bàn tay. Phần quyết ý nghĩa là luyện hoá năng lượng bằng hoả diễm chứ không đơn thuần là luyện hoá dị hoả. Do đó, chỉ cần là thiên tài địa bảo hoặc năng lượng mang thuộc tính hoả, phần quyết đều có thể giúp hắn gia tốc tu luyện đột phá. Chính vì thế, chỉ mấy năm ngắn ngủi, hắn đột phá hơn cấp.
“Này Lâm Tu Nhai, Ngô Hạo...” Tiêu Viêm gọi bọn người Lâm Tu Nhai lại.
“Chuyện gì?”
“Các ngươi thấy Tiêu Thiên bang thế nào!”
“Rất cường đại, tiềm lực vô cùng, đầu nhập vào là lựa chọn tốt nhất hiện nay!” Ngô Hạo không tiếc khen ngợi nói sự thật.
“Thế tại sao bọn người các ngươi luôn thờ ơ lời mời chào của ta!”
“Bởi chúng ta đã có minh chủ! Đợi chúng ta đột phá đấu vương sẽ đầu nhập vào!” Ngô Hạo thẳng thừng nói.
Tiêu Viêm nhìn khoảng hơn người còn lại hỏi: “ Các ngươi cũng thế à!”
“Đúng vậy, tôn chủ đang chờ chúng ta tại Hắc Giác vực!”
Hai mươi người này đều là trọng điểm bồi dưỡng của Dược Thiên. Cấp độ cao nhất là sao đấu linh, thấp nhất cũng là sao đấu linh. Chính là những người tri ân tri ngộ của Dược Thiên từ ngoại viện dẫn vào. Sau vì sùng bái chiến tích của Dược Thiên mà tự nguyện đi theo hắn.
Thiên minh có phân thân của Dược Thiên. Hắn chỉ hứa hẹn những tên này khi nào đột phá đến đấu vương có thể gia nhập Thiên minh. Do đó, Lâm Tu Nhai bọn này cũng điên cuồng tu luyện nên tuổi còn rất trẻ đã đạt tới cảnh giới này. Đồng thời với lý do như thế bọn hắn mới không gia nhập Tiêu Viêm bang hội.
“À ra các ngươi là người của Hắc Giác vực. Nếu chuyện này ta báo cho phó viện trưởng, các ngươi nghĩ có thể tu luyện ở đây nữa hay không!”
“Tiêu Viêm, ngươi đang uy hiếp chúng ta à!”
“Ha ha, chỉ bằng các ngươi cũng xứng để ta uy hiếp hay sao? Nói đi, các ngươi là người của thế lực nào? Hắc hoàng tông, Dược thành, Hắc Khô Mộ Tông, Thiên Xà Phủ...” Tiêu Viêm kể một hơi tất cả các thế lực ở Hắc Giác vực mà kiếp trước hắn từng biết.
“Không, chúng ta chưa gia nhập thế lực nào. Chỉ là chưa đạt yêu cầu của tôn chủ mà thôi. Nhưng ngươi không cần biết!” Hổ Gia nóng nảy quát.
“Ngươi là Hổ Gia!” Tiêu Viêm thấy thế tiến gần hỏi.
“Đúng, chính là bổn cô nương. Ngươi muốn gì? Chúng ta không thân nhau lắm!”
“Ha ha ha! Thật bất ngờ! Không ngờ cháu gái của phó viện trưởng lại đầu nhập Hắc Giác Vực! Không biết gia gia ngươi biết chuyện này sẽ nghĩ thế nào!” Tiêu Viêm điên cuồng cười, nhưng suy ngẫm lại thấy không ổn. Nhưng hắn nghĩ không ra không ổn chỗ nào!
“Hừ, ếch ngồi đáy giếng! Đi, chúng ta đi lịch luyện!” Sau đó không đợi Tiêu Viêm hỏi thăm làm phiền, Hổ Gia bèn lôi kéo mọi người tiến hành đi Thiên Kình sơn mạch lịch luyện.
Tiêu Viêm còn ngu ngơ đứng đó trông theo đoàn người Lâm Tu Nhai đi xa thì sau lưng bỗng xuất hiện một lão giả:
“Tiêu Viêm, ta biết tham vọng của ngươi. Nhưng trước khi muốn thực hiện điều gì đó, cần sưu tập tình báo đầy đủ. Nếu không sẽ không có đường về đấy!”
Lão giả nói xong câu đó thì đi thẳng, chỉ để lại Tiêu Viêm tiếp tục ngẩn ngơ.
“Hừ, ngay cả phó viện trưởng Hổ Kiền cũng như thế, e rằng xảy ra đại sự mà ta không biết!”
Sau đó, hắn trở về tổng bộ của Tiêu Thiên bang và yêu cầu bang chúng thu thập tình báo về Hắc Giác vực trong những năm gần đây.
Sau ngày, càng đọc bảng thông tin hắn càng kinh hãi. Bởi hắn biết rõ Dược Thiên là ai. Đây là một tên thiên kiêu Dược tộc mà kiếp trước hắn đã từng đối mặt trong không gian Tịnh Liên Yêu Thánh. Khi ấy hắn nhớ rõ mình hoàn toàn miễu sát Dược Thiên. Nhưng bây giờ Dược Thiên đã sớm trưởng thành như thế, đồng thời thủ đoạn công kích vô cùng quỷ dị mà hắn chưa từng thấy qua. Hắn dám khẳng định, Dược Thiên cũng là một kẻ xuyên việt giả hoặc đấu đế trùng sinh. Bởi kiếp trước, Hắc Giác vực vô cùng loạn. Còn bây giờ, Dược Thiên thâu tóm đồng thời vơ vét vô cùng tàn bạo tài nguyên tu luyện.
Do đó, Tiêu Viêm càng khẳng định Dược Thiên là đấu đế trùng sinh hoặc đại năng đoạt xá. Bởi vì hắn cũng như vậy. Cảnh giới vốn có, chỉ cần đủ năng lượng là không hạn chế đột phá.
Tuy nhiên, Dược Thiên lại trùng sinh sớm hơn hắn năm. Do đó, cũng chiếm trước tiên cơ. Thậm chí có thể đảo loạn kế hoạch ban đầu của hắn. Do đó, hắn càng rối rắm không biết phải như thế nào.
Nhưng suy ngẫm lại thì Tiêu Viêm cũng vô cùng tự tin. Hắn dù sao cũng là lục tinh đấu đế. Hắn không nghĩ sẽ thua Dược Thiên. Kiếp trước hắn đã vượt lên trước thì kiếp này cũng có thể. “Chỉ là thất tinh đấu tôn thôi mà. Chỉ mới cấp, ta chắc chắn sẽ vượt qua”
Suy nghĩ thế, Tiêu Viêm lấy lại tự tin.
“Hừm vốn theo kế hoạch chờ Vẫn Lạc Tâm Viêm bạo động ta thu hoạch dị hoả đồng thời để lại hoả chủng. Nhưng giờ đây không được. Ta chỉ có thể đi lấy hoả chủng và giải cứu Thiên hoả tôn giả mà thôi!”
Nghĩ đến là làm, Tiêu Viêm mượn nhờ năng lượng đấu tôn của Dược Trần lẻn vào đáy tháp, xông vào nham tương thế giới. Tại nơi đây, đúng như kế hoạch, hắn hấp thu luyện hoá dung nham đột phá đấu tông, đồng thời thu được hoả chủng Vẫn lạc Tâm Viêm đồng thời giải cứu được Thiên hoả tôn giả. Để hồi báo và làm giao dịch luyện chế thân thể, Thiên hoả tôn giả sẽ trợ giúp Tiêu Viêm trăm năm và gầy dựng thế lực.
Vào đáy tháp tháng, hắn đã thu hoạch đúng như dự kiến. Bây giờ qua tình báo hắn cảm thấy đám học viên Già Nam học viện không giúp được gì cho hắn nên hắn chỉ động viên vài câu “nào mọi người cố gắng, ta ở Trung Châu đợi mọi người...”, để lại vài nghìn viên đan dược từ cấp đến cấp cho phó bang chủ. Sau đó rời đi Già Nam học viện trở về Gia Mã đế quốc.
Nhưng đáy lòng Tiêu Viêm chỉ ôm may mắn, vì đã bị Dược Thiên chiếm tiên cơ, hắn đã khó xoay chuyển thế cục. Giờ chỉ hy vọng ở Trung Châu vẫy vùng thôi, hắn hy vọng sẽ không đến muộn.
Mục tiêu của hắn là xưng bá Phương nam làm bàn đạp tiến quân Trung Châu. Đồng thời trước khi đến Trung Châu hắn phải đột phá đấu tôn. Bởi vì Trung Châu là địa bàn của đấu thánh. Đấu tông đi đến đó chẳng làm được gì cả.
Trên đường về, trạm đầu tiên là Vân Lam tông.
“Tại hạ Tiêu Thiên thành Tiêu Viêm bái kiến Vân Lam tông!” Tiêu Viêm phóng thích uy áp đấu tông bay lên khiêu khích.
“Thì ra là Tiêu Viêm thành chủ! Không biết các hạ đến Vân Lam tông ta có gì chỉ giáo!” Một cô gái trẻ cực kỳ xinh đẹp bay lên đón hỏi.
“Thì ra là Vân Vận tông chủ! Không mời ta vào à!”
Nhìn thấy Vân Vận, Tiêu Viêm cảm xúc ngổn ngang. Kiếp trước cũng là tình nghĩa phu thê một đêm, lại sau đó mấy lần gặp mặt khiến hắn cảm thấy thua thiệt nàng rất nhiều. Do đó, gặp lại nàng, dù kiếp này chưa từng phát sinh chuyện gì nhưng hắn cũng rất bối rối xúc động.
“Được, mời theo ta!” Vân Vận cưỡng ép mình mời Tiêu Viêm vào. Bởi nàng biết trên dưới Vân Lam tông không có một đấu tông, mà trước mắt mình chính là đấu tông hàng thật giá thật.
Thông qua khách sáo hỏi thăm vài điều, Tiêu Viêm ngửa bài:
“Vân vận tông chủ, ta có thể trợ giúp Vân lam tông có thêm đấu tông!”
“Điều kiện của ngươi là gì!”
“Thần phục Tiêu Thiên thành!” Tiêu Viêm nói thẳng.
Mục đích chuyến đi này của hắn chính là như thế. Kiếp trước Vân Sơn quy phục hồn điện để được trợ giúp đột phá đấu tông, bây giờ Tiêu Viêm lấy đấu tông làm mồi nhử, chắc chắn sẽ thành công.
“Tiêu huynh đệ nói thật chứ!” Núp trong bóng tối Vân Sơn không kìm nén được bèn thò đầu ra.
Thật ra khi vừa bước vào, Tiêu Viêm với cường độ Thiên cảnh linh hồn đã biết được Vân Sơn đang ẩn núp nơi bóng tối để nghe lén, nên hắn cũng không dài dòng. Qua đôi lời tìm hiểu Vân Vận, hắn trực tiếp nói ra mục đích đến đây của mình.
“Đúng là như vậy. Vân Sơn ngươi chắc biết rõ mục đích đến đây của ta. Ta hy vọng các ngươi không nên từ chối hảo ý của ta. Thần phục một người, trên vạn người. Vân Lam tông các ngươi sẽ mãi mãi trường tồn ở Nam vực này. Thậm chí phát triển huy hoàng hơn bao giờ hết. Ta thấy tiềm năng Vân Vận tông chủ không chỉ dừng lại ở đấu tôn, thậm chí cao hơn nửa. Và ta, Tiêu Viêm, tuổi, đấu tông nhị tinh. Ngươi nói thành tựu ta sau này sẽ như thế nào!”
Tiêu Viêm cho cả hai bổ não một hồi, vừa uy bức vừa dụ lợi.
Cuối cùng, Vân Sơn cùng Vân Vận thoả hiệp. Tiếp nhận sự sai khiến của Tiêu Thiên thành. Hỗ trợ Tiêu Thiên thành thu phục các tông phái ở Nam Vực.
Tiêu Viêm cũng không keo kiệt, hắn đưa cho Vân Sơn khoả phá tông đan, khoả thăng tinh đan cùng khoả Hoàng cực đan. Đổi lại, hắn cũng vơ vét hầu như cạn sạch thiên tài địa bảo của Vân Lam tông.