Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

chương 3: một khóa ủy trị (1), online mất mạng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

() Ủy trị: Ủy thác quản lý

“Hệ thống! Dừng lại! Đây không phải nơi ta có thể tới!” Bùi Lăng vội vàng hô to trong lòng. Với tư cách là cự phách Ma đạo, Trọng Minh tông luôn giữ tác phong hung tàn mạnh mẽ.

Đừng xem Bùi phủ là thế lực khổng lồ ở Lộc Tuyền thành, có thể hô phong hoán vũ, nhưng thực tế trong mắt Trọng Minh tông, toàn bộ Bùi phủ chỉ là con kiến hôi!

Hắn từng nghe thấy không ít tin đồn như vậy: Công tử thiếu gia của một gia tộc nào đó vì thấy Trọng Minh tông mà không hành lễ, cuối cùng bị diệt môn ngay trong đêm, tất cả tộc nhân đều bị lột da treo trên ngọn cây! Đệ tử Trọng Minh tông vừa ý tiểu thư của thế gia nào đó, nhưng thế gia đó lại không chịu chủ động dâng tiểu thư tới tận cửa cho đối phương, cuối cùng toàn tộc bị đệ tử Trọng Minh tông kia hút khô tinh huyết…

Đáng sợ nhất là ngay cả mọi người trong Lộc Tuyền thành cũng cho rằng người sai không phải đệ tử Trọng Minh tông, mà là những thế gia kia!

Về phần nguyên nhân?

Rất đơn giản, yếu nhược là nguồn gốc của tai họa.

Mạnh được yếu thua là chuyện thiên kinh địa nghĩa --- Sống trên địa bàn của Trọng Minh tông, sau khi bị thuần hóa đời đời, cho dù có gia nhập tông môn hay không nhưng từ tận trong xương phần lớn người đã tiếp nhận tam quan của Trọng Minh tông, đồng thời cũng tập mãi thành quen!

Có thể tưởng tượng được, Bích Ngô viện trước mắt nguy hiểm tới mức nào!

Mắt thấy hệ thống thờ ơ, gần như toàn bộ ý thức của Bùi Lăng đều sắp nứt ra: “ĐM lão tử không nên để ngươi tu luyện, dừng lại! Mau dừng lại! Ta đcm ngươi mau dừng lại nghe chưa???”

Dường như có thể cảm nhận được hắn sắp tan vỡ, hệ thống tri kỷ “leng keng” một tiếng: “Hệ thống tu chân trí năng hết sức trung thành phục vụ ngài, một khóa ủy trị, trí năng tu luyện!”

Bùi Lăng gần muốn hộc máu. Hiện tại hắn hoàn toàn không thể khống chế thân thể mình, chỉ có thể trơ mắt nhìn hệ thống điều khiển thân thể hắn đi thẳng tới phòng thượng hạng phía tây Bích Ngô viện.

Đây là nơi ở của Trịnh Kinh Sơn – đệ tử Trọng Minh tông.

Lần này có hai đệ tử Trọng Minh tông tới Lộc Tuyền thành, được tông tử Bùi Hồng Niên mời, dang dừng lại trong Bích Ngô viện.

Một vị trong đó chưa bao giờ lộ diện trước mặt người lạ, dung mạo tu vi tính tình đều không muốn cho người ngoài biết.

Nhưng Trịnh Kinh Sơn này lại có tu vi cao thâm, mà xuất chúng như tu vi của hắn ta chính là hung danh hiển hách. Có tin đồn đối phương đã từng vì cạnh tranh vị trí nội môn mạch chủ mà không tiếc giết chết phụ thân ruột thịt, rút hồn luyện phách, luyện chế thành một huyết mạch thần thông có uy lực vượt xa bình thường. Hắn triển lộ tài năng trong trận đấu tông môn so tài, nhất chiến thành danh!

Rầm!

Ngay sau đó, Bùi Lăng trơ mắt nhìn mình đá bay cửa chính phòng Trịnh Kinh Sơn tu luyện, sau đó nghênh ngang bước vào.

“ĐM!!!” Bùi Lăng chỉ thấy mắt mình tối sầm lại, trong lòng điên cuồng rít gào, “Hệ thống! Mẹ nó có phải ngươi bất mãn lão tử, muốn đổi ký chủ khác không?”

Suy nghĩ trong đầu điên cuồng xoay chuyển, hi vọng có thể giành lại quyền khống chế thân thể từ trong tay hệ thống, nhưng hệ thống lại thờ ơ. Mà hiển nhiên sự giãy giụa của hắn cũng không có tác dụng gì.

Giờ khắc này, Bùi Lăng bắt đầu hồi tưởng lại cảm giác sợ hãi khi bị sự đần độn của đám nhân công chi phối.

Hệ thống chỉ huy thân thể hắn bước nhanh qua cửa bình phong, đi vào một gian nhà cực kỳ rộng rãi, bày biện hoa mỹ. Lúc này, bức rèm che rủ xuống bên cửa tròn chạm trổ đi thông nội thất hơi lay động, phát ra tiếng rất dễ nghe.

“Hệ…” Bùi Lăng còn chưa từ bỏ ý định muốn khuyên hệ thống bình tĩnh, nhưng hắn bỗng cảm thấy được ngoài cửa có người đang nhìn mình chằm chằm.

Trịnh Kinh Sơn?

Bùi Lăng không khỏi rùng mình!

Nhưng rất nhanh hắn đã nhận ra không đúng, bởi nhìn kỹ, hình như sau lưng hắn không chỉ có một người.

Hơn nữa nếu Trịnh Kinh Sơn ở đây, lấy tính nết với tu vi của cao đồ Trọng Minh tông này, sợ rằng khi Bùi Lăng mới vừa đạp cửa đã tại chỗ qua đời.

Dù sao hắn cũng là người của xã hội giàu mạnh, dân chủ, văn minh, hài hòa, sau khi xuyên việt tới đây, hắn dựa vào nghị lực tu luyện Đoán Cốt Quyết tới trình độ nửa Thiết Cốt. Tuy hắn bị hệ thống đần độn này làm không kịp trở tay, nhưng trong lúc nguy cấp hắn vẫn có thể nhanh chóng tỉnh táo lại: “Hệ thống, ngươi chú ý một chút, phía sau có gì vậy?”

Hệ thống chẳng thèm quan tâm chút nào tới lời nhắc nhở của hắn, nó khống chế thân thể hắn nhanh chóng đi khắp từng ngõ ngách, mục tiêu rõ ràng là mở từng cái thùng đang tán loạn trên mặt đất, sau đó lấy một cái bình sứ ra, lưu loát đổ ra mười viên đan dược màu xám trắng.

Hiển nhiên đây là Thối Cốt Đan!

“Leng keng! Biếu tặng mười viên Thối Cốt Đan, đã biếu tặng xong! Hệ thống trí năng tiếp tục tu luyện thay ngài…”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio