Mik đã trở lại rồi aa. Đợt trước wattpad của mik có vấn đề nên không vào được một thời gian dài. Sorry mn ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
Sáng sớm hôm sau, những tia nắng chiếu rọi qua khung cửa sổ phòng, nơi mà một người con gái tuyệt mĩ đang ngủ. Làn mi khẽ run rẩy trước ánh sáng mặt trời, Thích An Nhiên nhẹ nhàng mở mắt. Nhớ lại những ký ức đêm qua, cô không khỏi đỏ mặt. Dù có từng là lão đại của hắc đạo thì đối với những cái việc này Thích An Nhiên cô cũng chỉ là một cô thiếu nữ.
- Chị dậy rồi ak.
- Hôm qua.... Tôi xin lỗi về chuyện hôm qua, tôi sẽ chịu trách nhiệm
Thích Lăng Vân nghe xong trong mắt liền hiện lên một tia giảo hoạt
- Ai nhô, đêm qua chị đã làm em thất thân, sau này làm thế nào em có thể cưới được vợ a? Chị phải chịu trách nhiệm với em nga
Thích Lăng Vân vừa nói vừa lấy khăn( lấy đâu ra vậy) chấm chấm nước mắt như thể hắn mới là người bị hại.Thích An Nhiên đầu chảy dài ba vạch hắc tuyến, hắn ta từ bao giờ mà méo có liêm sỉ vậy? Rõ ràng cô mới là người bị hại, là cô aaa.
- Được rồi, tôi sẽ chịu trách nhiệm
- Hì, vâng, giờ thì chắc chị đói rồi, chúng ta đi ăn nhé
Thích Lăng Vân nhoáng cái đã trở nên tươi cười nói với Thích An Nhiên.
Lật mặt còn nhanh hơn lật bánh- trích suy nghĩ của Thích An Nhiên
- Chúng ta xuống dưới thôi,chị Lan đã làm xong bữa sáng rồi
- Xuống trước đi, tôi thay quần áo xong sẽ xuống.
- Em e là chị sẽ không dậy được đâu
Thích Lăng Vân nham hiểm nhìn Thích An Nhiên, mặt cô bỗng chốc nổi một tầng bụi hồng
- Ai nói với cậu là tôi không d..... Aa
Thích An Nhiên vừa nói vừa định đứng dậy nhưng ngay lập tức kêu lên. Chết tiệt! Hắn mạnh bạo vậy cơ ak. Thích Lăng Vân vộp chạy đến đỡ Thích An Nhiên dậy, bế cô vào phòng tắm rồi giúp cô vệ sinh cá nhân rồi mặc quần áo lại cho cô.Bonus thêm là hắn còn bế cô xuống tận dưới nhà a.
Tại dưới lầu, đông đủ các bà con cô bác... Ý nhầm... Đông đủ các nam chủ, Bạch Phi Tuân và Thích Dạ Lan. Nhìn hai con người đang bế nhau xuống thì trong lòng của các mỗ nam nào đó dậy lên một cỗ khó chịu. Cả hội cùng bắn tia điện về phía Thích Lăng Vân nhưng con người kia nào có để ý và cảm nhận được bởi hắn đang được ôm mỹ nhân a, tâm hắn đang bay lên đến tận chín tầng mây rồi. Thích Dạ Lan khẽ lắc đầu, tuổi trẻ a, thật thú vị!
- Được rồi, vào ăn sáng đi. Chị nấu xong cả rồi
Cả hội lại rồng rắn nhau vào phòng ăn, cuộc chiến giành chỗ ngồi cũng chính vì thế mà xuất hiện.
- Tránh ra, tôi phải ngồi gần An Nhiên- Trần Miên Khoa
- Cậu chưa đủ trình đâu, tôi mới xứng- Phương Duật Khải
- Các người đi ra, An Nhiên là chị tôi nên tôi phải được ngồi cùng chị ấy- Thích Lăng Vân
- Tôi mới xứng đáng- Du Trần Phong
Vân vân và mây mây
Trong khi con người kia bận cãi nhau dành chỗ thì Bạch Phi Tuân cùng Cửu Tô Thuyết đã yên vị tại chỗ ngồi ở hai bên Thích An Nhiên và đang thưởng thức bữa ăn một cách ngon lành. Thỉnh thoảng còn gắp thức ăn cho cô nữa cơ. con người kia thì chỉ biết đứng nhìn rồi ngậm ngùi ngồi đối diện cô và ăn sáng. Thích Dạ Lan dở khóc dở cười với cái hội này. Không tự chủ Thích Dạ Lan liếc nhìn Thích An Nhiên rồi cười khúc khích: có vẻ như em nuôi của cô sau này sẽ có không ít những gian nan a.
Mik hiện tại đang hết ý tưởng nên chỉ đến đây thui nha (。♡‿♡。)(。♡‿♡。)