Chúc mọi người sức khỏe dồi dào!!
Học hành tiến bộ!!!
Gia đình hạnh phúc!!!
Sau khi xử lý xong bữa sáng, cả bọn lại rồng rắn nhau đến trường, Thích An Nhiên cùng với Bạch Phi Tuân ở lại vẫy khăn, mặt không cảm xúc như muốn nói:" đi đi, không tiễn"
Sau khi các nam chủ kia đi, thì Thích Dạ Lan cũng tạm biệt hai người bọn cô rồi đến công ty. Lúc này trong nhà chỉ còn cô cùng Bạch Phi Tuân.
- Hôm qua, cậu ta đã làm gì em chưa?
Bạch Phi Tuân cất giọng, khuôn mặt đã đanh lại khiến cho Thích An Nhiên có chút chột dạ.
- L...làm rồi.
Rầm, Bạch Phi Tuân tức giận đập bàn, đi lại gần chỗ cô, Thích An Nhiên có chút luống cuống lùi lại phía sau
- Anh... Anh làm gì vậy?
Sự lãnh lẽo từ sau lưng truyền tới, cô đường cùng rồi a. Thích An Nhiên tựa lưng vào tường, đôi mắt đẹp đẽ nhìn Bạch Phi Tuân. Tầm nhìn của hắn rời xuống đôi môi đỏ mọng kia, không nhịn được liền cúi xuống ngậm lấy nó. Lúc đầu thì chỉ nhẹ nhàng lướt qua, nhưng ngay lập tức nó lại trở nên mãnh liệt mang theo sự bá đạo của anh. Thích An Nhiên trợn tròn mắt không phản ứng. Định nói gì đó nhưng lại bị Bạch Phi Tuân chớp thời cơ, chiếc lưỡi của hắn như một con rắn luồn vào trong khoang miệng của cô mà đùa nghịch với chiếc lưỡi đinh hương kia. Nụ hôn kéo dài tầm thì:
- ư...uwmm
Thích An Nhiên rên rỉ vì khó thở, tay đập đập vào lưng của Bạch Phi Tuân ý muốn hắn buông ra. Bạch Phi Tuân buông ra, kéo theo một sợi chỉ bạc dài, Thích An Nhiên như vừa được giải thoát, hít lấy hít để không khí. Gương mặt cô đỏ bừng vì thiếu dưỡng khí, đôi mắt phủ một tầng hơi nước mơ màng nhìn về phía Bạch Phi Tuân. Sự quyến rũ của cô khiến hắn không kiềm chế được liền bế thốc cô lên đi về phòng.
Chốt cửa phòng lại, Bạch Phi Tuân bế cô lên giường. Thích An Nhiên đỏ mặt đẩy anh ra
- Bạch Phi Tuân,em rất mệt, hôm nay không được.
Bạch Phi Tuân nhìn cô có chút buồn nhưng ngẫm lại thấy đúng thì hắn cũng không nói gì, hắn ôm cô nằm xuống nói:
- Em mệt thì ngủ đi, anh ôm em ngủ
Thích An Nhiên khẽ mỉm cười khiến anh ngất trên cành quất, cô cười rất đẹp, như một thiên sứ vậy. Cô vòng tay qua ôm lấy anh thủ thỉ:
- Ừm, vậy ngủ ngon nhé
Nói rồi cô thiếp đi trong lòng anh. Bạch Phi Tuân tựa cằm lên đầu cô, mùi hương nhẹ nhàng của hoa cúc mùa hạ thoang thoảng đầu chóp mũi anh, Bạch Phi Tuân thiếp đi lúc nào không hay. Trong căn phòng ấy, hai con người bình yên bên nhau tạo nên một khung cảnh thật đẹp đẽ. Nhưng liệu khoảng thời gian ấy có còn tồn tại được bao lâu nữa đây?
~~~~~ tại một nơi nào đó~~~~~
- Chuẩn bị xong chưa?
Một giọng nói vang lên trong bóng tối
- Đã sẵn sàng, chỉ cần đợi hắn thôi
Một giọng nói khác lại vang lên
- Lần này chắc chắn phải thành công, nếu không...
- Đừng lo, nếu có hắn, chắc chắn sẽ thành công.
- Đừng chủ quan, ngươi không nhớ chúng ta đã bị gì khi đối đầu với người đó ak, huống hồ bây giờ người đó lai đang có một thế lực hùng mạnh phía sau.
- Tsk, biết rồi, biết rồi, chuẩn bị tốt đi. Người đó sẽ không sống được lâu đâu. Hahahaha
Cuộc đối thoại trên là gì, hắn là ai? người đó là kẻ nào và những người đang nói kia rốt cuộc có âm mưu gì? Cuộc đóng của Thích An Nhiên và bọn họ có bị làm xáo trộn không?