Ngồi trên chiếc xe mà Thích An Nhiên vừa gọi đến, cả bọn trầm mặc không nói câu nào. Bỗng tiếng nói của Phương Duật Khải phá vỡ sự yên tĩnh kia:
- Chị Nhiên, rốt cuộc chuyện này là sao? Tại sao Luyến Mặc Hủ lại dám đối đầu với chúng ta?
Thích An Nhiên trầm mặc im lặng không nói gì. Khoảng lâu sau cô mới lên tiếng:
- Tạm thời chúng ta cần đưa Du Trần Phong tới bệnh viện, sau đó tới giúp chị Lan, sau tôi sẽ nói cho mọi người biết.
Dứt lời, chân cô khẽ động, chiếc xe cứ thế lao vun vút trên đường. Chiếc xe đỗ lại trước cổng bệnh viện A. Thích Lăng Vân đưa Du Trần Phong cánh tay đã bị máu khô đông cứng vào trong bệnh viện. Nửa tiếng sau, Thích Lăng Vân cùng Du Trần Phong tiến ra bên ngoài rồi cùng Thích An Nhiên đi tới chỗ Thích Dạ Lan.
Bên phía Y&M, Thích Dạ Lan ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt không ngừng nhìn vào sấp tài liệu trên mặt bàn. Khẽ cắn cắn môi dưới, Thích Dạ Lan quay qua nhìn thư kí Họa( chap ) lên tiếng:
- Thư kí Họa, bây giờ hãy chuẩn bị một cuộc họp gấp, khi nào An Nhiên đến thì kêu nó vào phòng làm việc của tôi.
- Vâng chủ tịch.
Thư kí Họa khẽ gật đầu rồi đi ra bên ngoài phân phó công việc với nhân viên. Lúc này ở dưới lầu, Thích An Nhiên cùng nam chủ đã đứng ở dưới sảnh.
- Cho tôi gặp chị Lan, nói là Thích An Nhiên tới.
Thích An Nhien gương mặt lạnh tanh không cảm xúc lên tiếng. Nữ lễ tân nhìn thấy Thích Lăng Vân đằng sau thì cũng không nói gì, ấn ấn cái điện thoại:
- Chủ tịch, có một nữ nhân tên Thích An Nhiên muốn gặp chủ tich.
- Cho họ vào đi.
Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói gấp gáp. Sau đó nữ lễ tân khẽ làm động tác mời nói:
- Mời mọi người, tôi sẽ dẫn đường.
- Cô cứ làm việc của mình, tôi biết đường.
Thích Lăng Vân từ chối rồi đưa Thích An Nhiên cùng nam chủ lên phòng làm việc.
Cốc cốc cốc!
- Vào đi.
Thích Lăng Vân đẩy cửa đi vào, theo sau là Thích An Nhiên cùng các nam chủ.
- Nhiên, em đến rồi.
Thích Dạ Lan đứng dậy rồi đi về phía ghế sofa. Đám người Thích An Nhiên cũng tự nhiên ngồi xuống. Bên cạnh, thư kí Họa châm trà, khói trắng bốc lên mang theo mùi hương hoa nhè nhẹ nơi đầu chóp mũi.
- Chị Lan, bên Cenla thế nào rồi?
- aish, bọn chúng không chịu được nữa rồi, hiện giờ một số sản phẩm mật của công ty đang bị rò rỉ ra ngoài, cổ phiếu cũng đang giảm dần, hiện giờ cổ đông của chúng ra chỉ còn có Vương thị, Cam thị, Hoa thị với Tiêu thị mà thôi. Còn lại không biết bên kia làm gì mà theo bên Cenla hết.
- Chắc chắn là bọn Cenla giở trò.
- Vậy chị có thể kể mọi việc cho mọi người nghe rồi chứ?
Trần Miên Khoa khẽ nói. Thích An Nhiên thở dài, nhấp một ngụm trà nhỏ, cô bắt đầu hồi tưởng.
- Chuyện này phải kể đến lúc tôi đi du học.
➳➳Flashback➳➳
Tại New York- Mỹ
Trên con phố phồn hoa, tấp nập người qua lại, Thích An Nhiên trong chiếc áo bông ấm ấp vội vã bước đi. Tiết trời đã chuyển đông ở Mỹ, cái cảm giác lạnh buốt này khiến cho con người ta chỉ muốn về nhà mà đến với cái giường cùng với cái chăn ấm áp.
Bỗng nhiên, Thích An Nhiên đâm sầm vào một người nào đó. Theo thói quen, Thích An Nhiên nhanh chóng đứng vững không cho ngã, mà người kia cũng không vì cú đâm vừa rồi mà ngã xuống. Thích An Nhiên khẽ đưa mắt nhìn người trước mặt. Đó là một nam nhân tuấn mĩ, mái tóc vàng mềm mại nhìn là muốn sờ một cái, đôi mắt xanh biếc như đại dương, sâu thẳm, không thấy đáy. Làn da màu đồng rắn chắc. Nam nhân này là người mỹ.
- Hey, are you ok? Im sorry for bumping into you. ( Này, anh không sao chứ? Tôi xin lỗi vì đã va phải anh.)
- Oh no no, my beautiful lady, Im ok. Whats your name?( ồ không không, quý cô xinh đẹp, tôi ổn. Cô có thể cho tôi biết tên cô?)
- Estella Joshstep, you can call me Lyu.( Estella Joshstep, anh có thể gọi tôi là Lyu)
- Oh, hi Lyu. My name is Jordan Williams, my friends often call me Joker. ( oh, chào Lyu, tôi là Jordan Williams, bạn tôi thường gọi tôi là Joker)
- Why did your friend call you that? ( Tại sao bạn anh lại gọi anh như vậy?)
Thích An Nhiên thắc mắc hỏi.
- Im not sure, maybe they find me weird.( Tôi không chắc nữa, có thể họ thấy tôi quái dị chăng)
- Hmmm, ok. Bye, Im busy now. See you later.
Thích An Nhiên định chào anh chàng người mỹ này thì bàn tay đã bị nắm lại, Jordan đặt vào tay cô một tờ danh thiếp nhỏ rồi tươi cười nói:
- This is my business card. Please contact me if anything.( Đây là danh thiếp của tôi. Có gì cứ liên lạc nhé.)
- Ok, thank you.
- No problem.
Thích An Nhiên nói rồi bỏ đi, Jordan đứng đằng sau, gương mặt tươi cười nhìn theo bóng lưng cô dần khuất đi, đôi mắt dẹt qua tía sáng khó phát hiện. Con ngươi xanh biếc kia hiện lên bóng hình của Thích An Nhiên mãi không dứt, tưởng chừng nó như muốn giam giữ cô lại vậy.
Thích An Nhiên mệt mỏi cởi giày ra, quang cái áo khoác sang một bên, cô thả người lên chiếc giường êm ái kia. Jordan... Hắn không đơn giản. Còn cái tên Joker kia...có đơn giản chỉ là một cái biệt danh?
Thích An Nhiên nhắm mắt từ từ chìm vài giấc ngủ.