Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

chương 517: thực tại cay đắng (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

" Ta đã nói ngươi đừng phí phạm tiền vào mấy thứ thuốc vớ vẩn mà... Bệnh của ta không thể chữa được trừ phi có kì tích thực sự xảy ra... Khụ... Khụ... " Giọng nữ có phần ốm yếu đẩy bát thuốc ra, nhất quyết không chịu uống.

" Cô cô... Ngươi cứ cứng đầu như thế thì bao giờ mới khỏi được bệnh. Nghe lời ta, cố gắng uống hết thuốc xong có việc gì chúng ta sẽ bàn sau. Ngươi cũng không muốn thuốc ta mua phải đổ đi đúng không?? " Thiếu nữ nhẹ nhàng dỗ dành cô cô nàng, không vì nàng đang làm nũng bỏ cuộc.

" Haizz, thôi được... " Giọng nói kia thều thào đáp lại, tạm lùi bước trước lời nói cháu nàng.

Uống thuốc xong, thiếu nữ còn cho cô cô nàng ăn thêm chút đồ ăn xong xuôi mới đắp chăn cho nàng, nhẹ chân rời khỏi phòng thì cánh tay bị tay ai đó nhẹ nhàng bắt lại.

" Kế hoạch ta nói với ngươi đã chuẩn bị xong chưa?? Ngươi chắc chắn phải rời khỏi vùng đất sa mạc càng nhanh càng tốt... "

" Cô cô... Ta đã gần như chuẩn bị đầy đủ rồi. Nhưng kẻ giả mạo ngươi dường như phát giác được kế hoạch của ngươi?! " Thiếu nữ cau mày đáp.

" Cũng bình thường thôi. Nàng ta nắm giữ kha khá kí ức do quyền năng của ả thần kia tạo ra, thế nên nàng ta đọc thấu được dự định của ta. Ngươi cũng không cần lo lắng quá, ta đoán nàng cũng không dám làm gì ngươi khi ngươi còn nhiều giá trị lợi dụng... Khụ... Khụ... "

" Nhưng cô cô... Ta rời đi thì ai chăm sóc cho ngươi?? Ngộ nhỡ... " Thiếu nữ lo lắng hỏi, với nàng người thân cận nhất lúc này đang ốm yếu tới nỗi không nhấc nổi người lên được thì bỏ trốn nào có nghĩa lí gì nữa chứ.

" Cái ngươi cần quan tâm hơn là tương lai của ngươi, không phải lo cho lão nhân như ta. Nếu ngươi còn không sớm rời khỏi thì rất có thể huyết mạch hoàng tộc chúng ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ tìm được cách thoát khỏi sự trị vì của ả Ác Thần kia... " Giọng nữ hận không thể rèn sắt khi còn nóng hổi khuyên cháu gái nàng.

Bởi lẽ, cơ hội cho việc trốn thoát khỏi đây sẽ ngày càng ít hơn, thêm vào đó nếu còn ở lại thêm thời gian nữa, đợi khi quá trình nàng biến đổi hoàn tất thì sẽ không có ai bảo vệ được cháu nàng.

" Không được, cô cô... Ta không thể bỏ ngươi lại một mình được, cha ta đã căn dặn ta dù có phải làm mọi cách để tồn tại cũng không bỏ ngươi lại được. Mặc kệ phải làm nô lệ cho ả ta.... " Thiếu nữ kích động nắm lấy tay cô cô nàng.

" Lời ta nói không còn có giá trị nữa phải không?? Ngươi còn không rời khỏi đây sớm nữa thì xem như không có cô cô như ta đi... " Giọng nói dù đã suy yếu nhiều nhưng vẫn vô cùng đanh thép, giật tay thiếu nữ ra.

Đang khi hai người nói chuyện, bất chợt ở ngoài truyền tới tiếng bước chân đang đi về phía ngôi nhà, thiếu nữ đương nhiên nhận ra được sự xuất hiện của kẻ đáng sợ kia, chớp cái đã lẩn trốn ở trên nóc nhà.

" Mulan, chủ nhân có lệnh muốn ngươi diện kiến ngài vào ngày mai... Ồ... Cơ thể ngươi đã sắp chuyển đổi sang giai đoạn mới rồi nhỉ?? Thế thì mai ta có thể bớt chút thời gian mang ngươi đi rồi. Nhóc con kia có ở chỗ ngươi không?? " Giọng nữ giống hệt Mulan đầy châm biếm hỏi.

" Thứ giả tạo như ngươi không đáng để tồn tại.... Hự... " Mulan gào thét với cô gái giống hệt mình thì bị rất nhiều hạt cát cuốn lấy kéo ra ngoài ánh sáng thì mới lộ ra bộ dạng chật vật của nàng hiện tại.

Không còn gương mặt xinh đẹp xen lẫn sự sắc xảo và ngây thơ, ẩn sâu ánh mắt nàng bây giờ chỉ có sự thù hận cùng biểu cảm vặn vẹo tới đáng sợ, hơn nữa cánh tay của nàng xuất hiện những móng vuốt dài sắc nhọn, sau lưng cũng có hai nhúm lông không rõ danh tính.

" Đừng nóng vội... Ngươi đang dần trở thành thứ chủ nhân muốn... Cho nên ta mới không có xuống tay với ngươi. Tuy vậy, ngươi nên kiểm soát lại miệng của ngươi... Nếu không muốn đích thân ta giúp nó im lặng vĩnh viễn, bé yêu... " Cô gái giống hệt Mulan khi chưa bị biến đổi đá Mulan như sút một món đồ, còn nàng hoàn toàn không có sức phản kháng.

" Đồ... Ghê.... Tởm... Grừ... " Mulan gầm gừ giống hệt dã thú đứng dậy ở chỗ đổ nát hướng về phía cô gái, có điều Mulan lại không hướng về phía nàng tấn công tới.

" Ngươi không đánh lại ta cũng không thể chạm được tới ta... Thứ duy nhất và cũng không bao giờ ngươi đạt được... Nghỉ ngơi đi, ta không muốn nhìn thấy gương mặt xấu xa của ngươi... " Rồi nhẹ tay phẩy một cái làm cho dòng cát chảy dưới chân tạo ra một chiếc vòi rổng nhỏ quấn bay Mulan trở về phòng, đóng sầm cửa lại với nụ cười mãn nguyện trên môi.

Còn thiếu nữ đợi khi cô gái biến mất thì mới rén người nhảy xuống, khẽ tiến tới gần chỗ Mulan vẫn còn tiếng gầm gừ của nàng, dường như trước sức mạnh từ bản sao không có linh hồn từ chính nàng, Mulan không có cơ hội đáp trả lại được.

" Cô cô... " Thiếu nữ khẽ gọi.

" Đi mau đi... Ta không chắc có thể kiềm chế thời gian ta biến đổi trở thành thực thể kia bao lâu nữa. Sau những chuyện ả Ác Thần kia gây ra cho ta, sức lực của ta không còn quá nhiều... Nhớ kĩ khi rời khỏi được đây, đừng có tò mò và tìm hiểu về nơi có tên Vực Hỗn Mang cùng sâu vào bất cứ thế lực nào, nhất là chú ý tới Hội Đeo Mặt Nạ. Khi tìm được hoàng tử đất nước chúng ta cũng dặn hắn đừng có trở về cùng cô bé đi cùng hắn, tín vật này sẽ khiến ngươi nhận được sự trợ giúp... Từng lời ta dặn chỉ có ta và ngươi biết, khắc ghi nhớ trong lòng đi... " Dứt lời, lượng ma lực bộc phát mạnh mẽ đẩy thiếu nữ ra khỏi căn phòng, đồng thời nhiều sợi xích màu đỏ và đen cũng niêm phong chặt lại cánh cửa duy nhất vào được căn nhà.

" Pháp Trận Hắc Ám?? Ngươi từ bao giờ đã khởi động Pháp Trận Hắc Ám... Được, Tâm Nhi thề với ngươi sẽ có ngày quay trở lại đây tìm về với tổ tiên chúng ta, chắc chắn hoàng tộc sẽ lại vương thịnh như xưa... " Thiếu nữ còn định lao vào chất vấn cô cô nàng, cũng là đại công chúa của Helios nhưng một khi Pháp Trận Hắc Ám được dựng lên cũng đồng nghĩa chỉ có mình nàng có thể mở được pháp trận.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio