Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

chương 17: cho ngươi năm triệu (17)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit:An Minh Tuệ.

_____________________

Hai người yêu nhau lại xa cách quá lâu làm sao có thể không lẫn nhau “Biểu đạt một chút nỗi nhớ tình yêu”, Thẩm Minh thoạt nhìn như là phái trầm ổn lãnh đạm cấm dục, nhưng Giang Niệm lại biết hắn không phải, đồng thời lại là rất chọc người, kỹ thuật hôn cũng không phải tốt bình thường.

Hắn còn rất biết nắm cảm xúc, hôn cái trán, nâng gương mặt, ngón tay luồn vào sợi tóc cô, vừa đúng hô hấp, ôn nhu, triền miên, so kịch bản bên trong viết còn muốn khiến người ta run sợ, làm cho tâm của cô đều ngứa đến tê tê dại dại.

Thời điểm Thẩm Minh trở về đã là hơn năm giờ, chờ bọn họ ra đi ăn cơm đã hơn bảy giờ tối, trời cũng tối lại.

Giang Niệm nhếch đôi môi đỏ thắm cười cười, mặc dù mất đi năm triệu thật sự rất đau lòng, nhưng sắc đẹp ở bên cũng coi như an ủi một chút trái tim nhỏ bị thương của cô.

Nếu không phải lo lắng thân phận của cô là một nữ chính thận trọng ngượng ngùng, cô thật muốn phản công!

Bất quá sự việc kích động lòng người như vậy, chả lẽ không có một tiết mục kích thích cãi nhau vậy thì thật là đáng tiếc, hoặc là kinh thiên động địa anh đuổi theo em để giải thích? Tốt nhất sau đó trời có thể mưa to, sau đó lại cho thấy tình cảm, hiểu rõ tâm sự của lẫn nhau, cuối cùng lại tình thâm nghĩa nặng ôm và hôn môi, kìm lòng không được làm một chút sự tình không thể miêu tả...

Bất quá suy nghĩ một chút tính tình kia của Thẩm Minh, lúc trước cô ở ngay trước mặt hắn nói những lời kia, đều không thể để hắn cùng cô ngược luyến tình thâm, còn những loại chuyện như ngươi chết ta sống lại càng khó, xem ra muốn Thẩm Minh hóa thú thật là có điểm khó.

Đương nhiên là nam chính, hắn xác thực rất khắc chế, cô cùng hắn khó được cô nam quả nữ cùng chung một phòng, đều đã như vậy, hắn quả thực là đến một cái cúc của quần áo cô cũng không động vào, nhiều nhất chính là ôm chặt một chút, Giang Niệm kém chút cũng nhịn không được muốn hỏi một chút hắn có phải là đàn ông hay không.

Tiếp tục như vậy không thể được, Giang Niệm nghĩ đến hào quang nữ chính của mình vẫn không có nhúc nhích, nghĩ đến việc mất đi năm triệu kia.

Giang Niệm cùng Thẩm Minh ra ngoài dùng cơm tối, lại cùng nhau trở về căn hộ nhỏ kia, sau khi tiêu cơm Thẩm Minh liền đem cô đưa về phòng ngủ, Giang Niệm nhìn hắn một bộ dáng chính trực, nhịn không được bắt đầu nghĩ xem liệu Thẩm Minh có phải là đàn ông hay không, vẫn là cô không đủ quyến rũ?

Cô cúi đầu ủ rũ trèo lên trêu tầng, lại tân tân khổ khổ trải ga giường sau đó ôm đệm chăn ra, sau khi tắm nước nóng mới an ổn ngủ một giấc, lúc này Thẩm Minh đã ngồi trước máy vi tính làm việc đến cảnh giới không gì có thể ảnh hưởng được.

Giữa trưa ngày tiếp theo, Lâm Hiểu Nguyệt rốt cục đến trường học, trông thấy Giang Niệm hoàn hảo không chút tổn hại, lúc này lại cười quái dị một tiếng:

“Tớ còn tưởng rằng cậu dậy không nổi đâu.”

Giang Niệm liếc cô một cái, Lâm Hiểu Nguyệt lại cười hì hì nói:

“ Thẩm lão bản nhà cậu thật có quyết đoán, có thể bỏ được một cơ nghiệp như vậy để bắt đầu lại từ đầu, nếu như là tớ, tớ khẳng định liền ngồi ăn rồi chờ chết!”

“Cho nên vậy đại khái chính là học thần cùng học tra khác nhau đi.”

“Cậu đi luôn đi!”

Giang Niệm muốn nói cậu đánh giá quá thấp Thẩm lão bản, Thẩm lão bản coi như rời khỏi Thẩm gia hắn cũng vẫn là Thẩm lão bản, có phòng có xe có công ty, còn có không ít tùy tùng, trải qua hai tháng cố gắng, công ty của hắn đã kinh doanh buôn bán đến sinh động, hắn thiếu chỉ là thời gian, đầy đủ thời gian để chứng minh giá trị của bản thân hắn.

Lâm Hiểu Nguyệt bĩu môi, nói:

“Thẩm lão bản chính là người trong truyền thuyết, nếu không cố gắng, sẽ phải về nhà kế thừa tài sản khổng lồ, người và người chênh lệch làm sao lớn như vậy chứ?”

Lâm Hiểu Nguyệt: “... Cho nên cậu thật là gặp vận may, Thẩm lão bản làm sao lại thích cậu nha?”

Giang Niệm nói nghiêm túc:

“Đương nhiên là bởi vì tớ mỹ lệ đáng yêu thông minh cơ trí ưu điểm vô số!”

“... Nha.”:)

...

Sau khai giảng, Giang Niệm liền bắt đầu vào năm thứ tư đại học, việc học hoàn toàn bận rộn như trước đây, cái này đối với cô mà nói cũng không có gì biến hóa lớn, khác biệt duy nhất, là cô cùng Thẩm Minh gặp mặt nhau trở nên dễ dàng hơn trước rất nhiều, số lần gặp nhau cũng nhiều hơn. Dù sao cũng ngay gần trường đại học của cô, ngẫu nhiên buổi chiều cô không có tiết cũng sẽ đi qua ngồi một chút, đợi đến lúc hắn làm xong việc sau đó cùng nhau trở về, rồi cùng một chỗ ăn cơm tối.

Bất quá Giang Niệm làm cơm lại không quá ngon, cơm tối hoặc là ra ngoài ăn, hoặc là do Thẩm Minh mang về, tháng ngày trôi qua dễ dàng lại vui sướng, ngẫu nhiên còn có thể nhận được điện thoại của Diêu Thục Cầm nữ sĩ gọi đến, mấy lần nghe bà thì thầm nói chuyện, về sau bà còn như quen thuộc muốn hẹn Giang Niệm ra ngoài uống trà chiều đi dạo phố, đem dọa Giang Niệm đến giật mình.

Cái này Diêu Thục Cầm nữ sĩ không tới đối phó cô vậy thì thôi, lại còn muốn cùng cô làm chị em tốt?

Quả thực khinh người quá đáng!

Giang Niệm giận đùng đùng liền đi.

Cô muốn kích thích Diêu Thục Cầm nữ sĩ một chút, muốn để Diêu Thục Cầm nữ sĩ biết cô là người có thể chỉ vì một ngàn vạn là có thể thu mua, là một người ham tiền.

Diêu Thục Cầm nữ sĩ phong thái vẫn như vậy, thận trọng nói:

“Cháu đừng có hiểu lầm, bác chính là nhàn rỗi không có chuyện gì để làm, thuận tiện hỏi hỏi cháu một chút việc về con trai bác. Cháu cũng biết tính tình của Thẩm Minh, bác hỏi hắn cái gì cũng không nói, liền nói mọi chuyện đều tốt đều tốt, bác trước mấy ngày nhìn thấy hắn, đều gầy!”

Điểm ấy là thật sự, Thẩm Minh là một người đàn ông mạnh mẽ cũng rất kiêu ngạo, căn bản không cho phép mình ở trước mặt người ngoài lộ ra một chút biểu cảm mềm yếu, bất quá Thẩm Minh hắn vốn là mạnh mẽ, cũng có đầy đủ năng lực, ở Thẩm thị làm việc lâu như vậy, tự mình ra ngoài lập ra một công ty không hề khó, khó liền khó là công ty này quy mô có thể làm được bao nhiêu, lớn mạnh cỡ nào

Giang Niệm nói:

“Thẩm thái thái, bác đừng lo lắng, Thẩm Minh đều rất tốt, chính là sự nghiệp vừa mới bắt đầu nên quá bận rộn, quá mệt thôi.”

Diêu Thục Cầm trừng Giang Niệm một chút:bg-ssp-{height:px}

“Cháu bản thân là bạn gái cũng không biết quan tâm quan hắn, cho hắn hầm canh gà bồi bổ?”

Giang Niệm nháy con mắt, không có khoa trương như vậy chứ?

Rõ ràng lúc cô ôm hắn cảm thấy toàn thân cơ bắp của hắn càng thêm bền chắc!

Dù sao Diêu Thục Cầm nữ sĩ miệng liền không có ngừng nghỉ, có bao nhiêu đau lòng, Giang Niệm nghe cảm giác Thẩm Minh đã trở thành một người nghèo rớt mồng tơi không có nhà để về, không người thương yêu là một cậu nhóc đáng thương.

Diêu Thục Cầm nữ sĩ mặc dù nói chuyện như vậy, nhưng năng lực dạo phố một chút cũng không có giảm, đã đi được hai ba tiếng nhưng lại không thở gấp, Giang Niệm mệt mỏi không đi nổi, Diêu Thục Cầm nữ sĩ còn lắc đầu thở dài nói:

“Nhìn xem thanh niên như mấy đứa, cũng không biết vận động nhiều một chút, tuổi còn trẻ đi hai bước lại không được. Chậc chậc... Cháu ngồi đi.”

Giang Niệm: “...”

Cô vốn là mệt mỏi, nhìn thấy Diêu Thục Cầm nữ sĩ mua mua mua đồng thời còn muốn tưởng niệm một chút năm triệu đã biến mất kia, lại bị như thế kích thích, cô là cả thể xác và tinh thần đều mệt!

Nghĩ đến tối còn muốn cùng Lâm Hiểu Nguyệt đi thư viện tra tư liệu, cô thì càng mệt mỏi, sau khi cùng Diêu Thục Cầm nữ sĩ tạm biệt, cô bò về trường học, thời điểm Thẩm Minh gọi điện thoại tới cô đều buồn bã ỉu xìu.

Thẩm Minh gọi điện thoại đến, là bởi vì mẹ hắn cũng gọi điện thoại cho hắn, nói Giang Niệm tố chất thân thể quá kém, đi đường được hai bước là không đi được nữa, người tuổi trẻ bây giờ thật sự là quá không chú ý đến tố chất thân thể! Con phải tập luyện, ba lạp ba lạp.

Thẩm Minh làm việc và nghỉ ngơi đều có quy luật, mặc dù bận rộn nhưng mỗi ngày sáng sớm đều chạy bộ để rèn luyện, Diêu Thục Cầm nữ sĩ nói hắn gầy theo Giang Niệm thấy đó Thẩm Minh là càng có mị lực của đàn ông.

“Ngày hôm nay công ty có việc, anh tối nay tới đón em?”

Sáng mai là cuối tuần, Thẩm Minh đồng ý mang cô đi hẹn hò, buổi tối cô liền đi qua ở —— bởi vì ở rất gần, đến cuối tuần cô cơ hồ đều hướng nhà của Thẩm Minh bên kia chạy, dù sao căn hộ nhỏ cùng ký túc xá chênh lệch vẫn còn rất lớn.

Giang Niệm có cũng được mà không có cũng không sao nga một tiếng, nhẹ nhàng nói:

“Em cũng đang ở thư viện, anh làm xong đến đây đi, cũng vừa đúng lúc.”

Hắn cười, nói:

“ Đi cùng mẹ anh rất mệt mỏi a? Nếu như quá mệt mỏi có thể nói thẳng, có việc cũng có thể cự tuyệt, không nên quá miễn cưỡng.”

Giang Niệm cảm thấy cô khẳng định không phải thân mệt mỏi, là tâm mệt mỏi, dù sao cô đã từng là một tiểu phú bà trong tay có năm triệu a.

Chính là tại cái người này, đồ bạn trai ma quỷ!

Nhưng hắn quá đẹp trai, cô có thể làm sao, chỉ có thể tha thứ. = =

Giang Niệm ân một tiếng, nói nghiêm túc:

“Ngày hôm nay đi thật thật xa thật xa chân em đều muốn bỏ đi, anh phải đền bù cho em!”

Thẩm Minh ngoắc ngoắc môi:

“Tốt, tối nay anh tới đón em.”

Cúp điện thoại, Giang Niệm nhụt chí nằm sấp ở trên bàn, yếu ớt thở dài.

Tiết Hạo nhìn Giang Niệm nằm sấp ở trên bàn, cô rất xinh đẹp đôi mắt trắng đen rõ ràng linh động đáng yêu, mặt đỏ thắm gò má bờ môi hơi vểnh lên, thoạt nhìn như là cùng người khác làm nũng, cuối cùng lại là tầm mắt thất vọng rủ xuống, không tự chủ cũng làm người ta sinh lòng thương tiếc.

Hắn đại khái có thể biết được người vừa cùng Giang Niệm gọi điện thoại là ai, cũng chỉ có thể là người kia.

Tiết Hạo biết mình không có cách nào cùng Thẩm Minh so sánh, bất kể là gia thế, năng lực, tài hoa, thiên phú, hắn mọi thứ đều không sánh kịp, nhưng hắn cảm thấy mình có một chút không có thua Thẩm Minh, đó là hắn thật sự thực tình thích Giang Niệm.

Tiết Hạo nghĩ đến mình sắp phải xuất ngoại, cũng muốn chào tạm biệt với người con gái mà mình thích, vui vẻ chào tạm biệt.

__________________________

Cắm vào phiếu tên sách

Tác giả có lời muốn nói:

Sáng mai v, hi vọng tiểu tiên nữ manh ủng hộ chính bản, a a đát ~ yêu ngươi manh.

Chương : Tác giả có chuyện có nói a, lên cái kẹp quất.

PS: Y nguyên ba mươi vị trí đầu.

_____________________________

️️️

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio