Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

chương 23: kiều thê mang bầu chạy (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: An Minh Tuệ.

______________________

“Chúc mừng chúc mừng, chúc mừng Hàn Ngũ thiếu của chúng ta lập tức liền nghênh đón tự do, mở ra một cuộc sống mới!”

Lưu Chính Dương không nói lớn, dù sao chuyện này Hàn lão gia tử còn không có đồng ý, nếu như cuối cùng thật sự không có đồng ý lại bởi vì nghe lời đồn mà khiến cho Hàn gia mưa gió, cái nồi này hắn không thể cõng nổi.

Bất quá hắn ngược lại là không nghĩ tới, Hàn Khiếu được hắn chúc mừng nhìn cũng không có vẻ là rất vui vẻ, sắc mặt còn giống như có chút một lời khó nói hết?

Sau đó không nói hai lời liền phải về nhà! Tám con ngựa đều không thể giữ lại được Hàn Khiếu!

Lưu Chính Dương gãi đầu một cái, Hàn Ngũ đây là lại trúng gió gì rồi?

Hàn Ngũ thiếu vừa đi, cuộc chơi hôm nay liền giải tán hơn một nửa.

Lý Phi kỳ quái hỏi Lưu Chính Dương:

“Cậu nói cái gì kích thích Hàn Ngũ rồi? Ngày hôm nay như thế nào về sớm như vậy?”

Lưu Chính Dương lập tức bát quái, lốp bốp cùng Lý Phi đều nói hết, nói Giang Niệm muốn ly hôn, Hàn Ngũ thiếu rất nhanh lại là cẩu độc thân!

Lý Phi nghe xong kinh ngạc lại cao hứng, cảm khái nói:

“Không dễ dàng a không dễ dàng, chúng ta Ngũ ca rốt cục nghênh đón ánh sáng cùng tự do!”

Thế là rất nhanh, một nhóm bọn họ hay đi cùng Hàn Ngũ thiếu đều biết hắn sắp ly hôn! Mặc dù không có truyền đến ai ai cũng đều biết, nhưng biết đến cũng không ít, dồn dập biểu thị muốn chúc mừng Hàn Ngũ, chờ hắn ly hôn liền cho hắn tổ chức một cái tiệc mừng độc thân, Vân Vân.

Mà Hàn Khiếu đang ngồi trên xe phóng như bay về nhà, đợi khi đến cửa chính, hắn lại cảm thấy mình hình như không cần thiết phải kích động như vậy, càng không cần thiết vội vã như vậy bận bịu gấp gáp trở về.

Đúng thật là hắn cũng muốn ly hôn a, Giang Niệm làm như vậy, hắn hẳn là vui vẻ mới đúng!

Hàn Khiếu ở cửa ra vào đứng nửa ngày, lâu đến mức A di đều đến hỏi hắn là có chuyện gì? Hàn Khiếu khoát khoát tay, bộ dáng lặng lẽ nhíu lông mày khiến cho A di ngờ vực nhìn hắn thêm vài lần.

Đến lúc Hàn Khiếu lên tầng, Giang Niệm chính là nằm ở trên giường chơi điện thoại, nhìn thấy hắn trở về, còn có chút ngoài ý muốn:

“Hàn Khiếu ca, ngày hôm nay làm sao sớm như vậy trở về?”

Hàn Khiếu nhìn đồng hồ, đã qua mười giờ, còn sớm?

Bất quá so với Hàn Khiếu trước kia chưa tới mười hai giờ thì sẽ không về nhà, lần này về nhà quả thật có chút sớm.

“ Tại sao em còn chưa ngủ?”

Giang Niệm giơ điện thoại lên, nói:

“Còn sớm, ngủ không được. Em đang cùng mấy bạn học cùng cấp ba nói chuyện, lớp trưởng bảo muốn tổ chức họp lớp để mọi người gặp mặt, đã rất lâu em không có gặp bọn họ, muốn đi gặp mọi người.”

Hàn Khiếu lườm một chút Giang Niệm đang bọc lấy chăn, một bộ dáng nhỏ nhắn xinh xắn chui ở bên trong cái chăn nhìn thật sự giống như trẻ con. Hắn một bên cởi cúc áo, một bên hướng phòng tắm đi:

“Muốn đi liền đi, là ngày nào? Đến lúc đó để lái xe đưa đón em.”

“Được rồi, cảm ơn Hàn Khiếu ca.”

Giọng cô nhảy cẫng mà chờ mong.

Hàn Khiếu nghĩ, quả nhiên a, con gái vứt bỏ đi tình yêu liền giọng nói cũng đều phát sáng.

Chờ chút!... Vứt bỏ tình yêu?

Hàn Khiếu đau đầu nhéo nhéo mi tâm, tắm nước lạnh xong, cuối cùng rửa đi được những ý nghĩ phức tạp kia.

Giang Niệm còn ở trong nhóm nói chuyện phiếm đâu.

Lớp trưởng tập hợp mọi người rất nhanh, nói là không ít người đến, chỉ là mỗi người đều có công việc riêng của mình, không thì thứ bảy chủ nhật cũng phải trông con, trong lúc nhất thời thời gian không có quyết định được.

Đương nhiên điều Giang Niệm để ý cũng không phải là cuộc họp lớp này, cô đặc biệt nhìn một người đang tích cực thúc đẩy cuộc gặp mặt này Lương Vũ, kết hợp với việc ngoài ý muốn trước đó là kiếp trước của Dương Tuệ Linh trùng sinh, Giang Niệm cảm thấy Lương Vũ có thể có chút vấn đề, sau đó đem cô ta liệt vào trong danh sách hoài nghi, dù sao lúc đi học “Giang Niệm” quan hệ cùng Lương Vũ cũng không được coi là tốt.

Lúc ấy lớp bọn họ ước chừng sáu mươi, bảy mươi người, ai cũng có một nhóm nhỏ mà mình chơi cùng, vừa vặn khéo là Lương Vũ không phải “Giang Niệm” cùng một nhóm, về sau cha mẹ của “Giang Niệm” bị tai nạn xe cộ qua đời, một thời gian rất dài mà cô phải trải qua một mình, ở trong lớp cũng không vui vẻ, cả người trầm mặc không ít, ở chung lớp bạn học nói không ít về chuyện liên quan đến cô, lúc ấy cũng không thấy Lương Vũ tới an ủi cô cái gì.

Mà tin tức “Giang Niệm” cùng Hàn Khiếu kết hôn dù có bắn đại bác cũng không tới tai bọn họ, cũng sẽ không biết cô gả cho Hàn gia, nhưng lúc ấy Hàn lão gia tử rất coi trọng việc kết hôn này, cũng không muốn để cho bên ngoài cảm thấy Giang Niệm là một bé gái mồ côi, cũng không muốn để cho người khác cảm giác Hàn gia bọn họ đối với Giang Niệm không coi trọng, người nhà mẹ đẻ của cô đều không có, cho nên mời họ hàng thân thích của Giang Niệm bên kia.

Chuyện này cứ như vậy truyền ra ngoài, cũng liền truyền đến tai mấy bạn học của “Giang Niệm”.

Lúc ấy không ít người tìm cô để nói chuyện, tán gẫu, “Giang Niệm” không ngốc, biết đây không phải là tình bạn đơn giản, thái độ lãnh đạm làm không ít người bỏ cuộc. Lương Vũ lúc ấy có hay không tới nói chuyện “Giang Niệm” cũng không có ký ức, nhưng hiện tại là khẳng định muốn đến.

Quả nhiên không được một lát, trong nhóm chat không ai nói chuyện nữa, Lương Vũ nhắn riêng cho cô.

“Niệm Niệm, sau khi tốt nghiệp nhiều năm hai chúng ta cũng chưa có gặp nhau đi, lúc trước đi học vui biết bao nhiêu a, không buồn không lo, khi ra ngoài làm việc liền quan tâm cái này quan tâm cái kia, có nhiều việc bận bịu, thật muốn quay trở lại thời gian lúc trước a! Niệm Niệm, cậu kết hôn, chồng của cậu có đối với cậu tốt hay không a? Chồng cậu mặc dù có tiền nhưng tớ cảm thấy người tốt mới là quan trọng nhất... Mà tớ cũng nghe nói người trong gia đình hào môn đều không dễ tiếp xúc, nghĩ đến chắc cậu trôi qua cũng không dễ dàng đi...”

Giang Niệm lãnh đạm trả lời vài câu, liền xem Lương Vũ cảm thán từ lúc đi học đến lúc tốt nghiệp, nói từ ngôi sao mặt trăng nói tới triết học cuộc sống. Nếu có ý muốn cùng một người nói chuyện phiếm, kia thật là có tìm không hết chủ đề.

Huống chi giống Lương Vũ như thế thông minh, một chút liền nói ra vấn đề lớn nhất của “Giang Niệm” bây giờ.

Bởi vì đã từng không ít bạn học cô đều nói cô gả cho kẻ có tiền, không cần tự mình dốc sức làm liền có thể mua mua mua, cho dù có cái gì không như ý cũng có thể mua mua mua, nhiều vui vẻ vui vẻ a, tất cả mọi người nói ghen tị cô! Chỉ có Lương Vũ, đang lo lắng tình cảnh của cô.

“Giang Niệm” lúc này mới cùng cô ta trò chuyện nhiều hơn, coi Lương Vũ là thành tri kỷ.

Lúc Hàn Khiếu tắm rửa xong đi ra, phát hiện Giang Niệm tựa ở đầu giường cúi đầu nghịch điện thoại, nhìn cũng chưa từng nhìn hắn một chút.

“Đừng đùa, đi ngủ sớm một chút.”

“Vâng!”

Giang Niệm lúc này mới ngước mắt nhìn hắn một chút, sau đó liền cúi đầu tiếp tục nghịch điện thoại. Hàn Khiếu thế mà mặc vào một bộ quần áo ở nhà màu đen tuyền, tắm rửa xong tóc hơi loạn nhìn rất là gợi cảm, nhưng hắn không phải mặc áo choàng tắm cũng không phải khăn tắm, cũng không có giọt nước chảy vào tuyến nhân ngư, cái này liền khiến người ta thất vọng.

Hàn Khiếu ngồi xuống, đợi một chút, thấy Giang Niệm tựa hồ cũng không có ý nghĩ nói chuyện cùng hắn.

Hắn ho một tiếng, tắt đèn nói:

“Đừng đùa, đi ngủ.”

“Được rồi.”

Giang Niệm rất nghe lời trượt vào trong chăn, an tĩnh lại, Hàn Khiếu rõ ràng còn có thể nghe thấy tiếng ấn bàn phím của cô, ánh sáng của màn hình điện thoại di động cũng truyền tới.

Hàn Khiếu trầm mặc, tâm tình phức tạp nhìn trần nhà một chút, rốt cục nhịn không được nói:

“Em đem việc của chúng ta nói cho mấy người Lưu gia gia nói?”

Giang Niệm trả lời hắn nói:

“Đúng vậy, Lưu gia gia bọn họ thường xuyên cùng gia gia cùng nhau chơi đùa, em nghĩ lấy cùng Lưu gia gia bọn họ nói, cũng có thể giúp chúng ta khuyên gia gia nghĩ thoáng lên, bằng không thì lấy tính tình của gia gia luôn buồn bực, cũng không có khả năng chủ động cùng người khác nói về việc cháu trai cùng cháu dâu muốn ly hôn.”

“Ồ.”

Suy tính rất chu toàn đâu, quả nhiên là tiểu cô nương vứt bỏ tình yêu.

Hai người lại yên tĩnh một lát.

Bên tai Hàn Khiếu vẫn vang lên tiếng bấm bàn phím không ngừng, cũng không biết sao cô có thể nói chuyện lâu như vậy?

“... Em còn chưa ngủ?”

“Em đang cùng một bạn học cũ nói chuyện a. Hàn Khiếu ca, anh nhanh ngủ đi, ngủ ngon.”

“...”:)

Giang Niệm nói lời này, đột nhiên ý thức được cái gì không đúng.

“Hàn Khiếu ca, có phải là em quấy rầy đến anh đi ngủ rồi?”

Hàn Khiếu cảm thấy lần này Giang Niệm xem như thông minh, hắn nhàn nhạt ân một tiếng, có chút thận trọng cùng cao ngạo.

Giang Niệm:bg-ssp-{height:px}

“Thật xin lỗi a, vậy em liền để yên lặng.”

Nói xong thuận tiện chui vào trong chăn, lần này tốt, không chỉ có thanh âm không có ngay cả ánh sáng điện thoại cũng mất, liền thấy bên cạnh hắn xuất hiện một cái ngọn núi nhỏ.

Hàn Khiếu: “...!!!”

Tiểu cô nương vứt bỏ tình yêu quả nhiên đã thay đổi.

Được rồi được rồi, ngủ đi, hắn nhắm mắt lại, nhưng làm sao cũng đều không ngủ được. Hiện tại bất quá cũng chỉ hơn mười một giờ, bình thường thời gian này hắn còn ở bên ngoài chơi đâu.

Hắn trằn trọc, có chút bực bội.

Giang Niệm rốt cục cùng Lương Vũ nói ngủ ngon, để điện thoại ở trên thảm dưới đất, cô trở mình nhỏ giọng nói:

“Hàn Khiếu ca, anh mất ngủ sao?”

Hàn Khiếu:

“Không có.”

Giang Niệm:

“Ồ. Vậy em ngủ.”

Quả nhiên không đầy một lát, Hàn Khiếu liền nghe đến đều đều tiếng hít thở truyền đến, chỉ một phút đồng hồ liền nằm ngáy o o!!

Ngày thứ hai rời giường, Hàn Khiếu lại xuất hiện với hai mắt thâm thật to, nhìn Giang Niệm vui sướng chạy đi tìm gia gia.

Hắn lau trán đi làm, trợ lý đem ngôi nhà mà hắn tìm được cho Hàn Khiếu xem, bởi vì là Hàn tổng yêu cầu, tự nhiên đều là khu vực vô cùng tốt. Một cái nhìn không tệ cũng là đắt tiền, đều là địa phương tấc đất tấc vàng, dù là mua lại cũng phải lên đến trăm triệu. Còn có một cái ở khu nhà giàu Thành Nam, giá tiền cũng là không phải đắt bình thường.

Hàn Khiếu nhìn một chút, đem tư liệu khép lại, ném một cái phanh vào trong ngăn kéo.

Trợ lý sờ không được Hàn tổng đây là ý gì, chẳng lẽ là không hài lòng?

...

Mấy ngày tiếp theo, Giang Niệm một bên khuyên Hàn gia gia, lại cùng Lương Vũ nói chuyện, hai người thường xuyên nói chuyện phiếm trên Wechat, Lương Vũ tựa hồ cảm thấy hai người đã là bạn bè thân thiết, bắt đầu hẹn cô đi ra ngoài dạo phố xem phim, lấy cái tên đẹp là giải sầu một chút.

Giang Niệm đồng ý, sau đó cùng Lão gia tử nói cô muốn đi gặp bạn học, Lão gia tử cao hứng đem thẻ của mình cho cô:

“Đi thôi đi thôi, hảo hảo chơi! Không đủ tiền lại cho gia gia nói!”

Từ khi Giang Niệm đi vào Hàn gia, thời gian cô đi ra ngoài chơi ít càng thêm ít, trước đó tốt xấu còn đi ra ngoài đọc sách, về sau gả cho Hàn Khiếu, cơ hồ cô liền không có đi cái gì là hoạt động giải trí.

Ngược lại Lão gia tử là thường xuyên muốn cho cô ra ngoài đi một chút, giống mấy cháu trai cháu gái của ông đều bay khắp thế giới chơi, có thể Giang Niệm không thích, chỉ nói thân phận cô là Hàn Khiếu thái thái không tiện đi ra ngoài nhiều, liền càng nhiều thời gian là ở bên cạnh Hàn lão gia tử, vốn là còn có Hàn Trung Thành, chỉ là Hàn Trung Thành mấy ngày nay hẹn mấy lão bằng hữu đi ra ngoài leo núi.

Hàn Trung Thành đi đứng không tiện nhưng cũng không chịu chịu thua, mỗi ngày tập luyện đều không ít, cũng thích đi khắp thế giới, trước đó Lão gia tử cũng đi cùng, chỉ là gần hai năm cơ thể kém đi, bác sĩ đề nghị ông tốt nhất là tĩnh tâm tu dưỡng, lúc này ông mới chịu ở nhà.

Giang Niệm cùng Lương Vũ đi ra ngoài dạo phố, Lão gia tử cùng Lưu lão, Lý lão câu cá ở bờ sông, không được một lúc liền nghe thấy điện thoại di động leng keng một tiếng, ông liền cầm điện thoại lên đến xem thử, sau đó nói:

“Niệm Niệm nhà tôi thật đáng yêu!”

Lưu lão nói:

“Niệm Niệm ngày hôm nay không phải đi ra ngoài chơi sao? Cho ông gửi tin nhắn rồi?”

Lý lão cũng nghi hoặc nhìn về phía Hàn lão gia tử.

Lão gia tử cầm điện thoại di động cho bọn họ nhìn:

“Ông nhìn, Niệm Niệm nhà tôi tiêu tiền!”

Lưu lão cùng Lý lão đều cúi đầu vào nhìn tin nhắn điện thoại.

... Thật, thật đáng yêu!

Dù sao ra ngoài đi chơi một chút đối với Giang Niệm cũng rất tốt, từ khi đi vào thế giới này cô còn chưa có đi ra nhìn xem đâu, mỗi ngày liền câu cá cô thật nhanh sắp thành thiên tài bắt cá rồi.

Mà đây cũng là mấy năm sau tốt nghiệp cô nhìn thấy Lương Vũ, Lương Vũ nhìn rất xinh đẹp, ngũ quan nhu hòa, mặc một chiếc vái dài màu trắng nhìn giống như một chị gái ôn nhu tâm lý.

Giang Niệm xuống xe, Lương Vũ hướng phía sau cô nhìn thoáng qua:

“ Lái xe nhà cậu đưa cậu đến sao?”

Giang Niệm gật đầu:

“Trong nhà không yên lòng để tớ đi một mình, liền để lái xe đi cùng.”

Lương Vũ cười cười, ngược lại không nhìn ra cái gì khác lạ:

“Giang Niệm, chúng ta thật sự rất lâu rồi không gặp, lần này nhìn thấy cậu thật vui vẻ.”

Giang Niệm cười cười nói:

“Đúng vậy a, tớ cũng rất vui vẻ.”

Con gái đi dạo phố ở ngoài chính là mua mua mua, Giang Niệm cũng mua mua mua không ít, nói thế nào cũng khó có được một lần ra ngoài, cũng cần mua chút lễ vật ăn mừng một trận, mua cho ba Lão gia tử mỗi người một cây cần câu, chính cô cũng mua một cây, còn mua cho Hàn Khiếu một cái kẹp cà vạt, cô cũng muốn hối lộ hắn một chút, tuyệt đối đừng quên mất ngôi nhà của cô.

Lương Vũ nhìn Giang Niệm một bộ dáng quét thẻ không chút nào nương tay, nhéo nhéo trong lòng bàn tay, nụ cười nhẹ nhàng trên mặt lại không nhìn ra một chút khác lạ.

Nên mua đều mua, Giang Niệm phất phất tay, ngồi lên xe liền đi, đầu cũng không quay lại một chút.

Lương Vũ nhìn Giang Niệm đi xa, nhịn không được có chút tức giận, rõ ràng có xe cũng không có nói sẽ đưa cô ta về?! Nghĩ đến còn phải ngồi xe buýt một tiếng mới có thể về nhà, cô ta liền không nén được giận.

Bên này Giang Niệm thật vui vẻ về đến nhà, bởi vì vì thời gian còn sớm, mấy Lão gia tử đều còn ở bờ sông, còn nghi hoặc làm sao cô lại trở về sớm như vậy? Lúc ra ngoài đến giờ cũng không đến hai tiếng a? Giang Niệm nói đương nhiên vẫn là trong nhà tốt, liền tranh thủ thời gian trở về, trêu đến Hàn lão gia tử lại đau lòng đến không được.

Giang Niệm tranh thủ thời gian an ủi Lão gia tử, lúc này mới kích động đem cần câu lấy ra, mỗi người đưa một cây, nói:

“Gia gia gia gia, về sau chúng ta chính là tổ thần câu bốn người! Cháu mua mấy cái cần câu đều giống nhau như đúc, đây là biểu tượng bốn cây cần câu của chúng ta!”

Ba Lão gia tử: “... A???”

Giang Niệm:

“Về sau chúng ta có thể ở đây xưng vương xưng bá.”

Cái kia ngược lại được, dù sao tiểu nha đầu này là thần tài bắt cá.

...

Thời điểm buổi tối Hàn Khiếu trở về nhà, nhận được quà mà Giang Niệm tặng còn thật bất ngờ, hắn cầm cái hộp nhỏ màu xanh đậm ngắm nghía mấy lần, nhíu mày cười nói:

“Đưa cho anh? Làm sao còn đưa quà cho anh.”

Giang Niệm nghịch nghịch ngón tay, tròng mắt nói:

“Em nghĩ chúng ta đều nhanh ly hôn, về sau chỉ sợ cũng không có cơ hội gì gặp mặt, đây coi như là quà sắp chia tay đi. Đừng khách khí, anh không phải còn phải đưa cho em một ngôi nhà mà!”

Hàn Khiếu: “...”:)

Những ngày gần đây, hắn mỗi ngày nằm ngủ đều có thể nghe được tiếng Giang Niệm lốp bốp đánh chữ, không thì chính là trốn trong chăn cũng không biết đang xem cái gì, làm xong liền vội vàng để điện thoại xuống dưới giường, dùng không đến vài phút đồng hồ cam đoan liền ngủ say như chết.

Nhìn xem nhìn xem, đây chính là người phụ nữ vứt bỏ tình yêu a!

Giang Niệm cũng không để ý Hàn Khiếu đang suy nghĩ gì, về sau cô lại cùng Lương Vũ hẹn mấy lần, đến khi hào quang của nữ chính của cô tăng đến bốn mươi điểm, cũng đã đến thời điểm cô chuẩn bị bị bắt cóc.

Để đỡ cho lúc đó có bị trói, Giang Niệm liền đem đan dược tăng sức mạnh ăn vào.

______________________

Tác giả có lời muốn nói: Càng a, a a đát

Cám ơn đã ủng hộ chính bản, ba mươi vị trí đầu đưa hồng bao.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio