"Tiên cảnh xinh đẹp, tiên khí lượn lờ, một khu rừng ánh kim với một hồ nước lớn nằm tại trung tâm sao? Hừm... Chỉ có bấy nhiêu đây manh mối thì khó rồi" Lý Thuần Quân thở dài: "Có trời mới biết trong thế giới này còn tồn tại bao nhiêu địa điểm tương tự như vậy, thật khó để né tránh"
"Nếu được thì chúng ta tránh hết đi, được không? Ta không muốn vì chút cơ duyên mà mất mạng đâu" Thái Chiêu Dương lo lắng nói.
"Chỗ đó chẳng qua chỉ là địa điểm chúng ta chạm mặt với nó trong giấc mơ của ngươi thôi. Không thể xác định được nơi đó có phải hang ổ của nó hay không" Lý Thuần Quân nhún vai: "Trong trường hợp không phải, vậy thì rất có thể chúng ta sẽ "vô tình" gặp lại nó ở nơi khác"
Đã là phúc thì không phải hoạ, mà đã là hoạ thì không thể tránh.
"Cái này..."