Ngày hôm sau.
Từ hôm nay, Lý Thuần Quân đã chính thức từ bỏ công việc đánh cá, cũng chẳng buồn đi lấy tiền hoa hồng nữa. Mộ Khuynh Tiên ở đây đã làm đảo lộn hết cả lối sinh hoạt thường ngày, cũng như cuộc sống bình phàm ngắn ngủi của hắn.
Mặt khác, con thuyền của Lý Thuần Quân rất nhỏ, chỉ đủ chỗ cho duy nhất một người sinh hoạt. Và bây giờ lại thêm Mộ Khuynh Tiên cố tình chen chân vào, khiến cho không gian vốn dĩ đã bé nhỏ này trở nên chật chội, ngột ngạt hơn bao giờ hết.
Lý Thuần Quân không muốn ở chung với Mộ Khuynh Tiên, nhưng hắn có đuổi thế nào nàng cũng không chịu đi. Thành ra ngay buổi tối hôm qua, cả hai đã lại xảy ra một trận cãi vã nhỏ, bất quá cuối cùng vẫn là êm xuôi đi qua.
Mặt trời dần lên, ánh bình minh tươi mới cũng bắt đầu xuất hiện, chiếu rọi xuống mặt nước trong veo, và Mộ Khuynh Tiên cũng từ từ tỉnh dậy khỏi giấc mộng.
Nàng khẽ mở mắt, dễ dàng nhìn thấy Lý Thuần Quân đã thức dậy từ sớm và đang ngồi câu cá. Thấy vậy, khoé miệng nàng liền nâng lên một ý cười nhàn nhạt.
"Lâu rồi mới được ngủ chung với hắn, cảm giác cũng không tệ" Đó là những gì nàng đang nghĩ.
"Dậy rồi thì chuẩn bị bếp than giúp ta" Lý Thuần Quân lên tiếng nhắc nhở.