Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Tận tới giờ đêm, Vương Bình mới về đến nhà trọ.
Sở Lỵ Lỵ xuống xe trên đường, đi tới cục cảnh sát báo cáo vụ án thôn Đại Biệt, trước khi đi cô ấy còn cố ý hỏi địa chỉ của Vương Bình.
"Hay là tôi bán tấm bùa hộ mệnh này cho cô? Lấy giá hữu nghị, một nghìn." Vương Bình lấy một tấm bùa đã được gia trì thuộc tính ra đưa cho Sở Lỵ Lỵ.
Sở Lỵ Lỵ cũng không khách khí, sau khi nhận lấy lại gửi một nghìn cho Vương Bình.
...
Nhà trọ Thủy Tinh, phòng .
"Vương Bình, anh đã về rồi, chuyện bên thôn Đại Biệt thế nào?"
Trương Dao bay ra, quan sát Vương Bình từ trên xuống dưới, thấy hắn không bị thương cô ấy lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù cô ấy chỉ mới ở chung với Vương Bình không được vài ngày, nhưng Trương Dao là người tâm địa thiện lương, cô ấy lo lắng Vương Bình sẽ xảy ra chuyện.
"Xử lý xong rồi, chỉ là một con quỷ thắt cổ thôi, đã bị tôi giải quyết."
Vương Bình đáp lại, lấy một lon cola từ trong tủ lạnh, thoải mái dựa lên sofa uống coca.
Vẫn là ở nhà khiến người ta cảm thấy thoải mái hơn, tự do tự tại.
Trương Dao cũng đi tới ngồi xuống, hai người cùng xem tivi.
Một lúc sau, Vương Bình liếc mắt hỏi Trương Dao.
"Cô có lời gì muốn nói thì cứ nói đi, đừng nín nhịn lại nội thương."
Sắc mặt Trương Dao phiếm hồng, nhìn chằm chằm Vương Bình, giật giật hàng mi thon dài, đôi mắt to có tia sáng chớp động, khiếp đảm nói.
"Cái kia... Vương Bình, anh có thể giúp tôi một chút không, tôi sợ... cha mẹ tôi sẽ bị thương tổn..."
Trước khi tới thôn Đại Biệt, Vương Bình đã nói với Trương Dao chuyện hắn gặp được thi thể Trương Dao.
Trong mấy ngày Vương Bình rời đi, Trương Dao không giây phút nào không lo lắng cho an nguy của cha mẹ.
Một người vốn nên chết đi, thậm chí linh hồn còn biến thành quỷ, vậy mà thi thể lại còn sống sờ sờ, có thể chạy có thể đi có thể cười, còn có thể ở lại bên cạnh cha mẹ, thân làm con cháu sao cô ấy có thể không lo lắng?
Lo lắng thì lo lắng, Trương Dao cũng hiểu, mình và Vương Bình chỉ có quan hệ "ở chung", không phải loại quan hệ kia.
Hơn nữa thời gian hai người quen biết nhau cũng không lâu, nhiều lắm cũng chỉ coi là bạn bè bình thường.
Trương Dao không có lý do gì đi yêu cầu một người bạn bình thường phải mạo hiểm vì mình.
Vì thế sau khi Vương Bình trở lại, Trương Dao mới do dự như thế. Cô ấy muốn cầu Vương Bình hỗ trợ, nhưng lại cảm thấy bản thân không nên làm như vậy, rơi vào bối rối.
Vương Bình sớm nhận ra Trương Dao nhiều lần muốn nói lại thôi, nhìn ra được suy nghĩ của Trương Dao.
Hắn tự hỏi, bản thân mình không phải dạng người tốt lành gì, không làm được tới trình độ vô tư kính dâng.
Trương Dao và bản thân mình cùng lắm cũng chỉ có quan hệ "bạn bè cùng thuê bình thường", căn bản là Vương Bình chưa từng nghĩ tới chuyện giúp đỡ cô ấy.
Nhiều lắm thì bạn bè ở chung, báo cho cô ấy biết chuyện mình thấy thi thể Trương Dao là hết, hắn không tính hỗ trợ gì thêm.
Nếu không phải sau khi mình về nhà, Trương Dao không lập tức mở miệng cầu mình, mà quan tâm tới an nguy của mình trước.
Cô ấy còn do dự không quyết, cái loại bối rối phân vân không biết có nên nhờ Vương Bình giúp mình một tay hay không này.
Hẳn Vương Bình sẽ không chủ động mở miệng.
Tinh thần tăng lên khiến sức quan sát của Vương Bình vượt xa người thường.
Hắn nhìn ra được, hành động của Trương Dao không phải giả vờ, quan tâm của cô ấy cũng không phải giả, đều là thật lòng.
"Tôi có thể giúp cô, nhưng sau khi chuyện thành, tôi muốn báo thù."
Vương Bình dựng thẳng một ngón tay lên.
"Nể tình cô ở chung phòng với tôi, tôi sẽ giảm giá cho cô, một vạn, không thể ít hơn, mặt khác không thu tiền âm phủ."
Trên mặt Trương Dao hiện lên rặng mây đỏ, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng, khéo léo gật đầu.
"Một vạn, tôi sẽ nghĩ biện pháp đưa cho anh."
Vương Bình liếc nhìn thời gian trong di động, đã hơn giờ, hắn ngáp một cái.
"Tôi đi ngủ trước đã, ngày mai cô nói địa chỉ nhà cha mẹ cô cho tôi."
...
Hôm sau, Vương Bình ngủ một giấc đến giữa trưa.
Hệ thống mở ra, Vương Bình tìm được một lối đi thuộc về mình, do đó trước khi tới thôn Đại Biệt, hắn đã từ chức.
Hắn định bắt đầu làm công việc đuổi quỷ.
Công việc đuổi quỷ này có thể khiến mình kiếm được càng nhiều quỷ hơn, còn có thể kiếm tiền, còn có thể tăng thuộc tính lên, một công ba việc.
Phải biết rằng, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà Vương Bình đã lời tới năm vạn. Đối với người bình thường, có thể phải làm mấy tháng liên tục mới kiếm được số tiền ấy.
Lấy được địa chỉ, Vương Bình ra cửa.
"Đi đường cẩn thận, Vương Bình, nếu có nguy hiểm gì anh chớ miễn cưỡng, an toàn của bản thân vẫn là số một." Trương Dao trịnh trọng dặn dò.
Vương Bình gật đầu đóng cửa rời đi, gọi một chiếc taxi, báo địa chỉ nhà cha mẹ Trương Dao.
Trên xe, Vương Bình bớt thời giờ liếc nhìn bảng hệ thống.
Kí chủ: Vương Bình
Tuổi tác:
Thể lực: (+) (người bình thường là )
Khí huyết: (+) (người bình thường là )
Tinh thần: (+) (người bình thường là )
Kỹ năng: Không
Đạo cụ: Khuyên tai ngọc Bạch Trạch đỉnh cấp, bùa hộ mệnh x
Điểm thuộc tính: điểm
Trong hành trình tới thôn Đại Biệt, Vương Bình thu được điểm thuộc tính từ trên người quỷ thắt cổ, quỷ chặn đường rất nghèo, chỉ để Vương Bình lấy được điểm thuộc tính.
Tính toán ra, hôm nay Vương Bình có điểm thuộc tính.
Không do dự, Vương Bình bắt đầu thêm điểm tinh khí thần.
Lúc trước hắn đã khảo nghiệm, gia trì tinh khí thần không tạo thành phản ứng gì quá lớn, sẽ không bị người phát hiện.
Từng dòng nước ấm chảy xuôi trong tứ chi bách hài, Vương Bình cảm ứng rõ ràng được ngũ giác của mình đang tăng cao, lực lượng bản thân cũng được tăng mạnh.
Lúc này trong lòng Vương Bình hiện lên cảm giác bản thân đủ sức chống lại ngàn quân.
Hai tròng mắt hắn khép chặt rồi mở ra, quang mang chợt lóe.
Xuyên thấu qua cửa sổ xe, Vương Bình có thể bắt được từng cảnh tượng không ngừng lao vút qua, phảng phất như thời gian đang chậm lại, khiến hắn có thể nhìn rõ rõ ràng ràng.
Có thể thấy rõ tất cả sự vật, càng có thể nghe rõ tiếng bánh răng động cơ ô tô chuyển động.
Phóng tầm mắt nhìn tới, lá cây ở vị trí cách nơi này m có hình dạng gì, hắn cũng có thể nhìn rõ.
Thở ra một hơi, quang huy trong hai tròng mắt Vương Bình mịt mờ chớp động, lại khôi phục bình thường.
Cảm ngộ thân thể biến hóa, Vương Bình lại nhìn về phía bảng hệ thống.
Kí chủ: Vương Bình
Tuổi tác:
Thể lực: (+) (người bình thường là )
Khí huyết: (+) (người bình thường là )
Tinh thần: (+) (người bình thường là )
Kỹ năng: Không
Đạo cụ: Khuyên tai ngọc Bạch Trạch đỉnh cấp, bùa hộ mệnh x
Điểm thuộc tính: điểm
Một nửa điểm thuộc tính đã bị dùng để gia trì tinh khí thần, Vương Bình không có ý tiếp tục dùng điểm thuộc tính.
Hắn phải giữ lại một ít điểm thuộc tính phòng ngừa hậu hoạn.
Không thể dùng hết điểm thuộc tính trong một lần, giữ lại một ít, thời điểm mấu chốt nó có thể đưa đến công dụng kỳ diệu.
"Mình phải chuẩn bị thêm nhiều bùa hơn mới được." Vương Bình lẩm bẩm nói nhỏ.
Khu dân cư Hương Hoa Thâm Quyến.
"Cậu cần tìm ai?" Bảo vệ tiểu khu hỏi Vương Bình xa lạ trước mặt.
Khu dân cư Hương Hoa là khu dân cư hạng sang, trừ phi có thẻ thông hành, nếu không bảo vệ sẽ không cho vào.
"Tôi là bạn của Trương Dao, tôi đến tìm Trương Dao. Ban nãy cô ấy có gọi điện thoại cho tôi nhưng sau đó lại đột ngột dập máy, cho nên tôi đến xem."
Vương Bình có chuẩn bị trước bình tĩnh trả lời.
"Thì ra cậu là bạn của con gái ông Trương Chính sao? Cậu tới thật không đúng lúc, ban nãy ông Trương Chính đã đưa con gái ra ngoài rồi."
"Đi ra ngoài? Ông biết bọn họ đi đâu không?"
"Đi tới bệnh viện nhân dân số Thâm Quyến, hình như con gái ông Trương Chính ngã bệnh."
"Ah, được rồi, cảm ơn."
Vương Bình xoay người gọi taxi đi tới bệnh viện.
Trên xe, Vương Bình vuốt cằm, tự nói trong lòng.
Trương Dao bị bệnh? Một người chết rồi có thể bị bệnh sao?
Quyết định đi vào nghề này, Vương Bình cũng không phải không có chuẩn bị. Mỗi ngày hắn đều xem rất nhiều tri thức về thần quái quỷ quái, còn cố ý tới thư viện đọc sách.
Tinh thần lực tăng mạnh khiến năng lực đọc của Vương Bình tăng lên rõ rệt.
Hắn có thể khẳng định, một người chết đồng nghĩa với cơ năng thân thể đã sớm ngừng hẳn, cho dù nhìn từ góc độ khoa học hay từ góc độ thần quái, người chết không thể nào sinh bệnh.
Chuyện này đang phát triển theo phương hướng rất cổ quái.
...