Vào lúc thân thể ngã xuống ,thông tin chưa được tiêu hóa trong đầu nàng lại ập đến.
Thế giới này, cũng không phải là một triều đại mà nàng quen thuộc.
Thần Châu đại lục, một thế giới được tôn trọng bằng võ kỹ.
Trên đại lục chia thành quốc gia, vương triều Chu, Long Xương Quốc ,An Vương Quốc , ba quốc gia này được phân bố theo hình tam giác ,ở giữa ba quốc gia là rừng rậm nơi ma thú sinh sống , bên trong ma thú hoành hành, võ giả tiến vào cũng vô cùng nguy hiểm.
Mà Vân Vũ nàng , sinh ra ở vương triều Chu là thứ nữ nhỏ nhất của phủ đại tướng quân ,trời sinh thân bệnh ốm yếu, trong miệng thế gian được mệnh danh là phế vật cửu tiểu thư.
Ở Thần Châu đại lục, mọi đứa trẻ đều phải trải qua một kì khảo nghiệm tài năng và thiên phú.
Mà nàng ấy thí nghiệm lại là không, trời sinh đã phế, ngoài ra, thân thể cũng ốm yếu hơn người bình thường.
Đặc biệt khi nàng vừa tròn tuổi , mẫu thân của nàng đã âm thầm biến mất ,khiến nàng bị bỏ rơi trong ngôi nhà rách nát phía sau núi của phủ tướng quân khi còn nhỏ để cho nàng tự sinh tự diệt.
Dưới sự bắt nạt khi dễ của di nương, tỷ muội và nô bộc , nàng vẫn sống sót được trong mười lăm năm.
Vân Vũ không biết, tại sao ký ức về ngày sinh của nàng lại tồn tại khi nàng còn nhỏ ,nàng nhớ về nỗi nhục nhã bi thương bị bắt nạt từ khi còn bé cho đến trưởng thành.
Đúng vậy, nàng Ngũ Phượng như vậy trở thành Vân Vũ, nàng sẽ đòi lại tất cả những sự sỉ nhục trong quá khứ thay nàng ấy,.
Ba ngày sau!Vân Vũ uống ngụm máu thú cuối cùng ,trước khi rời khỏi con hổ vàng cấp .
Mùi máu tanh hôi và ghê tởm vẫn còn tản ra trong miệng nàng ,Vân Vũ gợi lên một tia khát máu ,cười lạnh,khi cảm thấy hơi ấm bắt đầu lan ra khắp cơ thể mình.
Máu của ma thú thật sự có tác dụng bồi bổ cơ thể a.
Trong ba ngày qua, Vân Vũ tỏ ra rất bình tĩnh khi gặp các ma thú ở trong rừng rậm với nhiều loài khác nhau , vô cùng đa dạng.
Bởi vì ở cái thế giới này ,nàng không có thời gian để cho nàng bỡ ngỡ và thích nghi từ từ.
Nàng chỉ biết rằng nếu muốn tồn tại ,muốn sống hạ, nhất định phải mạnh mẽ ,mạnh mẽ hơn ,mạnh mẽ hơn nữa ……Ba ngày qua, chỉ cần có ma thú đến gần vách đá, nàng sẽ giết từng con một và uống máu của chúng.
Thân thể vốn dĩ đã tàn phá , thật sự bắt đầu khôi phục dần dần ,mặc dù rất chậm.
Đột nhiên vang lên một giọng nói già nua mấy hôm trước,phát ra từ chiếc vòng cổ nàng đeo trên cổ từ khi mới sinh ra.
hóa ra cái vòng cổ của nàng là thánh vật do viễn cổ Vu tộc để lại, và nàng đã đánh thức tinh linh trong chiếc vòng cổ đó.
Bất quá, tinh linh kia lại nói nàng hiện tại đã chết , không có biện pháp cùng nàng khế ước, không thể nói với nàng những điều khác ,ho nên cũng không thể báo cho nàng cái khác sự, cũng chỉ nói, nếu không muốn thân thể mình thối rữa thì phải ăn và uống máu ma thú thân thể hư thối, liền uống thú huyết, và cỏ thánh, lúc sau vòng cổ không còn có động tĩnh.
Thú huyết?Nàng uống máu ma thú trong ba ngày bàn tay bị gãy ,gân tay chân gân, phục hồi nhanh chóng một cách kì lạ.
cỏThánh ?Thân là một sát thủ thế kỉ , tổ chức đặt cho nàng danh hiệu ‘ thần y ’ , tuy chưa nếm qua tất cả các loại thảo dược nhưng nàng lại vô cùng thông thạo các loại dược thảo.
Nàng đã tìm kiếm các khu vực xung quanh trong ba ngày và không tìm thấy nó.
Cũng chỉ có thể đi vào chỗ sâu nhất trong rừng rậm.
Đêm nay là đêm trăng tròn, ma thú trong rừng rậm, đều tựa hồ bị ảnh hưởng , kích động.
,ngo ngoe rục rịch lên.
Vân Vũ che giấu hơi thở, ẩn núp thâm nhập với tốc độ chưa có chậm lại.
Cho đến khi một con báo đốm bậc hai chặn đường.
Vân Vũ thân hình chợt lóe, dựa vào một cây đại thụ ,nàng lật cổ tay, một hòn đá sắc nhọn nhiễm của cây cỏ dại do nàng tự chế,dưới khu rừng che mặt trăng, giống như một con thú đang ngủ yên, đột nhiên nàng hướng về phía trước chỗ nằm của báo đốm.
Đầu báo đốm bị đâm.
Đánh lén, là sở trường tốt nhất của sát thủ.
“Rống……” Báo đốm gào rống lên, cắt qua toàn bộ khu rừng.
Tay lên tay xuống rút đá ra ,máu bắn tung tóe.
Thân ảnh gầy guộc vừa lao tới đã nhanh nhẹn lẩn về hướng khác.
Vừa mới đánh tới kia nói thân thể gầy nhỏ, đã lưu loát vô cùng liền triều một bên khác hướng ẩn núp đi.
Chỉ thấy,sau tiếng gầm của con báo ,khu rừng yên tĩnh quỷ dị rốt cuộc cũng có động tĩnh , đồng thời một ngụm máu tanh tưởi trào ra trong miệng nàng.
Trong bóng đêm ,Vân Vũ đã âm thầm vượt qua phạm vi có ma thú và lao vào rừng sâu.
Ở sâu trong rừng có một hồ nước dài ,sóng nước lóng lánh trên mặt hồ, phản chiếu ánh trăng đẹp đến kì dị.
Xung quanh hồ nước là nhiều loại hoa và cây cỏ.
Nhìn đến hoa cỏ cây lá xung quanh Vân Vũ mím chặt môi, từ từ nở ra một nụ cười sắt đá.
Chọn mấy cây thảo dược chữa thương thượng thừa để nhai Vân Vũ cũng thuận tay thu thập một ít thảo dược kháng viêm và tiêu mủ và đặt chúng sang một bên.
Máu của Ma thú tuy có thể bồi dưỡng và chữa trị nội thương của kinh mạch ,nhưng ngoại thương lại không được.
Những vết thương của nàng đã bắt đầu viêm và chảy mủ,bốc mùi tanh tưởi hôi thối.
Dưới ánh trăng, Vân Vũ cởi bỏ quần áo rách nát trên người ,chỉ còn một mảnh che thân ,trần truồng bước xuống hồ sâu.
Khi nước lạnh lẽo tiếp xúc với vết thương rớm máu ,gây ra từng trận đau đớn dữ dội.
Nhưng Vân Vũ lại không nửa điểm chần chừ ,bằng bàn tay không rửa sạch sạn đá trên vết thương.
cũng từng chút, từng chút rửa sạch phần vết thương bị lở loét và thối rữa.
Mồ hôi lạnh đọng lại từ trên trán trượt xuống,Vân Vũ không nói lời nào mày cũng không có nhăn lại,nhưng hơi thở lại nặng nề hơn một chút.
Mặt hồ quanh người nàng dần dần đổ như máu ! ! ! Khi Vân Vũ đứng dậy khỏi mặt hồ ,vết thương của nàng đã rỉ máu.
Nàng đường như không để ý tới, ngồi bên hồ lấy thảo dược chống viêm chuẩn bị sẵn, bỏ vào trong miệng nhai lạn sau đó đắp nên miệng vết thương.