Tác giả: Hữu Mặc
Edit: Bilun
Một buổi tối cày lại Until we meet again và Cutie pie the series, xem đi xem lại vẫn hay ý
Phòng phát sóng trực tiếp, mọi người sung sướng trêu chọc Triệu Kiều An, nhớ lại vẻ mặt của hắn khi nhìn thấy thú biến dị biến lớn lúc ấy.
Vẻ mặt kia vừa khiếp sợ vừa khó tin.
Giống như đang nói, ta là ai, ta đang ở đâu, ta vì sao nhìn thấy thứ đáng sợ như vậy.
Quả thực khó quên.
Thậm chí còn có người chụp lại vẻ mặt của Triệu Kiều An, bắt chước văn hóa biểu tượng cảm xúc thời kỳ địa cầu cổ đã từng lưu hành.
Ở bên trên ghi mấy chữ: [Khiếp sợ thành đứa nhỏ đáng thương]
Mọi người lập tức phát hiện văn hóa biểu tượng cảm xúc của địa cầu cổ bác đại tinh thâm, chỉ dùng một cái ảnh, đã có thể chính xác biểu đạt suy nghĩ trong lòng của bản thân.
Dùng tốt hơn bất cứ câu chữ sinh động nào.
Có người bình luận: [Nghe nói, ở thời kỳ địa cầu cổ, người Hoa quốc khi chửi nhau với người nước khác, nước khác đều mắng thô tục, mà người Hoa quốc thì!.
đều dùng biểu tượng cảm xúc để mắng.
]
[Ta cũng nghe nói qua, biểu tượng cảm xúc của Hoa quốc, bao hàm vô số hình ảnh không thể tưởng tượng nổi, có con người, có minh tinh, thậm chí còn có cả mèo cả chó đều bị cho vào.
]
[Thật là một thời đại địa cầu cổ khiến người giật mình]
Quý Vô Tu cõng băng nhận hùng, đi theo sau Oits rời khỏi cao ốc.
Ánh mặt trời sáng ngời chiếu xuống.
Ấm áp mà chói mắt.
Triệu Kiều An theo bản năng che lại hai mắt.
Nhưng trong khoảnh khắc này.
Trái tim hắn không còn nặng nề.
Khói mù giống như bị ánh mặt trời xua đi.
Tương lai sẽ càng ngày càng tốt.
Hắn nghĩ.
Đột nhiên, Triệu Kiều An phát hiện Flycam bay xung quanh, không khởi cảm thấy mờ mịt.
"Nguyên soái, đây! ! "
Triệu Kiều An nhớ rõ, những Flycam này không giống như những máy móc bình thường, trình độ vững chắc của chúng nó có thể ngăn cản công kích của sâu biến dị cấp .
Cho nên loại máy móc này cực kỳ đắt đỏ.
Otis nhíu mày: "Trong khoảng thời gian này không theo dõi tin tức trên mạng?"
Triệu Kiều An cười khổ, nói: "Trong quá trình đào vong, quang não bị ta vô ý làm thất lạc.
"
Đúng lúc này.
Một tiếng kêu gọi từ nơi xa truyền đến, mang theo dồn dập: "Nguyên soái ——"
Đám nhân viên nghiên cứu khoa học lượn lờ gần đó chạy nhanh tới, vừa lo lắng vừa áy náy nói: "Ngài không có việc gì chứ?"
Ban đầu họ định đi theo Otis tới đây.
Nhưng tới khi tới tòa cao ốc này, xuất phát từ sợ hãi với sâu biến dị cấp , hơn nữa mọi người cảm thấy đi vào không những không giúp được gì, ngược lại còn có thể liên lụy tới Otis.
Liền nhất trí ở đây chờ Otis ra.
Otis gật đầu, không trách cứ những người này.
Đám nhân viên nghiên cứu khoa học đã chú ý tới đầu băng nhận hùng và Triệu Kiều An từ sớm, đáy mắt tràn đầy tò mò và kinh ngạc.
Ban đầu bọn họ tưởng rằng bên trong cao ốc sẽ có sâu biến dị cấp .
Nhưng ai ngờ! !
Otis yêu cầu những người này tiếp tục điều tra tung tích của sâu biến dị cấp , còn Triệu Kiều An thì bị đưa về nơi đóng quân lâm thời của quân đội.
Dù sao nơi này ngoài quân đội và dị năng giả ra.
Đã không còn bất cứ cư dân nào tồn tại.
Còn băng nhận hùng, bởi vì nơi này có thiết bị khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất, có thể khiến thương thế của nó khôi phục càng tốt hơn.
Binh lính xung quanh không nhịn được nhìn về phía băng nhận hùng, đáy mắt tràn ngập tò mò.
Đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy thú biến dị sẽ chủ động nguyện ý bảo vệ người thương.
Cũng không biết người thường kia làm bằng cách nào.
Tiếp theo, Otis và Quý Vô Tu bước chậm trên phố, tìm kiếm tung tích sâu biến dị.
Một đường không nói chuyện.
Bốn phía an tĩnh không tiếng động, giống như ấn nút tắt tiếng.
Ngay cả tiếng bước chân, cũng cố tình bị giấu đi.
Tránh cho sâu biến dị cấp chú ý.
Vẻ mặt Otis thờ ờ, hai tay đút túi quần không chút để ý bước đi.
Bên người hắn là một con thú biến dị rõ ràng vẫn trong thời kỳ ấu tể đi theo.
Hoa văn màu đen trắng, thân thể hình tròn, tạo nên một cảm giác đáng yêu đến kỳ diệu.
Flycam bay trên không trung đôi khi sẽ tạm dừng lại, nhắm ngay tiêu điểm lên người Otis và con thú biến dị kia, vì thế Flycam sẽ dẫn tới vô số người xem, điên cuồng tiến hành spam.
[Lại lại lại nhìn thấy nó!]
[Từ góc độ này nhìn, thú biến dị thoạt nhìn giống như bánh trôi, còn là bánh chảy ra nhân mè đen.
]
[Nói tới nỗi ta lại thèm ăn.
]
[Liên tục nhảy vài phòng phát sóng trực tiếp, cuối cùng cũng nhìn thấy thú biến dị, cảm động đến rơi lệ.
]
Trong lúc này, Quý Vô Tu cũng thường xuyên thu được tiếng nhắc nhở của hệ thống.
Y theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Flycam vừa bay qua.
Otis tạm dừng bước, nghiêng đầu nhìn cục cưng nhỏ, nhíu mày hỏi: "Không thích chúng sao?"
Giống như chỉ cần Quý Vô Tu nói một câu không thích, hắn có thể lập tức cho những chiếc Flycam đó biến mất ngay tại chỗ.
Quý Vô Tu vội vàng lắc đầu, mãnh liệt tỏ vẻ rất thích.
Đùa à, nếu thật sự để những chiếc Flycam đó rời đi, y đi đâu để kiếm nhiều điểm bán manh như vậy?
Nếu cục cưng nhỏ không thấy đám Flycam đó phiền phức, Otis liền không rối rắm về chuyện này nữa, tiếp tục đi về phía trước.
Nhưng đi chưa bao lâu.
Hắn liền phát hiện cục cưng nhỏ tựa hồ không theo kịp.
Giờ phút này.
Quý Vô Tu dừng lại tại chỗ, đang nhìn chằm chằm về nơi nào đó.
Vẻ mặt ngưng trọng.
Dường như y cảm giác được một cỗ hơi thở rất nguy hiểm.
Có vẻ không phân cao thấp với mình.
Thậm chí còn cao hơn.
Quý Vô Tu cứ cảm thấy, đây nhất định là trò quỷ mà con sâu biến dị cấp kia gây ra.
Otis quay lại, nhíu mày hỏi: "Phát hiện nó?"
Quý Vô Tu chú ý tới nơi xa tựa hồ lại có một đám Flycam bay qua, ngậm miệng không nói nhẹ nhàng gật đầu.
Otis thấy thế, vẻ mặt dần dần trở nên ngưng trọng.
Hắn nhìn tòa nhà lớn từ trên xuống dưới, lấy lại bình tĩnh nói: "Đi, qua đó nhìn xem.
"
Quý Vô Tu gật đầu, bản năng đi tới trước Otis dẫn đường.
Cũng đảm đương tác dụng bảo vệ.
Otis dừng lại bước chân, rồi sau đó lại tiếp tục đi lên phía trước.
Giây phút đẩy cửa vào, ngay cả Otis cũng không khỏi nhíu mày.
Trong cao ốc.
Những thứ giống như mạch máu màu đỏ bám đầy vách tường, sàn nhà, giống như thật sự đi vào trong trái tim vậy.
Càng khiến người da đầu tê dại chính là vật thể như mạch máu này thậm chí không ngừng nhúc nhích, bên trong giống như có chất lỏng đang nhanh chóng lưu động.
Giống như vật sống.
Otis giữ chặt Quý Vô Tu, cẩn thận đánh giá xung quanh.
Quý Vô Tu cũng có chút không muốn đi vào, cái thứ này cũng quá dọa người.
Otis nhíu mày, tự hỏi kế tiếp nên làm gì bây giờ.
Quý Vô Tu đảo đảo tròng mắt, giống như có chủ ý.
Vì thế y nhanh chóng kéo Otis ra ngoài.
Otis không kịp hỏi cục cưng nhỏ muốn làm gì, liền nhìn thấy cục cưng nhỏ lại biến lớn, cứ lớn dần lên, cuối cùng trở thành một con quái vật khổng lồ cao mết.
Otis: "! ! "
Ai ngờ kế tiếp, cục cưng nhỏ lại cúi người, để bàn tay gấu lông xù xù lên mặt đất, ý bảo Otis mau nhảy lên.
Otis giãn mày ra, đã đoán được dụng ý của cục cưng nhỏ.
Hắn không chút do dự nhảy lên.
Quý Vô Tu thật cẩn thận giữ lấy Otis, sau đó tiếp tục nâng cánh tay lên, ý bảo Otis đứng lên vai phải của mình, nơi này chẳng những nhiều lông, hơn nữa diện tích còn rộng.
Đứng lên nhất định rất thoải mái!
Nhìn ánh mắt đầy chờ mong của cục cưng nhỏ.
Otis giật giật khóe miệng, lập tức nhảy qua.
Nhưng ai ngờ cục cưng nhỏ lại đột nhiên run rẩy cả người.
Giọng sữa nho nhỏ vang lên.
"Otis, ngươi tốt hơn nên bò lên đầu ta đi, cổ của ta ngứa quá.
"
Otis đen mặt, lại lần nữa nhảy lên đỉnh đầu cục cưng nhỏ, hơn nữa bình tĩnh nắm lấy hai lỗ tai, để cố định thân thể.
Quý Vô Tu theo bản năng lắc lắc đầu, lo lắng hỏi: "Sẽ không ngã xuống chứ?"
Otis mặt vô biểu tình bắt lấy tai gấu trúc, bình tĩnh tùy ý để đối phương lắc đầu, nhưng vẫn đứng yên.
Sau khi xác định Otis sẽ không ngã xuống, Quý Vô Tu cũng không bó tay bó chân, lập tức đi tới trước mặt cao ốc, vẻ mặt vô hại nhìn xung quanh.
Otis đột nhiên trào ra một linh cảm không hay.
Đúng lúc này, mấy cái Flycam cảm giác được gần đó có động tĩnh rất lớn, nhanh chóng bay tới.
Otis liền nhìn thấy cục cưng nhỏ bắt đầu cẩn trọng bán manh với mấy cái màn ảnh này.
Hắn biết ngay mà
Biết ngay mà.
Flycam điều chỉnh tốt góc độ quay chụp con thú biến dị này vào, hình ảnh rõ nét.
Thậm chí còn có thể nhìn thấy Otis nấp trong lông nó.
Nhưng vì Otis quá nhỏ bé.
Flycam thậm chí chủ động phóng to màn ảnh, phóng lớn mặt Otis, lớn dần, cuối cùng hoàn chỉnh xuất hiện trước mặt tất cả người xem.
[Phốc!.
.
ta nhìn thấy gì?]
[Nhanh tay chụp hình lại.
]
[Hiếm khi thấy bộ dáng đen mặt khó chịu của Otis.
]
[Otis đúng là có phúc không biết hưởng, không biết bao nhiêu người đều muốn đứng lên đỉnh đầu thú biến dị đâu, nhưng ta hỏi các ngươi, ai dám đi lên? Ai dám? Ta sắp hâm mộ phát khóc rồi.
]
[Nhưng thú biến dị và Otis định làm gì vậy?]
Mọi người rất là khó hiểu.
Tâm trạng Otis rất khó chịu.
Hắn đã sớm đã nhìn ra.
Cục cưng nhỏ yêu thích Flycam, có đôi khi hắn đều nghi ngờ cục cưng nhỏ biết bên kia của Flycam có hàng triệu người đang quan sát.
Nếu không nó tuyệt đối không thể cẩn trọng cố gắng bán manh như vậy được, bày ra một mặt ưu tú nhất của mình.
Cao ốc cao tới mét, còn cao gấp đôi so với Quý Vô Tu.
Nhưng Quý Vô Tu không sợ chút nào, chọn một góc độ bắt đầu dùng tay gấu lột cao ốc ra, thậm chí còn ghét bỏ góc quay của Flycam không đủ quay hết tư thế oai hùng của mình, trực tiếp cầm lấy Flycam đặt vào một vị trí, lúc này mới bắt đầu đẩy vách tường thành hai ngả, toàn bộ quá trình nhẹ nhàng không tốn sức.
Khiến mọi người nhịn mà nghẹn họng trân trối.
Khó có thể tin.
[Ta ta ta ta có phải bị ảo giác hay không?]
[Lần trước nó tay không xé xác sâu biến dị, hiện tại đã bắt đầu tay không xé cao ốc sao?]
[Về sau sẽ tay không xé cái gì nữa đây?]
[Đột nhiên thực chờ mong, hưng phấn xoa tay.
]
[Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nó vì sao muốn xé tòa nhà vậy?]
Đối với điểm này, không ai biết.
Cùng với tòa nhà đổ xuống, cuối cùng hiện ra tràn đầy mạch máu đỏ au đang nhúc nhích.
Otis nắm lấy lỗ tai cục cưng nhỏ, không ngừng nhìn quét bên trong tòa cao ốc.
Quý Vô Tu nổi hết cả da gà da vịt, vội vàng lùi về sau vài bước, triệu hồi ra dây leo quấn lấy đám mạch máu đó, sau đó bắt lấy một đầu dây leo, dùng hết sức bú sữa mẹ kéo ra sau.
Mắt thấy mạch máu càng kéo càng dài, những mạch máu khác sôi nổi bong ra từ vách tường, liều mạng vặn vẹo, dày đặc, lao ra khỏi tòa nhà, cuối cùng hoàn toàn lộ ra.
Thì ra.
Con sâu biến dị cấp kia đã hoàn toàn mất đi thân thể, chỉ còn một cái đầu, bên dưới là những vật thể giống như mạch máu rậm rạp liên kết với nhau.
Giờ phút này, trong mắt nó tràn ngập phẫn nộ.
Nó trừng mắt nhìn con thú biến dị cực kỳ xấu xí kia.
Chết tiệt.
Nó vốn định nghỉ ngơi lấy lại sức, để khiến bản thân trở nên mạnh mẽ.
Nhưng không ngờ cái thứ xấu xí này, lại phá hỏng kế hoạch của nó.
Sâu biến dị phẫn nộ gào rống lên.
Mạch máu dày đặc xung quanh bắt đầu quấn lại với nhau, cuối cùng hình thành một con quái vật méo mó, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ lúc trước.
Lông Quý Vô Tu cũng xù hết cả lên.
Con sâu biến dị này sao lại luôn có bản lĩnh khiến mình xấu hơn thế nhỉ.
Mà bình luận cũng bùng nổ theo.
[Nó cũng quá đáng sợ rồi phải không?]
[Các ngươi không cảm thấy sâu biến dị cấp thoạt nhìn còn nguy hiểm hơn trước sao? Ta có chút lo lắng thú biến dị không đánh lại được nó.
]
[Hi vọng thú biến dị không bị sao, nếu không ta thực sự muốn khóc chết.
]
Mọi người lập tức im lặng, không khỏi lo lắng cho an nguy của con thú biến dị kia.
Có người bắt đầu tìm kiếm quân đội trợ giúp, hi vọng đối phương có thể phái máy bay chiến đấu trợ giúp thú biến dị.
Triệu Kiều An cầm quang não mượn từ chỗ người khác, trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm tất cả những thứ này.
Quý Vô Tu nhìn con sâu biến dị kia, nhận ra trận chiến đấu này, nhất định sẽ cực kỳ gian nan.
Nhưng trước đó.
Y phải đặt Otis ở nơi an toàn đã.
Nhưng mà đúng lúc này, con sâu biến dị kia lại đột nhiên tấn công.
Từng cái vòi như mạch máu nhanh chóng bay tới đánh úp lại, bên trên mọc gai sắc bén, dưới ánh mặt trời lập lòe hàn quang.
Quý Vô Tu dựng đứng lông tơ, cũng bất chấp cái gọi là mâu thuẫn tâm lý, nhanh chóng bắt lấy cái vòi kia, bắt đầu điên cuồng ném đi.
Sâu biến dị bị ném không ngừng đong đưa, nó nhanh chóng dùng cái vòi khác cố định lại thân thể, những cái vòi còn lại ùn ùn xông tới, Quý Vô Tu vội vàng buông vòi ra, lăn vài vòng tại chỗ tránh đi sự tấn công của đám vòi đó.
Mà Otis cũng thừa dịp lập tức nhảy xuống, bắt đầu dùng dị năng cắt đám vòi đó đi.
Tuy nhiên những cái vòi như mạch máu nhìn có vẻ mỏng manh, thế mà lại rất rắn chắc, Otis ước chừng phải tấn công năm lần mới cắt được một cái vòi xuống.
Cài vòi bị cắt xuống không ngừng run rẩy trên mặt đất.
Sâu biến dị nhịn không được phát ra tiếng kêu đau đớn, mau chóng rút cái vòi bị thương về, nhìn chằm chằm vào Otis, đáy mắt tràn ngập thù hận.
Nó lại lần nữa sử dụng cái vòi khác, bắt đầu liều mạng tấn công.
Đồng tử Otis co lại, căn bản không kịp tránh né.
Mà một thân ảnh khổng lồ đột nhiên che trở trước mặt Otis, nhanh chóng bắt lấy đám vòi đó, giải trừ nguy hiểm.
Otis sững người một giây.
Là cục cưng nhỏ cứu mình.
Otis bất chấp suy nghĩ đang trào dâng trong lòng giờ phút này, nhanh chóng phát động tấn công bắt đầu cắt đám vòi đó.
Một người một thú phối hợp nhịp nhàng.
Cực kỳ ăn ý.
Sau một hồi đánh nhau, trên mặt đất xuất hiện ra năm sáu cái vòi.
Mà lúc này, không trung xuất hiện dày đặc máy bay chiến đấu.
Bọn họ được huấn luyện để vượt qua những nơi có độ cao thấp, nhắm ngay hai mắt sâu biến dị bắn ra từng đạo laser.
Sâu biến dị không nhịn được giãy lên đau đớn.
Không ngừng né tránh, đồng thời dùng đám vòi tấn công đám máy bay chiến đấu, máy bay chiến đấu nhìn như kiên cố dễ dàng bị đâm xuyên qua, toát ra một trận khói đen.
Sâu biến dị cười dữ tợn, lắc lư đám vòi, ném bay máy bay chiến đấu đi.
Quý Vô Tu tăng nhanh tốc độ, lại lần nữa nắm lấy một cái vòi, mà Otis thì phụ trách cắt mấy thứ này.
Mà máy bay chiến đấu thì tấn công vào hai mắt sâu biến dị.
Ba hướng tấn công, sâu biến dị cuối cùng cũng phẫn nộ, nó nhận ra cứ như vậy thì không được.
Vì thế nó quyết định đổi phương thức tấn công.
Tất cả đám vòi như mạch máu bắt đầu run lên, chất lỏng bên trong bắt đầu hội tụ lại với nhau, sau đó lại trở về phần đầu vòi.
Hai mắt sâu biến dị biến thành màu đỏ máu, nó cười dữ tợn, tràn ngập ác ý.
Quý Vô Tu nhận thấy có điều gì đó không ổn, theo bản năng tiến lên, dùng hết toàn lực muốn xé rách đám vòi như mạch máu đó.
Nhưng vòi của sâu biến dị thật sự quá nhiều.
Đám vòi không bị Quý Vô Tu kiềm chế rốt cục phóng ra laser màu đỏ, điên cuồng lắc lư, hạ gục đám máy bay chiến đấu dày đặc trên không trung rơi xuống.
Tất cả máy bay bị tia laser bắn tới, không ngừng bị ăn mòn thành tro, cuối cùng hoàn toàn mất kiểm soát thành bột phấn rơi xuống.
Phi công bên trong, thậm chí còn không kịp chạy trốn.
Cũng đã biến thành máu loãng.
Quý Vô Tu mau chóng buộc đám vòi lại với nhau, một khi có cái vòi nào chui ra phóng laser, liền nhanh chóng dẫm lên nó, không cho nó tiếp tục tấn công máy bay chiến đấu.
Sâu biến dị tức giận kêu gào, lập tức triệu hồi tất cả vòi tới, nhắm vào sinh vật đáng chết này bắt đầu tấn công.
Vô số laser bao phủ lên người con thú biến dị kia.
Khoảnh khắc đó, đầu óc Otis ong lên một tiếng mất đi tất cả lý trí.