Buổi tối ngày tháng năm xx, trong buổi đấu giá tranh và thư pháp cổ ở thủ đô, một bộ thư pháp của Hằng Cao Tông Cố Liễm được bán ra với giá trên trời . tỷ.
Đêm đó, tin tức này liền che trời lấp đất mà truyền khắp internet, trên diễn đàn Tiểu Lộc Giác ngay lập tức xuất hiện một chủ đề mới.
Bài đăng có tiêu đề "Hằng Cao Tông: Đám tiện nhân các ngươi suốt ngày mơ ước mỹ mạo của ta" nhanh chóng được đưa lên trang đầu.
Chủ nhà: Trước tiên phải đính chính chủ nhà không phải là muốn phỉ báng đại đế! Lấy tiêu đề này chỉ là bởi vì mấy ngày nay giá trị nhan sắc của đại đế rất nhiều lần lên hot search, cho nên chủ nhà muốn cọ nhiệt chút thôi. Nhưng những cái đó không quan trọng, hôm nay thư pháp của đại đế được bán ra với giá trên trời! Nói tới đây không thể không nói đại đế không hổ là đại đế, nhìn thấy cái giá . tỷ, tế bào não không có kiến thức của tôi liền bắt đầu tính xem đây là bao nhiêu tiền, kết quả vậy mà không thể nghĩ ra nổi!
Lầu : Tới đầu tiên nè, nhìn thấy tên đại đế là lập tức bấm vào.
Lầu : Chủ nhà +, thư pháp của đại đế có thể bán ra với giá . tỷ làm tôi cũng sợ ngây người, tuy rằng bây giờ mới là giữa năm, nhưng tôi có thể khẳng định bức thi họa này tuyệt đối là bức thi họa được bán ra với giá cao nhất toàn cầu năm nay.
Lầu : Quả nhiên, mỗi lần viết bài về đại đế đều phải dùng "giá trị nhan sắc" để cọ nhiệt, phục rồi phục rồi, có thể đừng nông cạn như vậy nữa được không? Lúc trước không phải là có một bức chân dung khôi phục lại từ tranh của danh sĩ Chử Vệ thời nhà Hằng sao, kết quả tất cả đều chỉ để ý đến khuôn mặt của đại đế. Nam nhân soái như vậy mà mấy người nỡ chỉ quan tâm đến dung nhan của người ta? Xin phép ôm đại đế về, đừng cọ nhiệt nữa, trừ phi anh còn có tranh của đại đế cho tôi xem.
Lầu : Lầu trên da mặt dày như tường thành vậy, tôi kinh ngạc đến ngây người luôn. Đầu chó.jpg
Lầu : Đại đế nói: Cút cút cút, cút hết! Một hai thứ dân các ngươi còn dám mơ ước đại đế của ta? Phải hỏi xem ta có đồng ý hay không đã!
Lầu : Bởi vì những lời này của mấy người, đại đế phải ôm tôi vào trong ngực dỗ dành một tiếng đấy. Thẹn thùng.jpg
Lầu : Lầu trên chạy nhanh thật đấy, có điều cũng không có biện pháp, từ khi bức họa của Chử tiên sinh được phục chế rồi tung lên mạng, có rất nhiều người rơi vào hố của đại đế chỉ vì nhan sắc của ngài, hoàn toàn không chú ý đến thành tựu về văn hoá giáo dục võ công cùng công lao thiên cổ của ngài, không chỉ có vậy, còn nơi nơi cầu tranh của đại đế, dã sử của đại đế, thậm chí còn có đồng nhân văn...... Thật sự khiến cho tên tuổi đại đế của chúng ta phải lâm vào hỗn loạn.
Lầu : Không thể nào không thể nào, làm gì có ai không biết đến đại đế cơ chứ? Chín năm giáo dục bắt buộc còn có người có thể thoát được phổ cập về lịch sử của đại đế sao!
Lầu : Đúng vậy đúng vậy, đại đế chính là nhờ thực lực mà chiếm đến mấy trang trong sách lịch sử đó. Các nhà quân sự, nhà tư tưởng, nhà chính trị, nhà văn học, có ai chưa nghe đến danh hào của đại đế, ai lại không thuộc làu thành tựu huy hoàng của đại đế viết trên văn bia chứ?
Lầu : Đừng nói nữa, sách lịch sử sách ngữ văn nhắc đến ông ta thì không nói, ai bảo ông ta khủng khiếp đến vậy chứ, nhưng ai có thể cho tôi biết vì sao ngay cả tiết học mỹ thuật cũng có thể nhắc đến ông ta không?
Lầu : Đàn em lầu à, để chị gái đã tốt nghiệp nói cho em nghe, bởi vì đại đế ít nhiều cũng ảnh hưởng đến xu hướng thẩm mỹ của cả Đại Hằng, người Đại Hằng sùng bái ngài cực kỳ, đại đế thích bóng đá thì toàn dân đều chơi bóng đá, đại đế khen cái này vẽ đẹp thì toàn dân liền bắt đầu học theo phong cách này. Nếu em học về lịch sử mỹ thuật Trung Quốc thì càng không tránh khỏi, có Đại Hằng tất có đại đế, đặc biệt là "Ngàn dặm non sông đồ", "Ngày tháng tới Giang Nam đồ", "Cảnh Bình thành kiều "...... Tất cả những thứ đó đều là vật để lại của đại đế.
Lầu : Huhuhu chào tiền bối, em là đàn em lầu đây, em đang định học lịch sử mỹ thuật Trung Quốc, không ngờ lại có nhiều cái phải học như vậy, mệt chết, nhưng nghĩ đến nhan sắc của đại đế thì lại học vậy, không phải chỉ là học thuộc thôi sao?
Chủ nhà: Khụ khụ, một lần nữa nhắc nhở mọi người, tuy rằng tranh của đại đế đúng là rất đẹp, nhưng chúng ta nên quay về chủ đề chính đi thôi. Dù sao mấy ngày nay cũng có rất nhiều bài viết về nhan sắc của đại đế, cũng chẳng có gì mới mẻ, bức chân dung được phục chế kia đã bị đặt trong viện bảo tàng của quốc gia, nghe nói người xếp hàng đến xem dài không thấy điểm kết thúc...... Quay trở lại vấn đề, bộ thư pháp của đại đế tối nay đã bán ra với giá . tỷ, chỉ sợ bức chân dung kia giá sẽ càng cao hơn nữa.
Lầu : Chủ nhà nói đúng, nhưng bức họa đó sẽ không bán, thuộc về tài sản của quốc gia. Ít nhất đặt ở viện bảo tàng chúng ta còn có cơ hội xem, chứ bị người ta mua rồi thì sẽ không thấy được nữa. Đại đế thật sự quá nổi danh, độ phổ biến trong dân gian cũng thật sự quá cao. Chắc hẳn mọi người đều thuộc lòng "Ba trăm tác phẩm Hằng thi", thi nhân của Đại Hằng thiếu chút nữa đã tâng bốc đại đế lên tận trời rồi, Đại Hằng thịnh thế hiện lên dưới ngòi bút của bọn họ thật sự quá hấp dẫn, các thi nhân của triều đại sau cũng bị hấp dẫn, cách thời không cũng muốn thổ lộ-- ấy không không, bày tỏ sự kính trọng với đại đế. Đại Hằng từ thời của đại đế bắt đầu trở nên phồn hoa, trong cảnh thịnh thế người của Đại Hằng thậm chí đi khắp thế giới, nhi tử của đại đế Hằng Trung Tông Cố Nhiên vững vàng tiếp nhận giang sơn từ tay ngài, tiếp theo từng bước một mà tiếp tục phát triển.
Lầu : Hai cha con bọn họ đúng là đáng sợ, phụ thân khai cương khoách thổ, Cố Nhiên lại là quân chủ tính tình trầm ổn gìn giữ cái đã có, khi hai người bọn họ tại vị, khiến Đại Hằng thâu tóm hết Tây Bắc và Tây Hạ, lãnh thổ lớn nhất trong lịch sử, còn dọc theo phía bắc chiếm được một vùng lãnh thổ thuộc nước Nga hiện giờ, hải ngoại càng không cần phải nói, các hải vực đều lưu lại truyền thuyết về Đại Hằng...... Đại đế mạnh mẽ như vậy, lại có người dám viết tiểu thuyết đồng nhân văn, biến đại đế thành một hoàng đế bù nhìn chỉ có mỹ mạo, dựa vào thủ đoạn đấu đá nơi hậu viện để danh thần chắp tay nhường thiên hạ cho mình, tôi cười.
Lầu :???
Lầu :????
Lầu :??? Báo cáo lẹ!
Lầu : Mọi người yên tâm yên tâm, đã báo cáo rồi, biên tập trang web đã phụ trách, kịp thời khóa truyện, cũng phát thẻ đỏ cảnh cáo tác giả rồi.
Lầu : Làm tốt lắm! Đáng giận, đúng là cái gì cũng dám viết, tác giả không sợ bị nhà nước tìm tới cửa à?
Lầu : Yếu ớt giơ tay...... Nếu các cô đang nói về tiểu thuyết trên trang web XX kia, tác giả đã bị nhà nước tìm tới cửa thật rồi......
Lầu :! Lầu đừng có chạy, mau nói tiếp đi, hóng drama với!
Lầu : Hóng muốn chết hóng muốn chết, mau nói mau nói! Chờ tôi có tiền nhất định phải tống cho lầu bắt nói ra hết!
Lầu : Để tôi...... Nhỏ giọng thưa một hai câu nha, thật ra không chỉ là tác giả bị tìm tới cửa, ông chủ trang web cũng bị mời đi uống trà luôn rồi. Tác giả này rõ ràng là phỉ báng đại đế, ác ý trong tiểu thuyết đặc biệt dày đặc, không quá ba chương đã phải dùng chữ đè chết đại đế rồi. Ai học lịch sử đều biết tầm quan trọng của đại đế, biết được cống hiến của đại đế, bôi đen thành như vậy tuyệt đối có vấn đề, cuối cùng quả nhiên tra ra, tác giả là một người ở nước ngoài chuyên bôi nhọ đại đế.
Lầu :...... Đúng là cách một tầng màn hình không biết được phía sau là người hay quỷ.
Lầu : Đại đế cây to đón gió, có một số quốc gia cho rằng bọn họ đến nay kém Hoa Hạ chúng ta chính là bởi vì đại đế, bọn họ cho rằng đại đế phái đội tàu nhiều lần ra biển lừa sạch tiền tài của quốc gia bọn họ đi rồi, còn viết rất nhiều tin tức nói Hoa Hạ đoạt tài nguyên của bọn họ. Đúng là đầu óc có vấn đề, ta nguyện ý bán ngươi nguyện ý mua mà gọi là cướp à? Không nhắc chuyện này nữa, nói lại bực mình. Năm nay hình như chuẩn bị quay phim "Hằng Cao Tông sử ký" đó.
Hoa Hạ (華夏) là danh từ dùng để chỉ những người cư dân nông nghiệp bán du mục sống ở phía bắc sông Dương Tử, tổ tiên trực tiếp của người Hán, sống ở vùng Trung Nguyên tại lưu vực sông Hoàng Hà trước khi họ mở rộng lãnh thổ ra khắp tứ di. Đây là thuật ngữ lỏng lẻo để chỉ những người Trung Quốc cổ xưa trước thời kỳ phong kiến của Trung Quốc; người Hoa Hạ tự nhận mình là Trung Hoa, Trung Quốc.
Lầu :! Không thể nào!
Lầu : Tin tức này từ mười năm trước đã có rồi, nói muốn quay nhưng cuối cùng lại chẳng thấy gì. Năm nay xuất hiện tranh chân dung của Cao Tông rồi, thử hỏi còn có ai dám mạo hiểm đi diễn đại đế? Đại đế thân thể không tốt, loại mâu thuẫn vừa ốm yếu vừa có thể nắm quyền thiên hạ này càng thêm hấp dẫn, cũng càng thách thức kỹ thuật diễn. Nhiều tuổi thì không được, đại đế hơn hai mươi tuổi là thời kỳ đỉnh cao nhất. Diễn viên trẻ thì lại không có kỹ thuật diễn, vừa phải diễn xuất thân thể không tốt còn phải diễn xuất dã tâm bừng bừng, thế hệ diễn viên trẻ có kỹ thuật diễn thì lại không có được dung nhan như đại đế.
Lầu : Đau lòng quá, vừa mới có chút chờ mong thì lại bị lầu trên đánh tan. Nhưng mà lầu trên nói đúng, nếu là diễn không hay, không có nhan sắc, phẩm hạnh không tốt, tốt nhất là đừng quay thì hơn.
Lầu : Nhân vật như đại đế quá có tính khiêu chiến, lúc trước còn có một cái thảo luận trong lịch sử nhân vật nào có khả năng là xuyên không nhất, đại đế cũng có tên trong danh sách. Những người học văn học lịch sử đó ai nấy cũng nói có sách mách có chứng, đại đế sáng lập học tịch, mở ra thời đại dấu chấm câu, làm chính phủ nắm giữ quyền thống nhất cách giải thích của các loại thư tịch, dẫn tới phản quân sau đó muốn từ sách cổ lấy một câu để tạo phản cũng khó, chỉ có thể tự mình sáng tác, còn sáng lập ra học viện đầu tiên dành cho nữ tử, đúng là nhìn thế nào cũng thấy giống xuyên không.
Lầu : A, xin phép lạc đề một chút. Mấy năm trước kỳ thật còn có một kịch bản xuyên không tới Đại Hằng, nhưng nữ chính vì bị tình cảm với đại đế làm liên lụy nên bị giết, đến bây giờ vẫn chưa được quay, chắc là không quay nổi. "Hằng Cao Tông sử ký" mà lầu trên nói, cảm giác cũng vô vọng.
Lầu : Tác phẩm xuyên không mấy năm nay, trên cơ bản % đều là xuyên tới Đại Hằng. Đại Hằng bị xuyên thành cái rổ tới nơi rồi, nhưng Đại Hằng trong các tác phẩm văn học thật sự rất hấp dẫn, từ củi gỗ mục nát biến thành cường quốc nổi danh trong ngoài nước, tôi mỗi lần đọc lịch sử về Đại Hằng đều không nhịn được kích động, trào dâng vô cùng. Đoạn lịch sử về Đại Hằng được phổ cập rộng rãi, là niềm kiêu hãnh của quốc dân, xuyên không đến Đại Hằng không kỳ quái, nhưng kỳ quái chính là chỉ cần xuyên không đến Đại Hằng, nữ chính hoặc là sẽ công lược đại đế, hoặc là sẽ trở thành bạch nguyệt quang trong lòng đại đế, thế nào cũng phải làm đại đế coi trọng các nàng, vì các nàng mà "chung thân không cưới" mới vừa lòng.
Lầu : Tôi thật ra có thể giải thích. Bởi vì đại đế thật sự mang xuất thân của một nam chính, thiếu niên đăng cơ, bị quyền thần áp chế, vẫn luôn ngủ đông đến tận khi lập quan, lập tức dùng thủ đoạn lôi đình phản kích quyền thần, thu quyền lực vào tay. Thân thể yếu ớt bẩm sinh vô pháp ngăn cản bước chân của đại đế, hắn sau khi đăng cơ liền quét sạch tông thân, cao độ chống tham nhũng, trấn áp phản quân, rồi khởi công xây dựng thuỷ lợi, sửa đường, giúp trạm dịch Đại Hằng có thể thông suốt bốn phương, chuẩn bị hậu cần cho chiến tranh về sau. Sau đó lại trấn áp du mục, thu về Tây Hạ, thời kỳ của đại đế vô cùng gian nan, chúng ta từ sách lịch sử chỉ có thể nhìn thấy tảng băng nổi, khi đó đã xảy ra thật nhiều thứ, khó có thể tưởng tượng một quốc gia nhiều tai ương như vậy đã làm thế nào để có thể cắn răng chịu đựng, biến thành thịnh thế trong miệng của mỗi người đời sau.
Lầu : Trời ơi, đột nhiên muốn khóc.
Lầu : Cho nên tôi rất thích Đại Hằng, bởi vì thật sự tỏa sáng. Không có cảm giác ngăn cách thời không, thời đại này dù là một cây lúa hay là một phiến đá xanh đều có hơi thở sinh hoạt rõ ràng. Nếu có thể, tôi thật sự muốn xem Đại Hằng là như thế nào, đi xem thái bình thịnh thế trong miệng những thi nhân đó, xem cảnh tượng hai đứa trẻ tranh nhau đào khoai lang mà bọn họ viết trong văn chương, gặp mặt vị đại đế được coi là "một người định Càn Khôn".
Lầu : Lầu trên nhắc tới "Ba trăm tác phẩm Hằng thi", khi còn nhỏ học thuộc quả thực tuyệt vọng, sau khi trưởng thành lại ngẫm ra rất nhiều thú vị. Thi nhân Đại Hằng thật sự có tâm hồn phong phú, trong mắt bọn họ ngày mùa thu cũng không hề hoang vắng cô tịch, mà là kích động hưng phấn khi khoai lang và ngô rốt cuộc có thể ăn, hận không thể tự xuống ruộng đi bẻ bắp ngô...... Tang thương hút thuốc.jpg, sao càng nói càng thấy bọn họ dở hơi thế nhỉ?
Lầu : Ha ha ha ha cười chết tôi!
Lầu : Giơ tay, tôi vĩnh viễn cũng không quên được biểu tình của thầy ngữ văn khi vừa nói xong phong cách làm thơ văn của Thường Ngọc Ngôn thì giảng đến bài "Vịnh giường đất" của ông ta!
Lầu : Thường Ngọc Ngôn rốt cuộc xuất hiện rồi! Thường Ngọc Ngôn chính là bạn tốt của Tiết Cửu Dao, bài thơ ca ngợi Tiết Cửu Dao mà ông ta viết trực tiếp đẩy Tiết Cửu Dao lên bảo tọa nam chủ đệ nhị của Đại Hằng, chỉ cần là truyện có nữ chính xuyên không, nam chính không phải đại đế thì sẽ là Tiết Cửu Dao.
Lầu : Tôi không thể! Tôi không thể tiếp thu! Tiết Cửu Dao chỉ có thể là của đại đế!
Lầu : Tiết Cửu Dao? Chính là danh thần Tiết Viễn của Đại Hằng sao? Người mà nửa đời trước chinh chiến sa trường, nửa đời sau vào quan trường hô mưa gọi gió, thường xuyên vào cung cùng đại đế ngủ chung một giường?
Lầu : Chính là ông ta! Giác quan thứ sáu của phụ nữ nói cho tôi biết ông ấy và đại đế chắc chắn có gì đó!
Lầu : Nhưng trên sử sách chỉ nói Tiết Viễn là sủng thần của đại đế, cực kỳ tín nhiệm...... Từ từ, vừa nói mới thấy đúng là không bình thường. Mọi người đều biết, đại đế tuy rằng được miêu tả là ôn hòa có lễ, nhưng thật ra ông ấy là một người cực lãnh khốc, từ rất nhiều sự kiện cùng chiến tranh đều có thể nhìn ra sự tàn nhẫn của ông ấy, ông ấy có một khuyết điểm mà mọi đế vương đều có —— bệnh đa nghi, vô luận là Sở Giám Sát hay là Đông Linh Vệ, hoặc là Ngự Sử Đài bị ông khống chế trong tay, đều chưa từng có ai có thể khiến ông ấy hoàn toàn tín nhiệm. Nhưng người có bệnh đa nghi nghiêm trọng như vậy, lại rất tín nhiệm Tiết Viễn, đối lập rõ ràng, Tiết Viễn đối với đại đế mà nói quả thật không giống người khác.
Lầu : Ăn ngay nói thật, sự khác thường của Tiết Viễn đối với đại đế càng dễ dàng nhìn ra. Không nói đâu xa, chỉ duy nhất hai chuyện. Chuyện thứ nhất, Tiết Viễn giỏi dùng đao thương, cưỡi ngựa bắn tên đều tinh thông, thân thể khỏe mạnh, từ thơ của Thường Ngọc Ngôn cũng có thể nhìn ra ông ấy có tướng mạo tuấn lãng, thân hình cao lớn, mà người ưu tú như vậy lại cả đời không thành thân; chuyện thứ hai, mỗi lần nhắc đến chuyện này lại có chút cay mũi, vào ngày đại đế băng hà, Tiết đại nhân vốn không bệnh không tai lại cũng chết bất đắc kỳ tử, thậm chí còn chết bên cạnh đại đế. Ông ấy là người có tướng trường thọ, lại buông bỏ trường thọ mà đi theo đại đế. Lăng mộ của đại đế đến bây giờ còn chưa được phát hiện, chưa biết chừng hai người bọn họ đã cùng nhau nằm chung một mộ......
Lầu : Huhuhu thì ra là thế sao?
Lầu : Lầu trên, đúng vậy...... giữa Tiết đại nhân và đại đế là cái gì chúng ta cũng không biết, nhưng tuyệt đối là tình cảm rất sâu sắc. Ngươi không cưới, ta đây liền theo ngươi cả đời. Ngươi đã chết, thế gian này cũng không còn gì có thể khiến ta lưu luyến. Tôi mỗi lần nhớ tới lúc bọn họ chết đều rất đau buồn, không khỏi suy nghĩ, thời điểm đại đế hô hấp dần dần yếu đi Tiết đại nhân đã nghĩ thế nào? Ông ấy đã đau khổ, đã sụp đổ sao? Ông ấy đã làm thế nào mà trơ mắt nhìn đại đế chết đi, rồi lại mang tâm tình gì để cùng tuẫn táng...... Không thể nói nữa, quá nặng nề.
Lầu : Không ngờ khi tôi vừa leo xuống lầu dưới thì lại ăn ngay một bát cẩu lương vừa ngọt vừa chua này......
Chủ nhà:!!!
Chủ nhà: Mọi người đừng nói nữa, mau xem hot search! Ở thảo nguyên Tây Bắc đào ra một thứ!
Chủ nhà vừa thông báo xong lập tức bấm vào hot search, hot search đang phát sóng trực tiếp quá trình phục chế của Cục Di Sản Văn Hóa quốc gia. Trên thảo nguyên Tây Bắc đào ra một miếng gỗ, chuyên gia nghiên cứu xong phát hiện vật này rất có khả năng là đến từ đời nhà Hằng. Cục Di Sản Văn Hóa hiện đang dùng phương pháp tiên tiến nhất để phục chế lại miếng gỗ.
Cư dân mạng có hứng thú với lịch sử Đại Hằng đều đã ở phòng phát sóng trực tiếp, miếng gỗ D được phục chế như cũ từ từ hiện lên trong máy. Chủ nhà tranh thủ đi ăn mì, lại xào một phần khoai lang sợi chua cay, tinh thần mười phần mà tiếp tục ngồi hóng.
Trời tối mịt, người xem phát sóng trực tiếp ngủ quên mất. Khi chủ nhà tỉnh lại, mặt trời ngoài cửa sổ chói mắt, tầng tầng kim quang phản chiếu lên màn hình máy tính.
Chủ nhà lập tức tỉnh táo, tiến đến trước máy tính xem, chỉ thấy bình luận đã sớm bao phủ toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp. Chủ nhà kinh ngạc, hắn tắt bình luận đi, lúc này mới có thể thấy rõ hình ảnh phát sóng trực tiếp.
Trên màn hình của Cục Di Sản Văn Hóa, miếng gỗ D đã phục chế một nửa, lộ ra một hàng chữ rồng bay phượng múa.
Chuyên gia đang thảo luận ở một bên, thấp giọng nói: "Là chữ của Tiết Cửu Dao......"
Một hàng chữ này là "Cố Nguyên Bạch".
Nửa còn lại cũng dần dần được phục chế, một chữ loáng thoáng hiện ra thẳng hàng với chữ "Cố" ở bên cạnh, dần dần hình thành một chữ "Tiết" cực kỳ rõ ràng.
Chủ nhà lập tức cảm thấy tim đập nhanh hơn, hắn mở lại bình luận, trên làn đạn đều là mấy bình luận gào thét sốt ruột.
"Tiết Cửu Dao! Nhất định là Tiết Cửu Dao! Nhất định là hai chữ Cửu Dao!"
"Tiết Cửu Dao Tiết Cửu Dao! Nhanh lên a a a!"
Chữ "Cửu" xuất hiện.
Chủ nhà cảm giác mình thở dồn dập, hắn hưng phấn vô cùng mà gõ bàn phím: "Còn thiếu chữ "Dao" nữa thôi!"
Từng nét bút, một chữ cuối cùng không ngoài dự liệu mà xuất hiện trước mắt mọi người.
Một hàng chữ khác là "Tiết Cửu Dao".
Thẳng hàng sát cánh cùng ba chữ "Cố Nguyên Bạch", chỉnh chỉnh tề tề.
Giống như bọn họ đã vượt qua thời không, bầu bạn bên nhau cho tới tận bây giờ.