Bôn Tinh đại sư đứng cạnh nghe vài câu cũng hiểu nôm na, nói xen vào:
"Các ngươi đi hết thì lấy ai bảo hộ Chiến Chủ Nhãn?"
"Không sao. Không gian võ giả có khả năng na di không phải dễ tìm, kẻ địch chưa chắc có. Mà cho dù có thì ta vẫn tự ứng phó được. Ngài quên ta có tinh thần lực cấp sao. Ta có thể mở rộng tinh thần lực lên tới dặm.
Ta sẽ tập trung tinh thần lực vào trượng. Chỉ cần có bất kỳ dị động nào trong khu vực này đều sẽ bị ta phát hiện. Bất kỳ ai vừa na di đến, ta sẽ lập tức bổ lôi điện xuống không chết không thôi."
"Vậy nếu đối phương có thể na di hơn trượng thì sao?" Kỳ Vô Phong hỏi
"Tư Không chỉ na di được trượng. Người khác, cho dù năng lực không gian cao hơn chắc cũng chỉ , trượng là cùng. Ngươi không cần lo lắng. Còn nếu kẻ địch na di được trượng thì chúng ta cũng không cần đánh nữa.
Ta mời vị này làm hộ vệ chỉ là để phòng vạn vô nhất nhất. Còn không có cũng không sao. Các ngươi đi đi, y theo kế hoạch mà làm" Chiến Chủ Nhãn chốt
Mọi người tản ra, Phan Hải cũng rời đi. Chợt có tiếng gọi giật lại:
"Tên kia" Chiến Chủ Nhãn gọi "Ngươi làm tốt lắm. Ngươi tên gì, thuộc về quân nào?"
"Thuộc hạ Lâm Chí Vĩnh, thuộc về Hải Sư Thành, được điều động sang đây phụ trợ Hoàng tướng quân"
"Đợi cứu ra Hoàng tướng quân, sẽ có trọng thưởng cho ngươi"
"Đa tạ Chiến Chủ Nhãn"
người từ trong Hải Hãn Thành bay ra, giả vờ bị tập kích vừa đánh vừa lùi.
Kỳ Vô Phong cầm theo Phan Hải vòng ra phía sau, tìm kiếm tung tích Hoàng tướng quân.
"Phó thống lĩnh, sắp đến rồi" Phan Hải chạy phía trước dẫn đường
Kỳ Vô Phong vừa chạy theo, vừa cẩn thận để ý xung quanh. Tinh thần lực trượng xung quanh cho hắn biết không có bất kỳ người hay yêu thú nào quanh đây.
Đột nhiên Kỳ Vô Phong chợt thấy có sát khí từ trên cao. Theo bản năng, hắn vung kiếm lên đỡ, một đòn đánh lén. Đối phương đứng sẵn trên cành cao, đợi hắn đi qua là nhảy xuống chém. Rõ ràng là cạm bẫy mai phục từ trước.
bên không nói không rằng, liên tục giao tranh cận chiến. Kỳ Vô Phong nhìn lại đã không thấy bóng dáng Phan Hải đâu, sợ rằng Hoàng tướng quân lành ít dữ nhiều, thậm chí đã bỏ mạng thì đối phương mới lấy được tướng lệnh.
Kỳ Vô Phong càng đánh, càng gặp khó khăn. Hắn nhìn ra lực lượng nguyên khí của bản thân mạnh hơn đối phương nhiều lần. Nhưng mỗi lần vũ khí bên chạm nhau, nguyên khí của hắn dường như bị nguyên khí kẻ địch ăn mòn mất.
Hơn thế nữa, lực lượng nhục thân của đối phương rất mạnh. Mỗi nhát chém đều mang cho hắn áp lực không nhỏ.
bên đánh bật nhau ra, Kỳ Vô Phong lúc này mới có cơ hội mở miệng nói:
"Hoàng tướng quân đâu?"
"Đánh thắng ta sẽ có câu trả lời"
"Không cần. Các ngươi hẳn là đã bắt hoặc giết được tướng quân, bằng không kiếm đâu ra quân lệnh"
"Ta là người giết hắn, mau lại đây trả thù"
"Cận chiến ta không giết được ngươi" Kỳ Vô Phong lắc đầu
Hắn đang định rời đi thì xung quanh Trần Lương hiện lên thân ảnh, trong đó có Như Lão cùng Ngạo Thiên.
"Đánh thắng ta, cho ngươi cơ hội sống" Trần Lương nói
"Nếu ta giết ngươi, bọn hắn có can thiệp không?"
"Nhất chiến định sinh tử. Ngươi giết chết ta, bảo đảm bọn hắn thả ngươi rời đi toàn vẹn. Quân tử nhất ngôn"
Trần Lương vừa nói xong, thân ảnh lùi ra ngoài khỏi vòng chiến. Kỳ Vô Phong không còn cách nào khác, cầm kiếm lao lên.
bên chiến đấu bất phân thắng bại. Luận về thương pháp cùng kiếm pháp, hai bên ngang nhau. Còn may binh khí của Kỳ Vô Phong là một Thiên Thánh Khí, nếu không đã sớm bị Bán Thần Khí chém hủy.
Kỳ Vô Phong có lượng nguyên khí dồi dào hơn Trần Lương rất nhiều. Còn may Trần Lương có Đạo Thần Thông nguyên khí hủy diệt giúp hắn cân bằng được
hiệp giao tranh vẫn chưa có hồi kết, Trần Lương kích hoạt thêm Đạo Thần Thông thứ hai, Đạo Thần Thông của Trương Phá Vân, Thân Hóa Lôi Đình.
Cả cơ thể hóa thành sấm sét, tốc độ lẫn lực đánh của Trần Lương càng nhanh, càng mạnh. Kỳ Vô Phong chống đỡ càng chật vật. Hắn cũng không dám tấn công, vì biết các đòn tấn công thông thường đã không thể đả thương được kẻ địch.
Kỳ Vô Phong hoang mang đến cực điểm, không biết phải thoát khỏi tình cảnh nguy khốn này như nào. Chiến tiếp? chắc chắn bại. Chạy đi còn có cơ hội sống.
Kỳ Vô Phong nhanh chóng làm ra quyết định. Cơ thể hắn đã mấy lần bị mũi thương của Trần Lương chém qua. Miệng vết thương không ngừng lan rộng, không nhanh hành động thì không kịp.
Lợi dụng lực đẩy một lần đụng độ, Kỳ Vô Phong bay lên cao rời đi. Đuổi theo Kỳ Vô Phong là một đòn tấn công vũ bão kéo lê thân xác hắn đi dặm mới rơi xuống. Kỳ Vô Phong tử vong.
"Đến bước tiếp theo" Trần Lương nói
Hai mươi phút trôi qua, Chiến Chủ Nhãn vẫn chưa thấy Kỳ Vô Phong cùng Phan Hải quay trở về, lòng bắt đầu lo lắng.
Hắn vừa sử dụng Truyền tin thạch, gọi cho người kia trở về thì đột nhiên sau lưng có dị động không gian. Không cần biết là ai, Chiến Chủ Nhãn ngay lập tức cho lôi đình từ trên cao đánh xuống.
Trần Lương đứng trên lưng Tiếu Ngạo, vừa xuất hiện liền đã nhận lấy một đợt công kích sấm sét theo nghĩa đen. Hắn nhảy lên, một mình đối đầu trực diện với thanh sắc lôi đình to gấp lần Tiếu Ngạo.
Biết trước không thể tránh thoát bị trận pháp tấn công, Trần Lương tất nhiên đến có chuẩn bị. Phòng tuyến đầu tiên của hắn chính là lấy Khuyển Dạ Xoa đâm thẳng vào sấm sét.
Bán Thần Khí không phải Thiên cấp tu sĩ nào cũng có, phải là bậc cường giả trong Thiên cấp mới đủ năng lực thu thập và sở hữu. Mỗi một kiện Bán Thần Khí đều có các đặc kỹ riêng của nó. Chính nhờ có những đặc kỹ thần kỳ này mà bảo khí mới được xưng là Bán Thần Khí. Nếu không cũng chỉ được xếp vào Thiên Thánh Khí thượng phẩm.
Hiện giờ là thời điểm thích hợp để Trần Lương sử dụng đặc kỹ thứ nhất của Khuyển Dạ Xoa, Hấp thu và tích trữ Yêu Ảnh của yêu thú loài khuyển để sử dụng.
Yêu Ảnh của Ngạo Thiên từ Khuyển Dạ Xoa hiển hóa ra đâm sầm vào thanh sắc lôi đình. Rất nhanh, lôi đình đánh tan Yêu Ảnh để tiếp tục tấn công Trần Lương.
Một kích đánh ra thương khí trực tiếp từ Khuyển Dạ Xoa, dù có cả Đạo Thần Thông nguyên khí hủy diệt cũng không ngăn chặn được lôi đình.
Sấm sét tiến vào lớp phòng thủ thứ , Yêu Giáp của Ngạo Thiên. Đệ tam nhãn sau thời gian nghỉ ngơi đã có thể mở lại, cho Trần Lương một lớp bảo vệ vô cùng kiên cố.
Nhưng kiên cố đến mấy cũng không thể chống lại được sức mạnh công kích của trận pháp cấp , Yêu Giáp nhanh chóng bị phá hủy.
Trải qua lớp phòng thủ, thanh sắc lôi đình sức mạnh đã giảm nhiều, nhưng nếu đánh trực tiếp vào nhục thân Địa cấp võ giả vẫn khiến hắn bị đánh thành tro tàn.
Yêu Giáp bị phá hủy vẫn còn lớp phòng thủ khác bảo vệ bên ngoài Trần Lương, nguyên khí hộ thân. Nguyên khí hộ thân chính là nguyên khí hủy diệt được tăng thêm lần vững chắc nhờ Bán Thần Khí Bá Vương Quỷ Diện Giáp.
Nguyên khí hộ thân bị hủy, chỉ còn lại nhục thân Trần Lương phải đối đầu với thanh sắc lôi đình vẫn còn dư lực rất mạnh.
Đáng tiếc Bá Vương Quỷ Diện Giáp trong trường hợp này chỉ có tác dụng tăng lần nguyên khí hộ thân. Bán Thần Khí bảo giáp này sở hữu đặc kỹ lợi hại nhưng cũng phải tùy trường hợp mới sử dụng được.
Trần Lương gồng mình nhận lấy toàn bộ thanh sắc lôi đình còn lại vào bản thân. Nếu hắn sử dụng Thân Hóa Lôi Đình có lẽ dễ dàng vượt qua lực lượng sấm sét còn lại sau lớp phòng thủ. Nhưng như thế lôi đình sẽ giáng thẳng vào Tiếu Ngạo, lúc này đang thực hiện nhiệm vụ quan trọng.
Thực ra không hẳn chỉ mình Trần Lương nhận tấn công, mà Tiếu Ngạo cũng đang giúp bảo vệ hắn thông qua hiệp ước Linh Thân. Nguyên khí từ Tiếu Ngạo len lỏi và bảo vệ tới từng tế bào của chủ nhân.
Trong khi Trần Lương chống đỡ lấy công kích từ trận pháp, Tiếu Ngạo sẽ dùng cặp sừng của mình tấn công Chiến Chủ Nhãn.
Chiến Chủ Nhãn chuyên tâm điều khiển Mắt trận tấn công kẻ xâm nhập, vì vậy sức phỏng thủ hạ xuống mức thấp nhất. Trong khi thanh sắc lôi đình đang giật chết Trần Lương, chiếc sừng của Tiếu Ngạo đã đâm xuyên đầu, xuyên cổ của Chiến Chủ Nhãn.
Nói thì nhiều, thực tế mọi chuyện diễn ra trong nháy mắt. Binh lính trong thành và đám người Như Lão bên ngoài chỉ kịp nhìn thấy một cột sấm sét khổng lồ giáng xuống, nổ ầm giữa không trung, chiếu sáng cả một vùng trời.
Như Lão hỏi Huyết Vô Thần: "Kế sách này mạo hiểm quá. Ngươi thấy môn chủ chịu được không?"
"Nếu hắn chết, chúng ta liền rời khỏi Giang Đông Quốc. Ta vốn dĩ không tin chỉ mấy người chúng ta có thể tham gia được cuộc chiến loạn sứ quân này. Ta là đặt cược vào các loại thủ đoạn của tiểu tử kia nên mới không phản đối đi vào bãi nước đục này. Hắn nếu không qua được, cũng đừng nghĩ có thể đi xa hơn" Huyết Vô Thần mặt không đổi sắc, nói
Trần Lương nhận toàn bộ lực lượng của lôi đình, bị đốt cháy thành than rơi xuống người Tiếu Ngạo. Tiếu Ngạo thu Trần Lương vào trong vùng không gian riêng của nó rồi tiến đến cạnh xác Chiến Chủ Nhãn, thu cả Chiến Chủ Nhãn và Mắt trận vào cạnh Trần Lương.
Xong xuôi một loạt hành động, Tiếu Ngạo ung dung sử dụng Không Gian Truyền Tống rời đi, trở lại bên cạnh chỗ bọn Như Lão.
Tiếu Ngạo nhả ra Trần Lương và vật hình cành cây. Nhìn thấy đồ vật quen thuộc, Như Lão mừng rỡ, nói:
"Để ta kiểm tra mắt trận" Như Lão cầm lấy cành cây, bay về phía Hải Hãn Thành
Huyết Vô Thần kiểm tra tình trạng của Trần Lương. Nhìn từ ngoài vào, Trần Lương đã cháy đen đến không còn nhận ra hình dạng. Nhưng thực ra phần bị cháy chỉ là lớp da bên ngoài, còn bên trong chỉ có một bộ phận nhỏ bị tổn thương, còn lại là không sao. Tim và não hải vẫn hoạt động bình thường.
Thông qua kiểm tra, Huyết Vô Thần cũng phát hiện cơ thể Trần Lương đang phục hồi rất nhanh. Các vết thương được chữa khỏi với tốc độ mắt thường nhìn thấy được. Điều này khiến Huyết Vô Thần vô cùng ngạc nhiên, lại vô cùng vui mừng, kế hoạch đã thành công tuyệt đối.
"Mọi người không cần lo, hắn ta sẽ khỏe lại" Huyết Vô Thần thông báo
Khoảng cách để kích hoạt được Mắt trận là nằm trong phạm vi tấn công của trận pháp. Còn nếu trận pháp chỉ có chức năng phòng thủ thì cần phải mang Mắt trận vào trong trận pháp mới kích hoạt được.
Như Lão biết rõ khoảng cách cần thiết, nhanh chóng kiểm tra được đúng cành cây là Mắt trận của trận pháp bảo vệ Hải Hãn Thành. Đây không phải cành cây thông thường, nó là một lõi cây của Lôi Thanh Cư Mộc. Lôi Thanh Cư Mộc cực kỳ quý hiếm, chỉ mọc tại nơi có sấm sét bất tận, lấy sấm sét làm thức ăn mà lớn lên.
Như Lão quay trở lại, khuôn mặt rạng rỡ nói với mọi người:
"Chúng ta đã có được Hải Hãn Thành. Mọi người theo ta"
Như Lão dẫn theo đoàn người đường đường chính chính bay vào Hải Hãn Thành. Vừa đi, hắn vừa nói lớn:
"Ta đã có Mắt trận. Các ngươi hoặc đầu hàng, hoặc chết"
Hoạt động chiếm thành, Như Lão đã có kinh nghiệm, cứ thế mà làm. Lão tập trung ra lệnh cho các thuộc hạ dưới quyền của mình thực hiện các hoạt động nhằm giữ được lợi ích chiếm thành cao nhất.
Không phải lão không lo cho Trần Lương, mà đây là kế hoạch đã đề ra từ trước. Huống hồ muốn lo cũng không được. Hiện tại tình trạng của Trần Lương chỉ có thể dựa vào chính hắn đi phục hồi bản thân. Những người khác đảm bảo canh giữ cho hắn an toàn là đủ.
Nếu Như Lão ngồi đợi Trần Lương phục hồi rồi mới hành động, sẽ gây ra rất nhiều thiệt hại. Ví dụ như bảo khố trong Phủ Thành Chủ bị lấy đi. Hay như chiến thuyền bị phá bỏ... Vì vậy phải trong thời gian ngắn nhất, nắm giữ tất cả mọi thứ trong tay.
Còn may Như Lão không chỉ kinh nghiệm chiếm thành đầy mình, còn là cực kỳ quen thuộc với Hải Hãn Thành. Các thuộc hạ của ông cũng vậy. Nên các hành động diễn ra cực kỳ nhanh chóng và thuận lợi. Có Mắt trận trong tay, chỉ cần tâm ý Như Lão khẽ động, liền sẽ có tia sét đánh chết bất cứ kẻ nào ngăn cản.
ngày sau, cơ thể Trần Lương đã không còn một vết thương nhưng hắn vẫn chưa tỉnh. Hắn đang nằm trong một gian mật thất chữa thương, mà trước đây vốn chỉ cho phép Đại tướng quân sử dụng.
Bốn phía tường đều được xây nên từ một loại đá gọi là Sinh Xuân Thạch, một loại đá chỉ có thể tìm thấy tại nơi có long mạch. Sinh Xuân Thạch tỏa ra một loại khí có khả năng chữa lành các vết thương, bao gồm cả vết thương vật lý hay tổn thương tinh thần lực hoặc linh hồn.
Bản thân Trần Lương cũng đang nằm trên tảng Sinh Xuân Thạch. Hắn được đưa vào đây từ ngày trước. Chỉ sau canh giờ nằm trong mật thất, cơ thể hắn đã không còn một vết thương nào từ trong ra ngoài. Chỉ là không hiểu sao ngày qua đi hắn vẫn chưa tỉnh lại.