"Mọi người theo ta đi đến nơi này liền minh bạch ý đồ"
Nói xong, Trần Lương thu bọn hắn vào Tiểu Cửu Giới.
Khỏi phải nói cũng biết Như Lão, Huyết Vô Thần và Khải Huyển ngạc nhiên đến mức nào. Sở hữu Tiểu Cửu Giới, chính là Lục Bảo một trong, sở hữu cây tiên dược và vườn linh dược trăm năm tuổi.
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Cho dù tài nguyên nhiều, chỉ với năm cũng không thay đổi được là bao. Át chủ bài chân chính của Trần Lương là một loại bảo vật thời gian.
"Các vị, đây là mới là át chủ bài của ta" Trần Lương lấy ra một vật hình tròn có khoảng trống ở giữa "Vật này tên gọi Tuế Nguyệt, có tác dụng tăng nhanh thời gian lên lần. Tức là bên ngoài năm, bên trong này sẽ là năm"
"Môn chủ có cả Thần Khí tăng lần thời gian!" Như Lão sửng sốt nói.
người Khải Huyển và Huyết Vô Thần cũng không kém phần kinh ngạc, nhìn đi nhìn lại Tuế Nguyệt.
"Thực ra thì cấp độ của nó được xếp vào Bán Thần Khí" Trần Lương nhàn nhạt nói.
Cả người Khải Huyển, Như Lão, Huyết Vô Thần mới chỉ là Huyền cấp, tầm mắt bọn hắn còn chưa đủ cao, chưa từng sở hữu Bán Thần Khí, càng chưa nhìn thấy thời gian bảo vật. Lôi hết bảo vật của Trần Lương ra giới thiệu, chỉ sợ bọn hắn bị dọa chết khiếp.
Ưng Sát và Chu Minh đều đã quen thuộc với Tuế Nguyệt. Thời điểm Trần Lương lấy ra đồ vật, bọn hắn đã hai năm rõ mười.
Huyết Vô Thần nghe được tăng nhanh thời gian lên lần mới chợt hiểu ra, như người mơ tỉnh mộng. Hắn hồ hởi nói:
"Ta hiểu rồi. Trăm năm trồng cây, trăm năm tích lũy của ngươi chính là vạn binh lính cùng vạn thuộc hạ trung thành, được rền luyện. Thời điểm rời khỏi Ác Nhân Cốc, Khai Thiên Môn của ngươi nhân lực thưa thớt, lại yếu không khác gì một tiểu môn phái, cho dù sử dụng Tuế Nguyệt cũng không tăng được bao nhiêu chiến lực.
Trăm năm chiến tranh Giang Đông Quốc, không chỉ giúp Khai Thiên Môn có thêm vạn nhân lực, còn giúp rèn luyện binh lính, mài dũa nhân lực. Có như vậy, năm tu luyện mới tạo ra được nhiều cao thủ"
"Huyết huynh nói không sai, có điều còn thiếu yếu tố, chính là vai trò của Thiên Đạo Mộc. Ngươi hẳn chưa từng nhìn thấy Thiên Đạo Mộc nên không nghĩ ra được sự kết hợp của Thiên Đạo Mộc và Tuế Nguyệt sẽ mang lại kết quả khổng lồ đến nhường nào"
"Môn chủ có thể nói rõ hơn?" Khải Huyển tò mò hỏi
"Ta hỏi các ngươi, Thiên Đạo Mộc có tác dụng gì?"
"Giúp nhân loại ngộ Đạo, cụ thể là để đột phá lên Hoàng cấp, Huyền cấp" Khải Huyển nói
"Vậy quá trình đột phá đó có đặc điểm gì?"
"Đột phá lên hoàng cấp là Phật Độ Chúng Sinh. Đột phá lên huyền cấp laf Vạn Đạo Quy Khu. Cả đều sẽ giúp nhân loại thoát thai hoàn cốt, có được thân xác mới. Đồng thời quá trình này tăng cả tu vi và Đạo cho những người xung quanh.
Ta hiểu rồi, đây sẽ là một phản ứng dây chuyền. Cứ người đột phá sẽ giúp người khác đột phá, từ đó tu vi tăng lên sẽ là một con số khổng lồ. Cho dù không dùng đến linh dược, đan dược thì chỉ cần quá trình trên cũng đủ khiến Khai Thiên Môn thoát biến thành một đại môn phái.
Thiên địa ơi! Nếu vậy sau năm, Khai Thiên Môn sẽ có lực lượng lớn đến kinh người"
Khải Huyển hét lên sung sướng
"Hoàng cấp tăng thêm mấy ngàn, Huyền cấp tăng thêm mấy chục. Chiến lực này sẽ hoàn toàn đè nát hợp lực của cả Sứ Quân kia" - Huyết Vô Thần vừa nói mà miệng cười đến rách cả mép.
Như Lão thở ra một hơi, ngồi bệt xuống đất. Cả đời hắn chưa từng nhìn thấy một sự thoát biến nào lớn như thế. Tuy là mới tính toán trên lý thuyết, nhưng tính khả thi cao vô cùng, xác suất thành công cực lớn.
Chu Minh và Ưng Sát rất mong chờ được lên Hoàng cấp. Bọn hắn ở Cự Linh cảnh chiến đấu cũng rất lâu rồi, cảm giác là kẻ yếu thực sự khó chịu.
"Hay lắm, ta sẽ sắp xếp đưa mấy vạn tinh binh vào đây" Như Lão nói
Trần Lương ái ngại nhìn Như Lão, nói:
"Như Lão, nhân số Khai Thiên Môn đã rất đông rồi, độ phủ của Tuế Nguyệt và Thiên Đạo Mộc đều có hạn. Vì vậy ta chỉ có thể đưa Hoàng cấp thân tín của lão vào. Một phần cũng để hạn chế thông tin về nơi đây bị lan truyền quá rộng"
Như Lão thở dài một hơi, nói:
"Ta hiểu. Vậy ta xin của Khai Thiên Môn vị trí được không?"
"Đồng ý. Ta đưa người vào đây để các vị thấy được kế sách của ta và cho ý kiến, sau đó phối hợp hành động"
"Bọn ta hoàn toàn đồng ý"
"Vậy các vị tạm thời ở lại đây, có thể ra gốc cây Thiên Đạo Mộc làm quen. Chuyện này là tuyệt mật, vì vậy đã vào là không thể ra. Mấy ngày nữa ta sẽ cùng Như Lão đưa người của ngươi vào"
Trần Lương ra ngoài, gọi Tuyết Hoa báo người nhà của nàng đến, chỉ dành cho cha mẹ và huynh đệ ruột. Đây là cơ hội có một không hai để tăng cường thực lực, người thân, tự nhiên là nên có phần.
Tuyết Hoa cưỡi Tiếu Ngạo, chỉ một canh giờ sau đã trở về. Nàng đưa người nhà vào Tiểu Cửu Giới giới thiệu trước, xong để bọn họ ở lại còn nàng ra ngoài. Công việc ngày tới còn nhiều bề bộn.
Hắn cũng đã nghĩ đến trường hợp đưa cha mẹ mình đến nhưng rồi lại thôi. Tu vi càng cao, phiền phức càng lớn. Cha mẹ hắn đã có ngàn năm tuổi thọ, có Ngân Thiết Nhân bảo hộ, lại chỉ tiếp xúc với phàm nhân dưới Vạn Nhiên chữa bệnh, bốc thuốc.
người bọn họ không thích tu luyện, tự nhiên phải vào đây ngồi chỗ và mất đi năm thọ nguyên. Đúng là chỉ thấy mất mà không thấy được.
ngày trôi qua, đã có rất đông đệ tử Khai Thiên Môn trở về, lại thêm cả quân lính của Mùi Sứ Quân khiến cho Lý Thiên Thành trở nên đông chưa từng thấy.
Rất nhiều người muốn gặp môn chủ để hỏi xem chuyện gì xảy ra. Mặc dù đã để Võ Giác quản lý những người trở về, nhưng thỉnh thoảng Trần Lương cũng phải ra mặt trấn an tinh thần mọi người. Dù sao tin tức quân liên hợp tấn công đã lan ra toàn bộ Giang Đông Quốc.
"Môn chủ, đây là quản sự Giang, đang quản lý cửa hàng Không Vật của chúng ta ở Tý Sứ Quân" Võ Giác tìm tới Trần Lương nói
Người quản lý là một Huyền cấp võ giả, thân hình không béo không gầy, bắp thịt săn chắc, dáng vẻ nhanh nhẹn.
"Quản sự có chuyện gì?" Trần Lương hỏi
"Môn chủ, tuần trước có người hỏi muốn nhập Không Vật số lượng lớn, Khai Thiên Môn có bán nữa không? Ta thấy mối làm ăn này rất tốt, không đành lòng bỏ nên phải hỏi lại ý môn chủ"
"Không bán, dừng mọi hoạt động kinh doanh"
"Rõ thưa môn chủ" Quản sự Giang nói xong liền lui xuống
canh giờ sau, Trần Lương rời khỏi gian chính, ra ngoài đi dạo, tình cờ gặp quản sự Giang đi ngược chiều với hắn
"Chào môn chủ" Quản sự Giang cúi chào
"Chào quản sự" Trần Lương gật đầu chào lại
người đi qua nhau. Đột nhiên, từ đằng sau, quản sự Giang rút ra chủy thủ đâm vào cổ Trần Lương. Thanh chủy thủ là Thiên Thánh Khí sắc bén và có tẩm độc. Không kịp phòng ngự, Trần Lương bị kiếm này đâm sâu tấc.
Quản sự Giang có đôi chút ngạc nhiên, tưởng kiếm này của mình có thể đâm xuyên cổ mục tiêu, tạo ra lỗ thủng lớn. Không ngờ cơ thể đối thủ cứng chắc, đâm vào khó, rút ra cũng khó. Cái khó này khiến hắn bị chậm một nhịp. Rút được chủy thủ ra, sát thủ Giang không kịp đâm kiếm thứ , bị hộ vệ của Trần Lương ngăn lại.
Kiếm có độc, sát thủ Giang tự thấy Trần Lương tính mạng khó giữ, không muốn dây dưa nên phi người lao đi.
Hộ vệ của Trần Lương không đuổi theo, chỉ gọi người tới bảo vệ và cứu chữa cho môn chủ. Trần Lương nhanh chóng được đưa tới mật thất, chỉ có Tuyết Hoa và Tuyết Phi được theo vào trong.
Cổ bị thương nặng, hiển nhiên Trần Lương không thể nuốt được đan dược chữa thương. Nhìn phu quân nằm im, không động đậy, cổ loang lổ vết máu, Tuyết Hoa càng mong muốn học được thuật Châm Cứu.
Vừa vào đến mật thất, Trần Lương ngồi bật dậy, nói:
"Ta không có việc gì. Vết thương này với ta không tính là nặng, độc càng là không ăn thua. Ai là người quản lý quản sự Giang?"
"Là thiếp" Tuyết Hoa cúi mặt nói
"Nàng không cần phải cảm thấy có lỗi. Hắn cực kỳ chuyên nghiệp, bị hắn qua mặt cũng không có gì ngạc nhiên. Thậm chí ta còn phải cảm ơn hắn là đằng khác. Hắn làm cho chúng ta bao lâu rồi?"
"Tên đó đầu nhập vào Khai Thiên Môn từ trước đó rất lâu. năm trước, hắn tự mình đến ứng cử mở cửa hàng tại Tý Sứ Quân để làm tình báo. năm nay công việc kinh doanh Không Vật và tình báo tin tức ở Tý Sứ Quân diễn ra rất tốt, nên ta rất tin tưởng vào hắn. Không ngờ lại bị như này"
"Tý Sứ Quân thì chắc là người của Trọng Đạt. Càng tốt. phu nhân ra ngoài loan tin ta bị thương nặng, cần phải nghỉ ngơi. ngày nữa Huyết Vô Thần sẽ thay ta đi thương lượng với liên minh Hợp tung.
nàng cẩn thận một chút, đi đâu cũng phải mang theo hộ vệ"
Nói xong, hắn lấy khăn lau vết máu ở cổ, nơi đó đã không còn vết thương nào. Nhìn phu quân khỏe mạnh, phu nhân đều lấy lại an tâm.
Qua ngày sau vẫn không tìm được tung tích quản sự Giang.
ngày hẹn ước trôi qua nhanh chóng, số lượng nhân mã Khai Thiên Môn đã có mặt đầy đủ tới phần. Tất cả đều được sắp xếp chờ đợi tại Lý Thiên Thành.
Duy có thế hệ Thất Tử trước tiên được đưa hết vào Tiểu Cửu Giới. Thế hệ thứ đến thứ vẫn đang trong giai đoạn luyện tập, còn chưa cả đi làm đạo tặc. Trần Lương hi vọng thế hệ thứ nhất sẽ có mấy người nổi bật. Dù sao đây cũng là thế hệ do hắn đích thân huấn luyện mấy chục năm, lại có nhiều thời gian kinh lịch huyết sát.
Thời điểm gặp mặt đã đến, nhóm người Mùi Sứ Quân do Huyết Vô Thần hẹn gặp đối phương ở vị trí trung gian.
"Thủy Kính Tiên Sinh đâu?" Trọng Đạt hỏi
"Ngươi còn hỏi? Sát thủ ngươi phái tới chưa báo cáo sao?" Huyết Vô Thần nói như nén nhịn cơn giận trong bụng
"Thủy Kính Tiên Sinh trọng thương, nhưng người đến cũng không phải Như Lão mà là Huyết Vô Thần. Thông tin Mùi Sứ Quân thuê Khai Thiên Môn đánh trận có vẻ không đúng lắm?" Trọng Đạt nói. Câu này không phải nói cho Huyết Vô Thần nghe, mà là những thuộc hạ của Như Lão tại Mùi Sứ Quân nghe
"Chúng ta đã nhận được khẩu dụ của Như Lão đại nhân có việc quan trọng hơn cần làm. Ngươi không cần chia rẽ nội bộ bên ta" Một người đứng cạnh Huyết Vô Thần nói.
"Chúng ta vào việc đi" Lã Vọng nói "Ngươi đã nghe Thủy Kính Tiên Sinh nói về thỏa thuận chưa?"
"Đã nghe đầy đủ"
"Bọn ta muốn thay đổi một chút. Chúng ta sẽ cho các ngươi năm để giải giáp vũ khí, đồng thời nhận ngay lãnh thổ của Sứ Quân Ngọ và Thân. Đến năm thứ hai, các ngươi trao trả lãnh thổ Mùi Sứ Quân, bọn ta sẽ để các ngươi rời đi" Trọng Đạt nói
"Môn chủ có lệnh, chỉ có duy nhất đề nghị như đã nói. Nếu không, chiến!" Huyết Vô Thần nói
"Hắn đã trọng thương sắp chết, sủng thú của hắn cũng sẽ rời đi. Các ngươi tội gì phải dính vào vũng nước đục này. Ta biết ngươi và nhiều người khác từ Ác Nhân Cốc ra, bị bắt làm việc cho hắn năm. Hắn chết rồi thì mọi ràng buộc đều không còn. Ngươi chỉ việc nhặt bảo vật rời đi là được.
Huyết huynh hôm nay chỉ cần đồng ý điều khoản, huynh chính là thượng khách của Giang Đông Quốc, đến đi tùy ý"
"Ngươi điều tra cũng sâu đấy" Huyết Vô Thần nói
"Vị Thủy Kính Tiên Sinh kia quả thật là kỳ tài. Trận pháp Thất Tinh Bắc Đẩu của hắn khiến ta rất quan tâm. Đáng tiếc người thông tin cho ta lại không học. Hèn gì Như Lão lại mạnh lên quá nhiều như vậy"
"Người thông tin cho ngươi là ai?" Huyết Vô Thần hỏi
"Vị này đã rời đi Giang Đông Quốc, Huyết huynh không nên quan tâm tới hắn" Trọng Đạt mỉm cười
"Ngươi đã biết bọn ta có Thất Tinh Bắc Đẩu, vậy ngươi cũng minh bạch chiến tranh với Mùi Sứ Quân, xác suất thua rất cao, mà nếu thắng cũng tổn thất nghiêm trọng" Huyết Vô Thần nói
"Khoan, các ngươi nói đến Thất Tinh Bắc Đẩu nào vậy?" Quang Hoàng hỏi
"Ồ, Trọng Đạt không chia sẻ thông tin cho các ngươi à? Thất Tinh Bắc Đẩu là trận pháp tăng sức mạnh. Lấy sức mạnh của người truyền cho người thứ . Vì vậy Như Lão có thể mạnh gần bằng Địa cấp võ giả. Khải Huyển cũng vậy. Các ngươi không có cửa thắng đâu"
"Các ngươi không cần lo. người bổ trợ kia lúc đấy rất yếu, không có năng lực tự vệ. Trên chiến trường đông như vậy, bọn hắn không thi triển được nhiều Thất Tinh Bắc Đẩu đâu" Trọng Đạt nói
"Như Lão, Khải Huyển, Tam Nhãn Lang, Đại Địa Ngưu Ma Vương là đủ để hạ vị Địa cấp rồi" Huyết Vô Thần ung dung nói "À, môn chủ cũng bảo nếu chiến tranh xảy ra, trước tiên nhằm vào Quang Hoàng và Dần Sứ Quân, sau đó là Thìn Sứ Quân, giúp Tý Sứ Quân có lợi thế về sau"
"Đừng nghe hắn chia rẽ nội bộ. Hắn phải hận ta nhất mới phải" Trọng Đạt nói
"Đúng rồi, ta là đang chia rẽ nội bộ các ngươi. Môn chủ hận ngươi nhất, nhưng vì đại cục, hắn sẽ nhường ưu thế cho ngươi. Lời nói của ta, tuy là để chia rẽ nội bộ, nhưng thực tế là bọn ta sẽ làm vậy"
Không muốn dây dưa thêm, Trọng Đạt nói với Huyết Vô Thần và người đi cùng hắn:
"Huyết Vô Thần, các vị đại nhân. Các ngươi đều là hào kiệt hiếm có. Chỉ cần hôm nay các người ký vào bản hiệp ước này, phần thưởng sẽ vô cùng lớn, tăng tu vi lên vài cấp là chuyện hiển nhiên. Các ngươi đều là tiên nhân, bốn biển là nhà. Các ngươi chỉ cần cầm bảo vật rời khỏi Giang Đông Quốc, lợi ích thu được là vô cùng.
Thứ nhất là an toàn, không cần suốt ngày chiến tranh
Thứ hai là tu vi tăng tiến nhờ bảo vật bọn ta cấp
Ở lại Mùi Sứ Quân, ở lại vũng nước đục này, ngày nào bỏ mạng không hay. Tội gì lại phải thế.
Nói thêm cho các ngươi biết. Sát thủ hôm trước là do ta phái đến. Một kiếm xuyên họng không giết được người, nhưng kiếm đấy có độc tên là Hạ Hoa Độc, không có thuốc giải, vô phương cứu chữa. Ta ngờ rằng Thủy Kính Tiên Sinh lúc này đã chết rồi. Cho dù chưa chết cũng sẽ chết. Cho dù không chết, cũng tàn phế nằm yên một chỗ. Các ngươi theo hắn chính là chọn cửa tử"
Huyết Vô Thần nói:
"Ngươi không cần phải nói nhiều. Nếu sợ chiến, bọn ta đã không tham gia Mùi Sứ Quân. Nếu môn chủ chết, sủng thú của hắn vẫn sẽ chiến đấu cạnh chúng ta. Bọn ta trước giờ không sợ chiến. Các ngươi nói lời, có ký vào hiệp ước này không?"
Huyết Vô Thần cầm lên bản hiệp ước do bên hắn soạn.
Nhìn Huyết Vô Thần một mực quyết tâm, đám người Quang Hoàng nhìn nhau một hồi lâu rồi nói:
"Bọn ta ký"