Ta Là Đại Pháp Sư

chương 107: dị vũ thái cực

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Thiên Quân Nhiễm Huyết!"

Ta quát nhẹ một tiếng, " Á Dạ" giản dị không hoa mỹ hướng về phía Hạ Nông với "Thánh đấu khí" lấp lánh rực rỡ toàn thân, một kiếm chém thẳng xuống. Kiếm thế xuất ra, lập tức mang theo khí thế mãnh liệt như thiên quân vạn mã tung hoành trên chiến trường, ngay cả mặt đất cũng chấn động theo.

Đối diện với một kiếm khí thế kinh thiên này của ta, khuôn mặt hồng phấn tuyệt mỹ của Hạ Nông không có mảy may dị sắc. Chỉ thấy nàng giữa lúc thân thể mềm mại khẽ lay động, một quyền hư ảo kích về phía ta. Quyền kình vô thanh vô tức, trong sát na đã đụng mạnh lên mũi kiếm chém xuống của ta. Truyện được copy tại Truyện FULL

Quyền kình hình thánh của "Thánh đấu khí" mạnh mẽ trở lại, cũng không chịu nổi sự trảm kích phát ra từ chung cực thần binh "Á Dạ" do "Ma đấu khí" của ta sử dụng. Lại thêm vào chiêu "Thiên Quân Nhiễm Huyết" vốn mang theo lực lượng của "thế", quyền kình từ một quyền hư không này của Hạ Nông bị "thế" trong chiêu thức cứng rắn của ta xẻ ra thành hai mảnh, từ bên hông ta cắt tới trên mặt đất phía sau lưng, phách xuống tạo thành hai hố sâu.

Đương nhiên, "Thánh đấu khí" chung quy cũng là chung cực lực lượng của vũ giả, mặc dù ta một kiếm chém tan quyền kình nhưng lực xung kích cường đại vẫn khiến kiếm thế của ta bất giác chậm lại. Hạ Nông mong muốn chính là chút thời khắc chậm lại này của ta. Nàng thừa cơ hội đó, thân thể mềm mại chợt lóe, dán sát vào trước người ta, đôi phấn quyền mang theo "Thánh đấu khí" kim sắc như bạo vũ đánh về phía ta.

Cận thân kỹ thuật "Ám Hắc Ma Đấu Thuật" - "Tam Trọng Bạo Phong Vũ".

Loại kỹ thuật đánh sáp lá cà này là một bản lĩnh sở trường nhất của vũ giả, cũng là phương thức công kích hữu hiệu nhất khi vũ giả đối phó với kiếm sĩ. Kiếm sĩ với vũ giả tuy đều chuyên nghề cận chiến, nhưng do bởi cự ly để trường kiếm trong tay kiếm sỹ có thể phát huy uy lực cao nhất là ở cách thân thể từ một đến bốn, năm mét, nên một khi địch thủ tiến đến cách thân thể một mét và tiến hành công kích cận thân, trường kiếm ngược lại có phần vướng víu chân tay. Trong khi đó, vũ giả lại hoàn toàn không gặp vấn đề gì trên phương diện này, càng tiếp cận đối thủ, uy lực phát huy càng lớn. Quyền kích, khuỷu thúc, cước đá, đội gối, không có thứ nào lại không thể đưa người vào tử địa. Cho nên kiếm sĩ bình thường đều mang theo bên mình chủy thủ, dùng ứng phó với kiểu đánh sáp lá cà của vũ giả. Nhưng nếu một khi bị vũ giả áp sát, sợ rằng không có mấy người có cơ hội lấy chủy thủ ra ứng chiến.

Lúc này ta đang ở trong cảnh túng quẫn. Chung cực thần binh "Á Dạ" sắc sảo tuyệt thế, không có gì không phá nổi. Nhưng mũi kiếm của nàng so với trường kiếm phổ thông dài hơn rất nhiều, nên lại càng không giỏi cận chiến sát thân.

Quyền kình như bão tố đó của Hạ Nông bao quát mọi chỗ yếu hại trên toàn thân ta. Trong điều kiện hoàn toàn bất lực, ta đành phải sử ra chiêu thủ thức duy nhất trong "Chiến quyết" - "Phong Hỏa Liên Thiên", cố gắng hình thành một kiếm võng tựa như khói lửa liên miên bất tuyệt, ngăn chặn chiêu "Tam Trọng Bạo Phong Vũ" uy chấn thiên hạ đó của Hạ Nông.

"Phong Hỏa Liên Thiên" trên thực tế tịnh không phải là một chiêu thủ thức đơn thuần. Lấy khí thế làm chủ, một chiêu thủ thức trong "Chiến Quyết" xuất thủ vô địch không phải hoàn toàn xuất hiện, nếu không sẽ phá hỏng khí thế bi tráng quyết tử sa trường, còn địch không còn ta của 'Chiến Quyết'. Ý nghĩa sâu xa của nó ở chỗ lấy thủ làm công, ngăn chặn công kích của đối thủ ngoài kiếm võng được bố trí trước, sau đó tìm cơ hội phản công. Mỗi khi xuất thủ phản công sẽ giống như khói lửa trên Phong Hỏa đài, cứ một kiếm nối một kiếm, một chiêu liền một chiêu, khiến đối thủ trận cước đại loạn.

Tình hình hiện giờ của ta không thích hợp sử dụng chiêu này, bởi vì thế công của Hạ Nông đã xâm nhập vào phạm vi gần xung quanh ta, cách thức tìm cơ phản kích trong "Phong Hỏa Liên Thiên" căn bản không có cách nào triển khai. Nhưng ta lại không thể không sử dụng chiêu này, bởi vì …… bởi vì ta chỉ có một chiêu kiếm thức phòng ngự này thôi.

Ta dốc toàn lực, quán chú "Ma đấu khí" vào trong "Á Dạ". Ánh tinh mang "Kiếm võng" chói lọi xuất hiện theo trước mình ta, hình thành một tấm bình phong che chắn hoa lệ.

"Ma đấu khí" của ta hơn hẳn "Thánh đấu khí" của Hạ Nông về mặt "lượng", lại thêm vào "Kiếm võng" – tuyệt kỹ tối cao của kiếm sĩ, quyền kình như bão tố đầy trời đó của Hạ Nông vẫn cứ bị ta ngăn cản trong tình cảnh vạn phần bất lợi đó.

Có điều một kích này của Hạ Nông cũng tịnh không phải đơn giản như vậy. "Tam Trọng Bạo Phong Vũ" nhìn tên hiểu nghĩa, liền biết là công kích của bão tố ba tầng liên tiếp, cái ta vừa ngăn chặn mới chỉ là đệ nhất trọng công kích mở đầu, đệ nhị trọng công kích uy lực mạnh mẽ hơn đổ tới ta ngay sau đó với khí thế càng mãnh liệt.

Giờ đây, ta đã không còn chút cơ hội phản công nào, chỉ đành tiếp tục toàn lực thi triển "Phong Hỏa Liên Thiên" tiến hành phòng ngự, chỉ mong có thể hoàn toàn hóa giải được cơn bão tố đang tấn công về phía bản thân.

Quyền kình của Hạ Nông mặc dù uy thế lớn vô bì, nhưng tuyệt không phải đối thủ của "Kiếm võng". Đây là nguyên do của 'lượng'. Nếu chỉ luận về "lượng" của đấu khí, 'Thánh đấu khí' của Hạ Nông tất nhiên thua xa "Ma đấu khí" sử dụng ma lực vô hạn làm cơ sở của ta. Quyền kình giống như bạo phong vũ hình thành từ "Thánh đấu khí" vừa tiếp xúc với "Kiếm võng" hình thành từ "Ma đấu khí" của ta liền tiêu tán về hư vô, nhưng thế công của nàng kỳ thực rất mau và mạnh, trong chớp mắt đã có hơn trăm quyền đánh lên mọi nơi trên toàn thân ta. Trong khi đó, do nguyên nhân thân kiếm "Á Dạ" quá dài, không thuận tiện cho cận chiến sát thân, lại thêm "Phong Hỏa Liên Thiên" cũng không thích hợp sử dụng trong tình cảnh này, kiếm võng phòng ngự của ta rất nhanh chóng có phần chống đỡ vụng về dưới công kích như bạo phong vũ đầy trời của nàng.

Khi sóng quyền kình thứ ba trong "Tam Trọng Bạo Phong Vũ" của Hạ Nông, với uy lực mạnh nhất, tốc độ nhanh nhất tập kích lại, là lúc tình thế xấu của ta đã rất rõ ràng. Tiểu ny tử cũng nhìn ra nhược điểm của ta, liền giảm đi lực lượng trong đơn vị quyền kích và gia tăng tốc độ xuất quyền. Trong nhất thời, tất cả xung quanh ta đều là quyền ảnh kình khí trùng trùng điệp điệp.

Lần đầu gặp tình huống này, ta không khỏi có chút mông lung. Trước đây, ta luôn luôn có lực lượng áp đảo, trong mấy chiêu đã giải quyết đối thủ, chưa bao giờ lâm vào hoàn cảnh này. Chặn trái đỡ phải, ngăn đông đánh tây, trong một chút không chú ý, kiếm võng phòng ngự trước mặt đã xuất hiện một kẽ hở nho nhỏ. Quyền kình của Hạ Nông lập tức đổ vào trong kẽ hở này như thủy ngân chảy.

"Ầm!"

Một quyền của Hạ Nông trúng thẳng vào mặt ta. Ta mặc dù có "Ma đấu khí" hộ thể, nhưng đại bộ phận đều phân bố cho những bộ vị yếu hại trên thân thể. Phòng ngự ở vùng đầu vô cùng yếu nhược, sau khi hóa giải phần lớn quyền kình, phấn quyền của Hạ Nông đánh thẳng vào trước mặt, lập tức máu mũi chảy dài.

"Chàng……"

Hạ Nông kêu lên một tiếng kinh hãi, vội vàng đình thủ, khẩn thiết nói: "Chàng không việc gì chứ? Đều là Hạ Nông không tốt……"

Ta cười khổ ngẩng đầu (đây là động tác xử lý tốt nhất khi bị chảy máu mũi), đáp: "Đây là do bản lĩnh của ta kém, có liên quan gì tới nàng chứ? Tiểu Nông, nàng thật lợi hại. Luận vũ kỹ, ta quả thực không phải đối thủ của nàng."

Vũ Y phi thân lướt nhanh đến, vừa dùng "Hồi Phục Quang" trị liệu cho ta, vừa yêu thương oán trách: "Đó là chuyện đương nhiên. Hạ Nông muội muội là 'Tuyệt Đại Đấu Thần', chủ nhân thân là ma pháp sư, lại không dùng ma pháp mà đấu vũ kỹ với nàng, kết quả đương nhiên chỉ có thể là thế này."

Một chút thương thế nhỏ, dưới sự trị liệu của vị thiên sứ tám cánh Vũ Y này, trong chớp mắt đã phục nguyên. Ta vuốt mũi nói: "Chính bởi vì ta biết tu vi bản thân trong phương diện vũ kỹ thua xa ma pháp, cho nên mới làm như vậy. Ta muốn tăng cường vũ kỹ bản thân, nếu không đến Thiên giới chỉ có thể là tự đi tìm đường chết. Chư Thần Chi Vương không thể ngốc nghếch chỉ biết cùng ta đấu ma pháp."

Hạ Nông nói: "Đấu khí của chàng hơn hẳn thiếp về mặt 'lượng', uy lực của 'Ma đấu khí' nhất định cũng không kém hơn 'Thánh đấu khí' của thiếp. Cái thiếu của chàng chính là kinh nghiệm và ứng dụng chiêu thức kỹ xảo thực chiến. 'Chiến Quyết' của chàng đích thực là kiếm thuật có uy lực cực mạnh, đại khai đại hợp, không gì kiên cố mà không phá nổi. Nhưng chính vì như vậy, nó chủ yếu lại càng thích hợp sử dụng trên chiến trường. Giống như tình huống lúc nãy, 'Chiến Quyết' đã không phát huy ra được uy lực vốn có."

"Á Dạ" thoát ly khỏi tay ta, khôi phục nhân hình, nói: "Nói như vậy, chủ nhân cần phải tăng cường tu vị trên phương diện vũ kỹ. Kiếm thuật của chàng lúc nào cũng bao bọc trong 'Chiến Quyết' đó, quả thực quá đơn điệu. Khi đối mặt với Chư Thần Chi Vương, đó sẽ là nhược điểm lớn nhất của chàng."

Ta cười khổ: "Không có cách nào. Về quyền thuật, ta một khiếu cũng không thông. Kiếm thuật, ta cũng chỉ có 'Chiến Quyết'. Có lẽ là trong thế giới nguyên bản của ta ……"

Ta đang nói bỗng nhiên ngừng lại không nói nữa, bởi vì trong lòng ta lóe lên một đạo linh quang kỳ diệu không nói rõ được. Ta vội sử dụng tinh thần bản thân ra sức nắm chắc lấy linh quang tới bất thình lình này.

Á Dạ cười nói: "Chủ nhân có thể học kiếm thuật từ chỗ bọn La Duy mà. 'Ám Hắc Ma Kiếm Thuật' chính là một tuyệt học đỉnh cao của Ma giới, với lực lượng của chủ nhân, nhất định có thể phát huy uy lực mạnh mẽ hơn nữa. Nếu không chàng cũng có thể thỉnh giáo phụ vương, phụ vương nhất định sẽ rất vui lòng chỉ bảo chàng, còn thể diện "Ma Thần Vương" không kéo xuống nổi của chủ nhân nữa chứ?"

Lúc này, ta đang chìm đắm trong thế giới tâm linh của bản thân, nắm lấy một tia linh quang đó, đối với chuyện xảy ra ở ngoại giới căn bản hoàn toàn không biết gì cả. Cho nên đối với lời của Á Dạ, ta không có chút phản ứng.

Á Dạ mẫn cảm ngay lập tức nhận ra sự khác thường của ta. Nàng còn tưởng ta đã xảy ra chuyện gì đó, vội vàng kêu lên "chủ nhân" rồi đưa tay định đẩy ta một cái. Vũ Y đứng phía sau nàng vội vàng ngăn lại: "Á Dạ, hiện giờ chủ nhân đang ngưng tụ lực lượng tâm linh vào một điểm để suy nghĩ tìm tòi thứ gì đó, muội không được quấy rầy."

Nàng với ta có liên hệ mật thiết về mặt tâm linh, đối với tình hình lúc này trong tâm linh ta tất nhiên có cảm ứng. Dựa vào kinh nghiệm phong phú của mình, nàng lập tức đoán được tình hình thực tế của ta.

Thứ trạng thái giác ngộ tâm linh này chỉ có thể gặp mà không thể cầu, chỉ cần một chút quấy nhiễu là có thể thất bại, công lao trước kia đều vứt đi hết, sau này muốn tiến vào lại cảnh giới này có thể sẽ khó khăn.

Ba người Vũ Y, Hạ Nông, Á Dạ nhìn nhau một cái, bắt đầu vây quanh ta theo hình tam giác, đảm bảo chắc chắn là ta sẽ không bị quấy nhiễu.

Bởi vì chỗ ta được thiết lập kết giới chục lần trọng lực, không mấy người có năng lực tiếp nhận được, cho nên lúc này trong kết giới chỉ có ta với mấy người Vũ Y. Mười lần trọng lực không phải chỉ là áp lực tiếp nhận gấp mười lần bình thường, mà đến cả tình hình lưu động của huyết dịch trong cơ thể, nhịp đập của trái tim cùng kinh mạch đều chịu ảnh hưởng to lớn. Những điều đó tổng hợp lại cùng một chỗ, ngay cả loại cao thủ như Lạp Cáp Nhĩ Đặc, La Duy cũng không kiên trì được bao lâu trong kết giới trọng lực mười lần.

Giác ngộ của ta kết thúc rất nhanh, ta hơi cười giống như đã có sở đắc, đột nhiên mở miệng: "Tiểu Nông, ta cần nàng trợ giúp."

Hạ Nông vui vẻ nói: "Chàng đã tỉnh lại rồi, thật là tốt, chàng muốn thiếp làm gì vậy?"

Vũ Y, Á Dạ hai nàng cũng tràn đầy hứng thú muốn nghe xem ta có chuyện gì cần Hạ Nông giúp đỡ.

Ta hơi trầm ngâm nói: "Các nàng cũng biết ta là một người đến từ thế giới khác. Trong thế giới của ta, bởi vì không tồn tại ma pháp nguyên tố, cho nên cũng không tồn tại ma pháp. Nhưng trong xã hội cổ đại của thế giới đó, vũ kỹ lại phát triển cao độ. Ta tuy chỉ là từ trong sách biết rằng vũ kỹ đã sa sút đi trong thế giới của ta, nhưng ta khẳng định nó là trình độ vũ kỹ vượt xa thế giới này. Cho nên ta hy vọng Tiểu Nông giúp tái hiện lại vũ kỹ trong thế giới của ta."

Hạ Nông hứng thú hỏi: "Vậy thì tốt quá, thiếp phải làm thế nào đây?"

Ta đáp: "Vũ kỹ chân chính trong thế giới của ta đã không tồn tại nữa, nhưng vẫn có một bộ phận tạo thành phương thức tập thể dục lưu truyền lại. Ta trong lúc vô ý cũng hiểu được một ít, hiện giờ hồi tưởng lại, nếu như có thể tái hiện lại thứ vũ kỹ này, nhất định sẽ cực kỳ lợi hại. Nhưng ta chỉ hiểu một chút nguyên lý của vũ kỹ này từ trong sách vở, cơ sở võ học lại kém, cho nên ta cần sự giúp đỡ của Tiểu Nông nàng."

Trong lòng cố gắng nhớ lại, ta nói tiếp: "Tên của thứ vũ kỹ này là 'Thái Cực', có thể sử dụng cả trên quyền và kiếm, chú trọng lấy tịnh chế động, dĩ nhu khắc cương, tứ lượng bạt thiên cân. Ta xem trong sách cũng chỉ có những thứ này."

Hạ Nông nhíu mày nói: "Lấy tịnh chế động, dĩ nhu khắc cương? Chuyện này có thể sao? Cho dù là Thiên giới, Ma giới hay Thánh Ma đại lục, cơ sở của bất cứ vũ kỹ nào cũng là lực lượng và tốc độ, sau đó trên cơ sở này lại kết hợp tạo ra đủ loại kỹ xảo ứng dụng. Dĩ nhu khắc cương như lời chàng nói, thiếp quả thực không có cách nào lý giải, chàng khẳng định không nói sai nguyên lý của loại 'Thái Cực' này chứ?"

Lời nàng không sai. Trong dị thế giới này, tất cả vũ kỹ đều dựa vào lực lượng và tốc độ, so với Thái Quyền, Tae Kwon Do, Không Thủ Đạo (karatedo) trong thế giới nguyên bản của ta cũng tương tự, căn bản không thể ngang hàng với vũ thuật bác đại tinh thâm của tổ quốc ta. "Thái Cực" lại càng là một thứ vũ kỹ thần kỳ lưu truyền thiên cổ, Hạ Nông chưa bao giờ tiếp xúc với hình thức vũ kỹ này, tự nhiên sẽ không có cách nào lần ra được đầu mối.

Ta gãi đầu bất lực, nhưng tịnh không nản lòng, lại suy nghĩ một hồi, rồi nói với Hạ Nông: "Thế này đi Tiểu Nông, ta làm mẫu cho nàng, nhưng ta chỉ có thể mô phỏng tư thế cơ bản nhất, tất cả những thứ còn lại vẫn phải dựa vào nàng. Tiểu Nông, trước tiên hàng hãy đánh một quyền về phía ta, nhưng mà tốc độ phải chậm lại, cũng không được sử dụng lực lượng nhé."

Hạ Nông gật đầu, phấn quyền vung lên đánh một quyền về phía ta. Mặc dù nàng đã tận lực làm chậm lại tốc độ xuất quyền, cũng như không sử dụng lực lượng, nhưng một quyền này đánh ra vẫn mang theo thứ khí thế lăng lệ.

"Tuyệt đại đấu thần" vẫn là "tuyệt đại đấu thần"

Ta bắt chước động tác "Thái Cực quyền" nhìn thấy trên TV, trong phim ảnh, và từ các lão gia gia, lão thái thái ở đầu phố cuối hẻm, tay phải nâng lên dán sát trên phấn quyền đánh tới của Hạ Nông. Tiếp đó lại thuận thế dẫn ra phía ngoài, một quyền này của Hạ Nông đánh vào khoảng không.

Hạ Nông kinh hãi kêu "ồ" một tiếng, trong cuộc đời chiến đấu của nàng chưa bao giờ gặp qua phương thức phá giải công kích này. Cái nàng gặp từ trước tới nay không phải là lấy cứng chọi cứng, lấy nhanh đánh nhanh thì cũng là phi thân né tránh, hoặc ngăn cản phòng ngự. Nhưng bây giờ ta lại nhẹ nhàng phất tay mà đã đem công kích của nàng cải biến phương hướng dẫn dắt ra ngoài. Nếu như nàng sử dụng lực lượng trong một kích này, thậm chí cả thân mình cũng không thể đứng vững vì một quyền đánh vào khoảng không này.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại. Nếu như nàng ngầm chứa "Thánh đấu khí" trong một quyền này, thì ta vốn chỉ đang mô phỏng tư thế của "Thái Cực quyền", liệu có thể dẫn đi một kích này của nàng hay không vẫn còn là cả một vấn đề?

Sau khi thành công dẫn đi quyền thế của Hạ Nông, ta thuận theo quỹ đạo của lực, thừa thế lánh ra phía sau nàng, đầu vai đội thẳng lên lưng nàng.

Một chiêu tá lực đả lực này sử dụng rất đúng lúc. Chính vào lúc một quyền của Hạ Nông đánh vào khoảng không, thân hình tán loạn, cái đụng vai nhẹ nhàng này của ta lại tăng thêm lực đánh vào khoảng không của nàng, khiến nàng mất tự chủ, loạng choạng một bước về phía trước.

Sau khi đứng vững lại, Hạ Nông vừa mừng vừa sợ nói: "Đây chính là …… đây chính là 'Thái Cực' theo như lời chàng nói sao? Dĩ nhu khắc cương, phất tay một cái đã dẫn đi quyền thế của thiếp, lại còn thuận thế lợi dụng lực lượng của thiếp để làm mất thăng bằng của chính thiếp nữa. Thật là vô cùng thần kỳ."

Ta nói: "Một đòn này của ta chỉ là mô phỏng động tác cơ bản đã từng nhìn thấy của 'Thái Cực' thôi, ngay cả một chút bề ngoài cũng không được tính, cũng không có tác dụng gì trong thực chiến. Tiểu Nông, nàng dựa vào đó làm nguyên lý, đoán định thật tốt đi, hy vọng của ta hoàn toàn đặt trên người nàng."

Ta đem các chiêu thức "Thái Cực quyền" trong ký ức nhất nhất diễn chỉ cho Hạ Nông xem, trong đó tất nhiên là sai lầm chồng chất. Cũng không có cách nào, ai bảo ta để nước đến chân mới nhảy chứ.

Giao gánh nặng như vậy cho Hạ Nông kỳ thực là đã làm khó nàng. Thân là một quốc kỹ lưu truyền từ lâu của Trung Quốc, "Thái Cực" bác đại tinh thâm biết bao, thế mà ta lại chỉ cung cấp cho nàng một ít chiêu thức bề ngoài không đâu vào đâu. Tuy nàng là cao thủ võ học tuyệt đỉnh trong thế giới này, nhưng bằng vào chút ít manh mối ta cung cấp cho nàng để suy nghĩ tái hiện 'Thái Cực', chuyện này gần như là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.

Thế nhưng, ý nguyện của ta chính là mệnh lệnh đối với nàng, Hạ Nông tập trung toàn bộ tinh thần để suy nghĩ về võ học, dốc hết tâm lực nghiên cứu chút manh mối nhỏ nhoi mà ta cung cấp.

Nhìn Hạ Nông đã tiến vào trong trạng thái "vô ngã", trong lòng ta không nén nổi bùng lên chút bất nhẫn. Học tập vũ kỹ vốn là chuyện của cá nhân ta, bây giờ lại phải lao tâm lao lực, hao hết tinh thần vì ta. Một "Ma Thần Vương" đường đường như ta mà lại yêu cầu người thương yêu của mình……

Vũ Y tâm ý tương thông cũng cảm ứng được tâm tình ta, nàng víu lấy cánh tay ta rồi bảo: "Chủ nhân, người bất tất phải nghĩ ngợi quá nhiều. Có thể vì người mà xuất ra một phần sức lực, có thể giúp đỡ được việc bận của người chính là chuyện hạnh phúc nhất của chúng thiếp. Hạ Nông muội muội nhất định cũng suy nghĩ như thế."

Ta thở dài một hơi, đưa tay thiết lập một kết giới bên ngoài cơ thể mềm mại của Hạ Nông để ngăn trở ảnh hưởng của kết giới trọng lực đối với nàng.

Chúng ta đứng chờ đợi bên cạnh Hạ Nông, Á Dạ đã không chịu nổi trọng lực của kết giới nên lại biến hóa thành hình kiếm. Nhưng mãi đến khi "Ác Ma Hắc Nhật" chìm xuống đất, khi trời đất là một vùng đen kịt, Hạ Nông vẫn yên tĩnh bất động đứng ở nơi đó.

Vũ Y nói: "Trông tình hình này, Hạ Nông còn phải duy trì một khoảng thời gian. Trời đã tối rồi, chi bằng chủ nhân trở về trước……"

"Không"

Ta ngắt lời nàng, kiên định nói: "Ta nhất quyết không rời khỏi Tiểu Nông nửa bước. Nàng ở lại đây bao lâu, ta sẽ coi giữ ở đây bấy lâu, đây là điều duy nhất mà ta có thể làm vì nàng."

Vũ Y không nói nữa, chỉ nhu mì dựa sát vào lòng ta, lặng lẽ bầu bạn với ta.

Thời gian nhanh chóng trôi đi, cũng không biết đã qua bao lâu. Ta đột nhiên phát hiện ra mấy cỗ khí tức năng lượng đang cấp tốc lướt về phía chúng ta.

Trọng lực kết giới nổi lên một hồi ba động, tiếp đó liền trông thấy bốn người Băng Thanh Ảnh, Ô Lan Na Toa, Lạp Cáp Nhĩ Đặc cùng với La Duy đang xông thẳng vào trong kết giới.

Trong bốn người, lực lượng của Ô Lan Na Toa yếu nhất. Vừa mới tiến vào kết giới, nàng đã hừ nhẹ một tiếng, thân hình trở nên rất trì trệ. Băng Thanh Ảnh ở bên cạnh vội phát ra thủy hệ phòng ngự ma pháp "Thủy Hoa Thiên Luân", che phủ lên thân thể mềm mại của nàng, loại bỏ ảnh hưởng của trọng lực mười lần đó đối với nàng.

Lạp Cáp Nhĩ Đặc cấp thiết hỏi: "Đại nhân, đã xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu Nông nàng ấy……"

Ta đáp: "Hạ Nông hiện đang suy nghĩ về một loại lý luận võ học, các người không cần lo lắng. Có điều là trong một khoảng thời gian, nàng sẽ không tỉnh lại."

Băng Thanh Ảnh nói: "Thì ra là vậy. Chúng ta thấy các người đã tối thế này mà vẫn không trở về doanh trại, tưởng là đã xảy ra chuyên gì, cho nên mới tới xem xét một chút."

Ta bảo: "Các người trở về trước đi, có ta ở đây trông coi Tiểu Nông là được rồi. A, mấy người Tuyết Nhi cũng tới rồi, đang định tiến vào kết giới. Mấy ny tử này……"

Bên trong trọng lực kết giới đột nhiên xuất hiện một ma pháp trận loại lớn. Mọi người còn chưa phản ứng, trong một khắc đã bị truyền tống ra ngoài kết giới. Chỉ thấy Băng Tuyết Nhi, Lỵ Vi Nhã chư nữ đang chuẩn bị tiến vào kết giới.

Nhìn mấy người Vũ Y đột nhiên xuất hiện, Phi Âu Á vội hỏi: "Vũ Y tỷ tỷ, mọi người từ bên trong đi ra sao? Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Vũ Y đem đầu đuôi sự việc giải thích một lượt cho các nàng nghe, rồi nói: "Bây giờ Hạ Nông đang khổ tư suy nghĩ về ý nghĩa sâu xa nguyên lý của "Thái Cực" mà chủ nhân giảng giải, cố gắng làm tái hiện được loại dị giới võ học thần kỳ huyền diệu đó trong thế giới của chúng ta. Trước khi Hạ Nông tỉnh lại từ trong cảnh giới 'vô ngã', chủ nhân sẽ luôn coi giữ bên cạnh nàng, nhất quyết không rời khỏi nửa bước."

Băng Tuyết Nhi hiếu kỳ hỏi: ""Thái Cực"? Đây là tên một loại vũ kỹ sao? Rất lợi hại sao?"

Vũ Y đáp: "Theo như lời chủ nhân, đây là một loại vũ kỹ trong thế giới nguyên bản của người, nguyên lý của nó khác hẳn với thường thức võ học mà chúng ta biết. Đối với loại vũ kỹ này, chủ nhân cũng chỉ hiểu được cái bề ngoài, cho nên người cần tuyệt thế cao thủ như Hạ Nông tới nghiên cứu tìm tòi. Có điều là người đã từng diễn luyện qua vài chiêu thức, khiến ta và Hạ Nông đại khai nhãn giới. Nếu như loại dị giới vũ kỹ này thực sự có thể tái hiện, nhất định sẽ làm chấn kinh cả nhân, thần, ma tam giới."

Đến cả thiên sứ tám cánh Vũ Y cũng nói như vậy, loại vũ kỹ có tên "Thái Cực" này nhất định huyền diệu tuyệt luân, gần như vô địch. Trong ánh mắt của mọi người đều lộ ra ánh sáng mong đợi, hy vọng có thể nhìn thấy loại dị giới võ học thần kỳ này sớm một chút.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio