Hôm nay là đại hội thể thao, các lớp đều tham dự, không khí náo nhiệt vô cùng..
Tiết trời hôm nay phải nói là nóng. Vô cùng nóng. Hạ Tiểu Mễ híp mắt, đại hội này nó tham gia, những việc vui như thế này không có phần nó sao mà được chứ?.
"E hèm, đại hội thể thao năm nay vô cùng hân hoan, thầy rất vui khi thấy khí thế của các em. Năm nay sẽ chỉ có một giải nhất là được nhận giải thưởng. Đó là một tấm vé tới đảo Maldives". Hiệu trưởng Trác Lý Ngôn nở nụ cười nói với toàn thể học sinh của trường.
Hạ Tiểu Mễ nhìn hắn, bĩu môi. Phì, đúng là giả tạo mà.
Sau khi hoàn thành xong cuộc thi chạy tiếp sức, Hạ Tiểu Mễ liền tìm nước uống.
"A". Mắt nó khẽ sáng lên, nhìn chằm chằm vào thùng thùng nước lavi tinh khiết của....Thôi Trần Đổng cung cấp.
Hạ Tiểu Mễ nghĩ nghĩ, dù gì cũng không có thù oán gì với cậu ta, vả lại cũng là cung cấp cho cả lớp, cứ ra uống đại vậy.
Nghĩ là làm, nó rất vô tư mà hồn nhiên xấn tới chỗ cậu, nhìn nhìn.
"Chuyện gì vậy đồng học Hạ?". Thôi Trần Đổng nhìn ánh mắt cháy rực còn nóng hơn nhiệt độ hiện tại của nó mà sởn gai ốc. Tuy nó có thay đổi rất nhiều, cũng không tạo cảm giác chán ghét như xưa nhưng nó càng ngày càng......xực mùi nguy hiểm hơn thì phải.
Hạ Tiểu Mễ cười khan:"Ừm, tôi muốn xin một chai nước được không?".
"Được thôi!". Cậu đẩy gọng kính, nói.
"Hiiiiii....". Hạ Tiểu Mễ reo lên, cười toe toét, ánh mắt sáng như sao. Nó vô tư nhận lấy chai nước tu ừng ực, mà không nhận ra gương mặt thoáng hồng của Thôi Trần Đổng.
Cái ánh mắt, vẻ mặt đó dễ nhìn hơn trước rất nhiều! Cậu nghĩ thầm.
Tiếp đến là phần thi đấu võ. Các bạn bắt đầu ngồi bầu.
(giải thích: đại hội không cho biết trước các phần thi nên trước mỗi môn thi có từ - phút cho các lớp bầu thành viên thi đấu)
"Tiếp đến là môn đấu võ. Thực ra thì rất đơn giản, chỉ cần khiến cho đối thủ bị vật ngã dưới thân mình giây thì sẽ thắng. Quy chế là phải có thành viên. Tôi sẽ ứng cử đầu tiên, vậy là còn người, có ai không?". Thôi Trần Đồng cầm sấp tài liệu, gẩy kính hỏi mọi người.
Cả đám nhìn nhau. Toàn là tiểu thư với thiếu gia, làm sao biết đến mấy thứ đó? Rồi bất giác cả lũ nhìn chằm chằm vào Hạ Tiểu Mễ.
"Được, vậy người thứ hai là Hạ Tiểu Mễ!". Thôi Trần Đổng viết tên nó vào mục thí sinh.
"Oé, sao lại là tui?". Nó nhảy dựng lên, vừa mới thi xong phần tiếp sức, vậy mà đã bị lôi ra chiến trường rồi.
Đồng học A nhìn nó cười:"Tại lần trước cậu đánh ngã Hiệu trưởng đó, bọn tớ, à không, cả khối bọn mình đều nhìn thấy. Vì vậy, cậu rất thích hợp đó!".
Trời móa, lần đó với lần này khác hẳn nhau nha. Trong lòng Hạ Tiểu Mễ gào thét.
Đã vậy thì......
"Vậy hãy cho chị Tình cùng đi thi đi!". Nó lôi cánh tay Hạ Vãn Tình, vẻ mặt tràn đầy tinh lực cùng sức sống.
Cả lớp nhìn bọn nó.
"Hạ Vãn Tình ư? Cô ấy có biết võ không cơ chứ?". Nam sinh A. Đương nhiên, thay đổi phần cái nhìn về Hạ Tiểu Mễ, thì cũng thay đổi , phần cái nhìn về Hạ Vãn Tình rồi. Còn với các bạn nữ, không khinh nhưng lại chuyển sang ghét, vì ngày nào họ cũng thấy cô và Lý Vân Kiệt ở chung một chỗ. Đối với việc này, nó chỉ biết thở dài, bởi vốn số phận của nữ chính là bị ghen bị ghét mà.
Nó cười xuề xòa:"Biết, đương nhiên biết. Võ của tôi là do chị ý dạy cho mà".
"Được, vậy thì Hạ Vãn Tình.". Thôi Trần Đổng gật đầu, lại ghi vào sổ.
Cô nhìn nó, ánh mắt sắc lạnh lạnh lùng:"Hạ Tiểu Mễ....".
Nó đứng phật dậy, chạy đi:"Oa oa, chị hai tha cho em a....."
Tại tập đoàn BM
Phòng chủ tịch
"Chủ tịch, hôm nay vào h sẽ có cuộc họp với Bright. h đi tới công trình xây dựng khu chung cư ở thành phố Y, h là.....". Cô thư ký đứng bên cạnh Lương Khúc Hành nhìn vào xấp tài liệu nói.
Nghe cô nói, anh chỉ khẽ dựa người vào ghế bành ngước lên trần nhà, sau đó nhẹ nhàng nói:" Hủy hết đi!".
"Dạ.". Cô thư ký hơi ngạc nhiên, nhưng cũng gật đầu.
Lương Khúc Hành nhìn đồng hồ, sau đó nở nụ cười ấm áp, đứng lên ra khỏi phòng.
"Tiếp đến là lớp A và lớp B. Trận , NN lớp A và Thôi Trần Đổng lớp B.". Lời của MC vang lên.
Dứt lời, hai người bước lên võ đài. NN là một cậu trai khá đô con, vẻ mặt của cậu ta khiến Hạ Tiểu Mễ nhớ lại thằng côn đồ bị nó làm rớt tóc giả ngày trước.
Đám nữ sinh hét lên không ngừng, cổ vũ cho Thôi Trần Đổng. Ừm, cũng phải thôi, cậu ta cũng đẹp trai mừ.
Keng
Tiếng gì đó vang lên, cả hai bắt đầu lao vào nhau. Thôi Trần Đổng dùng chân quyệt ngã NN, sau đó đè hẳn lên người cậu ta, phối hợp với dùng tay bẻ quặp tay NN về phía sau, đầu gối đè mạnh lên gáy cậu ta. giây trôi qua, NN không dậy được, và đương nhiên.....
"Trận , lớp B thắng!"
Đến lượt Hạ Vãn Tình. Cô đấu với một đứa con trai. Điều này khiến mọi người xôn xao, vì lại đi để một người con gái đấu một người con trai. Nhiều người cảm thấy bất bình, nhưng số đông vẫn là vui mừng khi người gặp họa.
Ai ngờ, khi người con trai lao vào Hạ Vãn Tình, cô chỉ điểm nhẹ mũi chân, nhanh như chớp biến mất, sau đó lại xuất hiện đằng sau cậu kia và chỉ với một cái đạp chí mạng, cậu ta không dậy nổi.
Hạ Tiểu Mễ nhìn chị, giơ ngón cái. Đúng là sát thủ có khác mà.
"Trần , BB lớp A và Hạ Tiểu Mễ lớp B!".
BB là một cô gái xinh đẹp, mặc bộ võ phục với đai đen. Mái tóc nâu nhạt cột cao, gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn, đặc biệt là bộ ngực. Ây dà, thực khủng quá nha.
BB vừa lên sàn là bao nhiêu tiếng hò reo vang lên.
Phải tôi, so với Hạ Tiểu Mễ thì khác hẳn. Nó mặc áo phông trắng rộng, quần lửng thể thao đen, đeo đôi giày nike đen, áo sơ mi đồng phục thì buộc ngang eo, bộ dạng của nó khiến người ta liên tưởng đến một con bé cá tính thích làm đại hiệp trừ gian diệt bạo (Song; xạo vừa, trông giống côn đồ hơn á!)
Thực ra cũng không phải nó thích khác biệt, mà cái BB kia mới là thích điều đó á. Rõ ràng chỉ là vật nhau, chứ có phải thi karate gì gì đó đâu mà phải ăn mặc vậy? Liếc mắt cũng chỉ thấy con nhỏ này là ăn mặc "gây chú ý" như vậy. Đai đen? Lấy bừa cuộn giấy vệ sinh, tô đen xong đeo vào lưng cũng chả có khác biệt.
Keng
Tiếng gì đó vang lên, BB bắt đầu lao vào Hạ Tiểu Mễ. Và....
Bịch
giây? Không, chưa đầy giây, BB đã xụi lơ nằm dưới chân nó. Hạ Tiểu Mễ vẻ mặt hắc tuyến. Cái này cũng là vật nhau? Cái cô BB này còn chả tung đòn nổi, chỉ vung vung tay, sau đó thì đã nằm dưới chân nó rồi.
Nhưng mà lý do khiến BB dễ bị khống chế như vậy là.......
Á Á Á Á Á Á Á Á........
"Chòi oi chòi oi, sao lại mọc ra hai anh đẹp trai dữ zậy?".
"Má ơi, lại còn ngầu nữa chứ!"
"Nhìn họ có chút quen nha!"
"Đẹp quá đẹp quá đi!"
...
Hạ Tiểu Mễ nhìn ra phía cửa. Nó hơi ngạc nhiên, mắt mở lớn, gương mặt thoáng hồng.
Là...là anh...là Hành ca ca nha.
Nhưng mà....sao lại có thằng cha Chu Vân Dực nữa nhỉ? Mắt nó tối xầm lại khi nhìn thấy "kỳ đà".