Ta Là Quỷ Thần

chương 91: chiến dực hồng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

---- Thành Phú Ninh, đế quốc Văn Lang, Thần Ma -----

Trên chiến trường cuộc chiến vẫn diễn ra vô cùng khốc liệt. Đã có không ít người chơi nằm xuống, nhưng chiếm số đông vẫn là về phía Bá Đồ. Điều này khiến cho không ít người chơi không rét mà run.

Còn về phía Đồ Thần. Bởi có Tiên Thiên Thụ cho nên dù số lượng người ban đầu bằng một nửa Bá Đồ nhưng khi chiến đấu lại có phần nhỉnh hơn. Giết một tên là lời giết 2 tên là siêu lời....... Bởi vậy chỉ cần thanh máu chưa bị mài đến cuối cùng, mặc kệ thương thế, tất cả đều dũng mãnh lao về kẻ địch

Bên phe mình yếu thế, Dực Hồng quyết định giết chủ tướng bên phía đối phương, gia tăng sĩ khí toàn đội. Ngưng Nhi chính là mục tiêu của hắn.

Dực Hồng không rõ ràng Ngưng Nhi nắm quyền hạn gì trong Đồ Thần. Nhưng theo suy đoán của hắn, Ngọc La Sát không để vô danh tiểu tốt đi theo nàng. Ở cạnh bên mãnh thú chỉ có mãnh thú.

Thêm một điều nữa là giữa chiến trường khốc liệt. Nàng còn ngáo ngơ đứng ngộ Tâm Nhãn. Bỏ mặc nguy hiểm của bản thân.

Tâm nhãn loại này Dực Hồng cũng biết. Cho nên hắn hiểu muốn thức tỉnh khó khăn đến nhường nào. Không phải nói ngộ là ngộ được.

Tất cả những điều trên dẫn đến Ngưng Nhi sẽ là hòn đá kê chân lần này.

Dực Hồng từ từ tiến lên phía trước, tới gần Ngưng Nhi. Khi tới khoảng cách nhất định,hắn nắm chặt trường cung chỉ hướng lên trời

" Vạn Tiễn Xuyên Tâm "

Dực Hồng nói nhỏ, sau đó buông ra dây cung. Mũi tên lao vút đi trên không trung. Tới chính giữa đỉnh đầu Ngưng Nhi giống như hết đà, nó liền dừng lại. Quay hướng chỉ xuống đất.

Tiếp theo đó, hàng loạt các mũi tên hư ảnh được huyễn hóa ra, lơ lửng trên không trung.

Đây là một chiêu tâm đắc của Dực Hồng. Vạn Tiễn tên như chiêu thức, người luyện càng sâu, càng huyễn hóa ra nhiều mũi tên. Đến mực cao nhất hoàn mỹ của chiêu thức lúc đó một mũi tên bắn ra có thể huyễn hóa thành hàng vạn mũi tên. Không cho kẻ thù có cơ hội lẩn trốn, sống sót.

Vốn cũng không cần thiết phải xử dụng chiêu thức màu mè hoa lá hẹ như thế, Dực Hồng hoàn toàn có thể lựa chọn chiêu thức đơn giản hơn. Nhưng lần này để thị uy, hắn quyết định xuất ra Vạn Tiễn.

Trên chiến trường khi này, hàng ngàn mũi tên bắt đầu trực chỉ hướng Ngưng Nhi mà phóng tới. Người chơi bên phía Đồ Thần cũng phát hiện ra điều này, tiếng kinh hô liên tục như muốn đánh thức Ngưng Nhi.

" Ngưng Nhi cẩn thận "

" Mau tránh đi "

Một số thành viên ở gần nhất muốn lao lên ứng cứu. Nhưng khoảng cách thực tế lại quá xa, tốc độ không thể theo kịp mũi tên rơi xuống.

Ngưng Nhi thì không hề hay biết những điều này. Tâm trí nàng vẫn đấm chìm trong tiềm thức, mặc kệ mọi người thi nhau kêu gào, nàng cũng không mảy may có dấu hiệu tỉnh lại.

" Chết đi "

Dực Hồng cười lạnh. Với hàng trăm mũi tên cùng cắm vào như thế. Bảo đảm Ngưng Nhi chết không kịp ngáp.

" Hừ......"

Một bóng người xuất hiện bên cạnh Ngưng Nhi. Hắn hừ lạnh, trường thương trong tay không ngừng xoay tròn trên đầu như cánh quạt , ngăn chặn toàn bộ mũi tên.

" Viên Viêm đoàn trưởng......" Người chơi bên phía Đồ Thần kinh hô khi thấy người xuất hiện.

" Kẻ mạnh nhất lại giở trò đánh lén người khác. Hình như không hợp thói thường "

Đón đỡ toàn bộ mũi tên, Viên Viêm khuôn mặt lạnh như băng quay về phía Dực Hồng mỉa mai.

" Mấy con gà mới phải đánh lén người khác, cao thủ trân chính không ai làm thế cả " Bên cạnh đó Ngọc La Sát cũng chen miệng vào.

" Xì, cái gì hợp hay không hợp. Đây là trên chiến trường, kẻ thắng làm vua. "

Dực Hồng thì coi loại chuyện này không đáng là gì. Đã chiến đấu, sinh tử do trời. Ngươi chết do bản thân ngươi yếu kém thôi. Đổi lại ngươi đánh lén Ngọc La Sát thử.

" Cái này........." Viên Viêm cũng có chút bất ngờ về thái độ Dực Hồng. Hắn nói cũng có phần trí lý à. Công hội chiến, số lượng thành viên đông đảo, chẳng nhẽ mỗi lần muốn giết ai cần gọi to cho họ chú ý, hay chờ người ta tập trung rồi mới được giết. Ấy nghĩ phiền chết.

" Lần đầu ta thấy kẻ có da mặt dày như ngươi. Đánh lén người khác lại nói ra thành việc hết sức đàng hoàng. Da mặt ngươi mang chế tạo áo giáp chắc chắn sẽ thành một kiện [ Thần ] cấp " Ngọc La Sát thì bĩu môi khinh thường.

Ngay sau nàng vừa tiến lên vừa tế xuất ra song kiếm " Thôi, chi bằng để ta giải quyết ngươi cho rồi "

Dực Hồng khóe miệng giật giật " Cmn đánh giết Ngưng Nhi không thành công thì chớ, còn kéo cả Ngọc La Sát chú ý. Đen vãi củ lạc "

Gì chứ sau chuyện lần trước dù hắn đã tiến bộ rất nhiều. Lên đến level 29 nhưng bản thân hắn vẫn không có tự tin đối đầu với nàng.

Dực Hồng cũng hiểu Ngọc La Sát đã xuất ra song kiếm bản thân đã coi như xác định về thành.

" Khoan đã trưởng lão "

Bất ngờ Viên Viêm đưa tay ra ngăn cản Ngọc La Sát. Hắn xoay tròn trường thương rồi chỉ thẳng về hướng Dực Hồng.

" Để ta đến chơi với ngươi "

Một tay đút túi, 1 tay cầm trường thương. Dáng vẻ ngạo nghễ của Viên Viêm không khỏi khiến Dực Hồng nổi đóa " Mịa, bị Ngọc La Sát coi thường giờ đến cả thằng cha cà lơ phất phơ nào đây cũng coi thường. Đòn trưởng như ta mất giá quá xá "

" Ngươi ? À ok " Ngọc La Sát đồng ý. Chiến lực Viên Viêm nàng hiểu. Giao Dực Hồng cho hắn giải quyết, nàng cũng cực kì yên tâm. Nàng lại cất đi 1 thanh kiếm.

Dực Hồng cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm. Chỉ cần xuất chiến không phải Ngọc La Sát là tốt rồi. Về phần kẻ khác, hắn không tin trên chiến trường ngoài nàng còn ai có thể là đối thủ của hắn.

" Từ lúc gia nhập Đồ Thần, ta chưa có dịp xử dụng cây trường thương này. Hôm nay ta sẽ dùng ngươi để khai thương "

Nói rồi Viên Viêm cất đi trường thương cũ của mình. Thay vào đó là một cây thương ngoại hình đen nhánh. Thoạt nhìn cực kì giống cục sắt mới rèn, chưa được mài giũa.

" Hắn tìm thấy rồi sao ? " Ngọc La Sát có phần bất ngờ khi nhìn thấy vũ khí của Viên Viêm. Nàng không lạ lẫm gì bởi cây trường thương này. Nó có tên Hắc Sát Thương. Một cây thương có thể thăng cấp theo năng lực người chơi. Tuy rằng vấn đề đó hơi phiền hà. Nhưng cũng được coi là một món vũ khí hiếm có.

Trang bị thăng cấp theo năng lực người chơi không phải dễ có. Những trang bị bình thường không thể làm điều đó. Ví dụ như Vô Hình Kiếm của Ngưng Nhi chỉ là cấp 15. Phú hợp với nhất giai. Sau đến nhị giai nàng bắt buộc phải đổi vũ khí có khả năng chiến đấu cao hơn.

Nhưng vũ khí tăng cấp theo năng lực thì không cần. Điển hình như set đồ của Thần Phong. Nó có thể tăng lên đến nhị giai trang bị theo thực lực hắn. Thậm chí nếu có ngày hắn lên đến thất giai thì trang bị của hắn chì cần đẩy đủ nguyên vật liệu, cũng có thể tăng lên theo.

Trở lại chiến trường lúc này. Dực Hồng khinh bỉ nhìn vũ khí trong tay Viên Viêm " Ngươi định dùng câu gậy sắt đó đấu với ta sao ? "

Hắn không hiểu Viên Viêm nghĩ gì. Đây là đang coi thường hắn hay gậy sắt lại là một món vũ khí hiếm lạ nào trong [ Thần Ma ]. Dực Hồng càng nhìn càng thấy không giống, cho nên chỉ có thể nghiêng về vế thứ nhất.

Người chơi của cả 2 công hội gần đó cũng chú ý đến ồn ào. Rất nhanh rất nhiều ánh mắt tập trung nhìn lại về phía 2 người. Khi thấy Viên Viêm lên tiếng xác nhận muốn đấu với Dực Hồng. Gây lên không ít sự hứng thú.

Dù không có mệnh lệnh, nhưng tất cả người chơi đều dạt ra. Tạo lên một khoảng không trống dành cho cuộc quyết đầu của 2 người. Đâu đó bắt đầu có tiếng cổ vũ

" Viên Viêm đoàn trưởng cố lên....."

" Dực Hồng đòn trưởng tất thắng......."

Mà ở phía diễn đàn. Người chơi cũng không ngừng bán tán về cuộc quyết đấu.

Dực Hồng, cao thủ trân chính, tạo dựng uy tín quá lâu từ các thế hệ game online trước đó cùng với Bá Đồ. Các trận chiến lớn nhỏ, khó ai có thể giết được hắn. Được mệnh danh người mạnh nhất Bá Đồ.

Viên Viêm một ngươi chơi mới lạ cùng với Đồ Thần. Không ai biết rõ hắn. Thậm chí đến cuộc quyết chiến giữa 2 công hội, người ta mới biết đến tên. Khoan hãy nói về chiến lực. Nhưng đã dám đối đầu với Dực Hồng. Phần khí phách này cũng khiến nhiều người kính nể. Dù thắng hay thua nhưng sau này cũng đủ một phen khoác lác tận trời.

Cuộc quyết đấu này cũng được coi như long hổ tranh chiến. Mọi người cùng nín thở, im lặng chờ đợi.

" Chiến thôi "

Dứt lời sát khí trên người Viên Viêm tỏa ra phừng phừng đối chọi gay gắt với sát khí Dực Hồng. Ngay sau đó hắn cầm trường thương lao lên.

Hắn bật nhảy người lên không như lấy đà , sau đó từ trên cao trường thương đập mạnh về phía đầu Dực Hồng

Trường thường ngay trên đầu, Dực Hồng mặt không đổi sắc, hắn nhanh tay kéo dây cung, một mũi tên từ Ma Lực được tạo ra, nhanh chóng bắn về phía trường thương đang lai xuống.

* Keng....*

Binh khí va chạm, mũi tên bắn trúng đầu cây thương đang lao xuống. Lực đạo cực mạnh khiến Viên Viêm cùng bị bắn ngược trở lại vị trí cũ.

Viên Viêm tiếp tục lao lên, lần này hắn một chiêu quét ngang như muốn chia cơ thể Dực Hồng thành hai nửa.

Lần này Dực Hồng trên tay đã cần một mũi tên. Hắn đón đỡ đường quét của Viên Viêm khiến trường thương bật ra. Nhanh như chớp hắn lắp mũi tên vào trường cung kéo dài.

* Viuuuuu......*

Sau đòn thứ 2 chưa làm gì được đối phương, Viên Viêm lại chuẩn bị lần nữa lao lên tấn công thì bất chợt hắn cảm giác được nguy hiểm từ trên xuống. Không kịp đón đỡ Viên Viêm chỉ có thể lăn người tránh né.

* Phập....phập.......*

5 mũi tên lập tức đánh hụt mục tiêu cắm trên đất.

" Nguy hiểm quá " Viên Viêm khẽ lau đi giọt mồ hôi trên trán. Tuy ban nãy hắn ngạo nghễ là vậy nhưng đúng thật là Dực Hồng là một đối thủ khó nhằn. Sức mạnh, tốc độ, phản xạ ......đều hơn bản thân hắn.

* Viu....viu....viu......*

Chưa kịp dâng lên tấn công lần tiếp theo, Viên Viêm giật mình, bởi 3 mũi tên không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt hắn.

Không kịp tránh né, Viên Viêm cắn răng liều mạng đưa trường thường lên ngang hòng muốn đón đỡ mũi tên

* Keng....keng..* 2 tiếng kêu trong trẻo vang lên.

" Hự......" - 171 Hp

3 mũi tên bay tới, nhờ kịp thời phản xạ nên 2 mũi cắm vào thân trường thương, mũi tên thứ 3 thí bắn trúng khiến Viên Viêm đau điếng.

Câu chuyện về hành trình của một người thiếu niên với khởi đầu bình thường nhưng mơ ước trở thành hiệp sĩ. Oskar niếm trải sự tàn khốc của chiến tranh, hắn từng bị đánh bại trên chiến trường, không bỏ qua những cơ hội xuất hiện trước mắt, hắn dùng ý chí và lòng dũng cảm từng bước một nâng cao địa vị của mình, để sống sót và để đi tìm ý nghĩa của hai từ hiệp sĩ. Mời mọi người đọc

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio