Ta Là Thất Vĩ Hồ

chương 21: táo bạo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ta vừa chạy về đến nhà, phụ thân đã không có ở tiền viện, ta vội vàng chạy đến gian phòng của tỷ tỷ, nàng cũng không có ở đó, lại chạy đi ,tìm được nàng ở hậu viện, mới chạy đến nhìn thấy nàng đang ngồi ở trong đình. Ta một bước nhảy từ xa đến , chỉ thấy nàng kinh ngạc một chút, gấp rút thu hồi vật gì đó ở trên tay .

Ta không biết nàng luôn dè dặt giấu những thứ gì, mũi cũng chỉ ngửi thấy được một cỗ mùi nhàn nhạt, mặc dù chưa kịp phân biệt, nhưng đây không phải là chuyện ta muốn để ý tới , chúng ta còn chưa đứng vững, đã mở miệng nói ra: “Tỷ, ngươi nhanh đi cùng nói với phụ thân , ngươi không muốn gả cho người Lang tộc.”Tỷ tỷ có chút kinh ngạc: “Chuyện gì xảy ra?”Ta thở phì phò, nói ra: “Vừa rồi ta ở bên ngoài gặp người Lang tộc, nhi tử của Lang Vương là Xích nha nói muốn tới cầu hôn ngươi. Ngươi nhanh đi cùng phụ thân nói, ngươi không cần phải gả cho hắn.”Tỷ tỷ xinh đẹp cặp mắt có thần sắc ngưng trọng nhìn vào khoảng không, lặng yên một hồi, không biết đang suy nghĩ gì, ta nóng nảy: “Tỷ! Nhanh lên, bọn họ liền đã tới rồi. Vạn nhất phụ thân đáp ứng, ngươi liền phải gả cho người chưa từng thấy mặt .”Tỷ tỷ sắc mặt đã có chút tái nhợt, bạch y nổi bật lên thần sắc vắng lạnh của nàng, ớn lạnh dần dần đưa lên, nàng lại chậm rãi nói ra: “Phụ thân sẽ xem xét .” Nàng lại nhìn ta một cái, “Ngươi khẩn trương như vậy là để làm gì.”Ta tức giận nhìn xem nàng: “Bởi vì ngươi là tỷ tỷ duy nhất của ta.”Tỷ tỷ sửng sốt một chút, ta đã xoay người đi đến đại sảnh tìm phụ thân, còn chưa đi vào, cũng đã ngửi thấy được mùi Xích Nha, ta dừng tại cửa, đã nghe đến lời Xích Nha cầu hôn , không có nghe được thanh âm của phụ thân đáp ứng , cũng không có cự tuyệt, trong tâm của ta có chút khẩn trương, đứng một hồi, ổn định lại tâm trí, hướng gian phòng mẫu thân đi đến.Có thể ngăn cản phụ thân , cũng chỉ có mẫu thân. Mẫu thân thương tỷ tỷ như vậy, nàng cũng sẽ không tùy tiện gả con gái của mình cho người chưa từng gặp mặt. Đi tới cửa, đưa tay gõ cửa: “Mẫu thân đại nhân.”Cửa từ từ được mở ra, mẫu thân nhìn thấy ta, thần sắc coi như bình thản. Ta nổi lên dũng khí, mở miệng nói ra: “Lang tộc có người hướng tỷ tỷ cầu hôn.” Thấy mẫu thân không có vẻ kỳ quái, ta lại nói tiếp, “Phụ thân không có đáp ứng, cũng không có cự tuyệt. Ta sợ… Ta sợ phụ thân vì chuyện của Hồ tộc cùng Lang tộc, đáp ứng bọn họ.”“Ta biết rồi.” Mẫu thân nói ra, thanh âm bình thản không có gì lạ, “Còn có việc?”Ta cắn cắn đôi môi, lắc lắc đầu: “Không còn.”Mẫu thân đã lùi trở về, muốn đóng cửa lại, ta ngẩng đầu nhìn lên, tựa hồ nhìn thấy trên tai mẫu thân là đôi hoa tai ta đưa cho nàng khu ma khí. Ta còn đang ngẩn người, cửa đã đóng lại.Ta từ từ hướng khu sân nhỏ chỗ tỷ tỷ đi đến, trong lòng còn đang suy nghĩ lời của mẫu thân, nàng có thể hay không nói với phụ thân không cần gả tỷ tỷ đi?Đi đến sân nhỏ chỗ tỷ tỷ , nàng lại không có ở đây. Ta hít hà, phụ cận cũng không có mùi nàng. Ta đột nhiên nhớ tới hai lần ở chỗ này ngửi thấy được một cỗ hương vị, ngửi thấy mùi như của một linh thú, nhưng lại nhất thời nhớ không nổi là linh thú nào.Trong tâm của ta cả kinh, chẳng lẽ tỷ tỷ đã có người mình thích rồi? Nghĩ đến chuyện này, mặc dù không biết có phải thật hay không nhưng nếu như là thật, vậy thì càng không thể trơ mắt nhìn thấy tỷ tỷ gả cho Xích Nha. Nhưng là ta hiện tại cũng không biết lên làm cái gì, ở trong sân dạo qua một vòng, không có một chút biện pháp.Ta thở dài, thôi đi tìm Thanh Yên , hắn tổng hội so với ta sẽ có biện pháp.Đi đến Lưỡng Nghi quán, không nhìn thấy Thanh Yên, ngược lại thấy Lạc Thương đứng ở cửa. Ta gấp rút nhảy đến trước mặt hắn: “Lạc Thương.”Hắn nhìn ta một cái: “Ừ.”“Thanh Yên đâu?”“Ở bên trong giảng bài.”“Nha.” Ta nhìn xem một dãy dày đặc linh lực trên tường, chịu đựng không dùng đường Minh La giới đi vào, lại thấy hắn đứng không nhúc nhích, chọc hắn một chút, “Ngươi ở nơi này làm cái gì?”“Chịu phạt.”Ta trừng mắt nhìn: “Bị cái gì phạt?”“Cùng với Tinh Túc Tử khác luyện tập chú thuật lúc giao đấu háo thắng, đem đối phương tổn thương đến trật khớp, răng cửa rơi xuống.”Lạc Thương nhàn nhạt nói, ta nghe xong, lại nhịn không được ôm bụng cười lăn lộn, cho đến khi cười đến bụng đều mơ hồ đau, mới miễn cưỡng nhịn xuống: “Khẳng định là đối với ngươi định trước động thủ, kết quả bị ngươi làm cho bị thương.” Ta vẻ mặt đồng tình nhìn xem hắn, “Là thần quan nào phạt ngươi?”“Phu quân tương lai của ngươi.”Ta không cười được, nếu là bình thường bị hắn nói như vậy, ta nhất định phải gõ đầu hắn, mặc dù ta không có nói cho Lạc Thương chuyện giữa chúng ta, nhưng là hắn có thể cảm giác được ra, hắn cũng không ngốc. Hiện tại hắn trong miệng phun ra những lời này, ta không khỏi có chút kỳ quái: “Thanh Yên bởi vì ngươi ra tay đánh trả mà phạt ngươi?”“Đúng vậy.” Lạc Thương lại tiếp tục nói, “Nhẫn, cũng là một loại tu hành. Đối phương nếu như không phải là muốn giết mình, liền không cần thiết toàn lực phản kích, mang theo tư tâm cừu hận, sẽ không cách nào bác ái tứ hải.”Ta nghe hắn một đoạn đạo lý lớn, trừng mắt nhìn: “Thanh Yên nói cho ngươi ?”Lạc Thương chậm rãi nhắm mắt lại: “Ta tự ngộ ra.”Ta nhìn hắn vẻ mặt bộ dạng không dính khói lửa nhân gian, nhịn không được vỗ một cái vào đầu của hắn: “Thanh Yên thực nên phạt ngươi đứng đến trời tối, như vậy ngươi liền siêu thoát khỏi người phàm, trở thành thiên thần .”Lạc Thương không để ý đến ta, giống như lại rơi vào trầm tư . Ta nhìn Lạc Thương cơ hồ cũng cùng ta đồng dạng cao lên, hắn trải qua hai mươi năm, nên so với ta cao nhanh, ta phải thừa dịp mấy ngày này tận lực đập đầu hắn, miễn cho về sau không có cơ hội.“Ngươi muốn đứng tới khi nào?”Lạc Thương giật giật thân thể: “Nhìn thấy ngươi, ta bị trừng phạt liền kết thúc.” Nói xong, người đã đi vào Lưỡng Nghi quán.Ta suy nghĩ một chút những lời này của hắn, đột nhiên có chút bừng tỉnh. Hẳn chính là Thanh Yên mượn cớ đánh phạt hắn cho ra ngoài chờ ta , chứng kiến ta bình an vô sự, liền tiến vào. Trong tâm của ta cảm thấy buồn cười, thiệt thòi hắn còn nghiêm trang nói mình ngộ ra một đống đạo lý. Nghĩ đến Thanh Yên, trong lòng ấm áp, nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy đến trên cây chờ hắn đi ra.Đợi một hồi, chỉ thấy những người Lang tộc vừa rồi từ xa xa đi tới, đồ đầy trên tay lúc trước hiện tại cũng không thấy. Ta nhếch miệng, đứng trên tàng cây nhìn bọn họ, đưa tay hái được một quả trái cây, vốn là nghĩ ném Xích Nha, suy nghĩ một chút tốt nhất đừng khơi mào mầm tai vạ là tốt.Trong tay trái cây trông ngon cực kỳ, ta cắn một miếng, nhưng lại chua xót , ta le lưỡi một cái, tiện tay quăng ra. Lại nghe thấy những tiếng bước chân ngừng lại, ta nhìn xuống dưới, chỉ thấy trái cây rơi trên mặt đất, bọn họ mặc dù đang cách ta nửa trượng, lại dừng lại, ngẩng đầu nhìn lên.Ta lặng yên lặng yên, hay là nhảy xuống, còn chưa mở miệng, chỉ thấy một người nói ra: ” Người ở trên kia là thất vĩ hồ.”Ta nhìn hắn một cái, hừ một tiếng: “Mới vừa rồi còn gọi ta tiểu Thất tiểu thư, hiện tại cầu hôn không thành, liền biến thành thất vĩ hồ . Tỷ tỷ quả nhiên còn chưa phải muốn gả cho Lang tộc là tốt.”“Quả nhiên là ngươi thối hồ ly đã làm trò quỷ.” Thanh âm người nói là lão Cao, còn chói tai cực kỳ, “Nhìn ngươi vội vội vàng vàng chạy đi, cũng biết trong lòng ngươi đang mưu ma chước quỷ.”Ta trừng mắt hắn, lãnh trào (lạnh lùng, trào phúng) nói ra: “Đúng vậy, ta không thích Lang tộc các ngươi. Lang tộc người làm sao xứng với tỷ tỷ ta.”“Ngươi…”“Lui ra.” Người nọ muốn tiến lên, Xích Nha đã hét hắn ngừng.Ta khiêu khích nhìn hắn, thấy hắn đi tới, không biết hắn muốn làm cái gì. Xem linh lực của hắn, ta tuyệt đối đánh không lại hắn, hơn nữa bên cạnh hắn còn có nhiều người như vậy, nếu là thật đánh nhau, người bị đánh cũng chỉ có thể là ta. Ta ngước đầu, trừng mắt hắn, cho dù đánh không lại, ta cũng phải là một con hồ ly có tôn nghiêm.Xích Nha đi đến trước mặt của ta, thế nhưng lại thi lễ: “Ta biết rõ chuyện này không liên quan đến tiểu Thất tiểu thư , ta cũng vậy hiểu ngươi không hi vọng nhìn thấy tỷ tỷ ngươi xuất giá. Năm đó thời điểm muội muội ta xuất giá , ta làm huynh trưởng , trong lòng cũng hết sức không thoải mái. Tỷ tỷ của ngươi là ngang với linh thú Phượng Hoàng , thật sự ta là không xứng với tới. Cầu hôn chỉ là hi vọng có cơ hội có thể cùng tỷ tỷ của ngươi quen biết, nếu thật sự có may mắn được tỷ tỷ của ngươi thích, kết làm phu thê, đối với tỷ tỷ của ngươi cùng ta, đều là không thể tốt hơn. Nếu như tỷ tỷ của ngươi không thích ta, ta cũng sẽ không miễn cưỡng.”Hắn nói như vậy có lý, ta vừa rồi lí do thoái thác giống như cố tình gây sự , ta lập tức lúng túng, không biết nên trả lời như thế nào.“Nếu như không có chuyện gì khác, ta đi trước.” Xích Nha khẽ gật đầu, mang theo mười mấy người kia ly khai.Ta gật gật đầu, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi. Ta một mặt đối với hắn thêm một chút hảo cảm, một mặt hiện tại quả là không muốn chuyển hướng suy nghĩ hắn là người tốt, nếu nói như vậy, chẳng khác nào là đồng ý nhận tỷ tỷ lấy hắn . Ta dùng sức lắc lắc đầu, tuyệt đối không thể nghĩ như vậy.“Tiểu Thất.” Thanh Yên không biết lúc nào đi đến, thấy ta rung đùi đắc ý thở dài, hỏi, “Ai chọc giận ngươi không vui rồi?”“Thanh Yên.” Ta ánh mắt sáng lên, đến trước mặt hắn.Thanh Yên khẽ nhíu mày hướng xa xa nhìn lại: “Lang tộc.” Hắn lại cúi đầu nhìn ta, cẩn thận đánh giá một phen, “Bọn họ khi dễ ngươi?”“Không có.” Ta lắc lắc đầu, “Con trai Lang Vương muốn kết hôn với tỷ tỷ, vừa rồi đi nhà ta xin cưới.”Thanh Yên dừng một chút, trầm ngâm nói: “Đây có lẽ là chuyện tốt.”Ta trừng lớn mắt: “Vì cái gì?”“Hồ tộc cùng lang tộc là Nam Hải đại gia tộc, nhưng là từ trước đến nay bất hòa, nếu như hai nhà có thể kết thành thông gia, thứ nhất có thể giải quyết mâu thuẫn giữa hai nhà, thứ hai nếu như Nam Hải phát sinh náo động, cũng dễ dàng bình định hơn, tất cả Nam Hải đều sẽ tốt.”Ta có chút tức giận nhìn hắn: “Vậy thì muốn hy sinh tỷ tỷ ta sao?”Thanh Yên cười cười: “Điều kiện tiên quyết là bọn họ thích lẫn nhau , nếu như điểm này làm không được, ta là không dám đề nghị bọn họ kết thành .”Trong tâm của ta có chút ít an ủi : “Ta sợ phụ thân không nghĩ như vậy, hắn nếu như vì tương lai cả Nam Hải ở trước mắt, ta cảm thấy được hắn sẽ đem tỷ tỷ gả đi .”“Tỷ tỷ của ngươi đã là người trưởng thành, nàng cũng sẽ vì chính mình suy tính. Ngươi có thể cùng mẫu thân nói với phụ thân ngươi,nhưng ngươi là không cần phải cùng người Lang tộc nói nửa câu bất mãn , vạn nhất không có kết thành đôi, kia đầu sỏ sẽ chỉ hướng ngươi, hai tộc muốn chỉ trích nhau, cũng sẽ chỉ hướng ngươi.”Thanh Yên nói xong những lời này, ta đã ngây ngẩn cả người. Hắn cân nhắc mọi chuyện quả nhiên so với ta càng chu đáo, nếu là ta nói cho hắn biết ta mới vừa ác ngữ mắng Xích Nha, hắn có thể hay không nói ta là tiểu hài tử ? Ta nhẫn nhịn, chưa nói cho hắn biết, miễn cho hắn lo lắng. Vừa rồi cũng cũng không có nói lời nói quá ác độc với hắn, phản ứng của Xích Nha như thế chắc là không để tâm chứ? Tùy tòng của hắn sẽ không phải hướng Lang Vương cáo trạng đi? Tim đập nhanh một chút, chỉ mong không có việc gì.Thanh Yên còn muốn trở về Lưỡng Nghi quán giảng bài, nói hai câu nói liền tiến vào. Một mình ta ở bên ngoài đi bộ, suy nghĩ một chút chắc sẽ không có chuyện, liền yên tâm, chạy đến nhà Hồng Sa

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio