"Tiểu thư à,mời cô vào trong"Tiểu nhị vui vẻ mời khách,Trần Châu này hạn hán nạn đói liên miên,tửu lâu như hắn rất ít người qua lại,ế ẩm suốt ngày,vẻ náo nức tấp nập này chẳng qua chỉ là cái vỏ che mắt mà thôi
"Cho bình trà Vĩ Tiền"Người nam tử áo xanh lam nói,thanh kiếm vắt ngang hông hơi loé sáng lên
"Triển đại ca,chuyện đại hạn của Trần Châu lần này muội thấy không giống lắm,khắp nơi dân chúng ấm no,người qua kẻ lại tấp nập mà"Nữ tử áo vàng mang theo vẻ đẹp thanh thuần nói,nhìn nàng tựa như một đoá hoa cúc mộc mạc giản dị nhưng gương mặt lại là thiên kiều bách(bá) mị()
()xinh đẹp tuyệt trần
"Vấn nhi,muội đừng trông mặt mà bắt hình dong(),tin đồn tên An Lạc hầu này không cứu tế dân mà đem tiền đi xây Nhuyễn Hồng đường.Chúng ta đến đây một phần vì đại hạn việc còn lại là vụ án kêu oan thay chủ của người nô bộc đấy.Tối đến muội cùng ta đi thăm dò"Triển Chiêu từ tốn nói,tay vẫn còn cầm chén trà thưởng thức
()đừng nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá một cái gì đó
"Vâng"
Tịnh Vấn Hoa là nữ chủ của thế giới này,nữ chủ này là người thế kỷ xong lại xuyên về thời nhà Tống.Lúc trước nữ chủ là đại sư tỷ của võ quán nên nói về các loại công phu cũng rất rành.Nàng ta xuyên vào thân thể của một nữ hiệp giang hồ không để kể đến trong nguyên văn mà thôi,nữ chủ vì giúp Bao Thanh Thiên tra một vụ án mà được nổi danh,sau này cùng nam chủ là Triển Chiêu đi phá án,dần dần thì cũng nảy sinh ra tình cảm.Đương nhiên lúc này sẽ có nam phụ Cẩm Mao Thử hay còn được mệnh danh là chuột trắng Bạch Ngọc Đường,vị Bạch Ngọc Đường này lúc đầu không mấy có cảm tình cũng nữ chủ nhưng lâu ngày lại thành ra yêu nàng.Cả hai nam chính phụ khi cũng hỏi nữ chính yêu ai nàng ta lại bảo là Triển Chiêu,tên Bạch Ngọc Đường chúc mừng xong lại đi chu du khắp thiên hạ,rất ít người gặp lại.Nhưng dựa theo lúc này chắc chắn vẫn chưa xuất hiện vị nam phụ này đâu
Ở một nơi xa tí tắp,ở ngoại ô Trần Châu:
[Hệ thống ơi ta còn phải đi bao xa nữa mới đến Trần Châu?Ta mệt quá,ta sắp què rồi bổn cô nương yêu cầu bồi thường]Ái Sinh thống khổ rên lên,vì hệ thống nó nói sắp vào Trần Châu rồi kêu cô xuống thanh đao để đi bộ tránh người khác nhìn thấy.Ái Sinh cũng ngây thơ lương thiện tin theo nên giờ thành như vầy
[Ái Sinh à khi nãy cô vừa than xong bây giờ cô lại than nữa.Cô không mỏi miệng nhưng tôi bị tra tấn đấy]Hệ thống bi ai không kém
[Mi nói với ta sắp đến Trần Châu rồi bảo ta dẫn bộ,giờ ta mệt quá]
[Trần Châu phía trước kia kìa]Hệ thống vui mừng,nó đã được giải thoát rồi,không cần siêu âm màng nhĩ nữa.Xong nó lại nói tiêp:
[Bây giờ nam nữ chủ đang ở trong đó,nếu cô muốn có trò vui để xem thì tôi khuyên cô bớt keo một chút,chi tiền ra mà nghỉ khách điếm đi.Đồng thời cũng dễ hoàn thanh tâm nguyện của nguyên chủ]
[Ta cũng có dự tính đó,không ngờ nam nữ chủ vào Trần Châu sớm như vậy]Ái Sinh vui mừng nói,cô đang rất muốn xem kịch hay đây