- Điệp Y à! Nàng thua rồi!
Phong Linh Nhi cười cười nói thầm trong miệng, côn trong tay biến mất, thay vào đó là một thanh Katana như những Samurai thời xưa
- Phong Tuyệt Đệ Nhất Kỹ - Bão Kiếm!
Gió lốc quanh người rít gào, khói bụi dưới chân bị trường côn đánh nát cũng theo đó bị cuốn lên không trung, không gian quanh người Phong Linh Nhi trong phút chốc mờ mịt, bụi đất che phủ tầm nhìn
Hồ Điệp Y hồi hộp chờ đợi, Bão Kiếm nàng cũng biết, nhưng nó tuyệt không thể cản được hàng trăm khối đạn của mình được
Về phần tường gió, lại càng không có khả năng, Tường gió có thể dựng ra chỉ một lần, sau đó phải mất vài giờ sau mới có thể dùng tiếp, mà tường gió chỉ có thể cản lại từ một hướng mà thôi
Trong khi đó, Liên Hoàn Đạn của nàng là từ bốn phương tám hướng mà bắn tới, cái nào cái đó đều ngoại cỡ, siêu to khổng lồ, muốn né cũng khó, chỉ có thể ngạnh kháng mà thôi
Nhìn Phong Linh Nhi dần mờ nhạt trong làn khói bụi, các khối đạn đã bao vây nàng ta lại, chuẩn bị va chạm, Hồ Điệp Y không khỏi cười mỉm chờ đợi Phong Linh Nhi sẽ làm gì? Nàng vốn biết mình sẽ không đánh lại vì người ta là Ý Hồn Cảnh, nhưng trong điều kiện cùng cấp mà so sánh thì chưa chắc
Phong Linh Nhi đang ngập chìm trong làn khói bụi, nàng cười nhạt, ngón giữa và ngón trỏ hai tay bắt chéo với nhau tạo thành hình chữ thập trước mặt
- Bí Pháp – Thiên Ảnh Phân Thân! Tam Thiên Biến!
Bùm Bùm Bùm!
Ba tiếng nổ khẽ truyền ra từ trong cơn lốc, ngay sau đó xuất hiện thêm ba Phong Linh Nhi giống hệt nhau trong trung tâm vòng xoáy, cả đám mỉm cười nhìn nhau, cùng làm một động tác như đúc
- Phong Tuyệt Đệ Nhị Kỹ! Tường Gió!
Kiếm trong tay bốn người đồng thời vẽ ra một đường cong trong không gian, bốn bức tường gió lặng lẽ được đặt ra, tạo thành bốn bức tường bảo vệ vây khốn Phong Linh Nhi vào giữa
Cùng lúc đó, các viên đạn đầy gai nhọn và kịch độc của nàng đâm thẳng tới, tạo ra vô số thanh âm nứt vỡ
Bão Kiếm giải trừ, cát bụi mịt mù cũng dần tan, ba Thiên Ảnh Phân Thân cũng theo đó hóa thành ba làn khói
Hồ Điệp Y, Linh Nhi, Trần Lệ và Lưu Thiên Kim kinh hô lên một tiếng đầy bất ngờ
- Đây là….
xảy ra chuyện gì?
Những viên đạn khổng lồ không ngừng đổ nát, khói bụi cũng đã không còn, cảnh vật rõ ràng trở lại
Bốn bức Tường Gió! Bao phủ bốn phía Phong Linh Nhi, nàng nhàn nhã đứng đó nhìn từng khối cầu gai vỡ vụn mỗi khi đập vào chúng
- Làm sao có thể, chàng làm sao có thể dựng lên một lúc bốn cái Tường Gió chứ?
Hồ Điệp Y không khỏi kinh ngạc, nàng và chúng nữ ở Phong Lôi Môn không ít lần thử nghiệm qua, dù đã thử mọi cách nhưng chỉ có thể cải tiến tường gió chứ không thể tăng số lượng.
Cách duy nhất để tăng số lượng tường gió chính là nhiều người cùng đánh ra một lúc mới được
Nhưng rõ ràng trước mắt, Phong Linh Nhi vẫn một mình đứng đó dưới sự che chở của bốn bức tường gió, nhàn nhã nhìn mấy viên đạn to bự vỡ nát trong sự bất đắc dĩ của Hồ Điệp Y
- Đánh nữa cũng vô dụng! Ta thua rồi!
Trần Lệ, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim thở dài, Hồ Điệp Y xem như mạnh nhất trong mấy người cũng đã bại rồi a, nhìn tên Vũ Lôi Phong chết bằm kia vẫn phè phỡn trên đó, bọn họ không khỏi hơn dỗi một chút nhưng lại nhiều hơn một phần tự hào
Nam nhân của họ, mạnh mẽ như vậy, mới là chỗ dựa tin cậy để họ có thể tin tưởng
Hồ Điệp Y phất tay, những trụ súng cao su dần tan biến, thảm cỏ cũng dần héo úa và tiêu tan, võ đài lại trở lại như trước kia, nhiều hơn những vết sứt mẻ do trận chiến của hai người
- Tiện nghi cho ngươi!
Hồ Điệp Y lườm Phong Linh Nhi một cái, nhớ lại một màn đây xuân sắc kia, nàng không khỏi ửng hồng khuôn mặt, từ từ đi xuống đài
Phong Linh Nhi cười cười, khẽ chắp tay đáp lễ
- Đa tạ!
Hắc Y trưởng lão lại ngoi lên, nói
- Trận thứ năm! Phong Linh Nhi của Thiên Âm Cung thành tích Thắng Thua, Hồ Điệp Y của Phong Lôi Môn thành tích Thắng Thua!
- Phong Linh Nhi! Cô nương đã thắng liền hai trận, có muốn xuống đài nghỉ ngơi hay không?
Nhìn Hắc Y trưởng lão, Phong Linh Nhi cười khẽ, chắp tay ôm quyền nói
- Đa tạ người nhắc nhở, ta muốn chiến tiếp!
Khán giả, đặc biệt là khán giả nam đều cuồng hô, không ngừng huýt sáo gào to
- Đúng vậy! Phong Linh Nhi cố lên! Chiến tiếp đi!
- Chúng ta yêu nàng! Chúng ta ủng hộ nàng!
- Chiến! Chiến! Chiến!
Phong Linh Nhi nghe tiếng đám háo sắc phía xa cỗ vũ không khỏi cười thầm trong lòng, phen này mà trước mặt chúng biến lại thành nam nhân có lẽ chúng sẽ ói đến chết a
- Vậy ngươi muốn đối thủ tiếp theo là ai?
Hắc Y trưởng lão cũng không có ác cảm gì với Phong Linh Nhi này, nàng là đệ tử của Thiên Âm Cung, Bình Nguyên Thiên Hương trước giờ ôn hòa, không tham dự phân tranh nên được các khu vực khác quý mến, mặt khác ở đây còn toàn là nữ nhân xinh đẹp a.
Thế nên cách nói chuyện của hắn khác hẳn, ngọt hơn không ít
- Người tiếp theo! Long Linh Công Chúa! Long Thiên Linh!
Từng ánh mắt lại đổ dồn vào Long Thiên Linh, nhưng lúc này nàng lại mỉm cười đứng dậy ôm quyền nói
- Đa tạ Phong Linh Nhi cô nương xem trọng, bất quá thực lực của ta có chút không đủ, lại thêm tiêu hao từ trận đầu nên không thể đáp ứng người, trận này ta xin nhận thua!
Thế là trong sự thở dài của Phong Linh Nhi, chiến tích của nàng tăng lên thành Thắng Thua, còn Long Thiên Linh thì Thắng Thua.
- Vậy thì….
trận thứ bảy này Phong Linh Nhi ta xin phép đấu với đệ nhất thiên kiêu của Long Linh Thần vậy! Mời Long Ngạo Thiên công tử lên đài!
Long Ngạo Thiên ngược lại cũng có chút khí phách, hắn hiên ngang thở mạnh một cái bước lên đài, nhưng đi được nửa đường chợt sắc mặt tái nhợt nói
- Ư…thật xin lỗi Phong Linh Nhi cô nương, vốn định cùng cô nương đấu một trận ra trò nhưng chợt nhận ra vết thương lúc nãy bị Bách Lý Tuyệt Phong gây ra còn chưa có triệt để hồi phục, đành hẹn mai sau tái đấu vậy! Trận này ta xin nhận thua!
Nói xong, cũng không đợi Phong Linh Nhi kịp nói gì, Long Ngạo Thiên lại chạy về ghế ngồi cực kì nghiêm túc, sắc mặt ảm đạm như hận không thể cùng Phong Linh Nhi đấu một trận, thực chất hắn không ngừng thở ra một hơi trong lòng
- Đùa sao, Trần Lệ và Hồ Điệp Y bá đạo như vậy mà nàng ta còn đễ dàng đánh bại, lên đó chỉ có chuốc lấy nhục nhã, thà không lên còn hơn!
Hắc Y trưởng lão cũng cười khổ, hắn hiểu cảm giác này a, nếu hắn là một Kết Hồn Cảnh cũng không có dại mà chạy lên để cho một Hữu Hồn Cảnh chà đạp, trực tiếp nhận thua mới là thượng sách
- Trận thứ bảy! Phong Linh Nhi thành tích Thắng Thua! Long Ngạo Thiên thành tích Thắng Thua!
Phong Linh Nhi lại tiếp tục nhìn về Lân Kiêu Hùng, nàng nở một nụ cười như trăm hoa đua nở, nói
- Lân Kiêu Hùng công tử, dù sao chúng ta cũng sẽ sớm đối đầu, không bằng nhanh một chút nhé! Mời công tử lên sàn!
Lân Kiêu Hùng nghe thấy tên mình thì giật nảy mình một cái, vội vàng chỉnh sửa lại y phục tóc tai, đứng dậy uy phong lẫm liệt, ánh mắt tự tin tuyệt đối, hắn nhìn thẳng vào mắt Phong Linh Nhi để ngăn cản chiến ý dâng trào
- Ta là Thánh Tử của Lân Linh Thần, là tộc Nguyên Yêu Thú thành thạo chưởng khống mộc Nguyên Lực nhất! Nhưng đối với Điệp Y cô nương của Phong Lôi Môn vẫn là tự nhận không bằng.
Phong cô nương lại dễ dàng đánh bại được nàng ta, vậy Lân Kiêu Hùng ta có đấu cũng vô ích! Vẫn nên tự giác nhận thua thì hơn!
Lân Kiêu Hùng khí thế bừng bừng là thế, nhưng lại nhận thua cái rụp khiến cho cả đám không khỏi trừng mắt nhìn hắn
Phong Linh Nhi cười khổ không thôi, tên Hắc Y trưởng lão lại đọc lớn kết quả
- Kết thúc trận thứ tám! Phong Linh Nhi thành tích Thắng Thua.
Lân Kiêu Hùng thành tích Thắng Thua!
Đến lúc này, chúng nữ mới hưng phấn bừng bừng nhìn về Phong Linh Nhi
Chỉ còn bốn người là Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Phượng Yên Đan và Bách Lý Tuyệt Phong là chưa lên đài, hai người Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đã không thể chờ đợi đến lượt mình được nữa
Các nàng cũng sớm đoán, Phong Linh Nhi sẽ chừa lại tên Bách Lý Tuyệt Phong để xử lý sau cùng, vậy nên cơ hội cùng hắn đấu một trận đây rồi!
Phong Linh Nhi nhìn ba người, Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và thánh nữ Phượng Linh Thần - Phượng Yên Đan, không khỏi suy nghĩ một chút
Nhìn thần sắc của Phượng Yên Đan, nàng sau khi nhìn hai trận đấu vô cùng bùng nổ giữa mình với Trần Lệ và Hồ Điệp Y vẫn rất thong dong, trong mắt bốc lên một cỗ chiến ý nhàn nhạt, điều này khiến Phong Linh Nhi có chút tò mò về người này
- Ẩn giấu thật sâu a!
Nghĩ nghĩ một hồi, Phong Linh Nhi hít sâu một hơi, chỉ tay về phía một người
- Đối thủ tiếp theo là….