Ta Là Vua Giác Đấu

chương 245: 245: trang bức cả thánh nữ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngay lúc này, Phượng Yên Đan chợt nhận thấy sát khí nhàn nhạt phía sau

Nàng vội vàng xoay người, mắt phượng khẽ đảo, tay ngọc đấm mạnh một quyền

Ầm!

Hai nắm đấm lại va chạm, thanh âm đinh tai nhức óc vang lên, sóng xung kích khuếch tán

Phượng Yên Đan cảm thấy cánh tay mình không ngừng rung lên dữ dội, sau đó bị đánh bật ra phía sau, trong ánh mắt xuất hiện cảm giác không thể tin tưởng và chấn động nhìn thân ảnh của Phong Linh Nhi đang đứng yên nơi đó!

- Cái chết giống như những cơn gió! Nó luôn bên cạnh ta!

Weekend Anh: câu này lấy từ câu nói của Đấng khi pick tướng :v

(Death is like the wind, always by my side – Yasuo)

Phượng Yên Đan đáp xuống mặt đất, thối lui ba bước mới ổn định lại thân hình, nhìn cơn gió mùa nóng bức trước mắt, Phong Linh Nhi đã lần nữa biến mất trước mặt nàng

Nhưng vào lúc Phượng Yên Đan chuẩn bị dùng đòn công kích phạm vi rộng của mình để phá giải tình huống này, nàng lại dừng

Cơn gió dần mờ đi, khói bụi cát đất mịt mù dần dần tiêu tán, những hạt bụi dần rơi xuống đất

Hai bóng hình tuyệt mỹ hiện ra, một bóng dáng yểu điệu khuynh thành mặc áo đỏ đen, trên eo mang một cái đai trắng, người còn lại mặc áo choàng màu cam, che đi thân thể lồi lõm gợi cảm ẩn hiện trong lớp đồ bó lấp ló sau chiếc áo choàng

Hai người từ từ hiện rõ ràng sau lớp khói bụi, khói đã tan, nhưng hai nàng vẫn thánh khiết như vậy, không nhiễm một hạt bụi nào

- Phong Linh Nhi! Cô nương sao lại thu hồi cơn lốc vậy? Rõ ràng nó đang là lợi thế của cô!

Phượng Yên Đan không vui hỏi, nàng có cảm giác Phong Linh Nhi này đang nhường mình

Phong Linh Nhi cười rất tươi, như trăm hoa đua nở, nụ cười này khiến cho Phượng Yên Đan hơi ngẩn ngơ, nàng chưa từng gặp ai có nụ cười đẹp như vậy ngoại trừ Cô Cô của mình

- Thánh nữ đừng hiểu lầm! Cơn gió nho nhỏ này chỉ nhằm mục đích chứng minh cho người biết! Nó không vô dụng mà thôi! Phong Linh Nhi ta không thích đánh nhau kiểu này, ta muốn những trận đấu công bằng, dùng sức mạnh thuần túy mà đánh, chứ không phải một trận đấu nơi mà các tiểu xảo hàng đống để thắng lợi

Phượng Yên Đan cảm giác hôm nay mình bị vả mặt đã đủ rồi, nên cú bạt tai cuối cùng với sát thương chí mạng này cũng không làm Phượng Yên Đan thấy khó chịu nữa, nàng mỉm cười nói

- Thì ra là vậy! Ngươi muốn lấy cứng đối cứng sao?

- Đúng vậy! Yên Đan Thánh Nữ thấy sao?

Phượng Yên Đan nghiêm nét mặt, nghiêm túc nói

- Được! Phượng Yên Đan ta trong đồng cấp chưa từng có ai có thể đánh ngang tay! Ngoại trừ Cô Cô của ta ra mà thôi! Hãy làm điều đó đi! Phong Linh Nhi! Nếu ngươi thành công chống lại, ta sẽ cho ngươi toại nguyện, được thấy tu vi thực sự của bổn thánh nữ!

Phong Linh Nhi bẻ tay răng rắc, gió lốc cuồn cuộn quanh thân cùng với ánh sáng mờ nhạt tỏa ra, khí tức Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng bộc phát, cười cười:

- Phong Linh Nhi ta trước giờ cũng chỉ có vượt cấp mà chiến! Chưa ai trong đồng cấp đánh bại được ta! Nếu thánh nữ có thể bức ta lùi lại, Phong Linh Nhi cũng sẽ cho người thấy được thực lực chân chính!

Hai người nhìn nhau, hai luồng Linh Hồn Lực Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng âm thầm giao phong, áp lực cực lớn dần dần lan tràn khắp chiến đài, những khán giả bắt đầu có cảm giác không rét mà run

Chúng nữ Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y và Trần Lệ nuốt một ngụm khí lạnh, hưng phấn nhìn

- Rốt cuộc nghiêm túc rồi sao?

- Cả chàng lẫn Phượng Yên Đan đều chưa hiển lộ thực lực, không biết Phượng Yên Đan này còn che giấu cái gì!

- Trong đồng cấp, muốn đánh lại chàng sao? Phượng Yên Đan mơ mộng hão huyền! Các tỷ nhớ không? Khi đó trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, chàng dùng tu vi Kết Hồn Cảnh đánh chết cả một Ý Hồn Cảnh! Hiện tại chàng đã là Ý Hồn Cảnh, muốn đánh bại chàng trong đồng cấp sao? Căn bản là mơ!

- Phượng Yên Đan này tuyệt đối là yêu nghiệt trong cùng thế hệ, nhưng yêu nghiệt luôn có yêu nghiệt trị, nàng mạnh, nhưng Lôi Phong còn mạnh hơn, ta chỉ muốn chờ xem Lôi Phong sẽ tung ra chiêu gì để kết thúc mà thôi!

Chúng nữ thản nhiên ghé tai nghị luận, Bách Lý Tuyệt Phong mồ hôi đổ như suối, càng nhìn hai nữ trên chiến đài, hắn càng ganh ghét, càng đố kị

Long Thiên Linh, Long Ngạo Thiên và Lân Kiêu Hùng thì thản nhiên ngồi chống cằm xem náo nhiệt, ba thứ hạng chót chắc chắn đã thuộc về họ rồi, tâm tình thoải mái không ít.

Hai người nhìn nhau, khí tức thu liễm lại, chỉ còn lực lượng tràn ngập trong từng tế bào, trạng thái đạt đến hoàn mỹ nhất

Hai người lao vào nhau, quyền trong tay ngưng tụ Nguyên Lực Vô Thuộc Tính đơn giản mà cuồng bạo, một đấm mạnh mẽ đánh ra

Binh!

Lại một đấm mạnh mẽ va chạm, kình khí tỏa ra khắp nơi, chấn bay toàn bộ cát bụi lúc nãy xuống sân đấu

Phượng Yên Đan tự tin mười phần, bỗng nàng trợn mắt

Lực phản chấn thực sự quá mạnh, cổ tay truyền ra từng trận đau đớn, Phượng Yên Đan vội vàng truyền vào Linh Hồn Lực gia trì vào cánh tay nhằm giảm đi cảm giác đau đớn, thân thể bị đánh lui về phía sau ba bước.

- Lực lượng này!.

thực sự là Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng sao?

Phượng Yên Đan khiếp sợ nhìn bàn tay đang run rẩy của mình, sau đó nhìn về phía Phong Linh Nhi.

Nàng vẫn một mực đứng đó, khẽ xoay xoay cổ tay như đang khởi động!

Hồi tưởng lại một đấm vừa rồi, Phượng Yên Đan có thể chắc chắn rằng Phong Linh Nhi vẫn một mực dùng tu vi Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng không hề thay đổi, nàng cũng vậy.

Nhưng kết quả này là sao? Một đấm kia như ngàn ngọn núi chồng lên nhau mà đấm ra, ẩn sau cú đấm là hàng chục lần trùng kích vào thân thể, khiến bản thân đau đớn không thôi

- Sao thế Yên Đan Thánh Nữ, một đấm đã làm người sợ hãi rồi sao?

Phong Linh Nhi nắm được thời cơ khiêu khích, liền gáy thật to để Phượng Yên Đan tức chơi

Nhưng Phong Linh Nhi cũng không ngờ nó thực sự có hiệu quả, nàng vừa dứt lời đã thấy Phượng Yên Đan nghiến răng

- Không có khả năng! Cô Cô vẫn bảo trong cùng cấp, mình mạnh hơn gấp năm lần.

Mạnh gấp năm lần là ý nghĩa gì cơ chứ? Phong Linh Nhi làm sao có thể đả thương mình?

Phượng Yên Đan lầm bầm, nhưng lại không giảm âm lượng, thành ra nàng nói gì Phong Linh Nhi cũng nghe được.

- Yên Đan Thánh Nữ có vẻ cuồng Cô Cô của mình nhỉ? Ta thực sự tò mò đấy!

Phượng Yên Đan nhắc đến cô cô mình, trong lòng dâng lên cảm giác tự hào

- Đúng vậy! Cô Cô là tồn tại xinh đẹp và mạnh mẽ nhất trên đại lục này, ta được như ngày hôm nay là một tay người bồi dưỡng!

Chợt nhận ra mình lạc đề, Phương Yên Đan liền hắng giọng.

- E hèm! Tiếp thêm một kiếm của bổn thánh nữ đi!

Phong Linh Nhi cũng cười cười, phong kiếm trong tay giơ ra đón lấy hỏa kiếm

Keng Keng!

Phượng Yên Đan càng chém càng hăng, kiếm trong tay càng lúc càng sáng chói đỏ rực ngọn lửa cam.

- Phượng Thần Kiếm Pháp - Nộ Diễm Liên Hoàn Trảm!

Lùi lại vài bước, Phương Yên Đan đánh ra mười kiếm, mỗi kiếm ảnh đều kéo theo hỏa diễm ngập trời chém nát không gian

Phong Linh Nhi cũng thối lui vài bước, kiếm trong tay bộc phát Phong Thuộc Tính sắc bén

- Truy Phong Tam Liên Trảm!

Kiếm pháp Phong Lôi Môn đánh ra, ba trảm giao phong với mười kiếm, nhất thời tiếng nổ vang rền khắp nơi

Rồi trong sự bất ngờ của Phượng Yên Đan, mười kiếm của nàng bị ba trảm kia đánh cho vỡ vụn, tam liên trảm chỉ mất đi một, vẫn còn hai kiếm ảnh sắc bén chém tới trước mặt.

Phượng Yên Đan liền né tránh, do va chạm nên tốc đôn của kiếm ảnh chậm hơn không ít, dễ dàng né đi.

Lòng háu thắng trỗi dậy, Phượng Yên Đan lại đánh ra một chuỗi kiếm quang

- Hàn Băng Ngự Kiếm Quyết!

Phong Linh Nhi cũng không vừa, vẫn so chiêu với Phượng Yên Đan, nàng đánh ra chiêu nào, mình đáp lại chiêu đó

- Thanh Quang Kiếm Pháp - Thất Thải Diệt Sinh Linh!

Kiếm quang bảy sắc chém ra, lại va chạm với kiếm băng của Phượng Yên Đan

Khiến Yên Đan Thánh nữ của chúng ta vô cùng buồn bực chính là! Kiếm quang của Phong Linh Nhi lại phá vỡ chiêu thức của nàng, lao thẳng về phía xa, lần này Phong Linh Nhi thậm chí còn không chịu đánh trả mình.

- Dám xem thường bổn thánh nữ! Băng Hỏa Dung Hợp!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio