Ta Man Hoang Bộ Lạc

chương 1275

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hắn nén kích động xuống, nói:- Rốt cuộc kiếm được thứ tốt, thoải mái quá!Cổ Trần lòng đầy vui sướng nhìn Thần Thi trước mắt, toàn thân là bảo bối, hơn nữa còn là Thần cấp bảo vật, giá trị không thể đo lường.

Không nói những cái khác, nếu có thể làm chủ Thần Thi, tương đương với việc có được một phân thân là Thần Thi.

Cho dù Thần Thi đã không còn là Thần Linh ngày xưa, pháp tắc trong thân thể mười phần không còn lấy một, thần lực kiệt quệ, không cách nào phát huy thực lực chân chính dưới hạ giới, nhưng nó mạnh đến khủng bố là điều không thể nghi ngờ.

Cổ Trần nghĩ, nếu linh trí kia hoàn toàn dung hợp được với Thần Thi, vậy chắc chắn hắn đánh không lại.

Chỉ tiếc đối phương tính sai một bước, bị Cổ Trần lừa thành ra tay trắng.

- Ha ha, có thần huyết tiêu xài rồi.

Cổ Trần cười không ngừng.

Hắn đi chung quanh Thần Thi dò xét, nó cao tầm chín thước chín tấc, không nhiều không ít, toàn thân tỏa ra một cỗ uy áp nồng đậm, thần uy khiếp người.

Thần huyết bên trong cỗ Thần Thi này mênh mông như biển cả, có thể nói là dùng mãi không hết, lấy mãi không cạn.

Nhưng pháp tắc trong cơ thể lại chẳng còn được bao nhiêu, muốn khôi phục phải chữa trị pháp tắc tàn khuyết mới có thể trèo lên thần đàn lần nữa.

Chẳng qua, không thể nào tùy tiện chữa trị pháp tắc, chí ít trước mắt Cổ Trần không có năng lực này, hắn vẫn chưa vươn được đến trình độ đó.

Tuy không thể chữa trị pháp tắc tàn khuyết trong Thần Thi, nhưng Cổ Trần vốn chỉ muốn sử dụng thần huyết, có nguồn cung ứng thần huyết cuồn cuộn không dứt, còn sợ tộc nhân bộ lạc không cường đại được sao?Dùng thần huyết đến tẩy lễ, cho dù là thế hệ này hay vạn thế hệ sau đều được tắm thần huyết mà trưởng thành, điều đó kinh khủng đến cỡ nào chứ?Thậm chí Cổ Trần có thể tưởng tượng ra, trong tương lai chắc chắn Hoang Cổ tộc sẽ cười ngạo cả thế giới! Dùng thần huyết bồi dưỡng, thế hệ sau, tuyệt đối kinh diễm thế gian.

- Đáng tiếc, lần sau gặp được Đọa Lạc Thần Ma kia, nhất định không nói nhiều giết ngay tại chỗ.

Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng tiếc hận trước đó không làm thịt luôn Đọa Lạc Thần Ma, nếu không hắn đã có hai cỗ thi thể Thần Ma rồi, như vậy sẽ có ích rất lớn đối với việc thống trị của Nhân tộc mai sau.

Chẳng qua bây giờ có được bộ Thần Thi đã không tệ, dù sao Thần Thi là có thể gặp nhưng không thể cầu, ở hạ giới này gặp được Thần Thi giống y như lên trời thả một cái rắm vậy.

- Thần cũng có thể giết, thần cũng sẽ chết.

Giờ khắc này, tâm cảnh Cổ Trần đã không còn như trước, trải qua một Đọa Lạc Thần Ma, rồi Thần Thi trước mắt nữa, giờ đây khi đối mặt với thần hắn đã không còn nỗi sợ hãi ban đầu.

Thần, cũng có thể giết.

Cổ Trần cứ đứng trước mặt Thần Thi như thế, yên lặng cảm nhận.

Từ trong Thần Thi tràn ra một cỗ thần uy mênh mông, người bình thường không cách nào đứng trực diện thế này, nhưng Cổ Trần không sợ thần uy, ngược lại còn lâm vào trong một loại cảm ngộ kỳ diệu nào đó, tựa hồ thấy được huyền bí mà trước giờ chưa từng thấy qua.

Hắn luyện hóa hấp thu một trí linh của Thần Thi, kiếm được chỗ tốt bất ngờ.

Đầu tiên là hắn đạt được một trí nhớ khổng lồ của linh trí, thậm chí một vài bí mật liên quan tới Thần Linh.

Thứ hai là thấy được thông tin liên quan tới việc vận dụng và lĩnh ngộ pháp tắc, đáng tiếc hắn xem không hiểu, cũng không cách nào thấu rõ trí nhớ kia, bởi vậy mới không thể lĩnh ngộ, phải nói là pháp tắc đó quá mức thâm ảo, không phải thứ mà một Cổ Trần hiện tại có thể chạm tới.

Ong ong! Đột nhiên, Thần Thi hơi hơi rung động, một luồng thần quang tràn ra, không ngừng rót vào trong cơ thể Cổ Trần, dường như nó đang cung ứng thần lực cho hắn.

Từ trong cơ thể Cổ Trần tỏa ra một cỗ thần hi bí ẩn, từng tia từng sợi xen lẫn vào nhau tạo thành một vầng sáng bay bổng sau lưng, chìm chìm nổi nổi mang khí tức kinh khủng.

Đó là một loại Thần thuật Cổ Trần thấy được từ trong trí nhớ của linh trí, sau đó hắn quan sát Thần Thi rồi lĩnh ngộ thêm, rốt cuộc tìm ra được một phương diện khác của Thần thuật.

Hắn yên lặng thể ngộ, đó là một loại Thần thuật cường đại có tác dụng tăng phúc tự thân, tuy không phải dùng để chiến đấu nhưng tuyệt đối trân quý.

Dù sao ngươi đi đâu tìm Thần thuật chứ? Chỉ có Thần Linh trong Thần tộc mới có Thần thuật, cho nên muốn có được nhất định phải đoạt, hiện tại Cổ Trần đã có được một phần Thần thuật.

- Phốc!Đột nhiên, Cổ Trần phun ra một búng máu, hắn tỉnh lại từ trong thể ngộ, sắc mặt có chút tái nhợt, ánh mắt nghi hoặc.

- Vì sao không thể lĩnh ngộ tu luyện thần thuật?Cổ Trần có chút mờ mịt không hiểu.

Ban nãy, rõ ràng là hắn đã lĩnh hội được chỗ ảo diệu trong đó, bắt đầu lĩnh ngộ tu luyện loại Thần thuật này, nhưng vì lại đột ngột đứt đoạn, thậm chí khó chịu đến mức thổ huyết?.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio