Ta Man Hoang Bộ Lạc

chương 1832

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Răng rắc!Một đấm đánh ra, Hỗn Độn thú vỡ sọ não, máu loãng phun ra bốn phía, máu đặc quánh có màu sắc của Hỗn Độn.

Hỗn Độn thú bị thương, phát ra từng tiếng hét thảm, tiếng hú thê lương vang vọng trong Hỗn Độn.

“Nguy rồi!”Cổ Trần bỗng nhiên ý thức được không ổn, có cảm giác bất an.

Hỗn Độn thú bị đánh thương, nhưng phát ra một loại âm thanh độc đáo, dường như đang cầu cứu, lại giống như kêu gọi đồng bạn.

Ầm ầm!Quả nhiên, giây sau bốn phía vang lên chấn động đáng sợ, có hơi thở khủng bố không ngừng tràn đến.

Hỗn Độn khí sôi trào, từ bốn phương tám hướng lao đến từng con thú lớn đáng sợ, mỗi một con đều đặc biệt khổng lồ, hung hãn, mặt mũi dữ tợn đáng sợ.

Cổ Trần tái mặt:“Đàn thú?”Nhìn các con thú lớn khổng lồ từ bốn phương tám hướng lao đến, toàn bộ đều là Hỗn Độn thú, có đủ các loại hình dạng.

Chúng nó có bề ngoài giống các loại dã thú, hơi thở bùng nổ, hung hãn, từng con giương nanh múa vuốt nhào tới, muốn xé nát Cổ Trần.

Trong ý thức của bầy Hỗn Độn thú này chỉ có một loại nhận thức rõ ràng, Cổ Trần không phải đồng loại, cho nên phải xé nát hắn.

- Cút!Trong lúc nguy cấp, Cổ Trần xoay người bước ra một bước, rống lớn đấm vào người một con Hỗn Độn thú.

Bùm!Vang tiếng nổ điếc tai, con Hỗn Độn thú kia ngay tại chỗ bị đánh bay ra, nhưng thân thể không có một chút vết thương, nó lúc lắc đầu lại bò dậy.

Cổ Trần thừa dịp khoảng trống này tăng tốc độ chợt lóe, xé gió lướt qua kẽ hở từng con Hỗn Độn thú, phá vỡ Hỗn Độn chạy khỏi nơi này.

Hắn không muốn rơi vào khổ chiến, đối diện mấy con Hỗn Độn thú thì hắn còn cố gắng đánh một trận, nhưng hiện tại có quá nhiều Hỗn Độn thú, rậm rạp ít nhất từ nghìn, vạn con.

Cổ Trần không rõ ràng tình huống nơi này, tốt nhất phải cẩn thận một chút, vì vậy hắn từ bỏ ý tưởng đại chiến đàn thú, trực tiếp bỏ chạy.

Ầm bùm!Từng con Hỗn Độn thú như phát cuồng liều mạng truy sát Cổ Trần, giống như nhận được mệnh lệnh gì đó, cùng nhau truy sát kẻ xâm nhập từ bên ngoài.

Không phải loài thú Hỗn Độn thì sẽ bị chúng nó truy sát.

Cổ Trần một đường bỏ chạy, tốc độ rất nhanh, nhưng Hỗn Độn thú cũng không chậm chút nào, chúng nó như cá gặp nước, gắt gao đuổi theo hắn không thả.

“Cứ tiếp tục thế này không phải là cách.

”Một đường phá tan Hỗn Độn chạy trốn, Cổ Trần trong lòng suy tư biện pháp, cứ thế này thì nhất định rất nguy hiểm.

Hiện tại còn không rõ ràng nơi này có bao nhiêu Hỗn Độn thú, trước mắt còn có trên vạn con Hỗn Độn thú truy sát, không chừng còn có càng nhiều.

Chỉ có thể tạm né mũi nhọn, chờ chút nữa tìm biện pháp giải quyết chúng nó, tốt nhất là bắt trọn ổ, chăn nuôi bên trong thế giới thân thể, xem như nguyên liệu.

Đây chính là nguyên liệu cao đẳng, trong người ẩn chứa một luồng Hỗn Độn Nguyên khí phong phú, có sức quyến rũ rất lớn với Cổ Trần.

- Grao!Tứ phía tám phương, rậm rạp Hỗn Độn thú gầm rống giết tới, chúng nó mắt đỏ ngầu, tỏa ra khí hung thần thô bạo.

Những Hỗn Độn thú này hoàn toàn không có suy nghĩ riêng, bị ý chí vô hình ảnh hưởng, hiển nhiên có quan hệ rất lớn với Vạn Thú sào.

Cổ Trần vừa bỏ chạy vừa suy tư, lặng lẽ cảm ứng, tìm lối ra trong Vạn Thú sào.

Đi vào trong, ưu tiên hàng đầu là tìm được lối ra, nếu không thì chỉ có thể vĩnh viễn bị nhốt ở đây.

Nhưng từ trước khi đi vào Cổ Trần cũng đã dự liệu đến điểm này.

Cho nên hiện tại hắn cần phải tìm được lối ra, sau đó từ từ thăm dò nơi này, tìm kiếm bí mật của Hỗn Độn Khởi nguyên có lẽ giấu trong Vạn Thú sào.

Răng rắc!Đột nhiên, Hỗn Độn ở phía trước vỡ ra, một móng vuốt thú khủng bố vỗ về phía Cổ Trần, tấn công quá đột ngột, khiến hắn không kịp tránh né tránh.

Nhìn móng vuốt thú to lớn chụp vào mặt, Cổ Trần chỉ có thể cắn răng kiên trì tung nắm đấm.

Bùm!Cổ Trần đánh một đấm, Hỗn Độn khí nổ tung văng khắp nơi, luồng sức mạnh cường đại vọt tới, khiến cánh tay của hắn cảm giác đau đớn như sắp nổ nát.

Cường đại, khủng bố!Thân thể của hắn bay cái vèo ra ngoài, chẳng ngờ không thể đánh nát móng vuốt thú, ngược lại bị hất văng, vừa lúc bay về phía một con Hỗn Độn thú.

- Grao!Con Hỗn Độn thú kia mở ra miệng rộng, táp hướng Cổ Trần, chớp mắt nuốt vào miệng.

Cổ Trần bị con thú lớn Hỗn Độn nuốt chửng.

Giây sau, chợt nghe tiếng hú dài:- Nhất Lực Phá Vạn Pháp, Khai!Người thú lớn run lên, đầu nổ nát, một bóng người từ bên trong lao ra.

Đó là Cổ Trần, một đấm đánh nát đầu thú lớn, lao ra khỏi miệng nó.

Ầm bùm!Cùng lúc đó, móng vuốt thú đáng sợ kia đánh tan Hỗn Độn dày đặc chộp về phía Cổ Trần, hơi thở cường đại bao phủ hắn.

- Phá!Người Cổ Trần tỏa tiên quang chói lòa, rậm rạp tiên ngân đan xen hội tụ, vung lên nắm tay chủ động nghênh đón móng vuốt thú.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio