Trước mắt nhà hàng lẩu tổng cộng có bốn loại nước lẩu, mỗi một loại nước lẩu đều có mùi vị phong phú riêng, nếu nồi uyên ương không chứa hết được, thì nồi lẩu bốn vách ngăn vừa vặn có thể đồng thời chứa đựng được hết!
Ngoài ra, nhờ vào lần này lập tức đến bốn vị tinh linh, nếu không có điều gì bất ngờ xảy ra, đêm nay sẽ có tám người tại nơi này ăn lẩu.
Nhiều người như vậy thì bàn bình thường khẳng định không ngồi được, mà bây giờ nếu kêu dưới lầu các vị khách rời đi cũng không thực hiện được, theo hai cái nhân viên thu ngân báo cáo, buổi trưa có không dưới năm vị khách hàng đặt bàn trước cũng đã chọn sẵn nước lẩu cùng món ăn.
Kết lại, Vưu Hạ vẫn là quyết định đem bữa tối sắp xếp ở trên lầu còn lại cuối cùng một gian phòng.
Gian phòng kia ở phía bên phải vị trí cuối dãy phòng, cũng bởi vì bên phải gian phòng có một cái bán công nhỏ, bàn ăn cùng không gian đều tương đối lớn hơn một ít, tám người cùng nhau ngồi xuống, điều hắn duy nhất lo lắng chính là tám người ăn chung một nồi lẩu sẽ rất là chen chúc.
Lúc hắn đang suy tính nếu không đơn giản cho mỗi người dùng một nồi lẩu nhỏ thì thân hình to cao A Phổ trực tiếp bưng lên đã rót đầy nước lẩu cái nồi bốn vách ngăn xuất hiện trên thang lầu.
Vưu Hạ vừa nhìn cái nồi kia độ rộng, nhất thời liền đem lo lắng trong lòng để xuống.
Tuyệt, cái nồi này quả thật là to lớn, so với ở dưới lầu những nồi lẩu bình thường lớn hơn một vòng, cũng may là cái bàn hiện tại trống rỗng cũng khá lớn, mới có thể để vừa vặn được cái nồi này.
Bayrou là cùng A Phổ cùng nhau lên, đoán chừng cảm thấy chính mình bưng không nổi cái nồi nặng như vậy, liền để A Phổ giúp đỡ.
"Cái nồi này thật không tồi, một lần liền đem hết thảy các loại nước lẩu đều nếm được rồi!" Bayrou thở dài nói, lại hỏi Vưu Hạ: "Ông chủ, buổi tối nay ngài tiếp những vị khách quan trọng sao, cảm giác ngài đối với bữa tối lần này đặc biệt xem trọng."
Vưu Hạ đáp một tiếng, trong nội tâm nói nếu so sánh rừng rậm Oánh Đăng như một cái quốc gia nhỏ lánh đời, vậy thì lần này bữa ăn xem như là tiếp đón các vị lãnh đạo quốc gia, sao có thể không quan trọng được!
"Vậy ngài muốn chuẩn bị thêm những món ăn gì nha, chúng ta trước tiên chuẩn bị cho ngài, ta sẽ nói A Phổ cắt cho ngài những miếng thịt tươi ngon nhất."
Vưu Hạ trả lời: "Còn chưa vội, các ngươi cứ làm việc trước, đợi lát nữa ta viết một tờ gọi món ăn trực tiếp đưa đến nhà bếp."
"Vậy được, ta đi xuống làm việc tiếp!" Bayrou nghe lời, cùng A Phổ đi ra khỏi phòng.
Bọn họ đều đi, Vưu Hạ liền cầm thực đơn ngồi bên cạnh bàn, nhớ đến Livian khẩu vị mà chọn lựa đồ ăn.
Tuy là hắn cảm thấy từ rừng rậm Oánh Đăng đi ra các vị tinh linh hẳn sẽ không có khẩu vị nặng như thế, dù sao Livian lúc trước cũng là từ một phần khoai tây chiên mới bắt đầu thử qua những món khác, nhưng đến khi chọn món ăn thì Vưu Hạ vẫn là một lần viết chuẩn bị năm đĩa óc heo.
Dành một ít thời gian lựa chọn món ăn trong thực đơn, Vưu Hạ đi ra cửa phòng, vừa vặn gặp được Khani hướng dẫn một đám khách hàng từ cửa thang lầu quẹo qua đi tới.
Vưu Hạ đưa mắt nhìn nhìn, vẫn là một đám người quen.
Phía trước, dưới ánh đèn lờ mờ, vẫn như trước long lanh chói mắt rõ ràng là Lucia phu nhân và các chị em của nàng, trong đó Nael phu nhân và Wendy phu nhân hắn đều biết, chỉ có một vị mặc váy dài bằng nhung đen xinh đẹp nữ sĩ hắn không có ấn tượng gì.
Lucia phu nhân hiển nhiên cũng nhìn thấy Vưu Hạ, lập tức giơ tay lên giọng nói nhiệt tình mà chào hỏi: "Vưu Hạ tiên sinh, đã lâu không gặp!"
"Đã lâu không gặp, chào các vị phu nhân." Vưu Hạ bước tới, hắn biết đến nhất định phải cùng người quen nói chuyện một chút, liền đem giấy chọn món cho Khani, nhờ hắn hỗ trợ cầm giao cho nhà bếp.
Lập tức, Vưu Hạ đẩy ra phòng riêng số một cánh cửa phòng, mời bốn vị phu nhân cùng nhau tiến vào phòng riêng.
Wendy phu nhân ngắm nhìn trong căn phòng trang hoàng bố trí, nhấc lên làn váy ngồi xuống vị trí dựa vào cửa sổ.
Nàng đầu tiên là cầm lấy trên bàn bình sứ hoa mai liếc nhìn nhìn, tiện đó liền đẩy ra cửa sổ trạm khắc hoa văn hướng về phía ngoài nhìn mấy lần, không nhịn được nhấc nhấc mày, đối với Vưu Hạ nói: "Nhà hàng này của ngài hoàn cảnh thật không tồi, bố trí cùng trang hoàng đều rất là đặc biệt!"
"Cám ơn ngài khích lệ." Vưu Hạ đưa cho các nàng mỗi người một bản thực đơn, thuận miệng hỏi: "Các vị là lần lần đầu tiên tới dùng thử sao?"
"Đúng vậy, chúng ta nhận được cái này." Nael phu nhân từ trong ví cầm tay lấy ra một cái phiếu giảm giá ưu đãi, "Chúng ta mỗi người đều có ba, năm cái phiếu loại này, có cửa hàng mỹ phẩm tặng, có khi là từ của hàng trà sữa tặng, còn có con trai Tu Tề của ta dám lén lút giấu ở trong túi, cũng đều bị ta cầm tới tay."
"Nghe nói đủ hai trăm tiền đồng giảm mười lăm, chúng ta bốn người cùng đi ăn chung có thể tính toán một chút, hẳn tiết kiệm được năm cái tiền bạc đi!" Lucia phu nhân biểu tình sung sướng mà nói rằng.
Vưu Hạ âm thầm bật cười, quả nhiên không quản có tiền hay không có tiền, săn giảm giá quả nhiên là thiên tính của phụ nữ.
"Ồ đúng rồi, ba người chúng ta ngài đều biết, vị này ngài hẳn là chưa từng thấy đi." Lucia phu nhân phát hiện váy đen nữ sĩ vẫn luôn không nói lời nào, dường như mới nhớ đến đối phương là không quen biết Vưu Hạ, liền nở nụ cười nói: "Ta đến cho ngài giới thiệu, vị này chính là phu nhân của thành chủ, cùng chính là mẹ của Hodge tiểu thư."
Vưu Hạ hơi hơi kinh ngạc mà nhìn về phía đối phương.
Phu nhân của thành chủ, đó chính là người mang danh nghĩa mẹ của Rice nha!
Thật không nhận ra được, vị phu nhân này dáng vẻ nhìn rất là trẻ tuổi, nhìn ngoài nói nàng chỉ có hai mươi tám tuổi cũng sẽ có người tin.
"Thì ra ngài là Hodge phu nhân, ngài thật là tao nhã xinh đẹp." Vưu Hạ xuất phát từ nội tâm mà khiêm nhường nói.
Phu nhân của thành chủ thận trọng mà gật đầu một cái, lộ ra hiền lành mỉm cười: "Cảm ơn ngài khen ngợi, thưa ngài tinh linh."
"Vưu Hạ tiên sinh," lúc này, Wendy phu nhân vừa lật xem thực đơn vừa mở miệng, "Ta nghe người phục vụ nói, tại bên trong gian phòng riêng tiêu phí nhất định phải bằng hơn năm mươi tiền bạc, nếu không không phục vụ món ăn, bất quá ta xem trong thực đơn của ngài những món ăn giá cả tựa hồ chẳng hề mắc, chúng ta đều là nữ sĩ, e rằng rất khó ăn nhiều đến năm mười cái tiền bạc nha."
"Ngài nói đúng vậy, phần lớn món ăn giá cả đều tương đối ổn định, bất quá những món ăn mắc tiền cũng có, cơ bản đều tại mỗi phân loại phía dưới cùng."
Nếu nói lên những món nào là mắc nhất, vậy thì Vưu Hạ giờ khắc này liền tỉnh táo.
Từ khi nhà hàng lẩu khai trương, có mấy cái món ăn viết trong thực đơn nhưng trước giờ không có ai chọn lựa, liền ngay cả chính hắn lúc bình thường ăn cũng không muốn chi số tiền này để nếm thử.
Hiện tại đã có người không thiếu tiền muốn gọi món mắc, hắn đương nhiên phải làm tốt đề cử một phen.
Vưu Hạ chủ động thay nàng đem thực đơn lật về sau một tờ, tốc độ từ tốn rõ ràng nói: "Mấy vị nữ sĩ đến ăn lẩu, vậy nhất định muốn nếm thử những loại nấm hoang dã của nhà hàng này, như là nấm bụng dê, tùng nhung, nấm gan bò, cùng những loại này, một phần giá cả cơ bản là ba đến năm tiền bạc, tuy rằng giá cả hơi mắc, nhưng mùi vị của chúng nó tuyệt đối sẽ không làm các vị thất vọng.."
"Trong danh sách các món ăn mặn, có những món cuối cùng như nấm truffle tôm viên, hoa tuyết thịt bò cao cấp, gan ngỗng cùng óc bò, vân vân đều là những món ăn giá cả đắt đỏ nhưng mùi vị rất ngon, còn có cua hoàng đế, bào ngư viền xanh, tôm hùm, những loại hải sản tươi mới cũng rất đáng giá để thưởng thức, đương nhiên điều kiện đầu tiên là các vị không bị dị ứng với hải sản.."
"Lại có thêm chính là rượu, nhà hàng có loại rượu mắc nhất là loại rượu đế cao cấp, chỉ dành cho khách hàng dùng bữa trong phòng riêng mới có thể nhìn thấy trong thực đơn, một bình giá tiền là sáu tiền vàng, cho nên ngài có thể yên tâm, người sành ăn, năm mươi tiền bạc là có thể tuỳ ý tiêu sài."
Nói đến sáu cái tiền vàng một bình rượu, mấy vị nữ sĩ đều không khỏi hút một ngụm khí, Wendy phu nhân trực tiếp lắc đầu cảm thán: "Rượu mà mắc như vậy, sợ là sẽ không ai dám uống."
Nael phu nhân cùng phụ họa theo: "Liền ngay cả Sauvignon rượu vang tốt nhất cũng chỉ cần hai cái tiền vàng một ly, còn rượu sáu cái tiền vàng, hẳn là không có người biết đến thôi.".
Truyện Đô Thị
Vưu Hạ cũng cho là như vậy, cho nên hắn hầu như không có nhập vào cái loại mặt hàng này nhiều, không đùa, trong cửa hàng trò chơi giá nhập hàng đều muốn bốn cái tiền vàng một bình, giá tiền này có thể so sánh với xa hoa rượu Mao Đài rồi!
"Ta ngược lại thật có chút hứng thú, muốn mua một bình uống thử xem." Đang lúc mọi người á khẩu không nói gì được, Hodge phu nhân vừa lật trang thực đơn, vừa giọng điệu nhẹ nhàng nói.
Hiện trường đầu tiên là yên tĩnh vài giây, Lucia phu nhân nói tiếp: "Nha, đúng rồi, nghe nói thành chủ đại nhân thật ra rất yêu thích uống rượu."
"Thành chủ yêu thích nhất chính là uống rượu vang của trang viên rượu Burton, phải không?" Nael phu nhân nói.
"Ngươi biết cũng nhiều đó." Hadge phu nhân khá là kinh ngạc nhìn nàng một cái, lập tức lại dùng giọng điệu hời hợt qua loa có lệ nói: "Ai biết được, e rằng hắn cái gì cũng đều yêu thích."
Wendy phu nhân chen miệng nói: "Ta nói, chúng ta vẫn là nhìn xem nên gọi món nào đi, ta có chút đói bụng."
Kế tiếp, mấy vị phu nhân liền chuyển đổi đề tài bắt đầu gọi món ăn, rõ ràng liền nước lẩu đều chưa chọn, lại hai ba lần định ra rồi muốn ăn cái gì thịt cùng hải sản tươi.
Vưu Hạ mơ hồ cảm giác các nàng trong lời nói che giấu một chút gì, nhưng nghe vào đều là nội dung trò chuyện bình thường, rồi lại phảng phất như đang cùng nhau giao chiến, ngươi nói một lời ta nói một lời không ngừng, làm cho hắn rất khó tìm được chỗ trống mà nói thêm vào.
May là Khani cuối cùng đem giấy gọi món ăn đưa xong quay trở lại, Vưu Hạ vội vội vàng vàng mà trã việc tiếp đón khách hàng này lại cho hắn, sau đó tuỳ ý tìm một cái cớ hướng các vị phu nhân tạm biệt.
Đến khi đi ra căn phòng riêng số một, Vưu Hạ không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thầm than công việc tiếp đón này cũng không phải ai cũng có thể làm được.
Đang chuẩn bị đi nhà bếp nhìn xem, trùng hợp thấy một con hạc bằng giấy trắng từ chỗ rẽ bên thang lầu bay tới, dừng ở trước mặt hắn.
Cách gấp hạc giấy chỉ có Livian cùng hắn biết đến, bởi vì Vưu Hạ thường thường sẽ gấp thứ này để xin nghĩ học, bây giờ nhìn thấy hạc giấy Vưu Hạ liền biết là Livian truyền tin tức.
Hắn giơ tay lên, khiến hạc giấy bay vào bàn tay của hắn, tiện đó mở ra giấy viết thư nhìn xem, chỉ thấy trên đó viết một câu ngắn ngủi nói: Đã vào thành.
Phố lớn Beariat là con phố có các thương nhân cùng trụ sở bốn đại liên minh, lúc thường chính là không bao giờ thiếu người khoác lên áo choàng bước đi trên đường như là chiến sĩ, pháp sư hoặc dược sĩ.
Vậy mà hôm nay, trên con phố chen chúc lập tức xuất hiện năm vị mặc màu trắng áo choàng có hoa văn chìm màu vàng, mũ trùm đầu che kín thần bí, vẫn là khiến cho nhiều người qua đường không nhịn được nhìn nhiều vài lần.
Đặc biệt là năm vị thần bí này nhìn qua vẫn là dáng người khá cao, thân hình thon dài, một phần dưới mũ trùm đầu lộ ra nửa khuôn mặt độ cong tinh xảo, cái cằm cùng trên cổ da thịt trắng như tuyết, nhìn sơ qua chính là khí chất xuất chúng đại mỹ nhân.
Năm vị lưng cao chân dài mặc màu trắng áo choàng chỉnh tề mà hướng về nhà hàng lẩu đi đến, đưa tới một chút kẻ tò mò chú ý, còn về vị cũng đang khoác áo choàng đen cho bọn họ dẫn đường Aucertine thì bị triệt để mà không nhìn đến.
Phát hiện cả đoàn người của mình rất khiến người khác chú ý, Aucertine hừ hừ mà cười cười, đối với bên cạnh Yolanda tự chế giễu nói: "Ta thật không nên cùng đi chung với các ngươi, dù mặc áo choàng đều có thể nhìn ra ta so với các ngươi mập gấp đôi!"
"Ngươi cũng biết vậy." Yolanda âm thanh mặc dù lạnh lùng, lại mang theo vài phần trêu chọc, "Vừa nãy ở ngoài thành nhìn thấy ngươi, ta suýt nữa nghĩ đến ngươi khoản thời gian này được quý tộc thân vương thuê mướn làm pháp sư riêng, ngày tháng trải qua thoải mái tốt đẹp."
Aucertine làm bộ nghe không hiểu ý hắn nói chính mình mập, ngược lại cho là quang vinh nói: "Làm pháp sư cho quý tộc không ý nghĩa, làm pháp sư được tinh linh nhỏ của các ngươi thuê mướn, có ăn có uống, ngày trôi qua mới là thoải mái nhất!"
"Nếu là tinh linh nhỏ của chúng ta, lúc ngươi ăn không ở không, có vì hắn trả giá qua cái gì sao?"
"Lời nói này của ngươi, bao che đứa nhỏ cũng không nên bao che quá mức đi, ta mấy tháng nay cũng giúp đỡ hắn làm không ít việc, ta không chỉ phải bảo vệ an nguy của hắn, còn muốn dạy dỗ ma pháp cùng tri thức cho hắn, liền mấy cái kho hàng trận pháp hệ Băng đều là ta tự tay bố trí.."
"Đã đến." Livian bỗng nhiên lên tiếng ngắt lời hắn.
Yolanda không biết bị chọt trúng điểm gây cười nào, nhẹ nhàng nở nụ cười một tiếng.
Aucertine mơ hồ cảm giác bản thân bị hắn cười nhạo, rồi lại không hiểu điểm nào buồn cười, không thể làm gì khác hơn là hừ một tiếng xem như thôi.
Mọi người không hẹn mà dừng lại trước cửa nhà hàng lẩu, ngửa đầu quan sát vài lần ngoại hình cùng trang trí kỳ lạ của nhà hàng này, mới nhấc chân đi lên bậc thềm.
Đại trưởng lão Nilider vừa đi vừa nói: "Tòa nhà này vẻ ngoài cùng hình thức rất là mới lạ độc đáo, như Livian từng nói, nếu đứa nhỏ tinh linh kia được đại địa thần linh chiếu cố, vậy phong cách kiến trúc này rất có thể là bắt nguồn từ thần điện."
Ở phía sau hắn Taniana cũng nói phụ: "Cây cột màu đỏ, cong lên mái hiên, xác thực rất có cảm giác trang nghiêm thần thánh."
Một vị khác là nữ tế ti Colan cũng suy nghĩ nói: "Nếu như thần yêu thích phong cách kiến trúc như vậy, có lẽ chúng ta có thể mô phỏng theo tại bên cạnh cây thần mới xây lên một tòa thánh điện."
Taniana đồng ý gật gật đầu.
Lúc này còn chưa tới giờ dùng bữa tối đông đúc, dưới lầu một bàn còn trống một nửa, nhưng mà bị món lẩu nóng hổi ảnh hưởng, đi vào trong nhà hàng, phóng tầm mắt mà nhìn, buôn bán vẫn là hiện ra rất náo nhiệt.
Bayrou đã sớm nghe lời dặn dò của Vưu Hạ chờ đợi ở dưới lầu, vừa thấy trước cửa đi tới mấy vị khí chất bất phàm người bí ẩn, hắn liền biết là khách của ông chủ tới, vội vã chạy như bay đến dẫn đường, mang theo một đám tinh linh đạp cầu thang lên lầu.
Mời các vị khách đến căn phòng riêng cuối cùng của dãy phòng, Bayrou mới xem như là hoàn thành nhiệm vụ.
Sau đó, cứ việc thật tò mò người thần bí dưới mũ trùm thân phận là gì, nhưng là một người phục vụ hợp lệ, hắn không thể không rời khỏi phòng, cũng thay Vưu Hạ đóng cửa lại.
Trong phòng, màu vàng ánh nắng hoàng hôn xuyên qua cửa sổ chiếu vào một góc bàn vẫn gỗ, một phần gian phòng đều bị ánh sáng bao phủ, khá là chói mắt.
Nhưng mà dù ánh sáng có chói mắt cũng không sánh được bao gồm cả Livian trong đó là năm vị mộc tinh linh đồng thời cởi xuống áo choàng đánh sâu vào thị giác.
Lúc này, đứng ở nơi tia sáng bao phủ tất cả đều là tinh linh có mái tóc bạc con mắt xanh biếc, da trắng như tuyết đại mỹ nhân, cả nhóm mỹ nhân phần lớn chỉ có vật trang sức cùng ăn mặc hơi chút khác nhau, nhưng sự khác nhau này cũng không như thế nào rõ ràng, cho nên lần đầu tiên nhìn thấy bọn họ, lúc này Vưu Hạ đột nhiên cảm thấy chính mình có thể là bị mù mặt.
Ánh mắt hắn mê man mà nhìn mấy lần hai vị tế ti quần áo giống hệt Livian, lại nhìn một chút đôi mắt trầm tĩnh, biểu tình lạnh nhạt đại trưởng lão Nilider, cuối cùng đem tầm mắt cố định tại trên vị nam tính tinh linh đang đứng trước mặt mình.
Đối phương có mái tóc dài màu bạc trắng được cột kiểu tóc phức tạp lại tinh tế, trên đầu đội cài tóc cành đen lá vàng, đường viền mặt rõ ràng, ngũ quan tuấn tú đẹp đẽ xuất chúng, khí thế thì lại càng cường đại hơn, bị đôi mắt màu xanh lục đậm sâu của hắn nhìn chăm chú, liền phảng phất tay chân đều bị khóa chặt, khắp toàn thân ngoại trừ nhịp tim đập loạn cào cào đều không thể động đậy.
Khí tràng của người bề trên không lừa được người, cho nên mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt, Vưu Hạ vẫn có thể liếc mắt một cái xác định, vị này chính là khiến hắn ngưỡng mộ đã lâu Vua tinh linh!
Vua tinh linh mặt không thay đổi nhìn kỹ hắn chốc lát, chợt bên môi tràn ra một cái yếu ớt độ cong, làm cho hắn khuôn mặt vốn kiêu ngạo xa cách đột nhiên trở nên thân thiết mấy phần.
Vưu Hạ không rõ vì sao mà chớp mắt, kế tiếp, đối phương giống như Livian lần đầu tiên khi nhìn thấy hắn, lúc đó cũng như vậy, bỗng dưng giơ tay lên duỗi tới, theo sợi tóc từ trán của hắn sờ sờ lên đầu, giọng nói lạnh lạnh mà hiền hòa: "Ta nên sớm một chút ghé thăm ngươi, đứa nhỏ của ta.".