Sở Hạ Nghi mở mạng, lúc này toàn bộ báo đài đã đưa thông tin nóng sốt nhất ngày hôm nay: An Họa rời Tam Mị. Tam Mị cũng đã đưa ra thông báo chính thức đến toàn bộ mọi người. Tài khoản của cô liên tục được đồng nghiệp tag dưới thông báo của Tam Mị, hơn chục tin nhắn từ mọi người hỏi cô nguyên do. Ở trong Tam Mị, An Họa vốn là sao nữ đang lên, từ chế độ đãi ngộ đến tài nguyên, cô đều không bị người ta bạc đãi. Nếu mà không phải tương lai nữ chính cũng vào Tam Mị thì Sở Hạ Nghi cũng không rời công ty này.
Sở Hạ Nghi chụp lại bản hủy hợp đồng một cách sắc nét nhất rồi post lên Instagram: “Quãng thời gian làm việc vừa qua rất vui vẻ. Nhưng cuộc vui nào cũng có lúc tàn, tuy vậy chúng ta vẫn chia tay trong vui vẻ. Cảm ơn Tam Mị.”
Bài viết vừa được đăng lên, chưa đầy một giờ đã thu hút được hơn lượt thả tim, comment, chia sẻ. Nói cho cùng thì bình thường một nghệ sĩ nào đó khi chưa hết hạn hợp đồng mà rời công ty thì thường sẽ có ân oán đủ kiểu. Nhưng lúc này cô lên Ins nói chia tay vui vẻ như vậy đã đập tan vô số thuyết âm mưu lúc trước.
Bảy giờ tối, trong phòng khách:
Sau khi hưởng thụ một bữa ăn no nê, Vương Lịch nhận xong một cuộc điện thoại, sắc mặt có chút tệ nói: “An Họa, lại thêm một vụ hủy hợp đồng đại diện.”
Sở Hạ Nghi lúc này đang nhàn nhã uống cà phê xem phim, không chút để ý đáp: “Hủy thì hủy. Đằng nào thì cũng sẽ được tiền bồi thường hợp đồng mà.”
“Đó là hợp đồng cuối cùng.” Vương Lịch ngao ngán nói.
Sở Hạ Nghi nghe vậy, giật mình đến mức cà phê trong cốc sánh một ít ra tay cô, “Chị nói cái gì? Hợp đồng cuối cùng á? Tức là em không còn cái hợp đồng nào nữa à?”
Dưới ánh mắt chăm chú của cô, Vương Lịch gật đầu. Nhận được thông tin xác nhận, Sở Hạ Nghi chán chường ngả đầu ra sau ghế, hướng mắt nhìn lên trần nhà.
Cô sớm đã lường trước được việc sẽ bị người ta hủy hợp đồng, nhưng không ngờ tới có bao nhiêu hợp đồng cũng bị người ta hủy bấy nhiêu như vậy, một cái cũng không còn! Lúc này cô có chút hối hận. Biết thế thì cứ ở Tam Mị lăn lộn thêm một thời gian, dù sao từ nay đến lúc nữ chính vào showbiz còn hơn một năm nữa mà trong một năm đấy thì chắc cũng thừa thời gian để cô leo lên đỉnh cao rồi. Đến lúc lên đỉnh cao thì rời Tam Mị cũng chưa muộn mà, khi đó có rời Tam Mị thì người ta cũng sẽ không hủy hợp đồng đến một cái cũng không còn như bây giờ.
Nhưng mà nói cho cùng thì điều này cũng dễ hiểu thôi. An Họa tuy là sao nữ mới nổi, trong tay có nhiều hợp đồng quảng cáo hay đại diện thì cũng là dựa vào việc cô là nghệ sĩ của Tam Mị. Mọi thứ từ lăng xê quảng cáo đến các chiến dịch PR đều là Tam Mị hỗ trợ nên An Họa mới có thể nổi như ngày hôm nay. An gia tuy rằng có ra mặt giúp đỡ một chút, nhưng nếu không có Tam Mị thì bây giờ An Họa cũng chẳng là An Họa lúc này.
“Vậy kịch bản thì sao? Kịch bản cũng không đến mức không còn cái nào chứ?” Cô vội vàng hỏi.
“Không, kịch bản vẫn còn một cái, ngày mai là khởi quay. Chính là bộ “Thiên Tiên” của đạo diễn Cố Khuynh.” Vương Lịch đáp.
Sở Hạ Nghi lục trong trí nhớ, cuối cùng cũng lục ra được bộ “Thiên Tiên” này. Đây là tác phẩm giải nghệ của đạo diễn Cố Khuynh nên ông ta tuyển chọn diễn viên vô cùng khắt khao, tỉ mỉ. Cũng chính vì vậy nên cô mới có thể giữ lại cái kịch bản này. Tuy rằng trong cái kịch bản này thì cô chỉ là vai nữ số ba, sống được hơn trang trên cái kịch bản dài hơn trang.
“Vậy mai chị gọi em nhé. Em đi lên phòng đây.” Sở Hạ Nghi đứng dậy, nhanh chóng bước lên cầu thang.
Đằng sau là tiếng Vương Lịch đáp: “Ok.”
Về phòng rồi, Sở Hạ Nghi gọi điện thoại cho Cố Khuynh: “Alo, đạo diễn Cố phải không ạ?”
“Là tôi. Ai thế?”
“Tôi là An Họa.”
“Cô gọi cho tôi có việc gì? Yên tâm, vai nữ số ba của cô tôi không cắt đâu.” Cố Khuynh nói. Dù An Họa này có rời Tam Mị thì cũng mặc xác cô ta, ông cũng không cắt vai được. Vai nữ số ba này gần như là đo ni đóng giày cho cô ta rồi, ngoài cô ta ông cũng chưa tìm được người phù hợp hơn.
“Không phải việc vai diễn, tôi muốn đầu tư vào bộ phim.” Sở Hạ Nghi nói. Dù sao cũng là tác phẩm để cô có thể lấy lại danh tiếng, không thể để nó tàn tạ quá được, phải làm thật hoành tráng.
“Cô muốn đầu tư? An Họa, cô đầu tư rồi thì vẫn sẽ là nữ phụ số ba.” Cố Khuynh liên tưởng tới một số chuyện, âm trầm nói.
“Không không đạo diễn. Nữ phụ số ba cũng được, tôi đây là đơn thuần muốn đầu tư.”bg-ssp-{height:px}
“Cô muốn đầu tư bao nhiêu?”
“Người đầu tư lớn nhất cho ngài đầu tư bao nhiêu?”
Đuôi mày Cố Khuynh khẽ nhúc nhích, hai mắt không khỏi có chút sáng lên: “Chủ tịch An đầu tư tỉ.”
“Năm tỉ. Tôi sẽ đầu tư vào bộ phim, năm tỉ!” Nghe đến cái tên chủ tịch An, đôi mày của Sở Hạ Nghi không khỏi khẽ chau lại.
“Cô An, cô chờ chút, tôi sẽ nhắn số tài khoản cho cô.”
“Được.” Sở Hạ Nghi đáp rồi dập điện thoại, chờ tin nhắn của Cố Khuynh.
Hồi tưởng lại câu nói “Chủ tịch An đầu tư tỉ” lúc nãy, Sở Hạ Nghi thoáng mỉm cười. Quả đúng như cô suy đoán, An gia dù không thích cô bước chân vào showbiz thế nào thì ít nhiều vẫn ra mặt ủng hộ cô, chẳng qua là không nói ra.
Nhận được tin nhắn của Cố Khuynh rồi, Sở Hạ Nghi nhanh chóng chuyển tiền. Vừa online đã thấy kí chủ chuyển năm tỉ, Hệ thống có chút hoảng sợ: “Ký chủ, cô giàu thế sao?”
“An Họa giàu, ta cũng rất giàu.” Sở Hạ Nghi đáp. Aizza, tuy kiêu căng với Hệ thống như vậy, nhưng thực chất sau khi chuyển hết năm tỉ đi đầu tư, tài khoản cô hiện giờ, còn chưa đến một trăm triệu! Cô khẽ nhẩm tính, tiền điền bù của mấy cái hợp đồng kia chắc cũng chỉ kéo cô lên tới hơn ba trăm triệu mà thôi. Thời gian này cô xác định phải cạp đất ăn rồi. Đạo diễn Cố Khuynh à, An gia chúng tôi đầu tư cho ông tới bảy tỉ, ông nhất định phải làm một bộ tử tế vào!
oOo
Nhìn thấy thông báo chuyển tiền, Cố Khuynh cầm điện thoại, cười đến không khép được miệng. Ông nhanh chóng chụp lại màn hình, gửi qua Instagram cho con trai: “Người ta tuy chỉ là nữ phụ số ba còn hào phóng như vậy, con trai, có phải con nên đầu tư chút tiền cho ba con không?”
Không lâu sau, trên màn hình lại hiện thêm một dòng chữ: “Tiền lăng xê quảng cáo của phim đều do con bỏ ra.”
“Chỉ bằng mấy chữ “Tác phẩm giải nghệ của Cố Khuynh” là đã đủ để hâm nóng bộ phim rồi. Con trai, mau đầu tư đi. Ta đảm bảo về tình về tiền, về công về tư đều sẽ không thiệt hại đâu.” Cố Khuyh không ngừng dụ dỗ.
Rất nhanh, lại có thông báo chuyển tiền tới. Nụ cười Cố Khuynh càng mở rộng hơn, nhưng ngay sau khi đọc thông báo, nụ cười của ông lại không thể tiếp tục nở rộ nữa.
“Cố An chuyển tài khoản cho bạn một nghìn đồng.”
“Cố An chuyển tài khoản cho bạn hai nghìn đồng.”
“Cố An chuyển tài khoản cho bạn ba nghìn đồng.”
“Cố An chuyển tài khoản cho bạn bốn nghìn đồng.”
“Dừng dừng dừng lại ngay! Cố An, mày chuyển vậy thà mày đừng chuyển nữa cho xong!!!!” Cố Khuynh tức giận.
Ngay sau đó, ông nhận được một tấm ảnh. Giao dịch ngân hành: XXX, số tiền chuyển: tỉ đồng. Cơn giận của Cố Khuynh lập tức xẹp xuống. Ngay lúc ông lại định nhắn tin cầu hòa thì nhận được tin nhắn: “Ba à, ba có thể tức giận muộn một chút nữa thì hay rồi.”
“Cố An à~~~~Con xem…” Cố Khuynh nghiến răng. Cái gì mà nhịn chút nữa? Thằng nhãi này chính là đang đùa bỡn ông.